Phần 155
2021-06-05 01:39:00
Cẩm nhìn Hiền, nàng vẫn nghĩ về ý nghĩ kỳ quặc – như cách nói của Tâm – về việc dấm Hiền cho Tâm. Đàn bà tóm lại cần gì ở một tấm chồng, cũng chỉ là sống có trách nhiệm với gia đình, đi làm kiếm tiền, chơi với con, phụ vợ dạy con, và đêm đêm lấp đầy cái đó. Những cái đó Tâm đều đáp ứng được, tốt là khác. Còn những người đàn bà của Tâm, Cẩm đều biết. Cẩm và Lan và Thương, cũng chỉ còn chục năm rực lửa trước khi tắt. Dù giờ tất cả ở bên, Cẩm nghĩ Tâm vẫn đáp ứng được. Nàng muốn con gái nàng lấy Tâm, để cả mẹ cả con hầu hạ nó. Hơi kỳ quặc thật, nhưng có sao. Con gái nàng có được tấm chồng xứng đáng, nàng cũng không lo phải chia sẻ chồng với người lạ. Thế mà Tâm lại cứ chối đây đẩy, thế mới lạ.
Cẩm đang nói trêu con gái về Trung, thì nàng thấy Hiền dừng lại. Cẩm nhìn theo ánh mắt con, nàng thấy người chồng yêu của nàng đang đứng đó, cười nhìn nàng. Cẩm bất chấp cái bụng đã to vượt mặt, nàng bì bạch chạy tới chỗ Tâm. Tâm nhìn thấy Cẩm chạy thì hốt hoảng chạy lại:
– Em đừng chạy, ngã bây giờ.
– Ngã có anh đỡ rồi, lo gì.
Cẩm như con chim nhỏ, nghiêng người nép vào người Tâm. Nàng thấy hạnh phúc quá, vậy là sắp tới vượt cạn có Tâm ở bên, có cả con gái nàng nữa. Bàn tay nhỏ nhắn hơi sưng lên của Cẩm được Tâm nắm chặt trong tay. Cẩm thấy bụng nhói 1 cái, đứa bé nó đạp mừng bố nó về chăng.
Tâm ôm lấy Cẩm. Nó cảm nhận được sự xúc động của nàng. Tâm siết bàn tay nhỏ của Cẩm, hôn nhẹ lên mái tóc nàng.
– Anh đã về, vẫn chưa muộn nhỉ.
– Không, còn vài ngày nữa. Em không dám gọi, sợ anh còn nhiều việc.
– Sắp tới sẽ rất nhiều việc. Nhưng giờ em cần anh, em là ưu tiên số một của anh. Cả con nữa.
– Nó vừa đạp đấy, chắc chào mừng anh trở về.
– Thế hả, tí nó đạp lại bảo anh. Để anh nghe xem.
Tâm mải nói với Cẩm, giờ nó mới thấy Hiền đã đi đến bên cạnh. Tâm khẽ cười, gật đầu chào Hiền. Hiền cùng hơi mỉm cười chào nó. Thế thôi, gọi nhau bạn bè thì ngượng quá nhỉ.
Chưa bao giờ Cẩm thấy mình có nhu cầu nói nhiều như hôm nay. Nàng cứ tíu tít hỏi chuyện Tâm kể từ hôm nàng bay về có gì không. Công việc thế nào, đã kiếm được em gái Đà Nẵng nào chưa. Tâm chỉ cười trừ, có 2 người đàn bà ở đây, nó mà sẩy miệng thì chết.
Cẩm hôm nay muốn tự tay làm hết các món, nhưng Hiền không cho. Tâm bắt nàng ngồi ở ghế nói chuyện cho đỡ mỏi. Trong khi Hiền băm chặt thịt thì Tâm đứng gần đó nhặt rau và rửa rau, rồi hầu chuyện Cẩm. Cẩm nhón một miếng khế ngọt chấm muối, nàng quay ra chợt nhìn thấy Hiền đang với cái đĩa trên cao. Tâm thấy vậy vươn tay ra lấy giúp Hiền. Hiền hơi ngượng nghịu, gật đầu cảm ơn Tâm. Cẩm nhíu mày, trông 2 người thật thuận mắt, cứ như là vợ chồng với cưới. Nàng thì ngồi đó cứ như là mẹ vợ mẹ chồng. Dù muốn gán ghép con gái với Tâm, nhưng Cẩm nhận ra nàng cũng ghen nếu Hiền là vợ của Tâm. Cẩm lấy thêm miếng khế rồi trêu chọc Tâm:
– Anh khai thật đi, anh trong đó có phải lại quen cô nào không. Em cấm anh nói dối.
– Thì anh nói rồi, làm việc suốt có thời gian mấy đâu.
– Thế con gái bà chủ khách sạn đưa đón 2 chị em hôm đó, cả bà chủ nữa, còn trẻ hơn cả em nữa. Anh có dính líu gì không đấy.
– Ặc, dì ý cặp với ông Tiến giám sát khách sạn anh làm. Dính líu gì đâu.
– Thế còn con gái thì sao. Em thấy cô ấy cứ hỏi về anh, hỏi cả mối quan hệ giữa em và anh. Cô ấy xinh anh nhỉ, đẹp hơn cả cái Hiền nhà em.
– Ừ, hot girl trong đó mà.
– Anh cũng biết là hot girl à. Thế tóm lại anh và cô ấy có gì không. Từ trêu chọc vu vơ, Cẩm tự nhiên ghen muốn dồn ép Tâm.
– Không có gì thật.
– Thế em hỏi cách khác, cô ấy có thích anh không. Không cho nói dối.
– Có, cô ấy bảo thích anh.
– Đấy, lòi đuôi rồi nhé. Đàn ông các anh sểnh ra là…
– Không, anh không có gì thật mà. Em phải hiểu rõ tình cảnh của anh chứ. Anh không muốn làm ai phải đau khổ cả. Với anh, hiện giờ là quá đủ với anh rồi.
– Em biết… em chỉ đùa thôi mà.
Cẩm nghe câu trả lời dứt khoát của Tâm thì thôi không nói nữa. Nàng cũng hiểu mình hơi quá. Trước giờ nàng luôn quan niệm để Tâm tự do. Nhưng tự nhiên… giờ Cẩm lại ghen khi nghĩ đến Tâm với ai đó. Cẩm lại nhìn Hiền, liệu mình gán ghép con với Tâm có nên không.
Bữa cơm trưa diễn ra thật vui vẻ. Cẩm liên tục gắp cho Tâm, như thể bữa cơm này nàng nấu cho chồng ăn vậy. Tâm ngồi ăn mà đến khổ. Ở trên nó cứ phải ăn liên tục các món Cẩm gắp cho nó. Ở dưới bàn đôi chân Cẩm cứ cạ vào chân nó mà ve vuốt. Đôi khi Hiền không để ý, Cẩm còn đưa tay ra bóp lấy con cặc đang hơi u trong quần Tâm rồi cười khúc khích.
Đi đêm lắm có ngày gặp mà. Cẩm đang đưa tay ra vuốt chim Tâm thì Hiền quay lại. Tivi đang chiếu tin về trường đại học của nàng. Hiền quay lại định khoe với mẹ. Cẩm giật mình rụt tay lại, vô ý làm rơi đũa của Tâm đang gắp thức ăn xuống đất. Nàng vô tư xem tivi hỏi chuyện con gái, còn Tâm thì phải cúi xuống nhặt đũa.
Tâm cúi xuống gầm bàn tìm đũa. Chưa nhìn được đũa đâu thì mặt nó chợt cọ vào một làn da man mát. Tâm ngẩng mặt lên, nó thấy một đôi chân trắng xinh xinh đang đu đưa dưới gầm bàn. Đôi bàn chân trắng xinh chợt đụng vào mặt nó, gan bàn chân còn áp vào miệng nó. Tâm chưa kịp phản ứng thì mặt nó đã bị 1 đôi chân khác khẽ dúi vào ngực. Trước là chân con, bên hông là chân mẹ. Đôi bàn chân của Hiền sau khi chạm vào mặt nó thì co rút lại. Đôi bàn chân vắt vào nhau như e thẹn, 2 bắp chân trắng ngần thon thả. Nó chưa kịp nhìn thêm thì đôi chân của Cẩm đã vuốt vuốt lên mặt nó khiêu khích. Tâm với cái đũa bị rơi, nó lấy tay cầm lấy chân Cẩm rồi hôn liếm quanh bàn chân. Cái lưỡi nó rà đi rà lại mấy ngón chân nàng. Cẩm bị nó hôn thì buồn buồn, nàng không có sở thích được liếm chân như Lan. Cẩm khẽ rụt chân lại rồi đã vào người Tâm một cái. Tâm cười rồi bò lên. Nó nhìn thấy 2 biểu cảm khác nhau. Hiền mặt hơi có chút xấu hổ, mặt nàng quay về phía tivi xem. Trong khi Cẩm dạn dĩ hơn, nàng lườm yêu nó với vẻ thích thú khi trêu chọc nó.
Trưa hôm đó sau khi ăn xong, Tâm đưa Cẩm vào giường. Cẩm nằm đọc báo trên máy tính bảng, cái ipad mà nó mới mua cho nàng. Trong khi nàng thích thú nghịch ngợm tìm hiểu đồ chơi mới, Tâm đang nhẹ nhàng xoa bóp chân cho Cẩm. Đôi chân nàng đã phù to lên, bàn chân đỏ to lên trông thấy. Tâm cứ thong thả xoa bóp bàn chân rồi bắp chân nàng. Cẩm dần nằm hẳn ra, nàng cũng cảm thấy thoải mái khi được Tâm xoa bóp.
– Bóp cao hơn đi anh.
– Chỗ đó đâu bị phù đâu mà bóp. Em định dụ dỗ anh phạm tội à.
– Mấy tháng rồi cô bé của em chưa được anh chào hỏi gì cả. Nó nhớ anh đấy. Anh hôn nó cũng được, kích thích nhẹ cho dễ đẻ.
– Hiền còn bên phòng kia kìa.
– Lúc nãy em đi qua thấy nó đang đeo tai nghe nhạc. Mình đóng cửa rồi còn gì.
Cẩm nói chưa dứt thì Tâm đã như con rắn trườn lên phía trên người nàng. Hai bàn tay nó xoa dần lên đùi trên gần bẹn nàng. Cẩm dang 2 chân rộng ra, ở nơi tam giác giữa 2 chân ấy là một cái lồn múp rụp nhẵn thín. Cẩm không biết đã cởi quần lót từ lúc nào, hay nàng không mang quần lót nhỉ.
– Em cạo hết à.
– Vâng, vừa hôm qua thôi. Sắp đến ngày đẻ nên cạo cho sạch sẽ, vệ sinh cho dễ… ưm… ư… ư…
Thằng Tâm chả nói chả rằng, nó tấn công ngay đầu não quân địch. Không vờn quanh, không kích thích, miệng nó há to ngậm lồn Cẩm vào. Nhưng chỉ thế thôi rồi nó rút quân. Nó lại bắt đầu hôn hít 2 bên bẹn nàng. Đôi bàn tay thọc cao sâu bên trong cái váy, tìm đường đến ngọn núi đôi huyền thoại. Vú Cẩm vốn to, giờ đang căng to ra hơn. Vì vậy nên Cẩm không mặc áo lót cho dễ chịu. Và thằng Tâm được hưởng lợi vì điều đó, 2 bàn tay nó nhanh chóng chụp lấy vú Cẩm mà xoa, day day nhẹ 2 núm. Cái miệng cứ hôn hít hết 2 bên đùi bẹn, rồi lại đến vùng mu tam giác của Cẩm. Cái cảm giác hơi hơi sướng dễ chịu, Cẩm co gối lên dạng to ra để miệng Tâm làm cho dễ. Cái váy cũng được cởi 2 dây trên vai ra để 2 vú được xoa bóp dễ dàng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro