Phần 47
2023-07-28 06:36:00
– “Yến… mình nghỉ kỷ rồi… sẽ không uống thuốc nữa…”. Cả hai đang vừa nấu ăn vừa tán dóc… Hôm nay hắn đến… Cả hai đều muốn tự mình nấu thay vì mua ở ngoài…
– “Thuốc? Thuốc gì?” Yến ngây thơ hỏi…
– “Hi hi… Thuốc ngừa chứ thuốc gì… Đồ khờ…” Tuyết cười “mắng”…
– “Rủi… rủi dính thì làm sao?” Yến sửng sốt… Sanh con là chuyện lớn… Không ngờ Tuyết ngày thường “tân tiến” lắm vậy mà bây giờ muốn sanh con…
– Mình nghỉ kỷ rồi… Năm nay 29… Một năm chớp nhoáng thôi… Năm tới 30 rồi… Cũng đã đến lúc sinh con… Hơn nữa…
– Hơn nữa cái gì?
– Đồ khờ… có con với hắn mới giữ hắn được… Yến không nghỉ vậy sao? Yến cũng phải nghỉ cho mình một chút đi… mai mày… Thúy Ái nè… rồi con nhỏ phóng viên biết đâu cái bụng họ ễnh lên… Biết đâu chừng đó mình sẽ không có chỗ đứng…
– Vậy… vậy…
– Vậy cái gì… mình đã quyết định rồi… Còn Yến… hi hi… cái đó tùy Yến…
– Vậy có phải nói cho anh ấy biết không?
– “Dĩ nhiên rồi… nếu không…”Nói đến đây… Mặt Tuyết đỏ bừng… thường thì hắn không “ra” trong miệng nàng thì cũng trong miệng Yến… Nếu nàng muốn thụ thai thì cần Yến “hợp tác” và nàng cũng không để hắn “ra” trong miệng nàng nữa…
“Đing… đong”… Có tiếng nhấn chuông…
– “Ai vậy? Ảnh có chìa khóa mà… đâu cần nhấn chuông chứ…”… Cả hai nhìn nhau thắc mắc… Yến nói… Nàng bước ra mở hí cửa xem là ai… Yến sửng sốt…
– “Hello Yến… Xin lỗi… có chút đường đột… Mình vào được không?” Thúy Ái cười… Nàng biết Yến và Tuyết cũng là phụ nữ của hắn… Nàng cũng vậy… Hơn nữa cả ba đều làm việc tại Đức Lập… Hôm nay Thúy Ái muốn đến đây để nói rõ… cả ba nên cư xử nhau là bạn… Cần phải hợp tác… chứ không phải là tình địch… vì ghen tuông mà đối đầu…
– “Hi hi… Thúy Ái hả… vào nhà chơi… Tuyết à… Là Thúy Ái…” Yến cười… quay mặt vào trong nói lớn… tay mở cửa mời Thúy Ái vào…
– “Thúy Ái? Con nhỏ này sao lại tới đây?” Tuyết nghi hoặc… bước ra… mỉm cười “thân thiện”… Hôm nay lửa ghen cũng giảm nhiều rồi… 10 phần chỉ còn 3… Cũng như Yến… nàng không biết vì sao Thúy Ái lại đến đây…
– “Hello Tuyết… Hi hi… Xin lỗi nha… quấy rầy một chút… Mình nghỉ kỷ nên muốn tới đây gặp hai bạn… Có chuyện muốn nói rõ…” Thúy Ái cười thân thiện… Đi thẳng vào mục đích của nàng…
– “Ngồi đi… ngồi xuống rồi nói…” Tuyết mỉm cười…
– “Thúy Ái uống gì không? Nước cam nhé?” Yến nhỏ nhẹ mời… liếc Tuyết… Trong lòng hơi hồi hộp… Không biết “Hỏa tinh có đụng địa cầu” không đây?
– “Cảm ơn… Đừng khách sáo… Mình không khát… nói xong là đi ngay… Ừm… Tuyết, à Yến à… mình hôm nay đến đây là muốn nói với hai bạn là… xin lỗi nha… mình thật sự yêu ảnh… Xin hai bạn đừng coi mình là tình địch có được không?”
Thúy Ái lí nhí… nếu không nói là sụt sùi… Nàng biết hắn đã có bạn gái mà vẫn nhào vô… là nàng có lỗi nhưng nàng thật sự không thể không yêu hắn… Chính vì vậy mà hôm nay nàng đến đây… nói lời xin lỗi… coi như hạ mình một chút… Nàng không muốn hắn khó xử… Đây có lẽ là duyên phận… Bây giờ nàng mới hiểu rõ… đối với Lý Bình… lúc trước không phải là tình yêu…
– “Mình… Mình hiểu mà… Thúy Ái… nói cho cùng… không ai có lỗi hết… Từ nay chúng ta là bạn…” Tuyết mỉm cười… Nghe Thúy Ái nói… Bao nhiêu ghen hờn còn lại trong lòng đều tan biến… Tuyết hổ thẹn vì sự hẹp hòi của mình… Thật ra nàng cũng vậy mà… biết hắn đang với Yến mà vẫn đâm đầu vào… suy nghĩ cho cùng… hình như ai cũng vậy… cứ đâm đầu vào… Như vậy không ai trách ai được… nghĩ đến đây… chút hiềm khích với Thụy Vũ và Tú Nhi cũng tan biến… Lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn…
– “Hay quá… Từ nay ba chúng ta là bạn…”Yến reo lên… Thúy Ái mỉm cười…
– “Có lẽ mình nên chọn một ngày nào đẹp trời… đi nói chuyện với Tâm Đoan… Tú Nhi và Thụy Vũ… hai người nghỉ sao?” Lẽ ra Tuyết muốn nói chuyện với Nhung nữa… Nhưng có lẽ nên đợi sau khi Nhung sanh xong thì tốt hơn…
– “Tốt đó” Yến là người mừng nhất… Thụy Vũ, Tâm Đoan là bạn thân của nàng… Thúy Ái mỉm cười… nếu tất cả cùng hòa đồng… Vậy thì còn gì bằng…
– “Sẵn dip ở đây ăn cơm với bọn mình nha… Anh ấy sắp tới rồi…” Yến cầm tay Thúy Ái thân thiết mời…
– “Hả? Thôi mình về không dám làm phiền nữa…” Thúy Ái nghe nói hắn sắp tới… nàng áy náy… Nàng không biết hắn sẽ đến đây… không muốn phá chuyện riêng tư của ba người… nhưng trong lòng vô cùng thắc mắc… Tuyết và Yến ở chung… Vậy mỗi lần hắn đến… Cái chuyện “kia” thì làm sao? Rồi…
– “Hi hi… Cái gì phiền chứ… Đã nói ba chúng ta từ nay là bạn mà…” Tuyết cũng thân thiết giữ Thúy Ái ở lại… Ngay lúc này có tiếng mở cửa… Đức ca vừa làm cho bộ ba Quyên, Ngân, Ngọc lên bờ xuống ruộng xong… ăn uống qua loa… liền đi đến đây… người vẫn còn sung… mặt mày tươi rói. Nhìn thấy Thúy Ái… hắn sửng sốt…
– Thúy Ái… Là em à… sao lại ở đây?
– Em… em đến thăm Tuyết và Yến…
– “Thúy Ái và tụi em là bạn thân… Hôm nay tới ăn cơm Tất niên với mình…” Tuyết lườm hắn… nói một câu đầy ý nghĩa… mỗi lần hắn đến… Nàng và Yến cùng hắn ôm nhau làm tinh… Tuyết thích thú rất muốn biết hắn có thuyết phục được Thúy Ái “nhập bọn” hay không?
– “Hi hi… Vậy là tốt… quá tốt…”Đức hớn hở… chẳng khác nào người đang buồn ngủ gặp chiếu manh… Đây là một dịp tốt để đưa Thúy Ái vào nhóm… Nếu nàng thật sự muốn làm người phụ nữ của hắn… Nếu không… hắn cũng không ép… Sau này coi như bạn…
– “Anh và Thúy Ái nói chuyện chút đi… Yến… mình vào bếp tiếp tục làm cơm…” Tuyết nháy mắt với Yến… Nàng hiểu ý… mỉm cười… theo Tuyết vào bếp…
– “Em… Em không biết hôm nay anh đến đây…” Thúy Ái sợ hắn hiểu lầm… giải thích…
– “Hi hi… Có sao chứ… sẵn đây… anh cũng có chuyện muốn nói với em… Nà… ngồi xuống đi…” Hắn kéo tay nàng ngồi xuống kế bên…
– Ừm… Là như vầy… Thúy Ái… anh có nhiều bạn gái… Tuyết, Yến đều là bạn gái của anh… Chuyện này em cũng biết rồi… Phải không?
– “Ừm”… Thúy Ái cúi đầu…
– Tú Nhi, Thụy Vũ… cũng vậy… Và còn nhiều nữa… Đối với anh… ai cũng ngang nhau… Cho nên… nếu em không chấp nhận vậy thì chúng ta coi nhau là bạn… Còn như em vẫn muốn làm bạn gái của anh… anh bảo đảm em sẽ được sung sướng và hạnh phúc nhất… Tùy em quyết định…
… Thúy Ái im lặng…
– Sao em không nói gì vậy?
– Em thấy anh nhiều lúc thông minh lắm… nhưng bây giờ hi hi… nhìn mặt anh… thật là ngu mà…
– “Hả? Tại sao?” Đức bị người đẹp “mắng” ngu… hắn sửng sốt…
– “Hi hi… Em chấp nhận như vậy mới đi theo anh ra ngoài Hà Tĩnh… đồ khờ…” Thúy Ái “lườm”… Đức trợn mắt há mồm… Thì ra lúc ở ngoài Hà Tĩnh… Thúy Ái lấy cớ không khỏe để câu dẫn hắn… Thì ra mình sập bẫy mỹ nhân mà không biết… Nhưng mà là một cái bẫy đáng yêu… Đó là lần đầu tiên của nàng… Hèn chi nàng nói mình ngu là phải…
Thúy Ái thấy Đức mặt bư ra… cười rúc rích… đắc ý…
– “Em thật là gian trá… Để lát nữa anh sẽ trừng trị em như thế nào…” Đức cảm thấy “mất mặt” thề sẽ “trả thù”…
– “Cơm nước chuẩn bị xong hết rồi… Anh tắm xong rồi ăn hay là ăn xong rồi tắm?” Thấy Thúy Ái mặt hoa hớn hở cười… Tuyết từ trong bếp bước ra nhìn Đức hỏi… Với ánh mắt ranh mãnh… Thường là Yến và nàng tắm chung với hắn… Cả ba làm tình từ trong phòng tắm cho đến ngoài này… Lần này thì sao đây? Thúy Ái sẽ cùng hai nàng “hầu hạ” hắn? Trong thâm tâm… Tuyết cũng mong như vậy… Sức hắn như hổ báo… Nàng và Yến quả thật không kham nỗi… Nếu có Thúy Ái “chia sẻ” thì còn gì bằng… Nhưng không biết Thúy Ái có bị hắn thuyếp phục không đây?
– “Tắm xong rồi ăn… Anh và Thúy Ái vào tắm trước… Hai em vào sau…” Đức thản nhiên đứng lên cầm tay Thúy Ái kéo nàng vào nhà tắm…
– “Anh… anh làm gì vậy? Buông em ra?” Mặt Thúy Ái đỏ như gấc… nếu chỉ có nàng và hắn… Tắm chung với hắn không có sao hết… nhưng bây giờ trong nhà Yến, Tuyết… Bốn người tắm chung? Nàng thừa hiểu ý nghĩa của “tắm chung” có ý nghĩa gì… hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý cho vấn đề này…
“Vậy được… tùy em… ngồi chơi đi… hoặc ra về… mai mốt gặp… Năm mới vui vẻ… Tuyết, Yến… hai em vào tắm với anh…” Buông tay Thúy Ái… Nét mặt Đức thản nhiên… đi vào nhà tắm mở nước… Hắn muốn người phụ nữ của hắn phải chiều hắn… nếu không được thì thôi vậy… bye bye… không dây dưa làm gì…
Thấy hắn có vẻ giận… Thúy Ái mặt trắng bệch… Phản ứng của nàng bình thường thôi mà…
– “Anh ấy là vậy đó… đòi hỏi tinh dục mạnh lắm… lại thích tình điệu và lắm trò quỷ quái… Nếu Thúy Ái yêu thích anh ấy… Cần gì phải ngại… Vào với ảnh đi…” Tuyết nhỏ giọng khuyên…
– “Ừm…” Thúy Ái cúi mặt lí nhí… Tuyết nói cũng đúng… Yến, Tuyết “được”… mình cũng được mà… Ngại cái gì chứ… Nàng cũng biết về chuyện đó… hắn mạnh lắm… và đủ trò…
Nhìn Thúy Ái đi chầm chậm vào phòng tắm… Tuyết nhìn Yến… mỉm cười…
Thúy Ái rụt rè bước vào… Hắn đang trần truồng nằm dựa lưng vào thành bồn…
– Em chưa về sao?
– “Không phải muốn em tắm với anh sao?” Thúy Ái ủy khuất nói…
– Anh thấy em muốn nhìn anh tắm thì đúng hơn…
– “Anh… nhắm mắt lại đi”… Thúy Ái e lệ đưa tay cởi áo nhìn thấy hắn nhìn mình chòng chọc… Nàng ngượng…
– Hi Hi… Cái gì anh cũng thấy hết rồi… mắc cỡ cái gì chứ… Có cần anh giúp không?
– “Không cần…” Biết không thoát… nàng “lườm”… đưa tay cởi từng hàng nút áo… Đây là giây phút hấp dẫn và kích thích nhất… Cặc hắn sừng lên… nhìn rất dọa người…
– “Anh đừng chọc Thúy Ái nữa mà… hihi… Thúy Ái… tự nhiên đi… càng mắc cỡ… ảnh càng làm tới…” Tuyết cười rúc rích khi nghe thấy hắn trêu đùa “người mới”… nàng và Yến bên ngoài bước vào… mỗi người quàng khăn từ ngực đến đùi… khoe cặp đùi thon trắng…
– Oan quá… Anh đâu có chọc ai đâu à…
– “Đúng đó Thúy Ái… càng mắc cỡ… ảnh càng làm tới… Nà…” Yến lập lại lời nói của Tuyết đồng thời đưa cho Thúy Ái một cái khăn… Nàng mừng rỡ… vội vã cởi hết quần áo… quấn khăn vào… Cứ mặc kệ hắn hau háu nhìn… Vừa quấn khăn xong quay người nhìn… Cảnh tượng trước mắt khiến nàng như hoa đá… tưởng mình đang nằm mơ… đứng nhìn trân trối…
Hai tay Yến chống lên tường… Hai đùi đang kẹp chặt đầu hắn… Vậy mà hai tay hắn ôm mông nàng… còn cố kéo sát vào… Phía dưới… Tuyết đang hết liếm rồi ngậm… đầu gục gặc… Hình ảnh của Tuyết và Yến bây giờ và hình ảnh ở Đức Lập… hoàn toàn tương phản… rõ ràng là dâm nữ và thục nữ… Thúy Ái nhìn một hồi… ngơ ngẩn đến xuất thần… Hai má nóng bừng… phía dưới… nơi đó của nàng đang rỉ nước…
– “Lại đây đi… Cho ảnh ngộp thở luôn…” Yến nắm tay Thúy Ái kéo tới… Nàng như cái máy… Yến chỉ sao làm vậy… Áp sát miệng hắn vào giữa hai chân nàng… Chỉ vừa tiếp xúc… nước trong người tuôn ra… Nàng rùng mình… cảm giác sướng vô tận… Bất tri bất giác hai tay nàng ghì chặt lấy đầu tóc hắn… áp sát thêm vào.
Lại thêm một lát nữa… Nàng đã hòa mình vào cuộc… cùng các đồng đội… khi thì khum mình chõng khu… khi thì bú hắn khi thì cho hắn “chết ngộp”…
Cùng thời gian…
Chuyện Ngọc bị Phó Giám đốc chèn ép… gạ đụ cũng là có căn nguyên nguồn cội… Bắt nguồn từ việc Ngọc được bổ nhiệm vào Vị trí Trưởng phòng quản lý chất lượng xây dựng…
Số là Lê văn Long sau khi biết mình được đề bạt vào vị trí Phó Giám đốc của Sở xây dựng… hắn liền vận các mối quan hệ để cháu dâu có thể tiếp quản vị trí Trưởng phòng… Như vậy chú cháu có thể “Song kiếm hợp bích” làm mưa làm gió… Ai dè đùng một cái… miếng thịt coi như đã vào miệng lại phải bị ói ra… Vị trí Trưởng phòng béo bở bị Ngọc dành mất…
Long mất mặt… vô cùng mất mặt…
Hận này biết thuở nào nguôi… Nhất định trả đũa cho hả giận… Tuy vậy nhưng là người vô cùng cẩn thận… Long nhìn trước ngó sau… mấy tháng trời kiên nhẫn dò xét… nhưng vẫn không tìm được chỗ dựa của Ngọc… Nói đúng ra là hắn chỉ nghe nhưng không thấy… Vì vậy hắn không tin… mới bắt đầu từ từ chèn ép… được đằng đuôi… hắn lấn đằng đầu… Thấy Ngọc có nhan sắc… Hắn bóng gió gạ đụ… Tức giận… Ngọc tìm Đức…
Muốn động tới đàn bà của Đức ca… người đó dĩ nhiên là lành ít dữ nhiều… Hưởng và bọn đàn em sau một buổi chiều săn lùng… Biết được vị trí của “hung đồ” liền mai phục chờ… Long Phó Giám đốc về…
Long đang có chút say xỉn… người uống rượu thường hay nứng cặc… Nguyệt, vợ hắn tối nay lại ăn mặc thướt tha… Vì vậy hắn nôn nóng lên nhà gầy cuộc mây mưa… Xe vừa vào bãi đậu… hắn bước xuống… lòng xuân phơi phới… lịch sự như Tây… vòng qua mở cửa xe cho vợ… Bổng trước mặt tối thui… có ai lấy bao bố chụp lên đầu hắn… Long cả kinh… chưa biết chuyện gì nhưng liền sau đó…”Rắc”…
“Ahhhh”… Long hét lên một tiếng… đau muốn ngất đi… chân bên phải của hắn bị đánh gãy… Tiếp theo lại thêm một tiếng “Rắc”… Long lại hét lên một tiếng “Ahhhh” rồi quỵ xuống ngất xỉu…
– “Bớ người ta… Bớ người ta… Cứu… cứu…” Nguyệt la lên cầu cứu nhưng trước ánh mắt hung tợn của hung thủ… nàng líu lưỡi… hai tiếng cứu mạng chỉ nói lí nhí rồi im bặt…
– Hắc hắc… biết không đó… mẹ nó… nói với thằng chồng của bà… Lần tới tụi này cắt cặc nó xuống… Có biết chưa? Còn bà nữa? Đụ mẹ… hiếp trước giết sau…
Hi hi ha ha… Ba tên hung thủ bịt mặt nghênh ngang bỏ đi… nhanh chóng biến mất…
Nguyệt run lẩy bẩy… không dám gọi điện cầu cứu CA… Cũng may… hiệu quả CA làm việc thật cao… Không biết ai báo án… Xe CA nhanh chóng tới hiện trường… Nguyệt giờ mới hoàn hồn… khóc rống lên…
– “Mau kêu xe cứu thương… đem nạn nhân đến bệnh viện… Phong tỏa hiện trường… hỏi xem có ai thấy gì không?” Xếp Thắng mặt nghiêm túc chỉ huy mọi việc… hy vọng tìm bắt được bọn hung thủ…
– “Chị không sao chứ? Nếu được… Tôi chở chị về Phường lấy khẩu cung” Mặt rất nghiêm túc nhưng mắt liếc nhìn vùng núi đồi trên người vợ nạn nhân… Cặc trong quần Thắng đang giật giật…
– “Tôi không sao… Mong xếp giúp đỡ bắt bọn chúng”… Nguyệt rít lên căm hận…
– “Yên chí đi…” Thắng “hứa hẹn”… Ngay lúc này di động reo lên…
– “Xin lỗi”… Thắng bắt máy… đi ra xa… ra vẻ nói chuyện cơ mật…
– Thắng ca… sao rồi… có ai thấy gì hong?
– Hắc hắc… Tao làm việc… Yên chí đi… Wow… Con vợ của hắn… ngon lắm mày…
– Hắc hắc… em biết chứ… Thắng ca cứ từ từ ha… hắn bị gãy hai giò… là cơ hội đó… lên đi… hắc hắc…
– Tầm phào… Chuyện này cần mày dạy sao…
Thì ra là phe ta cả… phối hợp làm việc nhịp nhàng… theo lệnh của Đức ca…
– “Coi bộ… vì an toàn của chi… Tôi sẽ tạm thời bảo vệ chị… 24/24″… Thắng trở lại bên Nguyệt… Nét mặt nghiêm trọng…
– “Cám… cảm ơn xếp…” Nguyệt cảm động…
– Gọi tôi là Thắng được rồi… Đừng khách sáo… Tôi chỉ làm bổn phận của mình… Thắng ngoài mặt nghiêm túc… Nhưng cặc trong quần giật giật…
Trúng mánh rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro