Thằng nhà nghèo

Phần 12

2024-08-03 12:42:55

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 12
Chị nâng cái mông cao lên chút nữa ( vì nó khá cao ), nó thấy rồi, cái động đào nguyên đầy nước của chị, ôi ôi nhìn từ phía sau nó đẹp quá đi mất, nó đưa tay cầm con ku dí vào chỗ đó, đút mãi không được

– Để em làm cho

Rồi chị luồn tay xuống nắm lấy ku nó, chà chà vào của mình con bé, chị chà càng lúc càng mạnh, mắt vẫn nhìn nó đắm đuối, mặt chị nhìn dâm không chịu nổi. Chị ấn con ku vào cô bé rồi kêu nó nhấp, nó quen bài rồi, đút vào từ từ, rất nhẹ nhàng, 2 tay nó ôm lấy bờ mông của chị, nó nhấp nhẹ nhẹ, mới nhấp thôi mà đã thấy chị nắm chặt lấy ga giường, miếng hít hà liên tục, nó ấn lút cán, hự 1 cái, chị cong người lên úp mặt hẳn xuống giường, tiếng rên rỉ quen thuộc bắt đầu to hơn, âm đạo chị co bóp mạnh hơn bình thường, nó vẫn vừa nhịp vừa xoa bóp cặp mông của chị, nó há hốc miệng, ngửa mặt lên trần nhà mà nhấp lia lịa, chị rên càng lúc càng to

– Chết em mất …. Em chết mất …. Anh ơi ….. ah….. ah……
– Rên to nữa đi em, anh làm mạnh hơn cho em sướng nha
– Đổi thế anh ơi, thế này sướng nhưng mà làm lâu em đau, của anh nó to, anh nằm xuống đi
– Không, anh thích em nằm
– Sợ em mệt hả
– Uh
– Ngốc của em, thương anh lắm, lên đây với em

Chị vừa nói vừa nằm xuống, 2 bàn tay dang ra, 2 chân dang rộng ra, cả 2 chị em nó đang chờ đón 2 anh em mình đấy chú ah, hehe vào thôi vào thôi.

Nó leo lên người chị, âm hộ của chị đã nhoe nhoét nước nhờn nên con ku nó chui tọt vào không chút khó khăn, nó úp mặt vào ngực chị bú mút bầu vú như đang to ra trong cơn dâm của chị. Nó mút mạnh đầu vú, mông nhấp xuống liên tục, chị đưa 2 tay ôm lấy mông nó, ôm chặt giống như sợ nó tuột ra mất vậy, sàng sẩy mông liên tục, miệng rên la ú ớ những câu vô nghĩa. Nó đã căng cứng người, nó biết nó sắp ra

– Anh hết chịu nổi rồi em
– Ah…. ứ…. ứ….. chút nữa … đi …. anh…. 1.. chút nữa

Chị hất mông lên ngày càng nhanh hơn, nó cũng dập xuống điên cuồng, nó không chịu nổi nữa, nó gồng cứng người lại, nó ra, nó thấy chị ôm chặt lấy nó, siết rất mạnh, chị cũng ra

– Ứ…ahhhhhhhhhhhhhh, anh ơi em ra……. anh ơi…. em yêu anh

Nó có nghe nhầm không

– Em nói sao
– Ngốc ah, nghe rồi mà, em yêu anh
– Nói thêm lần nữa đi
– Không
– Đi mà

Chị mỉm cười không nói, kéo đầu nó xuống đặt lên môi nó 1 nụ hôn nồng nàn, nó như mụ mị đi, hạnh phúc quá, chị nói chị yêu nó, nó nhắm mắt mãn nguyện, nó ước khoảnh khắc này sẽ kéo dài mãi mãi. N ơi anh yêu em nhiều lắm

Đến tận bây giờ, khi nó đang có một gia đình nhỏ êm ấm, 1 người vợ hết lòng hết dạ với nó, 1 công việc có thu nhập rất khá, nó vẫn nghĩ rằng nếu bây chị xuất hiện trước mặt nó, nói với nó rằng hãy đến bên chị, hãy ở cạnh chị mãi mãi, có lẽ nó sẽ đạp đổ hết tất cả những gì nó gây dựng được từ 2 bàn tay trắng, từ vô vàn mồ hôi và cả máu xương để đến với chị ….

Viết ra những điều này nó cảm thấy nó thực sự có lỗi với bà xã của nó, em đã luôn ở bên nó những lúc nó khó khăn nhất, vậy mà nó có thể nói những lời như thế sao? Nhưng nó biết vợ nó hiểu nó, ngay từ những ngày đầu khi mới quen nau, nó đã nói với em rằng em mãi mãi chỉ là người phụ nữ đứng vị trí thứ 3 trong lòng nó, sau mẹ và chị, nếu em chấp nhận thì tiếp tục, không thì nó đành chịu. Em chấp nhận nó như đó là một phần của con người nó, em quá bao dung với anh bà xã ah, nhưng em yên tâm, anh rất hiểu chị, chị sẽ không bao giờ làm thế với chúng mình. Em là người phụ nữ cuối cùng của anh, anh sẽ cùng em đi đến cuối con đường này, anh hứa !

Nó có một ước mơ mà đến giờ nó vẫn ước, đó là lão P trong đợt công tác đó lão rơi máy bay chết mẹ lão đi, hay là chết kiểu gì cũng được, miễn sao lão chết quách đi cho nó nhờ. Nhưng lão đó sống dai vãi, đệch cụ sao nó xấu tính thế nhỉ ?

Nó vẫn nằm mơ màng, sung sướng với hạnh phúc mà nó đang có.

– Dậy thôi anh, em đói rồi
– Em dậy rồi ah, uh anh cũng hơi đói, lao động vất vả quá
– Đồ quỷ, nói thế thì nghỉ luôn, không cho anh nữa
– Bậy nào, được lao động như thế anh làm cả ngày cũng được, lao động là vinh quang mà
– Chúa xạo, bẻm mép thấy sợ, buông em ra để em xuống nấu ăn
– Anh nấu với em
– Mà thôi, mình ra ngoài ăn đi
– Được không, em không sợ người khác thấy ah
– Đi ăn thôi làm gì mà sợ, thay đồ đi anh
– Uh
– Mà khoan, anh ra đứng đầu hẻm đi rồi em chạy xe ra, chứ 2 đứa ra thế này sợ hàng xóm thấy
– Để anh ra kể cho mấy bà nhiều chuyện trong xóm nghe là được thôi mà
– Em giết anh giờ, nhanh đi em đói rồi

Nó thay đồ xong đi ra mở cổng, nhìn ngó xung quanh mới bước ra, nhìn nó bây giờ không khác gì thằng ăn trộm gà. Nó đi một mạch ra đầu hẻm đứng chờ, đệch đứng chờ cả 15’ mới thấy chị ra, mặt nó xụ xuống 1 đống

– Sao em lâu thế
– Chờ chút mới ra cho an toàn, mà chỉ lúc có 2 đứa mới đổi cách xưng hô thôi mà
– Uh, quên, giờ đi đâu nè
– Đi ăn bún bò đi, có quán trên đường Nguyễn Đình Chiểu ngon lắm
– Ok xong ngay bà chị
– Ngoan thế có phải tốt không
– Hehe

Hai chị em ra tới quán, gọi ngay 2 tô đạc biệt có thêm 2 cục chân giờ, nó đói quá ăn ngấu nghiến, chị cũng ăn nhưng không phàm phu tục tử như nó, chị vừa ăn vừa nhìn nó cười

– E hèm. nhìn lắm nó mòm mặt người ta đi rồi có gì mà đền không đây
– Haha
– Cười cái gì, đền đi chứ cười không thế là xong ah
– Chút về đền cho ( chị ghé tai nó nói nhỏ xíu, hơi thở phà vào tai phê vãi ra)
– Ngoan thế có phải tốt không
– Dám nhại chị hả, đánh chết giờ
– He he, ai kêu nhìn em

Hai chị em nó làm như đang ở trong phòng ấy, có vài đôi nhìn qua với cặp mắt dò xét, địt cụ mấy thằng kia cứ nhìn chị há hốc cái mồm, thèm dỏ dãi ra rồi, y như nó ngày trước, giờ thì mấy chú cứ đứng đó mà nhìn nhá, không có vé đâu mấy cưng hehe. Chị cũng nhận ra vài người đang nhìn chị, ngay lập tức vẻ mặt kiêu sa của chị được phục hồi, lạnh lùng ăn không nói câu nào, mấy thằng ku ngắm mãi cũng muốn nản với vẻ lạnh lùng của chị

– Tiếc quá, xinh thế mà đi với thằng nhìn như người rừng, không có mắt sao người đẹp ơi

Nó nổi sung, máu nó bốc lên đầu, chị trừng mắt nhìn nó, tiu nghỉu nó ngồi im. Chị kêu tính tiền rồi kéo nó bước ra 1 mạch

– Chở em lên Hai Bà Trưng
– Chi vậy, ăn xong rồi về thôi ( về còn lao động )
– Lưu manh, đi qua đó chút rồi về, về khuya khuya ít người thấy lại hay

Lên đến HBT chị chỉ nó vào 1 salon hớt tóc, ah ra là chở nó đi cắt tóc, ok thôi cũng đang tính cắt đây. Vào quán ngồi xuống thấy chị nói gì với thằng thợ ấy, nó mặc kệ lấy tờ báo đọc, cắt được 1 hồi nó mới nhìn lên, ặc ặc thằng nào đây, nó nhổm hẳn người lên

– Ngồi im cho người ta cắt
– Sao cắt tóc em ra thế này trời
– Ngồi yên đi, chị thích thế

Hỡi ôi mái tóc bổ luống của nó, nó để từ hồi c2 tới giờ chứ có phải đùa đâu, nó ngồi im mà vẻ mặt đầy đau khổ, nó thấy thằng thợ cười cười, đấm phát chết giờ chứ cười gì mày. sao 30’ đau khổ thì cũng xong, nó đau đớn nhìn mái tóc mới của nó, cắt ngắn tũn, không còn luống mái gì nữa, nhìn nó giờ như thằng nào nào ấy, cáu thế không biết. Nó hầm hầm bước ra

– Từ từ chờ chị nào, giận rồi ah
– Chứ còn gì nữa, sao cắt tóc em như thế này ?
– Khổ quá, em để tóc kia nhìn ngố lằm, giờ này ai mà để tóc đó
– Kệ em, em thích thế
– Thế giờ chị thích em để tóc này, em có chiều chị không ?

Nó nghe giọng chị nghiêm lại, nó bối rối gãi đầu, chị thích thì em chiều, gì chứ chỉ cần chị vui thì gì nó cũng làm

– Đành vậy chứ biết sao, nhưng mà phải có đền bù
– Biết rồi quỷ sứ, chỉ được thế là nhanh
– Hì hì, giờ đi đâu nữa
– Đi mua đồ
– Siêu thị nữa hả, sao không để trưa mai đi
– Không phải mua đồ siêu thị, đi mua đồ cho em
– Gì nữa, chị đừng làm thế, chị coi em là gì đây ( nó tự ái thật sự )
– Vớ vẩn, chị có mua không cho em đâu, cho em ứng trước vài bữa chị trừ lương
– Ah, mà mua làm gì, em còn mấy bộ mà
– Chị thích, giờ có mua không
– Mua ( tối về bà coi chừng tui, đêm nay tui cho bà khỏi ngủ luôn)
– Ngoan thế có phải tốt không nè

Mua 1 phát cho nó 2 cái quần jean với 3 cái áo thun, đi đứt nửa tháng lương, tiếc đứt ruột, bà này mua cái gì mà đắt thế không biết. mà nó để ý thấy máy bé bán hàng cứ nhìn nó cười cười, Chời ơi chưa thấy trai đẹp bao giờ sao mấy bé ( mấy bác đừng ói, để em ói trước :D )

– Dạo thêm chút đi anh, em chưa muốn về
– Uh ( nhưng mà tao muốn về, thằng em mất dạy của nó dãy nảy lên ^^ )

Hai chị em đi dạo lòng vòng quanh quận 1 rồi vòng về Bình Thạnh, qua những khúc đường vắng là chị ôm nó, đôi vú căng tròn của chị áp vào lưng nó, thích vãi ra, thằng em lại càng được thế la hét um sùm đòi về, chị gác đầu lên vai nó, mái tóc lòa xòa cọ vào má nó, nó nghĩ kiếp trước chắc nó phải tu hành dữ lắm nên kiếp này nó mới có được cái phước như thế này, mỉm cười nó đưa tay xuống nắm lấy tay chị, chị nhẹ nhàng luỗn những ngón tay vào tay nó, nó siết chặt, Nó nghĩ rằng nó sẽ không bào giờ buông tay chị ra, chị là của riêng nó, nó sẽ giữ chặt chị trong tay nó, không bào giờ rời xa chị …không bao giờ ….

Chị ơi giờ này chị có nhớ em không ?

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thằng nhà nghèo

Số ký tự: 0