Thằng Tâm - Quyển 1

Phần 246

2021-06-05 01:39:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 246
Cái đêm đó đã làm biến chuyển cuộc sống của cả ba người. Sương không muốn hai người chỉ dừng lại như thế. Nàng kéo nó về căn nhà mình, cái lồn lại phơi ra để con cặc dập vào mạnh mẽ. Hai mép lồn đã sưng lên vì bị cặc nó dập vào nhiều quá, nhưng nước lồn như chưa bao giờ hết. Những tháng năm cô quạnh như làm nước lồn trong Sương như tích lại mà không mất đi. Cái lồn cứ ngậm chặt con cặc, Sương uốn éo người cọ hai bầu vú vào ngực Tâm. Cái miệng đã lem hết son môi lại dính chặt miệng nó. Những tiếng nhục dục vang vọng trong căn nhà bao lâu nay thiếu vắng đàn ông.

Làm tình đã đời, ngủ cũng đã mắt, Sương dạy nấu ăn. Từ đêm qua tới trưa nàng đã no nê cái lồn, nhưng giờ đau bụng quá. Chỉ có rượu và nước bọt vào bụng. Sương đang nấu ăn thì chợt mông nàng lại bị cọ bởi một vật nóng rắn rỏi. Sương cong mông ra sau đùa nghịch với cậu bé của thằng Tâm.

Tâm vòng tay ôm lấy eo Sương. Sương mặc mỗi bộ nỉ mỏng, cơ thể mềm mại khẽ uốn éo như trêu nó. Nó dí chặt con chim vào mông nàng không cho nghịch ngợm nữa. Đôi môi khẽ hôn lên má Sương. Làm tình với Sương xong giờ Tâm thấy cơ thể thật thư thái. Những mệt mỏi, buồn chán tích tụ bấy lâu dường như tan mất.

– Dì dậy lâu chưa. Sao không gọi con dậy.

– Dì cũng mới dậy thôi. Gọi con để mà con lại hành dì à. Mệt chết đi được.

– Mệt sao mà mông dì vẫn còn ngoáy loạn khiêu khích con thế. Con lai muốn yêu dì nữa.

– Ứ, nữa để chết à. Sưng hết lồn rồi. Để dì xem nấu ăn đã. Từ tối qua đến giờ đã ăn gì mấy đâu, đau hết cả bụng.

– Thế để con nấu cùng dì. Giờ con chỉ muốn ăn một thứ thôi.

– Dì biết cái miệng con định ăn gì rồi. Nỡm ạ, cứ thế ai mà chịu nổi.

– Ai bảo dì đẹp quá. Ai bảo dì nồng nhiệt quá. Ai mà trên giường với dì dù có cạn tinh cũng phải cứng chim lại.

– Vậy để xem con thế nào. Tí nữa dì phải đi lo việc, không cô Loan chửi chết. Tối nay con đừng về lán nữa nhé.

– Vậy làm gì hả dì. Lại có tiệc gì nữa à.

– Tiệc gì. Tiệc trên giường. Con ở lán làm gì… Con… ở với dì nhé.

– Dì… dì nói thật chứ.

– Hứ… đã nói vậy ngượng chết rồi… còn bắt người ta nói lại. Ở với dì từ nay đến tết, được không.

– Vậy sau tết thì sao. Người ta có đồng ý để con ở tiếp không.

– Ở đến tết thôi, rồi tính tiếp. Con cứ chọc vào mông dì thế này chắc chưa đến tết dì đuổi luôn rồi.

Dì nói vậy thôi, nhưng người dì cứ ưỡn lên khi tay nó vò nơi ngực dì. Đầu dì ngả hẳn ra sau tựa vào vai nó. Tiếng dì thở nặng dần, mắt lờ đờ hưởng thụ bàn tay nó đang xoa nắn vú dì. Tiếng điện thoại vang lên, đánh thức dì khỏi bàn tay ma thuật của nó. Dì vội ra nghe điện, là cô Loan gọi. Dì có vẻ có việc thật, luôn mồm xin lỗi cô Loan, lúc thì cười sằng sặc. Tâm chả hiểu, nó tiếp tục thái miếng thịt dì đang thái dở. Cơm chín, cũng là lúc nó chế biến xong. Dì vẫn còn buôn chưa xong với cô Loan, tay vẫn cầm bút ghi chép.

Cơm canh chua nấu thơm giá và thịt bò xào đơn giản nhưng dễ ăn. Mắt dì sáng rực nhìn mâm cơm nghi ngút. Cả dì và nó đều tích cực ních đầy bụng. Có vẻ đêm qua và sáng nay hai người tập thể dục cũng mất sức thật, ai nấy đều tranh thủ ăn cho lại sức. Tâm còn muốn vật dì ra nhưng dì như biết nó định làm gì, vội vàng chạy thật nhanh lên gác trốn nó.

Tâm đi lên gác, dì đã mặc quần áo xong. Người đàn bà đẹp tuyệt vời trước mắt nó đang trang điểm. Tâm lại gần sau lưng, ngắm nhìn dì. Dì nhìn nó ánh mắt sắc lẹm, khẽ cười câu hồn nó. Tâm đón nhận dây chuyền từ dì, khẽ đeo vào cổ cho dì. Không còn cảm giác lúng túng, thèm khát thầm kín như lần đầu nó đeo cho dì. Giờ con cặc nó chỉ cần làm là nghỉ ngơi và chờ đợi, tối nay nó sẽ lại có dì.

Dì đi, Tâm cũng đi. Nó cầm trong tay bộ chìa khóa nhà dì. Tâm ghé qua các công trường kiểm tra. Giờ nó cũng không cần làm chính nữa, chẳng qua nó vẫn dành 2 – 3 tiếng môi ngày tự xây trát chỗ nào nó cảm thấy cần, vừa để luyện tay nghề vừa để đám thợ trẻ nhìn vào.

Buổi chiều nắng tắt sớm. Tâm không chần chừ ở lại như mọi khi mà vội về lán lấy hết quần áo vào balo. Đám thợ già có hỏi thì nó nói đi vào khách sạn ở cho tiện, đang có dự án. Tâm về đến nơi thì dì vẫn chưa về. Nó tắm rửa rồi lục trong tủ lạnh ít đồ, tự nấu thức ăn.

Tiếng cổng mở, ô tô đi vào cổng là lúc cơm canh cũng xong. Sương vào nhà, ngỡ ngàng khi thấy Tâm đang đeo tạp dề đi ra. Mùi thức ăn thơm phức bay từ trong bếp ra. Sương khẽ cười, liếc nhìn nó đầy thâm ý. Tự nhiên nàng thèm cái giây phút này đến vậy. Cả đời này, đây là lần đầu tiên đi làm về có người đàn ông ra đón nàng. Hình ảnh Tâm đeo tạp dề, nấu cơm nước chờ nàng làm Sương xúc động. Giá như hai mươi năm trước có ai đó như vậy dành cho nàng thì tốt biết mấy. Mọi mệt nhọc sau buổi đàm phán ban chiều tan biến, Sương vội vã đi vào như muốn hưởng thụ cái không khí mới mẻ này.

Tâm đón đỡ lấy cặp táp cho Sương để xuống ghế, nó đưa tay nhấc nàng lên dính chặt vào người nó. Đôi môi nhẹ nhàng hôn nhẹ lên môi Sương. Nó nhìn Sương đang ánh lên vẻ ngạc nhiên đầy dịu dàng.

– Cơm chín rồi, nhưng con chỉ thích ăn dì.

– Ngày nào con cũng nấu cơm thế này được không.

– Được, nhưng con cũng chỉ biết một số món thôi. Nếu dì muốn ăn gì thì phải đặt trước. Con lên mạng xem cách nấu.

– Con thật sự có thể ngày nào cũng nấu ăn sao. Con không thấy phiền phức?

– Không, sao lại phiền phức. Nấu ăn cho người con thích, ngày nào chả được. Miễn là dì không chê con nấu dở.

– Không, không… sẽ không bao giờ.

Sương nói mà nước mắt chỉ chực ậc ra. Nàng chỉ cần điều này thôi, nghe hơi trái ngược. Nhưng Sương muốn khi đi làm về có ai đó chờ đón mình. Khi mình về muộn có cơm nóng hổi chờ Sương ăn. Cơm có chán cũng được, cái nàng chờ đợi chỉ là một tấm lòng, một bóng người. Hai mươi năm trời, chỉ có Sương và con gái. Giờ nó đi rồi, cứ ngỡ sự cô đơn sẽ làm Sương thêm mòn mỏi, thì Tâm đến thật bất ngờ, như cơn mưa xuân xua tan đi sự lạnh giá của những đêm đông tăm tối. Sương vội vã thoát khỏi bàn tay nó, nàng đi lên gác thật bình tĩnh. Nhưng khi cánh cửa phòng đóng lại, Sương òa khóc. Nàng chợt cảm thấy cuộc đời có chút ý nghĩa. Đôi vai run rẩy chống đỡ mọi thứ hai chục năm qua dường như chợt muốn sụp xuống. Không phải nàng không thể chống đỡ nữa, mà Sương dường như muốn ai đó thay mình chống đỡ.

Một bàn tay chợt vỗ về lưng Sương. Sương ngoảnh lại, mắt dàn dụa nước, làm chảy hết màu kẻ mắt. Nàng vội ôm chặt lấy Tâm, tiếng khóc càng lúc càng to. Dường như Sương muốn xả hết mọi ấm ức, mệt mỏi bao lâu nay mà giờ mới tìm được người muốn xả.

Tâm cứ vậy để Sương khóc. Sương khóc chán thì thôi, nó cũng không hỏi lý do. Dường như nó biết không phải dì có chuyện gì đau lòng, mà là một lý do khác. Sương đi vào phòng tắm, Tâm xuống dọn cơm. Sương rửa qua mặt mũi thì chân trần chạy xuống. Nàng háo hức nhìn Tâm đang đợi nàng bên mâm cơm. Ánh mắt hạnh phúc như chưa tin được vào mắt mình.

Bữa ăn thật lặng lẽ, Sương đôi lúc cúi mặt xuống, không dám ngẩng lên. Nàng biết nó đang nhìn nàng. Sương già đời rồi mà giờ như cô gái mới lớn, thẹn thùng trước người đàn ông trước mặt. Nhưng Tâm cũng không làm nàng thẹn thùng lâu, nó khéo léo hỏi han công việc, Sương dường như quên hết e thẹn, lại trôi chảy tự nhiên trả lời nó. Bữa ăn dần vui vẻ hơn khi Sương bắt nhịp câu chuyện. Nàng kể cho nó nhiều chuyện linh tinh, kể cả lý lịch đời tư mấy ông khách. Chuyện cứ lan man, nàng ngồi đó kể cho Tâm. Nó thì khẽ dọn dẹp bát đũa, rửa bát.

Mắt Sương ánh lên nhìn tấm lưng đàn ông trước mắt, người đó đang rửa bát, thật tự nhiên và nhẹ nhàng. Sương chợt nghĩ tới con, nàng thấy ánh mắt con gái cũng thật là chuẩn. Chỉ là… thằng bé này sát gái quá. Nếu không, Sương nhất định lấy dây trói nó vào với con gái mình. Nhưng rồi Sương bật cười, chính mình cũng đang muốn dính lấy nó, lại còn định nghĩ cho con gái.

Sương chợt thấy Tâm sắp rửa bát xong. Nàng cắn cắn môi, rồi chợt nhoẻn cười. Sương nhón chân đi lên cầu thang, bỏ mặc nó. Khi áo quần của nàng được cởi hết ra, vòi nước đang dần đủ ấm, thì cánh cửa phòng tắm lại được mở. Tâm nhanh chóng bước vào, ánh mắt như thiêu đốt trên người Sương. Sương bật cười, nàng đã đoán là nó sẽ lên ngay sau nàng như vậy.

– Con định làm gì, không thấy dì đang tắm à.

– Con cũng muốn tắm. Con tắm cùng dì nhé.

– Để xem nào, vậy dì tắm trước.

Những dòng nước ấm xối lên người làm Sương thấy dễ chịu. Nàng càng dễ chịu hơn khi có thêm hai bàn tay xoa khắp lưng nàng, vuốt ve hai bên hông xuống tới đùi nàng. Có một thanh sắt nóng dí vào khe mông nàng. Một hơi thở đậm đặc mùi con đực cứ phả sau gáy nàng.

Sương lấy sữa tắm ra, nhưng bị nó đoạt lấy. Đôi bàn tay thô ráp khẽ thoa sữa tắm lên khắp người nàng, vò nắn cặp vú nàng. Cái bàn tay nghịch ngợm xoa xuống bụng nàng, vuốt nhẹ lên mu tam giác của nàng xoa đều sữa tắm cho thật bông đám lông được chăm sóc cẩn thận. Những ngón tay chợt lướt xuống khe lồn thật liều lĩnh không đoán trước, làm Sương rên lên vì bị kích thích.

Người Sương dần toàn bọt sữa tắm. Nàng có bẩn đâu mà nó cho nhiều thế. Nhưng mặc kệ, cái tay nó đang nghịch ngợm khắp người làm Sương thích là lạ. Cái tay ấy còn định nghịch ngợm đám bọt trên người nàng tiếp, nhưng Sương đã bật vòi sen lên. Một tiếng thở dài vang lên đầy tiếc nuối, Sương cười khanh khách nhìn vẻ mặt tiếc nuối của nó.

Ánh mắt Sương nhìn nó đầy lửa nóng. Nàng xịt nước lên người nó, rồi lấy sữa tắm ra thoa nhẹ lên bầu ngực vững chắc của nó. Nó tiếp tục thoa sữa ra khắp người, Sương chỉ… thoa những bộ phận cần thoa thôi. Đôi bàn tay xinh xắn khẽ vuốt ve nơi thân cặc đã cứng ngắc với những đường gân chằng chịt. Cái đầu khấc làm Sương chết lên chết xuống đây rồi. Miệng Sương chợt ngậm nhẹ vào đầu khấc, Tâm rên lên, tay nắm nhẹ vào vai Sương. Sương như hiểu ý, bàn tay vuốt nhẹ dọc thân cặc, cái miệng ngậm con cặc thật chặt rồi tuốt ra tuốt vào trong miệng nàng. Tâm cứ thế rên rỉ, nhất là khi cái lưỡi Sương đá thật điệu nghệ nơi đầu khấc nó.

Sương dựng thân cặc cao lên, cái lưỡi chợt liếm một đường từ lỗ tiểu xuống đến bìu. Hai hòn cà của nó to như trứng gà. Miệng Sương chẹp chẹp rồi chợt ngậm lấy một hòn. Cái lưỡi cứ đá liếm nhè nhẹ nơi bìu dái, Tâm cứ rên rỉ vì sướng. Tay nó khẽ túm đầu Sương, con cặc hơi giật giật khi lưỡi Sương kích thích mạnh nơi hai hòn cà nó.

Sưởng nhoẻn cười, cuối cùng nàng cũng đáp lễ nó một chút. Sương đứng dậy, vớ cái khăn quấn vào người, tay nàng cầm con chim nó kéo đi. Tâm như tên tù phạm tự nguyện để cai ngục lôi đi. Nhưng chỉ đến bên giường thôi, tên tù phạm đổi vị trí. Nó đẩy Sương nằm xuống, con căc chĩa thẳng lên trời, mắt nhìn chằm chằm định ăn tươi nuốt sống Sương.

Sương biết trước rồi, nàng nhanh chóng chui vào trong chăn ấm cười khúc khích. Tâm nhào vào, cái chăn mở ra đón nó vào trong. Tâm nhanh chóng leo lên trên người Sương, hai chân nàng cũng tách ra chờ đợi nó.

– Cho vào luôn đi, làm dì sướng.

– Cháu muốn ăn sò.

– Để sau, giờ ưu tiên dì, dì muốn ăn khoai nướng.

Sương vừa dứt lời thì lồn nàng đã dần được hưởng vị khoai nướng. Sương rên lên, chim nó banh lồn nàng ra tiến vào. Từng nếp gấp vách thịt của lồn cảm nhận rõ rệt con cặc nong lồn đâm vào. Sương nóng hết mặt, lồn nàng cảm nhận rõ rệt con chim cứ liên tục thúc vào, miết chặt lấy vách lồn nàng. Một cảm giác sướng tê người, cái cảm giác sướng âm ỉ, run run nơi xương chậu cứ càng rõ rệt khi chim nó cứ thúc thật sâu vào lồn nàng.

Sương muốn kiềm giữ cái cảm giác sướng lâu hơn, nhưng đôi chân cứ tự nhiên càng lúc càng giơ lên cao. Cái lồn được ngửa lên, banh rộng ra thuận lợi cho con chim đâm vào. Sương há hốc mồm thở gấp, chim nó vừa chọc vào cổ tử cung nàng. Lại tiếp tục, tiếp tục, Sương cứ rên lên đầy ngỡ ngàng vì cơn sướng kỳ lạ khi cổ tử cung co thắt.

Tâm chợt cúi xuống mút lấy đầu ti hồng hồng của Sương chụt một cái. Sương rú lên, nàng không thể kiềm giữ cái cảm giác sướng này thêm được nữa.

– AAAAA… aaaaa… ôi… dập mạnh nữa lên… aaaaa… dì sắp ra rồi… aaaaa… ôi… ôi… mạnh quá… ôi… sướng quá… Tâm ơi… aaaaa… aaaaa…

Sương hét vang trời khi chim nó dập mạnh mẽ liên tục vào cổ tử cung nàng. Những cơn co thắt liên tục, vách lồn co bóp mút chặt lấy con cặc. Cả nàng và nó đều rú lên trong cơn sướng điên dại.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thằng Tâm - Quyển 1

Số ký tự: 0