Thảo

Phần 20

2024-08-05 12:33:26

Phần 20
Vậy là cũng vài tháng trôi qua kể từ ngày Thảo khoác lên mình chức danh mới làm vợ, làm con dâu. Cô cũng đã dần thích nghi với cuộc sống bên nhà chồng từ lối sống đến những sinh hoạt thường ngày. Không còn cảnh Sơn cười khúc khích trong bữa ăn khi Thảo quen miệng gọi bố mẹ chồng:

– Cháu mời hai bác xơi cơm!

Qua tiếp xúc, cô cũng hiểu dần tính cách của các thành viên trong gia đình. Bố chồng cô là người tỉ mỉ, chu đáo và rất tâm lý. Phải những người phải thật tỉ mỉ mới có thể trồng và uốn cả một vườn bonsai đẹp như vậy, có những cây bố chồng cô trồng cả 30 năm có thừa. Có một câu của bố chồng mà cô thấy.

Khá đúng “cây cũng giống như con người, cây muốn đẹp có giá trị thì cần phải trải qua uốn, cắt tỉa theo những quy tắc nhất định. Nếu để cây phát triển tự do theo ý thích của nó không theo một quy luật nào thì cây sẽ rất to, rất cao nhưng lại không còn giá trị nữa”.

Tính cách của Sơn có lẽ cũng được duy truyền từ bố nên anh cũng khá tỉ mỉ, chu đáo và tâm lý.

Mẹ chồng cô thì có phần khó tính và hơi cổ hủ, bà có vẻ không hài lòng với những sự quan tâm của Sơn dành cho Thảo như khi anh gắp đồ ăn cho cô, rửa bát hay phơi đồ cùng cô. Bà mặc định những việc đó là của phụ nữ còn đàn ông sẽ làm những việc to lớn bên ngoài. Mà cũng có một phần gì đó “hờn ghen” khi cô là vợ Sơn thì gần như mọi sự quan tâm anh đều dành cho vợ nên những quan tâm trước đây của con trai dành cho bà bỗng dưng không còn nữa.

Chị Giang đã lấy chồng thì ít tiếp xúc nhưng cũng là người cởi mở, dễ gần, còn cái Quỳnh thì đỏng đảnh, khó tính như mẹ chồng cô, cô nấu gì cũng chê này chê nọ, làm gì cũng không vừa ý. Cũng may là Quỳnh làm ở xa nhà nên thỉnh thoảng mới về chứ không thì cũng mệt mỏi với nó.

Sáng nay Thảo lấy xe đi làm như mọi ngày bình thường, làm trường công lập lên Thảo làm theo đúng giờ hành chính chứ không phải đi sớm như mấy giáo viên trường tư thục. Trường chỉ cách nhà cô hơn cây số, đi đến đầu ngõ cô mới phát hiện mình để quên cái điện thoại ở trong phòng. Vẫn còn sớm lên quay xe lại lấy. Để xe ở ngoài cổng, cô hé người đi bộ vào trong nhà cho đỡ phải mở cổng.

Thấy nhà vắng teo không thấy bố chồng cô tía tót cây cảnh như thường ngày. Phòng của vợ chồng cô phải đi qua phòng bố mẹ mới tới, bàn chân trần bước trên nền gạch lát không để lại một tiếng động nào. Cô đứng khựng lại, ngoái đầu quay lại vào hướng phát ra những âm thanh quen thuộc, những ai đã từng trải qua những cảm xúc khi tạo ra ấy sẽ nhận ra nó là âm thanh gì.

– Phạch… Phạch… Ợ… Ợ… Hự.

Cái âm thanh mê hồn đó đang phát ra từ phòng của bố mẹ chồng cô và tất nhiên hai nhân vật chính là bố mẹ chồng cô chứ không phải là ai khác. Len lén nhìn qua kẽ hở của cái cửa chưa khép chặt là hai cơ thể trần trụi đang va vào nhau với những va chạm đều đều, chậm chậm chứ phi nước đại như vợ chồng cô, còn biểu cảm há miệng, giãy giụa thì không khác của vợ chồng cô là mấy. Chắc ông bà chủ quan là con cái đi vắng hết nên mới vô tư đến cửa còn không thèm đóng chặt cài chốt bên.

Ở cái tuổi đã ngoài 60, cơ thể đã biến đổi theo thời gian nhưng bố mẹ chồng cô tập thể dục và ăn uống điều độ nên cơ thể vẫn gọn gàng không quá nhiều bánh cuốn và bụng mỡ. Mẹ chồng cô nằm banh háng ở mép giường, hai cái chân vẫn để ở trên mép giường, bầu ngực to nhão bè ra với hai núm vú thâm đen đang lắc lư theo từng nhịp địt, cái mắt nhắm nghiền cái miệng cũng há hốc rên “ư ử” như cô lúc địt với Sơn, hai tay thỉnh thoảng cho lên vò đầu bứt tai không rõ là khó chịu hay sung sướng nữa. Bố chồng cô đứng dưới đất, bấu hai tay vào hai đùi vợ cứ đều đều khoan thai đẩy cái dương vật đen xì ra vào lồn vợ mình. Chắc theo độ tuổi nên cái dương vật của ông không dài, to và dũng mãnh như của Sơn chồng cô được, mắt ông cũng nhắm tịt, ông đang thở hồng hộc trước môn thể thao cần nhiều sức lực này.

Đây là lần thứ hai Thảo được trực tiếp là khán giả xem, lần trước là xem cái Diễm bạn cô với Mạnh và cả hai lần đều làm cô thấy rạo rực hết cả người dù diễn viên lần hai này có phần không hấp dẫn lắm. Cô cũng muốn xem thêm nhưng nếu bị phát hiện thì ngại lắm nên cô nhẹ nhàng đi ra cổng bỏ luôn ý định vào phòng lấy điện thoại, cô nghĩ không dùng một ngày cũng không có chết được.

– Mẹ chồng mình máu thật, vẫn chiều được bố tới bến… cô tủm miệng cười và lẩm bẩm như vậy khi đã dắt xe một quãng rồi mới trèo lên xe và nổ máy phóng đi.

Bữa cơm tối vẫn diễn ra như bình thường nhưng cô mặc đồ có vẻ kín cổng cao tường hơn, không hiểu sao cứ nghĩ bố chồng vẫn còn sức mạnh trong tình dục như vậy cô lại rờn rợn khi nghĩ đến những câu chuyện, những video bố chồng mò vào phòng loạn luân với con dâu mà cô đã từng đọc, từng xem. Có của quý dấu kín thì vẫn hay hơn, cô nghĩ như vậy.

Khi đã nằm trên giường tay ôm ngực, chân gác qua người Sơn, cô thủ thỉ kể chuyện vô tình trông thấy cảnh bố mẹ đang yêu thương nhau. Sơn cười cười bảo:

– Tuổi ông bà giờ được cái nào mình còn mừng và cổ vũ thêm ấy chứ hì hì Không biết vợ chồng mình tới tuổi ấy còn làm ăn được gì không nhỉ?

– Thế bây giờ cày ít thôi không lúc đó em muốn mà cày anh lại cùn là em đi mượn cày bên ngoài cày đấy hì hì.

– Lại còn tính mượn cày à, phải phạt cho ý nghĩ đó mới được.

Nói rồi Sơn chồm lên người Thảo, phạt cô một trận cày tơi bời khói lửa. Cô đang nhắm mắt ưỡn lồn ra nhận từng cú nhấp của Sơn, không hiểu sao khi nhắm mắt hình ảnh bố chồng cô đang nhấp lại hiện ra trong đầu, cô thấy nước lồn mình chảy ra nhiều hơn cô thấy cơn sung sướng của mình đang đến nhanh hơn mọi ngày rất nhiều.

… Bạn đang đọc truyện Thảo tại nguồn: http://bimdep.vip/thao/

Sau một cuộc mây mưa, Thảo đã chìm vào giấc, Sơn mơ màng nhớ chuyện năm nào.

Ngày đó Sơn còn là một cậu bé sáu tuổi, bố mẹ đã cho chị em cậu ngủ riêng. Nhà cậu khi ấy ở là nhà cấp 4 năm gian gồm hai gian buồng và 3 gian ở giữa. Bố mẹ cậu một phòng, chị Giang và Quỳnh em gái cậu ngủ chung một phòng, cậu ngủ riêng một mình ở gian ngoài của ngôi nhà ấy. Đến hiện tại thì kiến trúc ngôi nhà của cậu cũng vẫn như vậy, vẫn là nhà cấp 4 năm gian nhưng rộng hơn.

Thay vì chỉ lợp ngói như xưa thì nay đổ mái rồi mới lợp ngói, hai bên buồng lồi ra chia làm hai phòng mỗi bên và có một nhà vệ sinh ở giữa hai phòng ấy. Vậy là được bốn phòng ngủ. Ở chỗ Sơn ít nhà xây như vậy vì quỹ đất bị hẹp sau đợt sốt đất nên người ta thường trồng tầng chứ không xây một sàn rộng như vậy.

Đang ngủ say, Sơn bị tiếng sấm chớp làm cho thức giấc. Nhìn những tia sét nhìn như rễ cây chi chít lóe sáng qua song cửa chính làm Sơn sợ hãi. Cậu vực dậy chạy về phía buồng bố mẹ cậu đẩy cửa bước vào với mặt mếu máo vì sợ. Đêm ấy cậu nằm giữa ngủ cùng bố mẹ.

Đang say giấc, cậu lại thức dậy lần nữa nhưng không phải vì tiếng sấm sét.

– Ứ… Ưh… Ưm tiếng rên rỉ rất nhỏ thôi vì cái tay mẹ đã bịt chặt nhưng cái giường đang rung chuyển như động đất kêu kẽo kẹt mới chính là nguyên nhân làm cậu thức giấc.

Mẹ nằm dưới đang quằn quại đón nhận những cú dập lia lịa từ mông của bố.

– Nhẹ nhẹ… Ưh… thôi anh… Ưh… không con dậy… Ưm… bây giờ.

– Ờ… Ơ… nó trẻ con ngủ say rồi thì biết gì… Hờ… Hừm… nói rồi bố áp sát miệng vào miệng mẹ mút chùn chụt cái lưỡi đang thè dài ra ngoài dâng hiến cho sự mút mát ấy, còn bên dưới cái mông trắng to đoành vẫn nhấp đều đều.

– Ưm… Ưh… Ư… em sướng quá anh ơi… Ư… Ưm. Mẹ vừa nói vừa rên rỉ khi bố đang nút hai bên vú căng tròn mà Sơn vẫy nhìn thấy khi cái Quỳnh còn ăn bú, động tác vẫn như vậy nhưng có phần mạnh bạo hơn.

– Ứ… Ứ… Ư anh ra nhé Ơ… Ư…

– Cho ra ngoài đi anh Ưh… Ưm hôm nay nguy hiểm Ứ… Ứ… Ưm đấy.

– Á… Á… Á… Bố dập nhanh như một cái máy rồi rút chim ra xóc xóc vài cái, miệng bố ngân dài trước khi cái nước trắng đục như màu nước vo gạo bắn ra thành tia lên bụng mẹ.

Lúc hình ảnh mới đập vào mắt, Sơn còn tưởng mẹ làm sai chuyện gì bị bố đang đánh trong đêm nên mới rên la như vậy, nhưng khi nghe mẹ và bố nói chuyện về sự sung sướng cậu mới biết là bố mẹ đang chơi một trò chơi gì đó mà không muốn cho cậu biết. Lúc ấy Sơn chưa biết gì nhưng những điều nhìn thấy ám ảnh cậu rất nhiều theo những năm tháng tiếp theo nhất là tiếng kẽo kẹt của cái giường mà bố mẹ dùng để ngủ đó. Cậu rình xem bố mẹ mọi lúc có thể, cậu còn cố thức muộn vì bố mẹ thường hay chơi trò đó lúc muộn khi cậu và mọi đứa trẻ đã ngủ say.

Cho đến một ngày cậu phát hiện ra chim mình bị nở to ra, cứng lại mỗi khi cậu rình thấy bố mẹ chơi trò ấy nhưng khi ấy cậu nhiều hơn lúc 6 tuổi rồi. Cậu vô thức cho tay vào năm mê chim mình theo bản năng chứ không hề biết xóc lọ.

(Thủ dâm). Mãi đến khi học cấp 2 qua nhiều lần mộng tinh, xem những video trên cái đĩa VCD của đứa bạn cậu khi bố mẹ nó vắng nhà, cậu mới biết đến xóc lọ.

Nằm trên cái giường ở gian ngoài quen thuộc, cậu đang cho tay vào trong quần mân mê cái chim vẫn còn đỏ hỏn mới lún phún lông, nó đã cứng ngắc khi cái đầu của cậu nghĩ về đoạn video mà cậu xem nhà đứa bạn. Những hình ảnh đó thật giống những gì mà cậu nhìn thấy từ bố mẹ. Chỉ nghĩ như vậy thôi mà cậu đã thấy rạo rực cả người, tim cậu đánh uỳnh uỳnh đánh trống ngực bên trong.

Cái quần được cậu kéo cao xuống gần đầu gối, cậu nắm chặt con cu tút lên tút xuống nhanh dần, mạnh dần đến khi cái mắt cậu như bị kéo sập xuống, tim cậu đậm nhanh trong lồng ngực, cậu căng người nín thở cho dòng tinh trùng phụt mạnh ngược lên trên bụng, trên ngực từng đợt từng đợt một. Cậu thở nhẹ ra khoan khoái với cái đầu nhẹ tênh bay bổng sau điều cậu vừa làm. Cậu cởi cái áo đang mặc lau đi vết tinh trùng có mùi tanh tanh dính trên ngực, trên bụng rồi quẳng xuống cuối giường, cậu thấy mình chìm vào giấc ngủ rất nhanh chóng.

Cái giường mà cậu ngủ một thời gian dài sau đó luôn tràn ngập tinh trùng của cậu xuất ra có khi một tối vài lần nhưng không phải xuất lên bụng nữa mà chảy dọc tường qua cái khe của thành giường kê giáp vào tường.

… Bạn đang đọc truyện Thảo tại nguồn: http://bimdep.vip/thao/

Hiện tại cả hai vợ chồng Sơ quyết định sẽ kế hoạch chuyện sinh con một thời gian để tận hưởng tình yêu của vợ chồng son. Đây là kế hoạch bí mật của hai vợ chồng mà bố mẹ hai bên đều không biết. Hơn ai hết bố mẹ Sơn mong ngóng có cháu nội bế bồng (ông bà mong sẽ đẻ luôn đứa con trai nối dõi tông đường vì Sơn là con trai duy nhất), không biết bố mẹ sẽ giận ra sao nếu biết kế hoạch của vợ chồng Sơn nữa?

Còn với Sơn những ký ức về tuổi nhỏ về những lần nhìn thấy cảnh bố mẹ yêu nhau, Sơn quyết định sau này có con sẽ cho chúng ngủ riêng từ sớm để không làm ảnh hưởng đến tâm sinh lý của con giống như anh ngày trước.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thảo

Số ký tự: 0