Phần 44
2024-08-05 13:35:44
Từ sau câu ấy thì cả hai cùng im lặng, mãi cho đến khi em hút đến điếu thuốc cuối. Nhìn đồng hồ đã 3h sáng. Đứng dậy nhắc.
– Muộn lắm rồi đó.
– Thôi bye nha. Ngủ ngon.
– Ngủ ngon.
Vậy là đã hết một ngày dài. Dài thật đó, nhưng lại thấy hạnh phúc, thoải mái, hay ít nhất là không cô đơn…….
– Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.
Ơ dm mới ngủ 30′ mà đang đêm con dở nào hét thế? Nghe như thế này chắc thằng nào yếu tim đái cmn ra quần mất. Thôi mất công dậy rồi ra xem có chuyện gì đã. , Lại lóc cóc bò dậy, vừa lết ra cửa thì nghe có cả tiếng khóc nữa. Dizz lạnh gáy vãi, đêm khuya như thế này, nghe tiếng khóc con gái. Đái cmn ra máu.
Nhưng nghe tiếng gần lắm, đi theo hướng phát ra tiếng khóc. Đùa, trại 10a1 đây mà. Mà tiếng con gái khóc, chẳng nhẽ Yến.
– Bên này có chuyện gì thế?
Em vừa dứt lời thì có ngay một người từ trong chạy ra, ôm luôn lấy em…… Và khóc. Đôi bờ vai không ngừng rung lên, vì khóc và còn cả vì run, chắc có chuyện gì căng lắm.
– Nín, có chuyện gì?
– Có có…..
– Có gì?
-….. Hức hức.
– Nói nhanh xem nào?
-…… Vẫn vậy. Bực rồi đấy.
Em giữ khuôn mặt Yến, đặt nhẹ lên môi một nụ hôn. Yến hết run và ngừng khóc luôn, giờ chắc hỏi được.
– Rồi nói đi
– Có…… Ma đó.
– Ma quỷ gì? Tin mấy thứ đó à?
– Nhưng thật mà.
– Kể xem.
– Mình đang ngủ thì nghe có tiếng động lạ trong lều.
– Rồi sao?
– Mình dậy tìm quanh thì thấy có một bóng đen vụt qua rồi biến mất.
– Vậy là ma hả?
– Nhưng có ma thật mà.
– Thời buổi khoa học. Mình không tin chuyện tâm Linh. Em chắc nịch
– Nhưng rõ dàng có một bóng đen vụt qua rất nhanh mà, nhanh như một cơn gió vậy.
Lúc này thì xung quanh dã có cả đám đông rồi.
– Mình cũng có thấy ở chỗ trại mình.
– Mình cũng thấy này.
– Mình nữa.
-……
– Con ma này vui nhỉ, đi khắp khu trại chơi. Em đùa một câu.
Em bỏ mặc mọi miêu tả chắc nịch về “con ma” nhìn hết xung quanh, nếu như em đoán thì sau khi nghe Yến hét thì chỉ quanh đây thôi. Thấy rồi.
– Có con chuột đang ngồi ngay bụi cây góc kia kìa, ma gì đâu.
Hắn bị phát hiện lao ra khỏi chỗ núp định chạy nhưng em nhanh chóng đón đầu.
Hắn rút trong túi ra con dao găm, lao lên định xiên vào bụng em. Đưa tay gạt tay hắn ra rồi tặng ngay một phát lên gối, hắn khựng lại đưa tay ôm bụng, em túm đầu hắn kéo ngược lên rồi bồi một đạp vào ngực làm hắn văng ra luôn.
Đm em chủ quan quá, nó nhanh chóng đứng dậy túm lấy người gần nhất. Lại Yến à? Xong nó kề con dao găm vào cổ Yến.
– Lùi lại không tao đập chết nó. Nó hét
– Tao cho mày hai lựa chọn. Thả ra và chịu hàng. Hai là có chạy được thì tao hứa danh dự sẽ tìm và xử mày bằng được.
– Tao không cần biết, lùi lại ngay.
Em dừng lại, lùi xa ra. Hắn thấy vậy đẩy Yến về phía em, em lao ra đỡ Yến.
Nhân lúc này thằng đó chạy mất hút luôn. Thôi xử sau.
Giờ thì mệt đây, tập chung lại cho an toàn đã.
– Mọi người đi khắp các khu trại gọi mọi người về đây, nhớ đi theo tốp nhớ, rồi kiểm tra hết lại xem mất gì không thì ra bụi cây kia nhận lại nhớ. Em tuyên bố
Vậy là mọi người tụ hết lại khu trại em và đốt lửa.
– Mọi người cứ ngủ đi. Để mình thức trông cho. Em nói to
– Có được không vậy?
– Nhưng mình sợ lắm.
– Liệu hắn có quay lại không?
-……….
Em nghe hơi nản, nhưng phải dẹp yên chỗ này đã.
– Học trường này chắc nghe qua mình rồi chứ. Nếu hắn quay lại hắn sẽ không đi đâu được nữa. Ok. Nhưng. Không ai được tiết lộ với người lớn chuyên hôm nay, mọi chuyện sẽ ổn thôi, hãy giữ im lặng, ít nhất là hết cắm trại.
Đám kia nghe vậy thì cũng xuôi, về chuẩn bị ngủ hết tại quanh đống lửa.
Mọi người đã ổn định thì Yến đến chỗ em ngồi cạnh bên.
– Chuyện gì vậy?
– Sao nãy bạn hôn mình vậy?
– Mình hết cách rồi mới làm vậy, xin lỗi nha.
– Cách gì kì vậy?
– Để làm ổn định hay cho một cô gái hết nói thì hôn là cách hiệu quả nhất.
– Không có ý gì khác chứ?
– Ý gì nữa?
– Ừ, cám ơn vì mọi chuyện nha.
– Không có gì, ngủ đi kìa.
– Mình muốn thức cùng.
– Cứ ngủ đi. Không có chuyện gì nữa đâu. Mình canh được rồi.
– Vậy mình ngủ đây.
Mọi thứ dần yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng lách tách trong đám lửa và một số tiếng “kéo gỗ” vang lên.
Đi ra một góc khuất gọi cho ông L.
– Đang đêm gọi anh không phiền chứ?
– Anh với chú mà còn thế à? Vậy có chuyện gì?
– Giúp em chút việc.
– Chuyện gì cũng được hết.
– Tìm cho em thằng nào tối nay vào khu trại bọn em ăn cắp, cho nó một bài học. Rồi em tả qua về thằng đó.
– Ừ, chú để anh.
– Với lại.
– Gì nữa?
– Dằn mặt hết cho em, em muốn chỗ này yên ổn vài ngày.
– Ừ. Cứ để anh.
– Ok.
Rồi lại yên lặng trở về chỗ, cứ vậy im lặng hết đến sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro