Phần 15
2023-06-09 11:15:00
Cái thời tiết nóng nực của mùa hè làm con người ta chỉ muốn tìm nơi nào đó mát mà nằm bất kỳ lúc nào.
Sau bữa cơm trưa, bố mẹ Dương thiu thiu ngủ trong phòng. Bé Tũn cũng ngủ ở phòng của Dung… chỉ còn Dương và Lan là vẫn còn thức.
Dương đứng cạnh bể cá, hắn cầm miếng thịt chiên còn thừa sau bữa cơm ném xuống nước.
“Tộp…”
Con cá trê lao tới tập một cú thật mạnh làm mặt nước khuấy động sau đó lại lặn xuống dưới. Dương tò mò không biết con pet này của mình còn phát triển nữa không chứ hắn thấy nó to lắm rồi, đem đi nướng than thì chắc ngon lắm.
Dương định quay vào nhà đi ngủ thì vô tình thấy dàn quần áo đang phơi trên dây ngoài sân nắng. Ngay đầu hàng là chiếc móc quần áo hình tròn có những kẹp để kẹp đồ lót.
Một chiếc quần lót ren màu hồng sành điệu làm hắn chú ý, hiển nhiên rằng vì hắn chưa thấy qua nó bao giờ.
“Cái này chắc của mợ Lan rồi.” Dương thầm nghĩ. Trong đầu lại nảy ra ý nghĩ sưu tầm quần lót rồi đảo mắt vào trong nhà xem mọi người đã ngủ chưa.
Khi thấy nhà vắng tanh thì hắn đi ra sân giật lấy chiếc quần lót ren thơm tho đó rồi đứng cạnh bể cá mà ngắm nghía. Chiếc quần lót ren màu hồng mềm mại, phần viền mỏng dính, độ co giãn cũng khá tốt, về kiểu dáng thì không thể chê đi đâu được.
Dương tưởng tượng chiếc quần lót này mà được mặc lên vòng ba của mợ Lan thì quả thực là hết nước chấm.
Bỗng có bàn tay mềm mại đặt lên vai hắn, Dương giật mình quay đầu lại thì phát hiện đó là Lan, nàng đã đứng sau lưng hắn từ lúc nào.
Dương vội giấu quần lót vào túi quần, sau đó nhe răng ra cười ngu ngốc giả vờ không có chuyện gì: “Mợ… mợ không ngủ trưa ạ?”
Lan đảo mắt xuống túi quần của Dương rồi nói: “Mợ chưa ngủ… con có gì giấu mợ hả?”
Dương lắc đầu: “Dạ không ạ!”
“Mợ nhìn thấy hết rồi đó… con tính làm gì với quần lót của mợ?” Lan mỉm cười đầy ý tứ rồi hỏi nhỏ, gương mặt xinh đẹp hiện rõ vẻ tinh nghịch.
Thực ra ban nãy lúc Lan uống nước đã thấy Dương thập thò ở sân chỗ dây phơi quần áo, nàng vốn dĩ không thấy gì bất thường cho đến khi cháu trai thò tay giật quần lót của nàng xuống.
“Thằng nhóc này…” Lan thầm mắng, ở cái tuổi của Dương thì nàng hiểu Dương tò mò về chuyện nam nữ, nhưng hành động lấy đồ lót của người khác xem ra là hơi biến thái nha.
“Dạ… con… con!” Dương ấp úng.
Lan nói: “Ở tuổi của con mợ hiểu, nhưng mà con không được lấy đồ lót của mợ như vậy như thế là biến thái đó nghe chưa.”
“Dạ…” Dương móc quần lót trong túi quần ra đưa cho Lan.
Lan cầm lấy quần của mình, có chút xấu hổ rồi nói: “Thực ra quần lót cũng chỉ là thứ tiếp xúc với da thịt thôi… làm sao bằng chỗ đó được.”
Khi Lan nói, nàng lại tròn mắt khi cặc của Dương lại cộm lên cứng ngắc. Lúc này nàng có chút vui vẻ, tiện mọi người đã ngủ trưa nàng có thể bú cặc cho cháu trai rồi.
Lan cầm tay Dương kéo ra sau vườn vừa đi vừa nói: “Dương à… để mợ chữa cho con tiếp nha, đừng nghĩ xấu mợ đó mợ chỉ muốn tốt cho con thôi.”
Dương trong lòng thầm mỉm cười: “Ai nghĩ xấu mợ đâu, con nghĩ đứa cháu nào cũng mong có người mợ như mợ đó ahihi.”
Dương đi theo Lan ra vườn sau, vừa đi vừa nói: “Dạ không đâu sao con có thể nghĩ xấu mợ được, mợ vừa xinh lại còn giúp con chữa bệnh, con cảm ơn mợ còn không hết.”
Lan nghe vậy thì trong lòng hiện lên chút yêu thương với thằng cháu cặc to này. Sau khi tìm được vị trí thích hợp là gốc cây ổi, Lan ngồi xuống tụt quần Dương ngang đùi rồi sục bình xăng cho hắn.
“Xem nó kìa, cứng và nóng quá.” Lan vừa sục cặc cho Dương vừa ngước mắt lên nhìn cháu trai nói.
Dương đê mê tận hưởng, được một người phụ nữ xinh đẹp như Lan sục cặc cho quả là tuyệt vời ông mặt trời. Bàn tay Lan uyển chuyển trên thân cặc, một lát sau nàng há miệng ngậm lấy đầu khấc bắt đầu liếm láp.
Lan nhiễu nước bọt ra làm chất bôi trơn để tay mình dễ vuốt lên vuốt xuống thân cặc Dương, cặc cứng ngắc bóng nhẫy trong tay làm Lan không khỏi mê mẩn, có lẽ nàng đã sáng suốt khi quyết định về nhà Thúy chơi thay vì đi du lịch.
Du lịch thì thích thật đấy nhưng kiếm đâu ra con cặc vừa to vừa uy tín như của cháu trai nàng. Lan vừa sục vừa bú một cách say mê đến khi Dương nghiến răng ken két thì nàng tăng tốc hơn nữa.
Vừa bú nàng vừa ngước mắt lên nhìn biểu cảm của Dương.
Dương lúc này ồ ồ thở gấp, hắn nghiến răng nói: “Ôi mợ ơi con sướng quá, con sắp ra rồi.”
Lan nghe vậy tít cả mắt, nàng đá lưỡi quanh đầu khấc của Dương làm hắn kích thích tối đa.
Dương chịu không nổi, hắn gồng mình bắn tinh vào miệng người mợ xinh đẹp, Lan đón nhận hết sau đó nuốt vào bụng.
Mùi vị tinh khi không tiếp xúc với không khí mà bắn thẳng vào miệng nó béo ngậy gì đâu, Lan mút sạch không còn giọt nào.
Thấy cặc Dương bắt đầu xìu xuống, Lan đứng dậy giúp hắn kéo quần lên và nói nhỏ: “Được rồi đó vào nhà thôi con.”
Nhưng Dương chợt kéo tay Lan lại rồi nói: “Mợ… mợ có muốn con giúp không ạ?”
Nghe câu hỏi của Dương khiến Lan đỏ mặt. Nàng chối bay đi: “Mợ có làm sao đâu mà cần con giúp.”
Tim Lan đập loạn nhịp, nàng khẽ gỡ tay của Dương ra khỏi tay mình rồi đi vào trong nhà.
Dương đứng nhìn theo bóng lưng mảnh mai thướt tha của Lan. Nếu không phải đang trong vai đứa cháu ngây thơ thì hắn đã lao tới đè Lan ra đống rơm để đút than vào lò rồi.
“Chờ đó đi Lan, anh sẽ khiến lồn em chảy nước bởi con cặc này!” Dương thầm nói, sau đó đi vào trong nhà ngay phía sau Lan.
Nằm trên giường, Dương suy nghĩ về việc tối nay làm thế nào để húp được người mợ xinh đẹp này. Có vẻ Lan chỉ muốn dừng lại ở việc bú cặc hắn mà chưa nghĩ đến xa hơn, nếu cứ như vậy thì không ổn vì thời gian Lan ở nhà hắn chỉ một tuần, không nhanh nhanh là con mồi béo bở này sẽ đi mất.
Dương thầm nghĩ xem có cách cụ thể nào để chiếm đoạt hoàn toàn thể xác của Lan hay không.
Nằm nghĩ rồi ngủ lúc nào không hay, hắn bị đánh thức bởi bàn tay bé nhỏ của Tũn đang vỗ lên bụng hắn.
“Anh Dương ơi dậy đi…”
“Sao thế Tũn?”
“Dậy đi anh ơi chị Duyên về rồi còn say nữa.” Tũn lo lắng nói.
Dương nghe vậy thì bật dậy, Duyên lúc này đang nằm trên giường trong phòng nàng. Lan thì đang cởi tất cho Duyên.
Dương đi vào hỏi: “Chị ấy uống say thế hả mợ?”
Lan đáp: “Ừ… nãy có hai đứa con trai đèo nó về, nó say mềm mợ dìu mãi mới vào được đây. Nó say không biết trời đất gì rồi, mợ gọi mà không thưa nằm im lìm nãy giờ.”
Dương tiến tới nhìn gương mặt xinh xắn đỏ gay của Duyên, mồ hôi mồ kê nhễ nhại thì thấy khá là không hài lòng. Con gái gì mà đi nhậu say bí tỷ, có thằng nào đưa vào nhà nghỉ thì xong đời luôn.
Lúc đi thì xinh như hoa, về thì tàn như bụi. Cũng may là trên mặt trên cổ không có vết tích gì của việc làm tình. Đó là theo góc nhìn của Dương thấy vậy.
Lan nói với Dương: “Con đi ra ngoài để mợ thay đồ cho con bé, mặc cái váy này nóng chết.”
Dương gật gù đi ra ngoài, nhưng sau đó lẻn ra sân nhòm qua khe cửa sổ phòng Duyên để nhìn lén Lan thay đồ cho nàng.
Lan kéo Duyên ngồi dậy và phải giữ nếu không Duyên sẽ đổ xuống, nàng ôm lấy Duyên rồi vòng tay ra phía sau kéo cái khóa sau lưng.
Lan nhanh chóng lột phần váy phía trên xuống đến eo Duyên, sau đó là phần dưới. Lan kéo mạnh chiếc váy từ hông xuống đùi. Đến lúc này thì đã gửi được váy ra ném sang một góc, chiếc váy toàn mùi rượu.
Sau đó Lan mở tủ quần áo của Duyên tìm kiếm bộ đồ ngủ ngắn thoáng mát rồi mặc vào cho nàng.
Cả quá trình diễn ra 5 phút, trong lúc đó bé Tũn đứng nhìn và giúp mẹ đem chiếc váy toàn mùi rượu của Duyên bỏ vào máy giặt.
Dương thì chứng kiến toàn bộ cảnh tượng đó, lúc Lan lột áo Duyên ra thì cơ thể trắng nõn mịn màng của Duyên đập vào mắt hắn. Bộ ngực căng tròn nảy nở trong lớp áo ngực đen bó sát, chiếc nách trắng phau phẳng lì không một cọng lông. Vòng eo thon thả, bờ hông săn chắc.
Khi Lan tụt hoàn toàn chiếc váy của Duyên ra thì Dương lại càng chảy dãi, nàng mặc chiếc quần lót cùng màu với áo ngực, lúc này Duyên nằm nguyên nên toàn bộ cặp mông triệt để khoe ra cho Dương ngắm, ôi bờ mông ấy, bờ mông hắn đã có cơ hội sờ và ngửi một chút, hôm nay nhìn nó khiêu gợi làm sao.
Mọi thứ kết thúc khi Lan mặc quần áo ngủ vào cho Duyên. Dương cũng không nhìn lén nữa mà nhanh chóng vào trong nhà tránh bị phát hiện.
Tối hôm đó, đương nhiên Duyên bị ăn chửi một trận đến từ cả bố và mẹ.
Mặc dù đã ngủ từ chiều đến tận lúc Thúy đi làm về nhưng Duyên vẫn chưa tỉnh, phòng thì nồng nặc mùi rượu nên đã bị Thúy phát hiện.
“Bảo sao lại để mợ với em trai nấu cơm, hóa ra là uống say rồi nằm bẹp trong phòng… con với chả cái!” Thúy vô cùng tức giận về việc này.
Nàng ghét nhất là uống rượu say dù trai hay gái, Thúy lập tức tặng Duyên một bài ca dao tục ngữ nhưng vì Duyên say không tỉnh nên người nghe lại là các thành viên khác trong gia đình.
Dũng thì không chửi như vợ nhưng cũng nói nặng lời vài câu: “Con mẹ nó, thân con gái nốc lắm vào thằng ối dồi ôi nào dắt vào nhà nghỉ chửa ễnh ra thì tao gọt đầu.”
Lan thì ra sức khuyên anh chị nớt nóng, Dương thì không bênh cũng không khuyên ai cả. Hắn biết bố mẹ chửi Duyên vì lo cho nàng, Duyên cũng may vì không bị mất đời con gái nhưng đó là may mắn, rất nhiều trường hợp đi ăn hội lớp chỉ đơn giản là dẫn bạn vào nhà vệ sinh nôn thôi mà cũng bị phá trinh đó.
Chưa kể còn một số trường hợp một cô gái ăn hội lớp say rượu bị ba bốn gã bạn cùng nhau làm tình, lúc đó say rồi chống cự sao nổi. Túm lại Dương thấy Duyên bị chửi là không oan.
Ở quê thì không có nhiều chỗ chơi như thành phố, chỉ có nhà văn hóa là nơi tập trung vào mỗi buổi tối của đám trẻ con.
10h đêm, Dương vừa đi uống nước mía cùng thằng Tiến ở đầu làng về trên tay xách hai cốc nước mía đá mát lạnh.
Bố Dương vẫn còn ngồi xem tivi, Dương đi vào phòng Dung nơi Lan và bé Tũn đang nằm chơi.
“Con có mua nước mía nè!” Dương khoe.
Lý do hắn mua có 2 cốc cho Lan và Tũn bởi vì cả nhà hắn không ai thích đồ ngọt, bánh kẹo hay nước ngọt đều không thích ngoại trừ hắn.
Ngược lại thì Lan và Tũn lại rất thích đồ ngọt.
“Chị Duyên tỉnh chưa ạ?” Dương hỏi Lan, hắn đặt hai cốc nước mía lên bàn.
Lan cầm ống hút đâm vào nắp cốc nước mía đưa cho bé Tũn, nàng đáp: “Con bé vừa dậy tắm rửa rồi, vẫn còn chưa tỉnh lắm… ban hãy bị mẹ con chửi mấy câu đó.”
Dương thở dài, nhìn bé Tũn uống nước mía ừng ực thì hỏi: “Ngon không?”
“Dạ ngon ạ!”
“Mợ cũng uống đi cho mát” Dương cười cười quay sang nói với Lan.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro