Phần 197
2020-11-27 06:39:00
Wow… Đúng rồi… xuống chút nữa đi em… Ngồi ngả lưng trên ghế… giữa hai chân… Tâm Đoan đang vụng về từng chút từng chút bú liếm… lưỡi nàng vừa chạm vào đầu cặc liền thụt vào… y chang như em bé gái mút nhín nhín cây kem vì sợ hết…
Bên cạnh đó là cái Ipad… trên màn hình… nữ diễn viên phim JAV đang mút liếm rất sành sỏi… rõ ràng đang “làm mẫu” cho Tâm Đoan noi theo “học tập”… Nhìn nàng bây giờ… chưa tiến bộ lắm… Gương mặt đỏ ửng không biết vì ngượng hay là vì dục tình kích thích…
“Lão luyện” có cái hay khác…”gà mờ” có cái hay khác… Tuy chưa biết ngậm sâu và gục gặc đầu nhưng sự vụng về của cái miệng thơm tho quanh đầu khấc cũng đủ làm Đức tê tái cả người…
Hắn nhấc bổng đem Tâm Đoan vào phòng đặt nàng lên giường… bắt đầu liếm… Khởi điểm từ ngón chân… bàn chân… chậm rãi rà đi rà lại rồi tiến lên trên… trong khi tay se se đầu vú… hai núm hồng đã cương cứng lên rồi…
Miệng hắn áp lên gò thịt no tròn vung cao… đám mạ non mượt mà… một mùi thơm nhẹ nhàng từ đó tỏa ra… và giữa hai khe thịt hồng đã vô cùng lầy lội… có thể nói như là ngập lụt sau cơn mưa lớn… Hắn áp miệng vào… mút nhẹ… lưỡi đánh nhẹ vào giữa hai khe… trêu đùa… hắn nghe tiếng Tâm Đoan nấc lên từng cơn… Người nàng rung động…
Hắn vừa mút… vừa quay người… đầu hắn lọt giữa hai chân nàng… Cặc hắn áp ngay miệng nàng… cảm giác được cặc rơi vào một vùng không gian ẩm ướt, ấm áp… Tâm Đoan đã ngậm vào… Hắn vừa mút vừa di chuyển nhè nhẹ mông ra vào… Thỉnh thoảng ngừng… Khi hắn ngừng… nàng đã biết gục gặc đầu rồi…
Tâm Đoan hai mắt nhắm nghiền… tâm hồn chơi vơi… cặc hắn vừa chạm môi… theo phản xạ nàng mở lớn miệng để hắn dễ dàng đút vào… Khi hắn bắt đầu nhấp… nàng muốn sặc có cảm giác ngộp thở nhưng rồi quen dần… cuối cùng là gục gặc đầu… giống như là đoạn phim lúc nãy… Trong lòng có chút hồi hộp… không biết mùi vị của chất trắng đó như thế nào… Chắc không khó chịu đâu vì nàng thấy rõ người đàn bà ấy nuốt và liếm…
Bài học 69 lần đầu tiên… kết quả khả quan… vô cùng khả quan… Đức chưa muốn phọt vào miệng và cũng chưa muốn nàng nuốt… bây giờ… mỗi ngày một chút thôi… Được như vậy là tiến bộ một bước dài rồi… Dục tốc bất đạt…
Theo từng chỉ dẫn của hắn… Tâm Đoan ngượng ngùng chổng mông ra sau cho hắn đút vào… Khi đã đến như vầy… không cần phải học… không cần ai chỉ điểm phải làm thế nào… Tất cả cử động đều là phản xạ theo tự nhiên… hắn áp sát vào… nàng không biết tại sao minh lại đẩy ngược ra sau… và di chuyển xoay tròn để cảm giác kéo dài… Nàng muốn thời gian ngừng lại…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://bimdep.vip/thang-duc/
Chưa đối trận đã rút quân nghe thì hèn nhưng đây là đạo lý sinh tồn của Thiếu tướng Vũ Tấn Tài… Chỉ trong một đêm… Bốn cận vệ bên cạnh của Ngô Kim Anh biến mất… Có người thấy họ sáng sớm đã có mặt tại sân bay Trà Nóc… Ý nghĩa đã quá rõ ràng… Thiếu Tướng Tài muốn đánh tiếng với Nancy… lão đã vạch rõ giới tuyến với Lâm Tuấn Hùng… Mọi hành động của họ không liên quan tới lão…
Dường như chưa yên tâm… lão còn gọi điện cho Nancy ân cần thăm hỏi đồng thời bóng gió ám chỉ… Cho đến bây giờ… Nancy hoàn toàn mù tịt về chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng thừa hiểu “thiện ý” của lão… Nàng cũng ậm ừ… đẩy đưa cho qua chuyện… Tấn Tài mới cảm thấy yên tâm…
Khi Nancy hỏi… Đức cũng mù tịt về chuyện Ngô Kim Anh bị Phùng gàn nhốt vì có ý đồ hối lộ nhân viên công lực… nhưng cũng không mất nhiều thời gian để tìm ra… Chỉ cần một cú gọi điện liền hiểu rõ sự việc… không ngờ minh nổi giận lại có “uy lực” như vậy… Thấy trừng phạt cũng đã đủ… dù sao cũng không có chuyện gì lớn… Đức nói với Phó Vinh: “Thôi bỏ đi”…
Đối với Phó Vinh… Đức ca nguôi giận là chuyện dễ làm rồi…
Cùng ngày Lâm Tuấn Vũ được thả ra… Vinh thòng thêm một câu với Hùng Chủ tịch: “Cửa nhà của người ta thì phải đền đấy”… mặc dù không phải là con lão đạp… Ngô Kim Anh thì bị cảnh cáo phạt tiền…
– “Sau này không được coi thường danh dự của người chấp pháp…” Phó Vinh ngoài miệng nghiêm túc “giáo huấn”… trong bụng cười hinh hích…
Khi có chỗ dựa thì kiêu căng tự phụ… bây giờ Ngô Kim Anh như bong bóng xì hơi… Trước kia quát mắng, chửi bới Hùng chủ tịch… bây giờ lấm lét im re… Bà ta từ lúc lấy lại di động trên tay… liên tục gọi nhiều lần… lão dâm dục kia không thèm đếm xỉa… Lúc này mới biết sự thật phũ phàng… Từ con “Phượng” biến thành con gà mái chỉ trong 1 ngày…
Có điều vô cùng xấu hổ là cho tới bây giờ… Chủ tịch Hùng vẫn ù ù cạc cạc… cũng chưa biết người mình đắc tội là thần thánh phương nào… mặt mũi ra sao… Chủ tịch Vân không nói một câu… đứa con Vũ đầu bò thì khỏi nói… hắn ngu như bò nào biết gì… trong lòng vẫn còn tột đỉnh căm thù với tên kia… dám dành đàn bà với hắn…
Sực nhớ Phó Vinh nhấn mạnh “cửa nhà kia phải đền đấy” khiến Chủ tịch Hùng “ngộ” ra điều gì… thì ra đây mới là mấu chốt của vấn đề… lão hỏi thằng con đầu bò.
– Mày nói tao nghe… cái cô Ngân kia… người ra sao?
– “Úi giời ôi… Bá cháy bố à… như minh tinh Hàn quốc í…” Vũ đầu bò hai mắt sáng ngời… chuyện khác thì ngu… chuyện gái đẹp thì rất thông minh tháo vát…
– “Quả nhiên là vậy…” Hùng chủ tịch hiểu rồi… Ngày nay lãnh đạo cao tầng ai cũng “kim ốc tàng kiều “đó mà… Người con gái này chắc là đang trong tầm ngắm của lãnh đạo cao tầng nào đó… Nghỉ tới đó Hùng Chủ tịch lạnh người… Đéo mẹ… thằng con minh dám dành gái với lãnh đạo? Chuyện này đồng nghĩa với làm phản rồi…
– “Bắt đầu từ bây giờ… mày nghe bố… không được phiền cô ta nửa” Hùng Chủ tịch quát…
– “Không được…” Vũ đầu bò quát lại… nhìn Kim Anh… hắn tin tưởng mẹ sẽ đứng bên hắn… Mắng bố một trận… nhưng nay đã khác xưa… Mẹ hắn quát…
– Cái thằng này… nghe bố nói đi… mày đừng cãi…
Kim Anh nói xong câu này… hy vọng Hùng chủ tịch hài lòng… Bà đang sợ Chủ tịch Hùng ghi thù… Nhớ lúc trước… nhiều lần bú cặc… chổng khu cho lão Tài… trước mặt chồng… lại còn kênh mặt… coi lão Hùng chẳng ra gì…
Vũ đầu bò lấy làm lạ… tuy đần độn nhưng cũng nhận thấy hôm nay mọi chuyện hình như không bình thường… Hắn im lặng…
Chủ tịch Hùng bấy lâu nay bán vợ cầu vinh nên bị lép vế… Nay chỗ dựa mất… Kim Anh dưới mắt lão chỉ là cục cứt trôi sông… không có giá trị gì nữa… Đã đến lúc tìm người mới rồi… Hình ảnh ba chị em Việt kiều kia hiện lên trong đầu… lão quay lưng bước ra ngoài… đi về hướng bar rượu… hy vọng gặp lại ba mỹ nữ kia… Nếu không thì dò hỏi xem họ ở căn biệt thự nào trong này… Ngày hôm qua trò chuyện vui như vậy… có thể coi là quen biết rồi… Tiến thêm một bước mời ra ngoài ăn uống vui chơi sẽ không là vấn đề… sau đó đem uy quyền dụ dỗ… nếu có thể đem về làm bé thì tốt…
Đang phấn khích… Hùng bỗng khựng lại… Một thằng “nhóc” đang cùng 3 người đẹp trong mộng của lão cười nói vô cùng thân mật… Mặt Hùng Chủ tịch đen như đít nồi…
– “Coi ra ngoài kiếm căn chung cư mướn ở tạm đi… hay mua cũng được… Ở đây một ngày… mắc quá… vài ngày thì được… Có tiền cũng không nên lãng phí mà. Phải không?” Đức nghiêm mặt “giáo huấn”… Biết ba chị em Mỹ Chi tiền rừng bạc biển… nhưng 50 T cho mỗi ngày ở đây thì thật là quá lãng phí…
Sáng nay Đức ghé qua đây là muốn nói trước với Mỹ Chi… hắn sẽ nhân danh Công ty mới của nàng quyên ra vài tỷ… Mặc dù còn đang trong lúc xây cất nhưng đây là để quảng cáo lấy thanh thế… Nhằm lúc ba chị em đi ra ăn sáng… kéo hắn theo…
– “Hi hi… Anh quyết định đi… anh nói sao tụi em nghe vậy…” Mỹ Chi ỡm ờ nói… vừa nói vừa đưa một tay dưới gầm bàn vuốt đùi hắn… tay còn lại ghim một miếng xúc xích tới miệng hắn… Song Hà cũng không chịu kém… người đưa nước người dâng món khác tới miệng… Miệng cười rúc rích… hình như thú vị lắm vậy…
– Còn nửa… nói trước cho các em biết để lúc đó khỏi ngạc nhiên… ừm anh sẽ nhân danh công ty em quyên ra 10 tỷ cho lũ lụt miền Trung…
– “Anh nói bao nhiêu thì bao nhiêu đi… để em chuyển tiền…” Mỹ Chi nhu mì nhanh chóng gật đầu… hình như coi 10 tỷ chẳng là con số lớn lao gì…
– “Không cần tiền của em đâu… anh chỉ lấy danh nghĩa thôi”… Đức thẳng thắng lắc đầu… Tiền lấy từ Lại Đức Quang quá nhiều… hắn không cần tiền của Mỹ Chi… và không thích xài tiền của đàn bà… Đối với hắn… đây là điều tối kỵ… Cái này là sự thật… nhưng chính vì vậy mà hình tượng của hắn trong lòng ba chị em Mỹ Chi tăng lên không ít…
– “Anh nói sao cũng được… nếu anh cần tiền… cứ nói…” Mỹ Chi nhu mì nói…
– “Ừm… đúng đó…” song Hà đồng thanh gật đầu…
– Ha ha… cảm ơn trước nha, nhưng sẽ không có chuyện đó xảy ra đâu… đây là vấn đề nguyên tắc… Anh không xài tiền phụ nữ…
– “Cái gì tiền phụ nữ? Có phải coi chị em em là người ngoài? Bích Hà ngắt đùi hắn… mặt “hung hăng lườm”…
– Ha ha… Anh không phải ý này… ừm… mai này tinh sau đi, nà… xây biệt thự cũng vài tháng… kiếm mướn hay mua căn chung cư đi… ổn định trước… Thôi được… anh đi đây… có nhiều chuyện phải làm…
– “Sao lẹ vậy? Mới đến đã đi rồi…” Vịnh Hà nhăn mặt…
– “Xong chuyện anh ghé cưng. Hắc hắc… nhưng mà… hết đau chưa vậy?” Đức “nham nhở trêu chọc…
– “Anh…” Vịnh Hà mặc đỏ lên…
– “Ha ha… Các vị… Chào buổi sáng… Chúng ta lại gặp nhau…”Đứng trong một góc len lén quan sát… thấy ba chị em mỹ nữ thân mật “quá đáng” với thằng nhóc… Chủ tịch Hùng vừa thắc mắc vừa đố kỵ… lão bước tới làm bộ tinh cờ gặp lại…
Thật ra ba chị em Mỹ Chi từ trong khóe mắt… từ lúc đầu đã định hướng vị trí của lão… âm thầm theo dõi xem lão có ý định gì mà thôi… Hôm trước nghe Mỹ Chi nói lão này và đồng bọn muốn gây bất lợi cho hắn… Vịnh Hà đã nổi sát cơ… Nếu Mỹ Chi không muốn chờ xem động tỉnh thế nào thì có lẽ Hùng Chủ tịch hôm nay đã nằm thẳng cẳng rồi…
– “Hùng Chủ tịch… Là ông à…” Mỹ Chi hỏi nhưng ánh mắt không rời trên người Đức tổng… như sợ hắn biến mất vậy…
– “Hùng Chủ Tịch… là lão ta?” Nghe Mỹ Chi nói… Đức mới biết đây là Chủ tịch tỉnh Đồng Tháp… Mình thật là có duyên với tỉnh này…
– “Vị này là…” Hùng nhìn Đức hỏi… lão không hề biết đây là nhân vật mà vợ chồng lão đã từng muốn “thu thập”… Là nhân vật không nên trêu vào… bởi vì trong mắt lão… Đức là một thằng nhóc… hình như còn trẻ hơn thằng con lão…
– “Chủ tịch Hùng… Mỹ Chi… là bạn của em à… Ha ha… Xin mời ngồi… Tôi là Trần Đức…” Đức lịch sự đưa tay mời Hùng ngồi… hắn muốn coi lão này muốn gì… Hôm trước lúc hắn gọi… Mỹ Chi đang nói chuyện với lão… Xem ra là một tên dê chúa đây…
– “Cảm ơn…” Hùng kéo ghế ngồi xuống… nở nụ cười “thân thiện hòa ái” nhưng ánh mắt lão có chút âm u lóe lên… song Hà không nhìn lão đến nửa con mắt… đang lột trái quýt… từng múi đưa tới miệng “thằng nhóc”… lão vừa sửng sốt vừa hờn ghen lên khóe mắt… Một người âu yếm với hắn… lão có thể hiểu được… nhưng cái này hai chị em… nhưng hình như là cả ba chị em mỹ nữ này có thái độ như đối với chồng vậy… vậy là sao chứ?
– “Chủ tịch Hùng… Ông còn ở đây à… tưởng ông xong chuyện… về rồi chứ…” My Chi vẫn miệng nói nhưng ánh mắt thì không nhìn… Giọng nói rất bình thản… lạnh lùng…
– “Ha ha… xong rồi… hôm nay chúng tôi sẽ về lại Đồng Tháp… ừm. Sẵn đây… nếu các cô có rảnh… xuống Đồng Tháp chơi… tôi sẽ tận tình tiếp đãi”… Hùng mời mọc… phớt lờ sự hiện diện của Đức…
– “Ông xã… Có người mời tụi em xuống Đồng Tháp chơi kìa… hi hi…” Mỹ Chi nũng nịu lắc tay Đức tổng…
– “Hả? Ông xã… Không phải chứ…” Hùng Chủ tịch sửng sốt… Ông xã? Tụi em? Tên này… ba mỹ nữ là vợ của tên này? Không thể nào… Hùng chủ tịch chợt hiểu ra… Thì ra mỹ nữ muốn đùa thôi…
– Ha ha… Các cô thật là biết nói chơi…
– “Cái gì nói chơi? Chủ tịch Hùng… ông thấy có gì không ổn sao?”… Đức nghiêm giọng… Chuyện Mỹ Chi nói thật ra không có gì… đó là chuyện quan hệ giữa hắn và ba chị em nàng… nhưng lão này cười cho là nàng nói chơi… Điều này làm hắn bực mình…
– “Đúng Vậy… Có gì không ổn sao?” Mỹ Chi bây giờ mới lạnh lùng hỏi… song Hà chỉ nhếch mép… khinh khỉnh…
– “Các vị… tôi không phải có ý này… Chỉ là… quá ngạc nhiên… bởi vì…” Húng ngập ngừng…
– “Ý ông nói là một chồng ba vợ chứ gì… hihi… Vậy rồi sao?” Vịnh Hà “cười” hỏi…
– “Không có gì… không có gì… xin lỗi nha… đặc biệt chút thôi… nên hiếu kỳ…” Hùng giả lả…
– “Ha ha… Là thằng này… Bố. Là thằng này…” Vũ đầu bò ngay lúc này đi tới… thấy Đức… hận thù sôi sục… nhảy ra la to lên… chỉ mặt Đức đầy kích động… Hắn la to lên khiến có nhiều người hiếu kỳ nhìn về hướng này…
“Tên này là ai? Bị khùng à?” Đức khinh khỉnh nói…
– “Anh bạn trẻ… nên cẩn thận lời nói”… Hùng đang ghen hờn… nghe Đức nói con mình khùng… lấy cớ muốn gây chuyện… thị uy…
– “Nếu không thì sao? Hi hi… ông làm gì?” Mỹ Chi cười như không cười lạnh lùng hỏi…
– “Mỹ Chi… tuy chúng ta mới quen biết… nhưng tôi không muốn các cô bị gạt… thời buổi này dân gạt gẩm thật là nhiều không xuể… Các cô nên coi chừng…” Hùng Chủ tịch nghiêm giọng…
– “Hi hi… ông thật là nực cười…” Vịnh Hà cười rú lên… đây là dấu hiệu nàng đang nổi giận… muốn giết người…
– Ha ha… Thú vị… thú vị… Đức đưa tay nắm bàn tay Vịnh Hà… hắn chưa muốn nàng nóng giận… Ngay lúc này di động trên bàn reo lên… Hưởng tắc kè gọi tới… đúng lúc a… Chơi đùa với lão này một chút…
– A lô… Hưởng à… chuyện làm xong chưa?
– “Hắc hắc… xong rồi Đức ca… Thằng cặc này đang run như thằn lằn đứt đuôi…” Hưởng tắc kè đang đạp chân lên mặt của Phó giáo sư Hậu… Hắn đang run rẩy… Hưởng tắc kè đòi thiến hắn… Hậu thật sự không biết mình đã làm gì mích lòng với các đại ca giang hồ này…
– Hắc hắc… tốt lắm… nà… mày đấm nó gãy răng cho tao… còn nửa… lột trần truồng nó… thả nó giữa đường gần Trường đại học Cần Thơ… nghe rõ chưa… khoan đã… hắc hắc… lai chim (live stream)cho tao… có người muốn coi đó… Nhanh lên…
– “Dạ được Đức ca… làm liền dây…”Không biết Hưởng tắc kè hành động ra sao… bên kia nghe tiếng Phó giáo sư Hậu rú lên…
– “Gì vậy anh? Hình như vui a…” Mỹ Chi lay lay tay Đức ca nũng nịu hỏi… hai mắt song Hà sáng ngời… hình như thấy có gì vui… Hùng Chủ tịch nào biết gì… hai mắt lão lộ hung quang…
– “Muốn biết hả? Nà coi đi… hắc hắc…” Đức đưa màn hình di động cho ba chị em Mỹ Chi coi… bên kia Phó Giáo sư Hậu mặt mày bị đập như cái mền… và đang bị bọn đàn em Hưởng tắc kè lột như con nhộng…
– “Hi hi… ha ha…” Ba chi em Mỹ Chi đúng là không thục nữ chút nào… cười rú lên… vô cùng thích thú…” Hùng Chủ tịch hai má giật giật… tuy lão chưa biết là ai đang bị hành hạ nhưng cảm giác thật là không tốt…
– “Ha ha… Hùng Chủ tịch… coi nè…” Đức bây giờ nét mặt vô cùng bá đạo… đưa màn hình ngay mặt Hùng chủ tịch…
– “Mày… mày…” Hùng giận muốn hôn mê bất tỉnh… quá đáng rồi…
– “Mày… mày cái con cặc tao… đụ má tụi mày… thằng Phó Giáo sư kia… nó đánh em gái tao nằm nhà thương hai ngày… Bây giờ chỉ là khởi đầu thôi… đụ má mày… thằng già kia… tao tha cho vợ mày rồi… mày còn muốn kiếm chuyện… Được… từ nay mình tiếp tục chơi cho vui ha… Ây da… Chủ tịch Đồng tháp chứ gì… hắc hắc tao sợ quá à… Thằng Hưởng… mày làm đi…” Đức hét ra lệnh…
– “Dạ… Đức ca… Tụi em đi đây…”
Vũ đầu bò vẫn còn hung hăng nhưng Hùng chủ tịch lạnh toát lưng… Bây giờ lão biết người trước mặt là ai rồi… Là người mà chỗ dựa của lão cũng không dám động vào…
– “Tên kia dám đánh em gái anh hả? Sao không chặt tay hắn?” Bích Hà oán giận… hai mắt lộ hung quang…
– Thằng này có phần phải không? Để em chặt tay hắn xuống nói vừa xong… cây dao bấm như bay lượn trên tay của Vịnh Hà… nét mặt vô cùng âm lãnh…
Vũ đầu bò bây giờ biết sợ… mặt hắn trắng bệch… đưa mắt nhìn bố cầu cứu…
– “Các vị… anh bạn trẻ này… có thể coi như hiểu lầm được không…” Chủ tịch quả nhiên không thẹn là người hèn hạ… xuống nước thay đổi thái độ chỉ trong vòng một nốt nhạc… lão đang kinh hãi… chuyện lão cần làm là làm sao để chuyện lớn quá nhỏ… chuyện nhỏ quá không…
– “Hắc hắc… hiểu lầm… cút về Đồng Tháp đi… bây giờ tao không rảnh… sẽ có người chơi với cha con tụi mày dài dài… Đụ má tụi mày… Đồ lì lợm… Về Đồng tháp chờ đi… Cút…” Đức hét…
Hai cha con Hùng như chó nhà tang chạy đi… trong lòng hy vọng về Đồng Tháp sẽ chạy chọt…
– “Có phải thả hổ về rừng không? Sao không…”Mỹ Chi đưa tay ngang cổ, ra dấu cưa…
– Hi hi… em nha… như vậy đâu có gì vui… có biết trò mèo vui chuột không? Như vậy mới vui… hắc hắc…
– Đúng ha… ông xã… anh thiệt giỏi…
– Ông xã? Thằng già kia đi rồi… không cần đóng kịch nửa… ha ha…
– “Cái gì đóng kịch chứ? Là thiệt đó? Anh không phải là sở khanh đó chứ? Nghỉ cũng đừng nghỉ nha…” Vịnh Hà “lườm”… Bích Hà “quắc mắt” trong kho Mỹ Chi mím mội cười ra vẻ thích thú…
– “Anh có người ở Đồng Tháp?” Mỹ Chi hỏi…
– “Ừm… Đủ chơi chết hắn nếu anh muốn…”Đức đang nghỉ có nên gọi cho lão La định Quốc… nói lão giáo huấn thằng già này? Giám đốc Sở CA đủ chơi thằng già này rồi…
Ngay trong lúc này… một sơ người sống gần khu đại học Cần thơ kinh hãi… Có người đàn ông trần truồng giữa đường… CA được tin cấp báo… đem hắn về đồn… mới biết hắn là Phó Giáo Sư…
Phó Giáo sư hậu biết thân… cũng không dám tố giác gì… mà cho dù hắn có tố giác… cung làm đéo gì ai…
Xếp Thắng sẽ chơi chết hắn… Đức ca có dặn dò rồi… hắn im miệng thì tốt… nếu hắn loạng quạng… thì chơi chết hắn… nhưng hắn cũng khôn… miệng câm như hến…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro