Phần 220
2023-07-28 06:36:00
– “Không sợ sao…” Đức chỉ chỉ ra cửa… Hắn thì không ngại, nhưng hai người đóng cửa nói chuyện khó tránh bên ngoài Ngọc Hà sẽ nghỉ “vẩn vơ” là bên trong hắn và Nga trò của diễn lại.
– “Ở lại nói chuyện chớ bộ… Trong đầu cứ nghỉ bậy bạ không hà, tối ngày cứ nghỉ tới chuyện đó…” Nga trừng mắt nhưng gương mặt thoáng hồng. Từ lúc mang thai, nhu cầu tình dục của nàng hình như càng nhiều hơn và dũng thì qua loa… Không được nồng nhiệt và dai như hắn. Nhưng chuyện nghiêm trọng nhất là lúc hai vợ chồng nàng “làm” chuyện đó, nàng có khuynh hướng tưởng tượng ông xã mình là hắn để đạt được khoái cảm.
– “Hi hi. Anh thì không ngại chỉ sợ em ngại thôi nhưng cho dù mình đàng hoàng cũng bị hàm oan mà… Anh không ngu như vậy đâu…” Kinh nghiệm tràn trề với sự đòi hỏi của các bà bầu, Đức dĩ nhiên biết Nga khát khao. Chìu nàng là bổn phận của hắn…
– “Sao còn chưa đi?” Thấy hắn ôm mình, Nga nói lẫy, tay “đẩy” ra…
– Hi hi… trễ 10 hay 15 phút hay nữa tiếng đâu có sao chứ… Wow…
– Có gì không ổn?
– Càng ngày càng to ha…
– “Đồ quỷ… Anh… Anh muốn làm gì…”Miệng hỏi nhưng nàng vẫn nhấc mông mình lên để hắn kéo quần lót nàng ra ngoài… Người nàng hâm hấp sốt, hơi thở bắt đầu nặng nhọc, hai mắt nhắm khít để mặt hắn an bày tư thế…
Bụng nàng khá to, tư thế nào đút vào cũng không tiện, Đức quỳ trước ghế, gác hai chân nàng lên vai mình, kê miệng vào sát u cốc, lưỡi hắn trêu đùa, quậy ngang quay dọc khe suối, Nga cắn môi để khỏi bật tiếng rên, tay nắm chặt đầu tóc hắn ghịt mạnh…
Bên ngoài, Ngọc Hà chăm chú nhìn vào màn hình của chiếc laptop rất chăm chú… Mặt nàng ửng đỏ, tim đập thình thịch, trong lòng nghi hoặc… chẳng lẽ… Wow… Nga này bạo thiệt… Thôi thì mình cứ canh cửa…
Rạch Giá…
– “OK… Mình kiểm lại một lại 1 lần trước khi hành động… Thằng Trung… mày nói trước đi…”
Giọng điệu nghe rất giang hồ nhưng người nói là một gã đeo kính gọng vàng, nhìn rất là trí thức như một giảng viên đại học hay là một thương gia thành tựu vậy. Nhưng không phải, gã là đầu sỏ của một nhóm có biệt danh “The Ghost” chuyên môn cướp ngân hàng. Vụ nào cũng được tổ chức rất quy mô và sau mỗi lần “ăn hàng” xong thì biệt tăm, không để lại vết tích cho nên tới bây giờ không biết chúng là ai, hình dáng như thế nào. Danh hiệu “The Ghost” từ đó mà ra vì như bóng ma xuất hiện rồi biến mất.
– “Tôi đem bom vào phòng vệ sinh của nhà hàng L. T xong ra ngoài xe chờ, khi anh gọi, tôi không bắt máy, nếu chuông di động reo hai tiếng rồi cúp, đó là tín hiệu để kích hoạt quả bom. Bom nổ xong, chờ bọn CA tới thì hiện trường khì gọi cho anh biết, sau đó rời khỏi, chạy tới bến Tàu đi Phú Quốc mua vé sẵn… Hết” Thuộc nằm lòng nhiệm vụ, gã tên Trung nói như con vẹt.
– “Đúng vậy, sau khi bom nổ, tụi Công An sẽ nhanh chóng tới hiện trường. Đó là lúc mình ra tay… Thằng Đông, thằng Thịnh, thằng Lương cùng với tao vô bên trong, thằng Hiển, mày trong đồng phục CA, đứng canh bên ngoài cửa, nếu có ai muốn vô ngân hàng thì nhã nhặn nói họ bên trong CA đang làm việc, 15 phút sau trở lại…”gã đeo kiếng nói tới đây đão ánh mắt một vòng… Thấy không ai lên tiếng, gã nói tiếp.
– Mình có 5 phút để hành động. Xong việc chuồn ra cửa sau… Lúc đó thằng Minh đậu xe bên chờ ngoài, mình dzọt tới bến tàu lên tàu ra Phú Quốc… thằng Trung, mày ở lại, dò la động tịnh… Nếu không có gì thì sáng hôm sau hội hợp với tụi tao ở Phú Quốc… Tụi bây có gì thắc mắc không?
– “Lần này là bao nhiêu vậy lão đại…”Một gã trong bọn giơ tay hỏi, gã ăn mặc cũng rất tươm tất phải nói là sang trọng, nhìn nét mặt có vẻ hiền lành, cũng như những tên khác, khó mà nhìn ra mỗi người họ là thành viên của “Ghost”…
“Lão đại” không nói không rằng, đưa 5 ngón tay…
– 5 Triệu? Như vậy mỗi người mình cũng được hơn nữa triệu…
– “Mày lầm rồi… là 50 triệu đô… nhưng mà ăn chia 3/7… Người đưa tin và hỗ trợ lấy 3, mình lấy 7 được 35 triệu, chia điều, mỗi phần 5 triệu…”
Thành viên của “Ghost” nhìn nhau… không hẹn mà cùng hít một hơi để kìm hãm nổi xúc động, xong vụ này “lặn” ít nhất vài năm để ăn chơi đàng điếm như đế vương hoặc là nghỉ hưu được rồi…
– Hiểu hết rồi chứ gì… Tụi bây kiểm lại đồ chơi, cũng như củ, thần cản giết thần, phật cản giết phật. Cho dù nổ tung cả Rạch Giá cũng được… Tụi bây chỉnh đồng hồ, bây giờ là 11 giờ 17 phút…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro