Phần 161
2021-06-05 01:39:00
Tâm thấy Liên chạy về phòng thì bật cười. Liên vẫn thật trẻ con. Rồi nó lại đau đầu, nó và Liên… Tâm nằm một lúc thì bật dậy đi đái rồi định đi ngủ. Nhưng rồi nó lại xuống nhà uống nước. Nó muốn gọt quả táo ăn. Tối nay uống rượu giờ thấy háo quá.
Đi ngang qua tầng 2, nó thấy phòng vệ sinh sáng đèn. Cửa khép hờ chứ không đóng hẳn. Chắc là thằng Mạnh, nó định đi xuống thì thấy tiếng đánh răng. Thằng Mạnh ăn ở vốn siêu lười, nếu không phải nó thì… Tâm chợt dợm bước lại nhà tắm. Cửa nhà tắm khẽ mở ra, nó thò đầu vào… thì ra là thím nó đang đánh răng. Thím chà răng như có thù oán gì với chúng vậy. Thấy Tâm thò đầu vào Lan giật mình khẽ nói:
– Cháu làm gì thế.
– Cháu xem thím đang làm gì. Sao thím đánh răng gì mà như muốn cạo hết men răng đi thế.
Lan nghe vậy mặt bỗng xị xuống. Nàng cười, nhưng đầy buồn bã…
– Thím chỉ muốn đánh thật sạch những thứ dơ bẩn thôi. Mà chắc cũng sạch rồi. Thôi thím đi ngủ đây.
Lan lách qua người Tâm định vào phòng. Mà chợt tay nàng bị giữ lại. Tâm kéo tay Lan đi lên gác. Lan cứ thế đi theo. Có một phần thụ động, một phần chờ mong ai đó sẽ đem mình đi như vậy. Tâm nhìn qua phòng Liên, đèn đã tắt, có lẽ Liên đã ngủ. Nó đưa Lan vào rồi đóng cửa phòng lại. Tâm ôm lấy Lan, hít ngửi mùi thơm của nàng.
– Em làm sao vậy.
– Không sao, có làm sao đâu.
– Anh nhìn vào mắt em, em đang buồn. Chú lại làm em buồn à.
– Chả có gì đâu, chuyện vợ chồng thôi. Anh để em xuống, nhỡ ai nhìn thấy.
– Không, anh muốn biết. Không biết thì anh không để em đi.
– Vì sao.
– Chả vì sao. Và vì tất cả. Em ở trong đây của anh (tim), anh muốn quan tâm em, anh không muốn em buồn, em đã là một phần của đời anh từ lâu rồi.
– Anh… em… huhu…
– Đừng khóc, có anh đây. Khóc giờ mọi người dậy hết. Để anh ôm em, từ từ rồi nói.
Tâm khẽ khàng an ủi Lan. Nó và Lan ngồi trên thành giường, Tâm ôm lấy Lan, xoa bàn tay quanh lưng và cánh tay nàng. Lan dần thôi khóc, nàng nép người vào người nó. Cứ như vậy một lúc lâu, nó cứ ngỡ Lan đã ngủ thì nàng chợt nói.
Tối hôm nay chú nó uống kha khá rượu. Rượu làm Khá hưng phấn, cứ nghĩ tới tương lai phía trước Khá vui không chịu được. Nhìn vợ mình bước vào từ phòng tắm, với cái váy ngủ mỏng manh, làm Khá rạo rực. Từ hôm Lan về đến giờ vợ chồng cũng làm lành, cũng ngủ cũng làm tình rồi. Nhưng sao Khá thấy không thoải mái lắm. Chả biết do Lan vẫn giận, hay… do của lạ bằng tạ của quen. Mấy người phụ nữ đó, ai cũng có đủ ngón nghề. Khá địt họ, nhất là Huệ đầy khoái cảm. Những ngón nghề Huệ phục vụ Khá, rồi sự mạnh mẽ thậm chí bạo dâm của Khá với Huệ lại làm Huệ thấy sướng. Khá như con thú khát khao chinh phục con mồi, nhưng Lan thì không như Huệ. Lan cứ nhẹ nhàng, thiêu thiếu cái lửa mà Khá cần.
Khá sà vào Lan vừa mới ngồi xuống giường, giọng nịnh nọt:
– Vợ anh hôm nay đẹp thế.
– Thế mọi hôm không đẹp à.
– Lúc nào em chả đẹp. Từ hồi xưa anh đã chết mê em còn gì. Mà từ lúc em từ Đà Nẵng về em hơi khang khác. Em đẹp kiểu khác… lạnh lùng mà quyến rũ. Có lẽ ăn nước Đà Nẵng nên thế em nhỉ.
– Đợt tới anh vào đó, tha hồ vui với các em trong đó.
– Vớ vẩn, bao nhiêu việc. Làm gì có thời gian mà chơi với bời. Lại đây anh yêu nào.
Khá kéo Lan nằm xuống giường. Bàn tay Khá khẽ vuốt ve vùng ngực trần của Lan. Da dẻ Lan vẫn mịn màng lắm, về khoản này mấy người đàn bà kia không bằng Lan. Sờ thật là thích. Khá ghé môi hôn lên môi Lan. Lan để yên cho Khá hôn, thi thoảng há miệng ra mút môi Khá cho có lệ. Khá cũng không để ý điều ý, miệng Khá nhanh chóng tìm xuống cổ Lan mà hôn hít. Người Lan thơm nhè nhẹ, nhưng là mùi tinh dầu dễ chịu chứ không phải mùi nước hoa nồng nặc kia. Cái miệng Khá rê đến đâu là Lan khẽ né đi. Rõ ràng cùng râu ria lởm chởm, với Tâm Lan thấy kích thích đến lạ. Nhưng với Khá lại là cảm xúc hơi khó chịu vì bị râu cạ vào. Lan ôm hờ Khá mặc cho Khá làm, cho Khá bú mút mình. Dần dần, lồn Lan cũng rỉ nước trước sự bú liếm của Khá. Khoản này Khá làm cũng khá điêu luyện, nhưng không làm Lan cảm thấy lên đỉnh như với Tâm.
Chợt Khá ngồi dậy, ngồi lên phía ngực Lan:
– Em bú cho anh đi.
Lan chưa kịp nói thì Khá đã tọng con cặc vào miệng nàng. Lan cầm lấy thân cặc, cái miệng khẽ mút chim Khá chùn chụt. Khá lim dim mắt, miệng khẽ rên rỉ. Tay Khá mò ra sau bóp lấy vú vợ. Con chim Khá dần dập xuống miệng Lan nhè nhẹ.
Lan cầm lấy thân cặc rút ra khỏi miệng, Khá chọc chim đôi lúc làm Lan hơi nghẹn. Nàng dùng lưỡi liếm láp thân cặc, rồi mút chùn chụt 2 quả cà của chồng. Khá rên rỉ trước màn bú cà của Lan, miệng lẩm nhẩm:
– Ư… sướng… em làm giỏi quá… làm chậm thôi… như mọi khi… anh sướng…
Lan đờ người ra giây lát. Miệng nàng đang ngậm hòn cà của Khá, cái lưỡi vấn đánh liên hồi kích thích nó. Nhưng giờ miệng nàng đắng chát. “Như mọi khi…” thật nực cười. Đây là lần đầu nàng liếm quả cà Khá, đây là lần đầu Khá chọc chim vào miệng nàng như thế. Lan chỉ muốn cắn răng một cái cho nát cái quả cà đó ra. Nước mắt nàng khẽ lăn rơi vào vành tai mà Khá không biết. Cứ ngỡ lần này với thằng Tâm chấm dứt, mình cũng cố gắng cùng Khá hàn gắn. Vậy mà…
Rồi Lan tự giễu mình, mình có lý do gì mà trách. Mình cũng ngoại tình, cũng chết lên chết xuống với thằng Tâm. Có lý do gì để đau khổ. Nhưng cái cảm giác vợ chồng 20 năm, giờ chồng lại “như mọi khi” nghĩ vợ là người đàn bà khác làm Lan đau nhói. Lan vẫn tiếp tục phục vụ Khá. Nàng há miệng ra cho chồng địt phầm phập vào miệng mình.
Rồi Khá muốn làm… Lan bắt Khá đeo bao vào. Lan bảo vòng đặt lâu quá sợ không còn tác dụng, nàng đang đến ngày rụng trứng. Cứ nhìn gương thằng Tâm thì biết. Khá cũng chân thật lôi từ ví ra cái bao cao su. Lan nghiêng mặt đi, tay nàng để lên mặt, che đi dòng lệ tuôn rơi. Từ bao giờ vợ chồng nàng cần cái bao cao su chứ. Khá cứ hùng hục rong ruổi trên người Lan. Rượu và tinh thần làm Khá phấn chấn. Khá cứ thấy thiêu thiếu, Khá không phát hiện ra vợ Khá không rên rỉ, chỉ có thở mạnh. Khá cứ thế dập vào lồn vợ, hết truyền thống lại doggy. Rồi Khá cũng xuất. Khá nằm vật ra giường vì kiêu hãnh. Lan chắc thích lắm, chưa bao giờ Khá làm lâu như hôm nay.
Lan cầm khăn ấm khẽ lau chim cho Khá. Rồi nàng đắp chăn vào cho Khá. Khá hạnh phúc, cứ thế chìm vào giấc ngủ. Khá không biết Lan không chỉ rửa ráy thật kỹ, mà còn đánh răng thật kỹ, để tẩy rửa những gì nàng coi là ô uế.
Tâm lặng người khi nghe Lan kể. Nó cứ ôm để kệ nàng xổ hết trong lòng ra. Lan kể xong thì cứ nằm lặng yên trong lòng nó. Tâm khẽ hôn lên môi Lan, thủ thỉ:
– Em đã cảm thấy đỡ chưa.
– Có chút chút, anh ôm em cả đêm thì sẽ đỡ hơn.
– Em có dám không.
– Thế anh có dám không.
Lan tinh nghịch trêu lại nó. Tâm á khẩu, nó cũng không biết nó dám không. Lan béo má nó, rồi kéo mặt nó vào. Nàng hôn nhẹ lên môi nó. Tâm như được phát tín hiệu, nó đè Lan xuống giường. Môi nó nhanh chóng gắn chặt môi Lan, cả hai như điên cuồng mà hôn hít vồ vập vào nhau. Hai cái lưỡi thay nhau được nút chặt, rồi lại vặn xoắn vào nhau. Hai cơ thể cứ cọ cọ, uốn éo dính chặt vào nhau. Hai bàn tay Tâm khẽ tìm tay Lan, đan tay nó vào tay nàng. Nó cứ thế hôn nàng, tay cứ thế nắm chặt nhau, một sự kết nối cảm xúc kỳ diệu giữa hai người.
– Anh thương em lắm.
– Em cũng yêu anh. Em sợ rằng từ giờ em không còn cảm giác với chồng em nữa.
– Em ngốc lắm. Em không muốn bỏ chồng nhưng lại không muốn yêu chồng nữa. Vậy chú sẽ lại ra ngoài tìm người đàn bà khác.
– Em kệ. Em thấy ghê tởm khi nghĩ tới con chim đó đút vào mồm con khác giờ lại đút vào em.
– Vậy anh thì sao. Em có ghê anh không.
– Anh… thì khác. Anh hư lắm, nhưng em không thấy ghê. Chả biết tại sao. Nhưng em thấy làm chuyện đó cùng anh cùng với chị Thương bình thường… thậm chí thật thích.
– Em là đồ dâm phụ.
– Em dâm là do ai. Ai nào?
– Do anh!
Tâm lại cuốn Lan vào một đợt hôn hít mới. Bàn tay lần này chuyển hướng vần vò ngực nàng. Lan đang bị nó hôn chợt rúc rích cười. Nàng đẩy nó ra, véo véo cái tai nó:
– Hôm nay không được.
– Sao không được.
– Em và chồng vừa làm xong. Em thấy ghê ghê người. Em muốn tắm cho sạch mà đêm rồi. Để mai anh nhé. Em muốn người em sạch sẽ để yêu anh, để anh hôn anh liếm người em. Ở bên anh em thấy em như bà hoàng, chứ không phải như con điếm thế này.
– Anh sẽ mãi coi em là bà hoàng của anh.
– Em biết. Em biết lâu rồi. Chồng em không định hôn chân em. Em thử giơ chân lên mặt lúc chú anh hôn chân em, mà chú anh bỏ qua luôn. Chắc có lẽ chân em bẩn. Nhưng anh thì khác, em thấy được nâng niu, được cưng nựng. Em hư quá anh nhỉ.
– Em đáng được thế mà. Chú Khá chỉ mải tìm hình bắt bóng thôi, rồi chú sẽ thôi mấy con mụ đó. Anh sẽ để ý chú khi vào Đà Nẵng.
– Kệ đi. Anh cũng đâu quản được. Các con cũng lớn rồi, ra sao thì ra.
Tâm lại ôm ấp Lan trong vòng tay. Hai người trao nhau những nụ hôn vội vã lần cuối trước khi Lan xuống nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro