Thằng Tâm - Quyển 1

Phần 111

2021-06-05 01:39:00

Phần 111
Cẩm vừa mở xong cái khóa cửa, Tâm dựng cái xe đạp vào trong sân, bấm khóa cổng lại rồi lôi Cẩm vào nhà. Tâm bế Cẩm lên thẳng tầng 2 phòng Cẩm. Cửa phòng vừa được mở ra, Cẩm tụt xuống tụt quần dài ra rồi đu lên người Tâm. Tâm ôm chặt Cẩm, há miệng ra mút chặt lấy lưỡi thơm tho của nàng. Hai người hôn nhau điên dại, có lẽ vì cơn nứng ban nãy nơi triền đê.

Tâm vỗ mông ra hiệu để Cẩm tụt xuống. Nó và Cẩm tụt hết quần áo vứt đầy dưới đất. Mắt Tâm đỏ lừ nhìn Cẩm, như con thú nhìn thấy người đẹp của mình. Cẩm liếc mắt tình tứ nhìn Tâm, cái hông ngúng nguẩy, 2 bầu ngực to nặng trịu hơi rung lên, hai đùi to tròn bóng mịn đang khép nép che cái lồn sưng đỏ. Tất cả thế là quá đủ với sức chịu đựng của Tâm. Nó tiến tới nhấc bổng Cẩm lên, hay chính là Cẩm phối hợp đu cả người lên nó. Tâm cầm con cặc chỉnh nơi khe lồn nhoe nhoét của Cẩm ấn vào. Cẩm hạ người xuống mở đường con cho cặc nhấn lên ngập trong lồn mình.

Tâm chỉnh lại tư thế, nó vác 2 đùi của Cẩm, bắt đầu hẩy cặc vào lồn Cẩm. Cẩm cứ như viên bi trong trò con lắc, cứ bị tung lên rồi theo quán tính lại về chỗ cũ. Cẩm ngửa mặt lên trời, cổ họng nàng ô ô những tiếng rên rỉ như bị tắc nghẹn. Ai làm tư thế này đều biết nó sướng như thế nào. Chỉ có người nam là mỏi vì phải gánh sức nặng của người nữ. Nhưng thằng Tâm có sức khỏe, nên nó làm ngon phần này. Chỉ có Cẩm, cái lồn vừa mới lên đỉnh chưa lâu nay lại run bần bật lên vì sướng.

– Aaaa… aaaaa… chết mất anh ơi… sướng quá… aaaaa… aaaa… ôi ôi ôi ôi… ôi ôi ôi… anh ơi… anh ơi… ôi ôi… ôi ôi…

– Anh đây… anh đang yêu em đây… vợ của anh… Cẩm của anh… cô giáo Cẩm của anh… anh làm em sướng nhất…

– Ôi… ôi ô ô ô ô… ô… ô… ôi… ôi… aa… aaaa… em chịu hết nổi rồi… tha cho em… aaa… aaaaa…

– Tha thế nào được… anh sẽ làm em không thể quên anh…

– Huhu… aaaaa… anh kiếm ai khác đi… em chết mất… aaaaa… aaaaa… em ra rồi… aaaaa…

Tâm thở hồng hộc. Nó nín cặc trong lồn Cẩm tầm 15s rồi lại nắc tiếp. Cẩm đập đập vào vai nó muốn nó dừng lại.

– AAAAA… aaaa… chồng ơi thaem… em không chịu nổi nữa đâu… sao lại thế này… vừa mới xong lại tiếp… ôi… ôi… chim anh chọc vào chỗ nào ý… huhu… không chịu nổi…

Tâm cứ thế nắc, nhưng cũng chỉ sau tầm 50 – 60 dập là nó cũng hết chịu nổi. Nó bế Cẩm cả hai nằm ra giường, con cặc ngậm sâu trong lồn Cẩm bắn xối xả. Cả hai cứ nằm như vậy một lúc lâu.

– Dậy đi ông tướng. Có ai vợ đang chửa nằm đè lên người vợ thế không.

– Em đẩy anh ra đi. Tay anh tê hết, giờ muốn lăn cũng khó.

– Cho chết, ai bảo dừng mà không chịu. Lần sau kiếm người khác đi nhé.

– Vợ ở đây kiếm ai giờ.

– Kiếm ai, kiếm thím của anh chứ ai. Nghe chị Thương bảo đêm hôm trước còn làm cho người ta không dậy nổi phải sang ngủ cùng chị Thương. Anh ăn gì mà sung thế.

– Thì vợ anh đẹp anh mới sung chứ.

– Thế thím Lan của anh thì sao.

– Thím cũng đẹp, lại cũng dâm.

– Thế chị Thương thì sao.

– Mẹ anh vừa đẹp lại vừa yêu anh.

– Anh á, có khi phải kiếm thêm cho anh vợ khác. Chứ vài năm nữa mấy bà già chúng em già rồi, mãn kinh không kham được anh đâu.

– Sao mà không kham. Anh thấy em và mẹ anh nước nôi nhiều lắm.

– Em cũng chỉ mong vậy. Chỉ sợ lúc đó chung em già rồi, vừa xấu, cũng chả có nước non gì nữa. Anh lại chê thôi.

– Sẽ không như vậy đâu.

– Hay em tìm vợ cho anh nhá. Tìm dần là vừa.

– Thôi, anh có em và mẹ là đủ rồi. Hai người mà hợp sức chắc anh kiệt sức mất.

– Kiệt mà còn sức với cả cái Lan, em chả tin. Em kiếm nhé.

– Em còn chưa cầm giấy kết hôn với anh, mà cứ nói linh tinh gì thế. Em tìm thấy ai luôn rồi hay sao mà cứ gạ anh thế.

– Có luôn rồi.

– Ai?

– Cái Hiền.

– Cái… Hiền? Con gái em?

– Đúng, có được không.

– Em có bị ấm đầu không. Thứ nhất anh chưa từng nghĩ về cái này, mà anh cũng chả để ý. Thứ 2 là cái Hiền nó biết chuyện anh và em. Giờ em là vợ anh. Có lý nào hai mẹ con chung chồng.

– Có làm sao. Lúc ý em ly dị, bỏ anh luôn, nhường cho nó.

– Sao em lại có ý nghĩ quái đản thế.

– Chả có gì. Em nghĩ nhiều rồi. Em chả muốn xa con gái, mà mấy năm nữa nó cũng phải đi lấy chồng. Anh là ứng tuyển tốt nhất. Vừa kiếm được tiền, vừa làm tình giỏi, lại còn rất tử tế, đàn ông, có thể để đàn bà nương tựa được. Nó lấy chồng cũng chỉ vì điều đó thôi. Giờ có cả mẹ và chồng sống chung, chả tốt sao.

– Anh nghĩ em suy nghĩ lệch lạc. Hiền thuộc thế hệ trẻ. Làm sao chấp nhận lối suy nghĩ như thế.

– Thế tại sao anh vừa muốn lấy cả em, lại muốn lấy cả chị Thương.

– Anh… Thôi anh không muốn bàn về chủ đề này. Em để cái Hiền yên tâm học, đừng nhồi nhét vào đầu nó mấy cái này.

– Thế nhưng anh thấy con gái em có xinh không, lại Hiền nữa.

– Thôi, không nói nữa nhé. Anh là bố của con anh, rồi lại lấy chị gái nó. Nghe mà điên đầu. Em nói nữa anh đánh đít.

Tâm ôm ghì lấy Cẩm, cắn 1 cái vào bầu vú nàng làm Cẩm đau điếng, vết răng vẫn hằn trên ngực nàng. Cẩm phát 1 cái vào lưng Tâm, rồi rúc vào người Tâm. Cứ thế Cẩm chìm vào giấc ngủ.

Tối hôm đó Tâm đưa Cẩm ra huyện chơi, đi ăn, rồi đưa Cẩm về. Cẩm nhìn Tâm không dứt, nàng không nói gì, cứ thế nhìn Tâm…

– Em vào nhà đi, trời sương rồi.

– Em muốn nhìn thêm. Lần này có khi cả năm anh mới về.

– Làm gì lâu thế, anh sẽ về sớm. Em ở nhà đi lại cẩn thận. Phòng tân hôn chắc anh Công không dùng, anh bảo mẹ chuẩn bị cho em rồi. Có gì khi to bụng thì sang đó ở, có thêm người thì đỡ đần em tốt hơn.

– Anh cứ yên tâm đi làm đi, em biết rồi thôi. Em sẽ chờ anh.

– Anh biết.

Tâm nhìn Cẩm khóa cửa kỹ rồi nó mới ra về. Nó không biết ai đó chạy như bay trên cầu thang, quên luôn lời Tâm nói. Cẩm chạy ra cửa sổ tầng 2, ngóng nhìn bóng Tâm khuất trên đường, mắt Cẩm nhòe lệ đứng đó. Niềm hạnh phúc gắn liền với sự chia ly. Cẩm khẽ xoa lên bụng, khóe môi nàng mỉm cười, nụ cười của chờ đợi và hy vọng…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thằng Tâm - Quyển 1

Số ký tự: 0