Phần 18
2020-05-05 03:38:00
Mùa Xuân năm 1973, hai cô nàng Lan, Xuân bỏ học nửa chừng rủ nhau đi lấy chồng. Xuân lẩy một tay bác sĩ quân y, còn Lan lấy một tay thẩm sát viên cảnh sát. Hai ả chỉ báo qua loa cho tôi biết và hứa nếu có dịp sẽ gặp lại để cùng nhau vui thú. Chị Minh Nguyệt theo chồng đi nhận chức tỉnh trưởng một tỉnh ở miền Trung. Thế là Sài Gòn vắng đi một số cái lần khoái đụ. Tôi cũng ít gặp vợ chồng chị Thanh Quang vì họ nhảy ra hô hào chính trị, liên hiệp hòa giải gì đó, nên họ rất bận. Anh Nghĩa cũng nhảy ra chính trường, thườngvấng nhà luôn, lại còn chạy chọt áp phe nhiều thứ. Chỉ còn tôi và chị Thu Hà mỗi cuối tuần vẫn quấn quýt bên nhau.
Chị Thu Hà đưa tôi đi chơi khắp nơi. Những nhà hàng nổi tiếng nhất. Những khách sạn đắt tiền nhất. Những vũ trường tưng bừng nhất. Những động điếm sang trọng nhất. Chị bỏ tiền cho tôi chơi gái, cho tôi được hưởng thụ. Tôi có hỏi lý do gì chị tử tế với tôi như vậy. Chị trả lời:
– Những lúc làm tình với chị, thái độ của em quý mến, trân trọng chị vô cùng. Chị rất cảm ơn em. Mình cùng sống trên một quê hương, một miếng đất nhưng có hai cuộc sống khác biệt. Em đang còn trẻ, lại đẹp trai, có khả năng làm tình dữ dội, lại biết quý trọng đàn bà, sau này sẽ chẳng có ai phụ em đâu. Chị tiếc rằng chị đã sinh ra trước em nhiều lắm. Tình hình đất nước như thế này có lẽ chị sẽ đi xa.
Khuôn mặt chị Thu Hà ưu tư. Giọng chị buồn như lời trối trăn. Tôi ngậm ngùi hỏi:
– Chị sắp đi đâu? Em sẽ không bao giờ được gặp chị nữa sao?
Chị Thu Hà cười buồn:
– Em đừng bận tâm gì về chị. Chẳng ai biết được ngày mai thế nào. Mình gặp nhau lúc nào hay lúc ấy, nhưng tấm lòng của em lúc nào chị vẫn ghi nhớ.
Chị Thu Hà nhìn tôi rồi lại nhìn xuống bàn tay mình. Người chị ẻo lả, đẹp như một cánh ngọc lan. Chị là người đàn bà nhiều nữ tính nhất trong những người đàn bà đã đến với tôi. Nhìn cần cổ thiên nga trắng ngần của chị, trí óc tôi lại thoáng về những lúc làm tình với nhau, thân thể chị trần truồng trắng phau như bạch ngọc và lòng tôi lại nôn nao thèm muốn chị.
Tôi ước ao chị cũng thèm muốn tôi. Tôi sẽ đụ chị hoài. Tôi muốn đụ chị mãi. Đụ chị cho đến khi trời long đất xụp. Vì đụ chị là sướng nhất. Chị để cho cảm xúc chị trôi theo, trôi mãi theo bàn tay dẫn dắt, theo con cặc lèo lái của tôi. Chị làm cho tôi tưởng mình là người đàn ông hoàn toàn nhất, hào hiệp nhất, ban phát tình yêu cho chị tràn trề nhất trong những lúc đụ nhau. Tôi không thích những người đàn bà thích chủ động trong lúc ái ân làm tôi bực mình, nhiều khi có muốn ra cũng ra không nổi…
Một hôm chị Thu Hà dẫn tôi đến một địa điểm ăn chơi sang trọng trong Chợ Lớn. Chắc chị phải hỏi những người bạn dân chơi trong giới của chị, chị mới biết được địa chỉ mà dẫn tôi đến đây. Chị ngừng xe trước một biệt thự mới xây rộng lớn ở đường Phú Kiệt. Trước khi dẫn tôi vào, chị nắm tay tôi cười thật tươi nói:
– Hôm nay chị cho Lượm hưởng thú nhất dạ đế vương, tận hưởng nghe em.
Nói xong, chị dẫn tôi vào rồi thì thầm to nhỏ với một người đàn bà Tàu khoảng 30 tuổi rất đẹp, một nhan sắc xứng đáng được xếp hạng trong danh sách những người đẹp nhất trên đời này. Chị Thu Hà hẹn đến mai sẽ đón tôi về. Người đàn bà đẹp dẫn tôi vào trong. Ba người con gái ùa ra đón tiếp tôi. Người đàn bà đẹp giới thiệu:
– Yến Vân – một cô gái Nhật khá đẹp, trông hiền hậu, mắt một mí.
– Devoir – một cô đầm lai sắc sảo, trán cao, môi đỏ.
– Cẩm Linh – một cô gái Tàu, mảnh mai, chân dài, mắt cũng một mí, đẹp như trong tranh cổ.
Người đàn bà nói thêm:
– Chú muốn gì cứ biểu mấy cổ. Mấy cổ sẽ chiều chuộng chú hết lòng. Đêm nay chú là vua và ba cô này sẽ là cung nữ hầu hạ chú đó.
Tôi ngắm nhìn mấy cô gái. Mấy cô cười rúc rích rồi đẩy tôi vào nhà tắm. Bồn tắm đã đày nước nóng, xà bông, khăn tắm, tất cả đều là màu xanh nhạt, êm dịu mát mắt. Tắm rửa, kỳ cọ cho tôi xong, các nàng dìu tôi ra, lau khô mặt mày mình.
Mẩy cho tôi. Cẩm Linh bảo:
– Anh Lượm à, để tụi em đấm bóp cho anh nghe.
Rồi những bàn tay thiện nghệ dần xuống sống lưng, véo vào những thớ thịt lách chách, sao mà nó đã cái gì đâu.
Màn tắm táp, đấm bóp xong xuôi các nàng bò xuống liếm khắp người tôi từng hồi làm dái tôi săn cứng lại. Cẩm Linh cười khúc khích:
– Cu anh Lượm ngộ quá hà. Cứ dựng đứng lên hoài, chưa tới lúc mà.
Tôi xoa đầu cô gái:
– Cẩm Linh thấy cu anh đặc biệt không? Nói thật với em chứ từ thuở sơ sinh, vừa lọt khỏi lòng mẹ là cu anh đã như vậy rồi, lúc nào cũng ngỏng lên như vậy đó.
Cẩm Linh tròn mắt ngạc nhiên. Tôi cười:
– Anh nói thiệt đó. Em thích cu anh không. Vậy em bú anh đi. Rồi lát nữa anh sẽ làm cho các em thích thú.
Tôi nói chuyện với các nàng với giọng nói của một tay lão luyện trong ổ nhện. Cẩm Linh cười ngây thơ rồi cúi xuống bú tôi. Đầu lưỡi nàng liếm nhanh, liếm chậm từng hồi làm tôi có cảm giác như mình đang nằm trên bãi cát, sóng biển hàng hàng tiếp nối xô đẩy tràn về phủ trên người tôi lan man bất tận. Tôi chơi vơi tận hưởng tận cùng của cảm xúc chưa biết nơi đâu là bến bờ.
Cẩm Linh đang bú tôi thì Yến Vân (cô gái Nhật) bảo Cẩm Linh ngừng lại. Yến Vân nằm ngửa trên giường bảo tôi ngồi trên mặt nàng cho nàng bú cặc một hồi, xong nàng lấy ra một miếng bánh quế tròn khoảng bằng hai ngón tay trỏ chắp lại. Nàng thấm nước miếng vào miếng bánh rồi nhét từ từ vào lỗ đít tôi lôi đau thót dái lại nhưng cũng tò mò xem Yến Vân làm cái trò gì. Nàng ngậm chiếc bánh quế cắm trong lỗ đít tôi kéo ra ăn dần dần cho đến khi hết chiếc bánh quế. Về sau tôi mới biết được là nhiều người đàn ông Nhật thích màu mè kiểu này, họ thuê người đàn bà để mua vui nên thay vì ỉa, họ muốn con gái lấy bánh thay cho cứt của họ để họ tưởng tượng rằng họ đang ỉa ra cho cô gái ăn.
Cẩm Linh lại cho tôi rít một dọc thuốc phiện. Hồn tôi lâng lâng chập choạng. Devoir mang vào một cái giỏ mây to, giữa đít giỏ mây đan rỗng một cái lỗ to bằng bàn tay nàng lẹ làng máng cái giỏ vào một sợi dây cáp treo trên trần nhà. Cẩm Linh khỏa thân bước vào ngồi bè háng trong đó. Nàng điều khiển cho giỏ mây lên xuống bằng một sợi dây cuộn trong một cái hộp tròn nối hai đầu dây lại.
Hễ nàng vặn qua bên trái thì giỏ mây nâng cao lên. Nàng vặn qua bên phải thì giỏ mây hạ thấp xuống. Yến Vân và Dejour đỡ tôi nằm ngửa trên giường, thay nhau vuốt ve xoa nắn thân thể tôi. Giỏ mây lơ lửng trên mình tôi, Cẩm Linh ngồi trong đó cúi xuống nhìn tôi mỉm cười tình tứ. Nàng bắt đầu cho giỏ mây nhấp lên hạ xuống từng hồi. Cái lỗ hổng ở đít giỏ mây vừa vặn như một cái khuôn hở ra cho lồn của Cẩm Linh hạ xuống, để cặc của tôi chọc thẳng lên. Có lan Cẩm Linh hạ giỏ mây xuống cho lớn của nàng ngậm cặc tôi 5, 10 giây rồi nàng lại điều khiển cho giỏ mây vút lên cao và lơ lửng đến 5, 10 giây sau mà chưa chịu hạ xuống làm.
Tôi cứ nhìn theo giỏ mây mà nói thầm:
– Lồn, lồn ơi… Hạ xuống đi… Hạ xuống đi…
Nhưng nếu tôi chồm lên để chụp cái giỏ thì Dejour và Yến Vân lại nhẹ nhàng giữ siết tay tôi lại, vuốt ve tôi trong tiếng cười êm tai ấm cúng. Dâm thủy của Cẩm Linh nhỏ từng giọt trên bụng tôi và nàng dập dồn kéo lên hạ xuống. Chơi kiểu này làm cho tôi kích thích đến cực độ chảng mấy lúc mà tôi xuất tinh khí vọt ra tung tóe như pháo bông.
Yến Vân cười rúc rích đưa tay vét hết tinh trùng trên bụng trên đùi tôi mà liếm hết. Cẩm Linh bước ra khỏi giỏ mây nằm dạng chân trên giường, Dejour dắt vào một con chó bẹc – giê cho nó liếm sạch lồn Cẩm Linh. Tôi vừa gớm ghiếc vừa thích thú, mặt cứ đờ ra vì ngàn năm một thuở út Lượm được làm vua mà.
Sau đó Cẩm Linh bưng vào cho tôi một tô cháo bào ngư. Nàng quỳ xuống bên chân giường đút từng muỗng cho tôi trong khi Yến Vân liếm háng tôi Vừa xuất tinh xong nên con cặc tôi mềm xèo. Dejor xà xuống xoa nắn cho tôi. Nàng há miệng ngậm trứng dái tôi trước rồi ngậm luôn cả cặc tôi. Tôi hoảng kinh vì thấy cặc mình biến mất trong miệng Dejor, cùng một lúc con cặc cũng cương cứng nảy bật ra khỏi miệng Dejour, y như một chú rắn nước đang tách vỏ bò ra. Devoir cười khanh khách, nàng cho tôi rít một dọc thuốc phiện nữa và vẫy tôi đi theo nàng. Cẩm Linh và Yến Vân cùng bước theo, những bước chân vặn mình xà. Cả ba nàng đều khỏa thân, chỉ quấn ngang người một tấm voan mỏng, trông thấy rõ cả lông tơ.
Ba nàng dâng tôi đến một căn phòng có một tấm vách dựng như tấm chấn phong có khoét một lỗ tròn bằng cái dĩa nhỏ. Bên kia vách một người đàn bà to lớn đứng tuổi đang ôm một con ngỗng. Tôi nhìn Dejour tò mò thắc mắc. Yến Vân giải thích:
– Con ngỗng đó là của anh đó. Bây giờ anh đụ con ngỗng đó, chút xíu nữa anh xuống đụ tụi em. Tôi dội lại:
– Làm gì thấy gớm vậy. Thôi dẹp cái đó đi.
Cẩm Linh vỗ về:
– Má lớn của anh biểu tụi em phải chiều anh hết mình và cho anh hưởng đủ mọi thứ. Anh làm vậy không sợ má lớn anh buồn sao?
Tôi ngạc nhiên:
– Má lớn? Ai là má lớn của anh?
– Thì cái bà đẹp đẹp hồi sáng đưa anh tới đó.
Tôi vỡ lẽ:
– À, đó là là vợ anh, đâu phải má lớn má nhỏ gì của anh đâu.
Cẩm Linh có vẻ thích thú:
– Ủa, anh cũng biết là má lớn má nhỏ hả. Anh biết không, người Tàu hay lấy nhiều vợ, mà người Tàu cưng vợ lắm đó nghe. Vợ lớn là má lớn, vợ nhỏ là má nhỏ. Anh Lượm có mấy má nhỏ vậy?
– Ừ… ừ… Anh có nhiều má lắm… Nhưng mà anh không thích chơi cái kiểu này đâu.
Yến Vân dỗ dành:
– Anh thử đi… Anh trả nhiều tiền quá mà không chơi uổng lắm.
Cẩm Linh cũng ngọt ngào dụ dỗ:
– Anh Lượm chơi đi… Một hồi Cẩm Linh cho anh cọng lông ngỗng.
Tôi nhăn mặt:
– Cái gì? Anh lấy cọng lông ngỗng làm cái gì?
Cẩm Linh chạy lại thì thầm vào tai tôi. Nghe ra, tôi bỗng cười khà khoái chí. Vả lại tôi vừa được hai dọc thuốc phiện, người nó cũng phiêu diêu. Ừ, thử thì thử, sợ cái quái gì. Devoir lại bồi thêm một câu:
– Anh không dám chơi con ngỗng hay sao? Tụi Mỹ đến đây cũng khoái chơi kiểu này lắm đó anh, mà tụi nó không thích chơi ngỗng, tụi nó khoái hơn con vịt. Bởi vậy tụi nó hay nói câu: “Fuck a duck”. Anh có muốn thử con vịt không?
Cẩm Linh háy Dejour một cái:
– Thôi đi con đầm lai. Cứ nói giỡn hoài, một hồi tao méc má Hai à mày.
Lúc này tôi đang hăng máu, sẵn sàng thử mọi thứ, lại được thêm 3 nàng khuyến khích. Tôi hiên ngang tiến tới. Bên kia vách người đàn bà nắm chặt cổ và cánh con ngỗng dí đít nó vào lỗ hổng vách. Tôi thọc cặc thẳng vào. Bên kia người đàn bà bẻ cổ con ngỗng. Con ngỗng đau đớn vặn mình, đập cánh kêu chí chóe đít nó co thắt, bóp nghiến liên hồi làm cặc tôi sướng kinh khủng.
Dù có sướng thật nhưng trò chơi này làm tôi ghê sợ, dù có thuốc trợ tôi cũng không chơi nổi nữa chỉ vài giây sau là cặc lôi lại xìu xuống. Thấy tôi không còn hứng, 3 nàng dẫn tôi trở về căn phòng đầu tiên. Ôm 3 tấm thân trần truồng tuyệt mỹ trong tay tôi ngậm ngùi tự hỏi, tại sao xã hội lại đầy rẫy bất công. Những người con gái đẹp như thế này sao phải đi làm một nghề hạ tiện nhất thế gian để cho những người đàn ông lắm bạc nhiều tiền nghĩ ra nhiều kiểu làm tình bệnh hoạn, chà đạp lên nhân cách người phụ nữ. Thấy tôi im lặng, Cẩm Linh có vẻ lo:
– Anh Lượm à, anh buồn gì tụi em đó. Có buồn gì anh cho tụi em xin lỗi, anh đừng méc má Hai, má Hai chửi tụi em tội nghiệp nghe anh.
Tôi lắc đầu bảo cho Cẩm Linh biết là tôi không có gì phiền lòng hết. Thấy đầu vú của nàng ở ngay trước mắt tôi bèn ngậm lấy mà nút. Một vị ngòn ngọt, nhạt nhạt tiết ra ở đầu vú nàng. Tôi sửng sốt:
– Cẩm Linh, em có con nhỏ hả?
Cẩm Linh gật đầu:
– Dạ, con em mới có 4 tháng hà.
– Vậy em để con ở đâu?
– Em để ở nhà cho má em nuôi.
– Em đi làm em có nhớ con em không? Em có buồn không?
Cẩm Linh hon nhiên:
– Buồn gì mà buồn. Không có tiền nuôi mẹ, nuôi con mới buồn. Không có cơm ăn mới buồn.
Cẩm Linh lại ôm vú, nặn đầu vú vào lỗ cặc tôi.
Năm, ba tia sữa nhỏ li ti phun nhẹ thật ấm vào đầu cặc tôi Cẩm Linh cười sặc sụa:
– Đó Anh Lượm lại ra nữa rồi nè.
Tôi lại hỏi tiếp.
– Vậy còn chồng em đâu?
Bây giờ giọng Cẩm Linh mới thoáng vẻ buồn:
– Em hổng có chồng. Thằng bồ em nó lấy em rồi nó bỏ. Thôi, trời cho em bao nhiêu em hưởng bấy nhiêu, có muốn vươn lên cũng không nổi đâu anh.
Lòng tơi tự nhiên nằng nặng một nỗi buồn nhè nhẹ. Tôi bảo các nàng mặc quần áo vào rồi cùng tôi ngồi chơi bài cào cho đến khi chị Thu Hà đến đón tôi Trước khi tôi về, Cẩm Linh gói cho tôi 2 cọng lông ngỗng, thứ lông ống ở đuôi ngỗng với một lọ mật ong nhỏ. Cẩm Linh nói:
– Anh dùng cái lông ngỗng này chấm vào mật mà quét lên ngực lên lồn các cô rồi liếm là hết sẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro