Thằng Tâm - Quyển 1

Phần 15

2021-06-05 01:39:00

Phần 15
Lan đang bực mình. Mới mùng 2 tết mà nàng đã cáu tiết. Hết chồng lại con. Chồng vừa say rượu về là lăn quay ra phòng khách, làm nàng phải kêu con Liên kéo mãi mới lên được phòng ngủ. Vừa xong lại đến thằng Mạnh, về nhà là nôn thốc nôn tháo. Nàng phải bảo con Liên lấy áo thay cho em, rồi lau cái sàn nhà. Nàng thì cầm cái áo với 1 đống nôn kinh dị ra vườn để đổ, con nào ăn được thì ăn. Cầm lấy vòi nước xịt cái áo đầy nước nôn, nhầy nhụa, Lan làu bàu. Bỗng 1 bàn tay che miệng nàng, kéo nàng dậy “Cháu đây”. Hết hồn, hóa ra là thằng Tâm, Lan đang cáu bẳn bỗng vui vẻ lại.

– Tâm sang đây làm gì thế, đêm khuya thế này.

– Tâm nhớ Lan, đang tha thẩn ngoài vườn thì thấy tiếng Lan.

Tâm ôm ghì lấy Lan, hôn ngấu nghiến Lan. Nó chẳng qua đang ra vườn đi đái rồi ngủ, thì nghe thấy tiếng Lan. Dựa vào lời thằng TÍnh, nó có thể đoán qua tình hình, vội nhảy sang bên này. Lan được người tình trẻ ôm, cũng vồn vã đáp trả. Khá đã ngủ rồi, giờ nàng không cần lo nữa. Lan hôn, nút lưỡi Tâm, tay vọc xuống tìm cặc Tâm. Cả 2 sờ soạng nhau, rồi nhanh chóng lôi nhau ra cuối vườn. Lan đang tay vọc cặc thằng Tâm, miệng thì nút ti nó. Thằng Tâm 1 tay bóp ngực Lan, 1 tay đang xoa cái lồn cái hột le của Lan.

Địa hình không thuận lợi, nên phải đánh nhanh địt nhanh. Tâm tụt quần Lan xuống chân, nhấc 1 chân Lan lên. Lan ôm lấy cổ Tâm làm thăng bằng. Tâm cúi người rồi kê cặc vào lồn Lan, thụt 1 cái. Nước lồn đâu nhiều thế, cặc cứ thế từ từ tiến vào. Tâm cầm chân Lan rồi hẩy cặc lên xuống, tay kia thì bóp cặc Lan. Cứ thế là sướng rồi, Lan rên ư ử, tay ôm lấy cổ Tâm. Lan vít cổ Lan xuống rồi hôn. Cả 2 cứ vậy, dựa vào thân cây rồi nhịp nhàng đụ.

Tâm đã ra 2 lần nên chưa có cảm giác gì, nó cứ thúc thật mạnh vào lồn Lan. Con cặc nó trắng xóa vì nước từ lồn Lan. Lan sướng, lồn co bóp dữ dội vì tư thế này làm cặc thằng Tâm ma sát với vách lồn ghê gớm. Lan đã lên đỉnh, nàng ôm chầm lấy Tâm. Cơn sướng đi qua, con cặc thằng Tâm lại tiếp tục thúc vào lồn nàng. Sao hôm nay nó dũng mãnh thế, nhưng mà thế Lan càng thích.

Thằng Tâm lật Lan lại, chổng mông để nó địt từ đằng sau. Cái mông đẫy đà, mềm mại bị thằng Tâm thúc từ phía sau thật mạnh, không thương tiếc gì cả. Pạch… pạch… pạch… Tâm cứ thế đã, thi thoảng đét 1 cái hằn đỏ mông Lan. Lan rên la, con cặc thằng Tâm cứ nện phầm phập vào lồn nàng. Lan bụm miệng, mồm ô ô khóc, sướng quá, sao lại có cơn sướng thế này. Lan đơ người đón nhận lần lên đỉnh thứ 2 của mình.

Tâm kéo Lan sát lại mình, 1 tay nó bóp ngực Lan, 1 tay day hột le, cặc đút vào rút ra nhẹ nhàng. Cái tư thế này không mạnh bạo như lúc nãy, nhưng con cặc Tâm được ép chặt trong lồn Lan. Mỗi lần Tâm rút ra rồi nhét vào, con cặc nó lại đụng vào điểm G của Lan. Lan đờ đẫn, cơ thể nàng đã rã rời vì sướng mất rồi. Lan chỉ theo bản năng giữ lấy thân cây để đứng vững, mặc cho cơn sướng cứ bồng bềnh, nàng như thả trôi thân mình.

Thằng Tâm địt Lan nhanh dần, cái lồn Lan co bóp ấm áp, cọ xát toàn thân cặc, bóp lấy cái đầu cặc to phình, làm Tâm không khống chế được nữa. Nó túm lấy 2 bên hông Lan rồi dập mạnh, phạch phạch phạch phạch… Lan rũ người ôm lấy cái thân cây mặc nó dập. Lan giật giật người lên đỉnh, cũng là lúc thằng Tâm a a a trong miệng rồi cũng bắn từng đợt tinh trùng vào cái lồn nóng hổi của Lan.

Tâm khẽ kéo quần của Lan lên, rồi bế Lan ôm vào lòng. Lan nằm xụi lơ trong lòng Tâm. Nàng sướng nhưng mệt quá, chỉ muốn thiếp đi. Tâm ngồi xuống đất, ôm ấp, âu yếm Lan, hôn nhẹ lên cặp đôi mọng đỏ của Lan. Cả 2 cứ như vậy 1 lúc đến khi Lan tỉnh táo hơn. Lan khẽ hôn lên môi Tâm…

“Cảm ơn Tâm, Tâm ôm Lan vậy Lan còn thấy thích hơn lúc làm tình, Lan thích lắm. Giờ Lan phải vào đây, Lan ra lâu quá, không biết cái Liên nó có để ý không. Tâm vào nghỉ đi không cảm đấy”

Lan đứng dậy, lưu luyến cầm tay Tâm rồi đi vào nhà. Tâm đợi Lan đi khuất mới đi về phòng. Chinh chiến 2 trận liền làm nó giờ cũng thấy rã rời. Nhưng con ngựa mới lớn, có biết gì là sợ. Có cho thêm 1 trận nữa với Xoan có khi thằng Tâm cũng chiến.

Phong Béo lớn hơn Tâm 1 tuổi, nhưng học đúp mất 1 năm. Nó cũng thuộc dạng học dốt, nên cố leo hết cấp 2 rồi cũng nghỉ học. Lúc này, Phong Béo đang ra sức thuyết trình kế hoạch của mình, nước bọt bay tung tóe. Tâm ngồi yên lắng nghe, nhiều ý tưởng đang được vẽ ra trong đầu. Phong vốn có 1 chị gái, lấy chồng bên Mê Linh, bên đó cùng với Tây Tựu là 2 nơi cung cấp hoa lớn cho Hà Nội. Theo như thằng Phong nói, giờ cũng sắp mùng 14/2 nếu đi buôn hoa rồi bán chắc sẽ lãi to.

– Thế tức là mày chỉ định buôn hoa vào 14/2 và 8/3 thôi á? Tâm hỏi.

– Ờ, thì cứ ăn trước 2 ngày đó đã.

– Vậy sao hôm rồi mày kêu cái gì mà buôn hoa cung cấp cho cả thành phố.

– À, thì bia vào tao chém tí. Chứ vốn đâu mà lấy nhiều hoa thế.

– Thế nếu có vốn mày có làm không.

– Tao… cũng chưa biết. Mày cứ hỏi làm tao rối trí. Mày tóm lại có tham gia không?

– Có, tao sẽ tham gia. Nhưng để tao về tao nghĩ thêm về kế hoạch cái đã.

Tâm vừa đi trên đường vừa suy nghĩ. Hôm nay đã là mùng 3 tết. Nếu làm thì mai phải tiến hành ngay. Mùng 8 đã là 14/2 rồi. Tâm không như thằng Phong. Nó đi làm trên Hà Nội, nó đã nhìn thấy những thanh niên mua 1 bó hoa 100 – 200k tặng người yêu, cuối cùng kết quả cũng là trên xe rác thôi. Nhưng thanh niên thời nay chịu chi lắm. Nó đi quanh Hà Nội, nhìn thấy số cửa hàng hoa cũng khá nhiều, Nếu có thể cung cấp hoa cho các cửa hàng này thì sẽ lời lớn…

Tâm đang suy nghĩ bỗng dừng lại. Ở góc tường kia là 1 bóng hình quen thuộc với nó. An đang đứng tựa lưng vào tường, 2 tay đan nhau, đang chờ đợi gì đó. Bỗng An ngẩng đầu lên, An đã thấy Tâm đang nhìn mình. An như con chim sẻ, chạy vụt ra chỗ nó:

– May quá An đợi được Tâm rồi. An qua nhà Tâm mà bác bảo Tâm đi từ sáng.

– Ặc, có chuyện gì vậy An. Tâm tưởng An mùng 3 vẫn ở nhà bà nội. Tâm có đi qua nhà bà nội An mấy lần mà không dám vào hỏi.

– Buồn lắm Tâm ơi. An đã hẹn Tâm sáng mai đi chùa cùng An, nhưng giờ An sắp phải lên huyện đón xe về Daklak cùng cha mẹ rồi.

– Sao lại thế, sao tự dưng bố mẹ An về sớm vậy. Mai cũng đã hết lịch nghỉ tết đâu.

– Bố An cãi nhau với bác An, về chuyện đất đai với chăm sóc bà gì đó, nên định tí nữa đi lên huyện về Đắk Lắk luôn. An nghe thấy vội chạy đi gặp Tâm.

Tâm nhìn An, rồi kéo tay An chạy. 2 Đứa chạy lên triền đê, rồi ngồi xuống nhìn sông Hồng phía xa xa. Tâm và An không nói gì, tay Tâm vẫn giữ chặt tay An.

– An đi rồi, Tâm có nhớ An không?

– …

– Tâm, sao Tâm không trả lời.

– Tâm không nói gì là An đi về đấy.

An vùng vằng, định đứng lên thì Tâm quay sang, ôm ghì lấy An. An cảm nhận được bầu ngực rắn chắc, 2 cánh tay đang ôm ghì lấy mình không muốn buông. An khẽ cười, trêu Tâm:

– Tâm định làm An tắc thở chết à.

– Xin lỗi An, tại Tâm sợ An sẽ đi về. Tâm nới lỏng cánh tay nhưng vẫn ôm AN, cảm nhận mái tóc thơm mùi hoa nhài của An, mùi cơ thể thiếu nữ thoang thoảng ập vào mũi Tâm.

– Thế sao An hỏi Tâm không trả lời.

– Vì… Tâm không biết trả lời sao. Tâm không muốn An về Đak Lak, nhưng Tâm không biết làm thế nào giữ An lại. Tâm bối rối quá nên chả biết nói gì.

– Xì, câu trả lời coi như được thông qua. An cũng buồn lắm, vừa gặp Tâm đã lại phải xa Tâm. An đưa Tâm số điện thoại của mẹ An, có gì An sẽ gọi cho Tâm. Đợi An thi đỗ đại học An sẽ ra Hà Nội học. Tâm ở Hà Nội mà đúng không.

– Ừ, nhưng thế cũng phải 2 năm nữa. Tâm mặt buồn thiu ngồi tính toán.

– Thì biết thế nào được. Mà có thể tết tới An lại về thì sao. Có gì An sẽ gọi cho Tâm. Giờ An phải về không bố mắng.

– Tâm đưa An ra bến xe nhé.

– Thôi, bố An mà biết là về An sẽ bị cằn nhằn. Thôi An đi đây.

– Đợi đã, thế để Tâm đưa An về gần nhà, rồi An tự về.

Tâm và An lững thững đi về, con đường không dài nhưng không ai muốn bước nhanh. Khi về đến gần nhà An, Tâm dừng lại. Nó khẽ nắm tay An, rồi ôm An vào.

“Tâm sẽ rất nhớ An”

“An cũng nhớ Tâm”

An rời bước nhưng vẫn lưu luyến ngoái cổ lại nhìn Tâm. Tâm đợi An đi 1 lúc lâu rồi mới về nhà. Đi qua thấy bố AN đang dần chất đồ ra trước cửa. Có con taxi 4 chỗ đang đợi. Tâm đợi khi An và cả nhà lên xe taxi nó mới vào nhà. Vậy là cô gái làm nó xao động tuổi mới lớn đã đi rồi. Không biết khi nào mới gặp lại An.

Cả ngày còn lại hôm đó nó cắm đầu vào phác thảo kế hoạch hoa hoét. Thằng Tính phải chở mẹ đi thăm bạn bè, rồi đi chùa. Buổi tối thằng Tính lại được thằng Mạnh rủ đi chơi tiếp, chỉ còn 2 mẹ con Tâm. Tâm ngồi trong phòng ngồi tính toán, nó nằm trên cái giường chị Thanh nằm. Mới nằm có chục hôm mà cái giường đã thơm thơm mùi con gái, thật dễ chịu. Được 1 lúc thì mẹ vào, mẹ chắc vừa rải ít thóc cho gà ăn thêm, đóng chặn cửa giả rồi mới đi tắm. Mẹ đang cầm 1 cái khăn lau tóc, mái tóc dài quá vai của mẹ khi mới tắm xong, làm mẹ trông thật lạ, thật trẻ trung.

Mẹ ngồi cạnh giường rồi hỏi:

– Con đang làm gì mà tính toán cả ngày hôm nay thế.

– Con đang định đi buôn hoa. Mấy hôm nữa là ngày valentine, sinh viên rồi thanh niên chắc mua hoa tặng bạn gái nhiều. Con với thằng Phong Béo định xuống Mê Linh chỗ chị nó lấy hoa. Chị nó có mấy mối hoa đẹp chuyên dùng cho mấy ngày này.

– Thế con có cần tiền không, tiền con đưa về dạo này mẹ cũng không dùng gì. Anh Công từ 2 năm trước đã đi làm thêm, cũng không cần tiền nữa.

– Chưa mẹ à, con vẫn còn tiền, con định xem đợt này thế nào, rồi sẽ nghiên cứu xem có cung cấp hoa cho các cửa hàng ở Hà Nội được không. Ngoài Hà Nội có nhiều loại hoa đẹp lắm, không hiểu bên Mê Linh có không. Có lẽ con phải đi sang cả bên chợ Hoa Tây Tựu và Quảng Bá nữa.

– Con cứ làm đi, mẹ ủng hộ con. Chứ con trai mẹ thế này mà phải đi làm thợ xây cả đời mẹ thấy thương cho con.

Mẹ nói rồi khẽ vuốt tóc Tâm. Tâm ôm lấy bên vai mẹ, mùi bồ kết trên tóc mẹ thật thơm. Giờ có đủ loại dầu gội, kể cả dầu gội dược liệu, nhưng Tâm chả thích. Nó chỉ thích mấy mùi từ cây từ lá mẹ nó hay gội, thơm và tự nhiên. Kể cả nước hoa nó cũng không thích, nhiều lần nó hắt xì liên tục vì mùi nước hoa quá nồng của chú nó.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thằng Tâm - Quyển 1

Số ký tự: 0