Thằng Tâm - Quyển 1

Phần 80

2021-06-05 01:39:00

Phần 80
Chị bật cái đèn ngủ, rồi tắt đèn tuýp đi. Chị lăn vào giường, bật điều hòa và đắp chăn. Tâm vẫn ngồi bên cạnh, chưa hiểu nên làm gì. Chị tung chăn ra, kéo nó nằm xuống. Chị nằm nghiêng, kéo tay nó choàng qua chị:

– Lâu rồi chị chưa ngủ cùng ai. Cũng lâu rồi chưa ai cõng chị đi về nhà thế này. Em cứ ôm chị thế này có được không, chị muốn được ôm thế này.

Chị tắt đèn ngủ, lùi lưng rúc vào người nó. Chị để tay Tâm ở bụng chị, rồi nhắm mắt ngủ. Tâm cứ vậy cứng đơ người, nó cũng không hiểu ý chị. Dần dần, nó nghe tiếng chị thở nhè nhẹ, chị dường như đã ngủ. Tâm cầm lấy bàn tay chị, thật mềm mại và ấm. Nó hít ngửi mùi thơm trên tóc chị, mùi da thịt của chị. Rồi dần nó cũng thiếp đi, vậy là nó đã có lần ngủ chung đầu tiên với chị như vậy.

Tâm thức dậy thì chị đã đi rồi. Trên gối chỉ còn tờ giấy chị để lại và vài sợi tóc vương:

“Cảm ơn em. Chị đã có một đêm ngủ cực ngon. Chị có việc đi trước, chị có làm bánh mì phết bơ và trứng rán. Em ăn ngon miệng”

Tâm nằm đó, hít ngửi chiếc giường nó và chị đã ngủ, vẫn còn thơm mùi chị, mùi da thịt lẫn mùi nước hoa của chị, không làm nó khó chịu như mọi khi. Tâm rửa qua mặt mũi, đi xuống bếp thì thấy đồ ăn chị để trong lồng bàn. Có bánh mì, 2 quả trứng ốp, 1 cốc nước cam. Nó ăn hết, rửa sạch đồ trong bếp rồi đi đến công trường với chú Tiến. Từ đợt đó chị không liên lạc với nó nữa, nó ở Đà Nẵng thêm 5 hôm nữa thì về. Tâm gọi điện chào cô Sương, nó có nhắn tin cho chị là nó về.

Tâm về đến HN, nó không về quê mà đến nhà chú. Liên mừng rỡ khi thấy Tâm, Liên chạy lại lấy dép, cầm đỡ balo cho Tâm. Để Tâm ngồi xuống, Liên chạy lấy cái khăn dấp nước mát đưa Tâm lau mặt. Tâm cầm khăn nhìn Liên:

– Cảm ơn em. Cô chú đâu rồi.

– Bố đi ra ngoài từ sáng chưa về. Mẹ em đi ăn cỗ cưới rồi, chắc tí mới về, thằng Mạnh kêu đến trường, chắc chiều nó mới về. Anh đi đợt này có vất vả không, em thấy anh đen đi.

– À, chắc anh ra nắng nhiều. Mà da anh vốn cũng đen mà.

– Không, trông anh đen hơn, lại gầy đi nữa. Em sắp nấu xong cơm rồi, anh ăn với em nhé.

Không đợi Tâm trả lời, Liên chạy vào bếp nấu tiếp. Chưa đến 15′ sau cơm canh đã xong. Tâm vào bàn, Liên xới cơm cho nó, rồi ngồi tiếp nó ăn. Liên nấu ăn ngon không kém thím, Tâm cứ thế ăn liền 3 bát đầy.

– Anh ăn nữa không, để em xới thêm.

– Anh ăn no lắm rồi. Lúc nãy trên máy bay anh cũng ăn nhẹ rồi. Em nấu cơm ngon lắm, ai làm chông em tha hồ thích.

– Anh thích thì anh làm chồng em luôn đi. Em cũng chỉ muốn anh làm chồng thôi.

– Liên, không nói linh tinh nữa. Anh đã bảo chúng mình không được.

– Chả có gì linh tinh cả. Em với anh thì có làm sao. Chỉ không đẻ được con thôi. Vậy anh cứ có con với người khác cũng được, em nuôi.

Tâm lắc đầu, nó không nói được Liên. Liên thấy Tâm không nói thì hí hửng. Liên chạy về phòng thay đồ rồi xuống kéo Tâm đi. Liên muốn Tâm đưa đi mua đồ. Tâm miễn cưỡng đi theo, dù sao trước nay nó cũng rất quý cô em họ này. Cứ thế mà nó đã hầu theo Liên từ trưa đến tối. Đi theo Liên chọn quần áo, rồi đi ăn, rồi đi chợ đêm. Liên khoác tay nó, Liên vui lắm, Tâm có thể thấy điều đó qua mắt Liên. Nó nhìn kỹ, Liên thực ra cũng rất đẹp, giống thím nhưng cao hơn, trẻ hơn. Liên quay lại định nói gì với nó, thấy Tâm đang nhìn mình, Liên khẽ đỏ mặt cười. Tâm thoảng thốt, nó đang làm gì thế nhỉ, Tâm quay mặt đi ngóng đường phố.

Đi chợ đêm mãi cũng mỏi chân, Tâm đưa Liên về, nhưng Liên đòi nó đưa đi hồ Tây. Liên chọn 1 chỗ bên đường Trấn Vũ gần Fivimart. Tâm dựng xe, 2 đứa ngồi trên xe hóng gió. Liên khoác tay Tâm, tựa đầu vào vai Tâm, tóc Liên ve vuốt trên mặt Tâm.

– Giá mà đêm kéo dài mãi, mình cứ thế này anh nhỉ.

– Cứ ngồi thế này thì chú cho em nát đít.

– Bố em hôm nay chả về nhà đâu. Sáng bố kêu đi về Nam Định chơi nhà ông bạn, ngày kia mới về. Dạo này bố ít việc thì phải, mà em thấy bố đi suốt.

– Chắc do chú bận tìm việc nên vậy. Đang khủng hoảng kinh tế, mà không phải ai cũng muốn xây nhà.

– Không phải đâu. Hôm nọ em thấy bố em đang đèo 1 cô nào đấy, mà đi nhanh quá em không theo kịp.

– Em có nhìn nhầm không?

– Không, em nhìn cả số xe mà. Đàn ông đều có bồ thế hả anh.

– Anh không biết. Có lẽ không phải tất cả. Mà có lẽ chú đang đèo người ta đi công việc thì sao. Em đã kể với thím chưa.

– Em chưa dám kể, sợ mẹ em buồn. Em thấy rõ cô ta ôm eo bố, còn hôn chụt lên má bố, bố em quay lại cười cười rồi vỗ vào đùi cô ta.

– Em đừng nói với thím, để hôm nào anh hỏi chú. Có lẽ chú chơi bời thôi, chứ chả phải bồ bịch đâu.

– Hy vọng thế. Mà anh sau này đừng bồ bịch nhé.

– Em nói gì vậy. Em cứ như vợ anh ý nhỉ.

– Thì sau này em chả là vợ anh thì là gì. Ai dám gần anh em đánh ngay.

– Em thật là… Anh đã bảo anh có người khác rồi, thậm chí không phải một người. Anh… cũng sắp có con rồi.

– Em… biết rồi. Hôm nọ em thấy bác Thương gọi điện khoe với mẹ.

– Vậy sao em còn…

– Em không biết. Từ lúc em với anh ở sau vườn, em đã nghĩ về anh. Và từ lúc thấy anh và mẹ, em đã biết anh là của em. Nó như là bản năng của giống nòi ý, cảm giác anh sẽ là người đàn ông của em. Em đã chọn, và em sẽ không chọn lại. Dù anh có là anh ruột của em đi nữa, vẫn vậy thôi. Em cũng nói với mẹ rồi.

– Thế thím bảo sao?

– Mẹ khóc và thở dài. Thôi mình về đi, sương rồi anh.

Tâm đèo Liên về. Nó và Liên chả nói gì nữa. Liên ôm chặt sau lưng Tâm, ghì đầu vào vai Tâm. Tâm chợt thấy vai nó ướt, dường như Liên khóc. Tâm thấy nhói trong lòng, nó khẽ đặt tay lên tay Liên vỗ vỗ. Liên lùa ngón tay đan vào tay nó, nắm chặt lấy. Cả hai cứ để vậy đến khi về đến nhà.

Liên mở cổng, nhưng chưa mở cửa vội. Liên ôm lấy Tâm, đặt một nụ hôn phủ kín môi Tâm. Đôi môi thơm của cô gái mới lớn, vụng về và ngượng ngùng hôn lên môi Tâm. Liên ôm chầm lấy Tâm, ghì chặt như không muốn buông:

– Khi nào anh vào Đà Nẵng.

– Tháng 10, sau khi cưới anh Công xong.

– Thế anh có quay lại đây không.

– Có, nhưng nếu công việc ở đó nhiều thì anh chủ yếu ở đó.

– Em có nghe mẹ nói anh sẽ ở đó, để em quên anh. Nhưng em sẽ không quên đâu. Khi nào em nhớ anh quá em sẽ vào đó. Đừng có yêu ai, chỉ được yêu em thôi.

Liên lại ôm chặt cổ Tâm, hôn lên môi Tâm. Những nụ hôn khờ dại, đam mê của người thiếu nữ với mối tình đầu. Tâm dần hé môi, mút lấy môi Liên. Lưỡi Tâm lùa sang, cuốn lấy lưỡi Liên. Tâm ghì siết lấy thân hình thiếu nữ như nụ hoa chớm nở của Liên, nó đưa Liên vào nụ hôn sâu đê mê không dứt. Liên thở hồng hộc như hết hơi khi Tâm buông nó ra, mắt Liên sáng lên đầy đam mê và yêu thương. Liên mở cửa rồi chạy vụt vào nhà, bỏ lại Tâm với vị ngọt còn vương trên bờ môi.

Tâm chào hỏi thím và chơi với thằng Mạnh một lát rồi về phòng. Liên ở lỳ trong phòng từ lúc đó. Tâm tắm rửa rồi đi nằm. Sáng về thì trưa lại bị đi đến tối. Tâm cũng khá mệt, nó thiếp đi lúc nào không hay. Nửa đêm, Tâm tỉnh giấc khi con chim nó đang được bao bọc bởi cái miệng xinh âm ấm của thím. Trời tối đen như mực, ánh sáng từ giếng trời hắt xuống qua tấm kính mờ của cửa nhôm chỉ để Tâm thấy 1 bóng người đang nhấp nhô cái đầu chỗ chim nó.

Cái miệng xinh xắn của Lan ngậm con chim Tâm đến gần cuống họng rồi lại mút ra đến đầu khấc. Cái lưỡi Lan đá và liếm đầu khấc đỏ sậm của Tâm, mơn trớn lỗ tiểu của nó. Tâm rướn chim lên vì sướng, nó kéo Lan lên. Lan như vương vấn con chim Tâm, nàng lồm cồm bò dậy nằm ngược với Tâm. Cái lồn múp míp đầy thịt của Lan ập sát gần miệng Tâm, mùi lồn Lan xộc thẳng vào mũi Tâm.

Cái mùi thật nồng, mùi của con cái lên cơn động dục. Tâm dùng tay bóp mạnh vào 2 mông Lan, ấn mạnh chúng xuống, làm cái lồn Lan áp vào miệng nó. Tâm đưa lưỡi rà 1 đường từ hột le đến gần lỗ đít, rồi nó vừa mút vừa liếm cái lồn múp của Lan. Lan dừng bú chim nó, nàng rướn cổ lên, ép cái lồn sát mặt Tâm. Cái lồn cứ hẩy lên hẩy xuống hòa nhịp cùng cái lưỡi.

Tâm ép lồn Lan sát mặt, nó há mồm ngậm cả lồn Lan vào mà mút, cái lưỡi nó đánh lung tung sâu trong cửa lồn Lan, 2 bàn tay vừa nhào bóp cặp mông to vừa nâng hạ cặp mông lên xuống, Tâm đang địt Lan bằng lưỡi. Lan nằm sụp xuống cạnh con chim nó, nàng không còn muốn ngậm chim nó nữa, mà nằm đó rên rỉ, khi cái lưỡi nó địt lồn nàng, ngoáy tung cửa lồn Lan.

Cơ lồn Lan co thắt ngày càng mạnh, nước lồn từ ngóc ngách úa ra, tràn khắp mặt Tâm. Lan hẩy mông lên xuống thật nhanh, lồn nàng như dập thẳng vào mồm vào mặt thằng Tâm. Rồi Lan cong hết người lên, cái lồn ấn chặt vào miệng thằng Tâm, tiếng rên khẽ thoát khỏi miệng Lan, như cái gì bị kìm nén đang dần được giải thoát. Lan gục xuống cạnh con chim Tâm, chỉ có cái lồn vẫn giật giật trên mặt nó, giải phóng nước lồn trào trề khắp mặt Tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thằng Tâm - Quyển 1

Số ký tự: 0