Phần 111
2023-07-28 06:36:00
– “Sao lại như vậy?” Thúy Liễu nhận được chúa gọi từ em mình, tin Thái Hữu Cơ bị bắt giam khiến nàng sửng sốt… Không phải sắp có cơ hội chuyển mình rồi sao? Nếu là như vậy thì chuyện lớn rồi. Thúy Liễu không lo ngại Thái Hữu Cơ bị bắt giam bao lâu hay vì lý do gì, cái mà nàng thấy là nhà họ Thái coi bộ không xong và như vậy tiền đồ của nàng sẽ rất là ảm đạm, đừng nói chi cái việc lên chức Bí Thư xã, ngay cái việc giữ chức hiện tại cũng có thể là vấn đề lớn.
– “Có chuyện gì la lối om sòm vậy?” Thái Hoàng Cơ tỏ vẻ khó chịu… Sau khi lão được thả ra thì coi như bị cấm cố tại nhà khiến lão vô cùng khó chịu. Cảm thấy tù túng. Nhất là không có đàn bà cho lão “vui vẻ”…
– “Con trai ông bị bọn Công An bắt rồi…” Thúy Liễu tức giận đáp…
– “Hả? Tại sao vậy? Nó là Phó Chủ tịch huyện mà” Thái Hoàng Cơ ngạc nhiên.
– “Thì ông cũng là Phó Chủ tịch tỉnh mà… cũng bị bắt đó…” Thúy Liễu trề môi.
– “Tao thì khác… Người đi trà lạnh. Tao về hưu mười năm rồi, hơn nữa cái con mụ Đại tá Trưởng CA hiện giờ là con điên…”Đến phiên Thái Hoàng Cơ rống giận.
– “Vậy… Vậy bây giờ làm sao?” Thúy Liễu hỏi… Nàng không nghĩ đến một ngày Thái Hữu Cơ lại bị bắt… Khó mà có thể tưởng tượng được chuyện này có thể xảy ra với nhà họ Thái, vì vậy không biết phải làm sao, chạy quan hệ ở cửa nào…
– “Lúc trước thì dễ, bây giờ thì khó…”Thái Hoàng Cơ trầm ngâm, nếu con mụ quyền Trưởng CA Cao lãnh này thích tiền thì dễ rồi… À… con mụ này không thích tiền nhưng thằng La Định Quốc thì chưa chắc… Hơn nữa… lão liếc nhìn Thúy Liễu, tuy so với con Oanh Oanh kia thì không bằng nhưng nhìn kỹ… không tệ… không tệ.
– “Nà… Ba chỉ điểm cho con ha… Có tiền không, khoảng 50 ngàn mỹ kim là được, tới nhà thằng La Định Quốc… hehe… nhưng mà… thằng này thuộc loại dân háo sắc… Con hiểu ý ba chứ?” Nói tới đây Thái Hoàng Cơ chợt nhìn con dâu Thúy Liễu với ánh mắt dâm dê, phải ha, nếu nó nghe lời mình chịu tìm tới cho thằng La Định Quốc chơi, hay là để mình chơi trước? Nghỉ tới đó, thân nhiệt của Thái Hoàng Cơ tăng dần, cặc trong quần cương cứng lên.
Năm chục ngàn mỹ kim đối với Thúy Liễu thì không phải là vấn đề. Nhưng nàng đang cân nhắc thiệt hơn. Trước kia thì kiếm tiền rất dễ dàng, sau này thì chưa chắc… Địa vị của nhà họ Thái bây giờ không còn như xưa, sau cái vụ này. Thái Hữu Cơ còn giữ được chức Phó Chủ tịch huyện hay không thì rất là khó nói… Như vậy hy sinh 50 ngàn mỹ kim? Nhưng chưa chắc là chỉ có 50 ngàn là thôi đâu… gõ cửa Giám đốc Sở, con số sẽ nhiều, có khi là gấp ba hoặc gấp bốn… Đáng sao? Còn nữa, lão già này có ý muốn nói tên La Định Quốc có thể muốn mình ngủ với hắn. Cái gì cũng được nhưng tốn 50 ngàn thậm chí nhiều hơn nữa thì nhất định là không được. Thúy Liễu chợt nảy ra ý nghỉ…
– “50 Ngàn? Làm gì có… Ba à… Ba phải giúp anh Cơ mới được…” Nàng cầm tay Thái Hoàng Cơ lắc lắc… mùi thơm trên cơ thể bay vào mũi khiến con lợn lòng nổi lên. Lão nghỉ thầm: ” Thằng Thái Kiêm Cơ, đụ mẹ lúc còn sống, là thằng con bất hiếu, để con Oanh cho thằng Quốc chơi, rút cục được cái gì? Đéo được con cặc gì hết, mình cứ sợ này sợ nọ nên vú con Oanh cũng chưa được sờ tới. Sẵn đây, thằng Hữu Cơ đang nằm khám… hay là nhân cơ hội… Con Liểu này tuy không bằng con Oanh nhưng… hắc hắc… Không tệ mà, có còn hơn không… có còn hơn không.
– “50 Ngàn thôi mà con cũng không có? Ây da… thằng này sao đối với con vợ mình tệ vậy… Lúc trước nha, khi má con còn sống, tiền của ba, khi nào bả muốn thì cứ vô tủ sắt mà lấy… Aiz… Thằng Hữu Cơ này thật là…” Hoàng Cơ mấy ngày bị giam, thả ra thì bị Hữu Cơ giám sát chặt chẽ, lồn không thấy chứ nói gì đến sờ hay bú… Bởi vậy trong lòng hết sức xốn xang. Bởi vậy nghe Hữu Cơ đang bị giam… lão nghỉ đây là cơ hội để đụ đứa con dâu này nên “đưa mồi” đồng thời ngoài mặt ra vẻ bất mãn dùm nàng…
“- “Ảnh tốt với con được phân nữa như ba tốt với má là a di đà phật rồi”… Biết ông già chồng mình thuộc loại háo sắc, dâm dục. Liễu “sục sùi”, ra vẻ ủy khuất dựa đầu vào ngực lão “tấm tức”… Ngay tức thì cặc Thái Hoàng Cơ trong quần cứng lên… lão đưa tay vuốt đầu nàng “an ủi”.
– Aiz… Tiền thì ba có, giúp cho con cũng được, dù sao mai này chết đi cũng không đem theo được nhưng đem nó ra liền cũng không tốt lắm, cứ để cho muỗi cắn năm mười bữa nữa tháng cho nó biết mùi đời với người ta… – lão nói nhỏ, hít tóc… bàn tay lần mò sau lưng đụng tới vùng mông… vuốt ve…
– “Ba…” Liểu nũng nịu… làm như e thẹn… nhưng không bài xích, đầu vẫn cúi vào ngực lão… Thái Hoàng Cơ mừng húm… Nghỉ bụng 90 % con dâu đã chịu đèn… lão vừa làm tới vừa tiếp tục đưa thêm mồi dụ dỗ.
– “Liễu à… Con nghe ba nói đi… Con đừng lo cho nó quá… Ba thấy nó không tốt với con chút nào. Aiz. Nói thiệt với con nha, ba có rất nhiều tiền. Ba hôm nay 70 rồi, không chừng nữa đêm ngủ rồi đi luôn… như vậy có mang theo được gì đâu. Trước đây ba nghỉ Ba thà làm di chúc quyên hết tiền của mình cho các tổ chức từ thiện cũng không muốn cho nó… ba không muốn để lại cho nó chút nào, nó có tốt với ba đâu. Cả chục triệu mỹ kim chứ có ít đâu… Nhưng bây giờ thấy con thật tội nghiệp…”lão vừa nói, tay lão lần mò luồn vào lưng quần nàng… Liểu co rúm người… Lời nói của lão làm nàng mê muội, cả chục triệu mỹ kim có nghĩa là hơn 200 tỷ đồng… Nếu bây giờ mình chìu chuộng lão thì… Nghỉ tới đây nàng run lên. Vì vậy cứ để bàn tay của ba chồng thám hiểm giữa hai đùi…
Khí tồn tại não, dồn nén mấy ngày… Nay được sờ lồn con dâu, cặc Thái Hoàng Cơ giật giật, chịu hết nổi, lão nhấc bổng con dâu lên đem vào phòng, lột trần truồng nàng ra… lão đứng ngắm nhìn cặp đùi trắng, chùm lông đen mướt, cặp vú trắng hồng mời gọi… Người lão nóng ran.
– “Làm gì đứng nhìn hoài vậy? Nằm xuống đi…”Giọng Liễu õng ẹo lẳng lơ khiến Thái Hoàng Cơ thần hồn điên đảo… Lời nói của nàng chẳng khác gì đổ dầu vô lửa… làm thần kinh lão kích thích đến tột độ… Như con hổ đói, lão nhào tới dang hai chân nàng ra, chui mồm vào ngay vùng tam giác bú say sưa… Liểu nhấc mông lên, ghì đầu lão mạnh thêm vào… Tiếng lão bú mút nghe sồn sột như là tiếng của người ta đang ăn húp nước súp của tô phở hay tô mì.
– “Ba phải tốt với con đó… Bây giờ con chỉ có ba là người thương con thôi…”Liễu vò đầu tóc lão, nũng nịu nói.
– “Con yên tâm đi, từ nay ba sẽ lo cho con… Ba không phải như thằng Cơ đâu… Ba có rất nhiều tiền, con chìu ba… con muốn bao nhiêu có bấy nhiêu… Mai này ba sửa di chúc để lại hết cho con… Nà…”lão đứng lên vừa hứa hẹn vừa tuột cái quần xuống, dí cặc ngay miệng nàng…
Liễu há miệng cho lão đút vào… nắc… lão vừa nắc vừa nói liên tu bất tận.
– “Oh… sướng quá… Ba suy tính rồi. Mình cho lão Quốc ít tiền, không phải để thả thằng Cơ ra mà để giam nó càng lâu càng tốt… Con thấy sao? Con nghe lời ba đi… Nó về đây sẽ làm kỳ đà cản mũi hai cha con mình… Oh sướng quá…” Thái Hoàng Cơ vừa lải nhải vừa rên rỉ khi Liểu liếm bìu dái lão… tay nàng cầm cặc lão vừa sục vừa liếm… Nàng không ừ hử gì hết, ra sức phục vụ… lão nói gì, nàng cũng gật đầu.
– “Ba thích doggy… he he… Chờ ba chút” lão chạy đi lấy lọ thuốc Viagra uống 1 viên trợ lực đề phòng chuyện “khóc ngoài quan ải” trong khi Liểu chống hai tai lên mép giường, chổng mông chờ.
– “Nhanh đi… sao lâu vậy” Liễu hối… Nãy giờ lão khều móc khiến nàng cũng rất động tinh…
– He he… Từ từ… lão ngồi xuống banh mông nàng ra, bú đít… trong khi chờ đợi công hiệu của Viagra…
– “Ahh…”. Liểu rên rỉ, quíu người… Đây là lần đầu tiên có người bú lỗ đít nàng. Lưỡi ba chồng ngoáy tới ngoáy lui rất điêu luyện khiến bàng thần hồn bay bổng. Rên xiết không ngừng.
– “He he… Sướng chứ gì… Còn nhiều cái nữa… Từ từ ba cho con biết. Cho thằng Cơ nằm trong đó mút mùa Lệ Thủy luôn đi… Ba với con… Ba với con… he he…” Hoàng Cơ cười dâm đãng.
– “Ba nói sao thì sao đi… Ảnh là con trai của ba mà…” Liểu thở hổn hển… lão bú đít làm nàng phê tới bến.
– He he… được được…
Lão đứng lên, cầm cặc rà cửa động đút vào, hai tai vịn mông nàng nắc lấy nắc để… mặt lão đỏ rực vì kích thích tột độ… Liểu phối hợp nhịp nhàng, lão nhấn tới nàng đây ra sau, sàn mông… Bất thình lình, một dòng nước ấm phun xối xả vào trong người nàng… Liểu cảm thấy hụt hẫng, thất vọng, Viagra gì kỳ vậy… Bất thình linh…
“Bịch”… Thái Hoàng Cơ ngã quỵ xuống nằm sõng soài trên nền nhà, hai mắt trợn trừng, miệng sùi bọt mép, người lão giật giật…
“Thượng mã phong?”… Đây là ý nghỉ đầu tiên trong đầu Thúy Liễu khi thấy cơ thể lão giật giật… mặt nàng trắng bệch… hoảng hốt, nhảy xuống giường mặc lại quần áo cho mình và cho ba chồng. Tâm cơ lanh lẹn nàng phải hủy hết mọi tang chứng, bằng mọi giá không thể để cho người ta biết ông già chồng bị chứng thượng mã phong.
Để Thái Hoàng cơ nằm đắp mền trên giường. Nhìn quanh phòng, Liểu cảm thấy yên tâm một chút. Bất chợt thấy tủ quần áo bằng gỗ mun trong phòng… Liễu động tâm cơ, đây là căn phòng ngủ của Thái Hoàng Cơ, chưa từng có ai vào đây ngoài lão, có lẽ hôm nay vì quá hứng mà lão ẵm nàng vào… Liễu bắt đầu lục lọi… nàng tin tưởng sẽ tìm được tiền của lão dấu đâu đây vì khi nãy lão nói “khi má con còn sống, tiền của ba, khi nào bả muốn thì cứ vô tủ sắt mà lấy”
– Chắc là trong này, Liểu đưa tay kéo cánh cửa tủ nhưng cửa đã bị khóa, nàng nhìn quanh, sáng mắt lên, đi đến táp đờ nuy (table de nuit) bên cạnh đầu giường, kéo ngăn tủ ra, quả nhiên có chùm chìa khóa bên trong… Không chần chờ, nàng cầm lấy đến mở tủ, thử đến chìa thứ tư mới đúng chìa, cửa tủ mở ra… Bên trong có một tủ sắt cao chừng 1 thước rộng tầm 4 tất, cũng may không phải là khóa số. Chìa lớn nhất là chìa khóa của tủ sắt này rồi.
Liễu sững sờ khi cánh cửa tủ sắt được nàng mở ra… nàng run lên khi thấy đầy ắp tiền đô la Mỹ trước mặt.
Trúng mánh rồi…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/thang-duc-quyen-2/
Buổi họp vừa dứt, chuyện hai phó Chủ tịch huyện Thái Hữu Cơ và Nguyễn Thông bị CA bắt giữ, Chánh văn Phòng Bân “đột quỵ” đã lan truyền ra ngoài phòng họp với tốc độ chóng mặt. Chỉ trong một giờ sau thì cả Cao lãnh nói riêng và Đồng Tháp nói chung đều biết. Kết hợp sự kiện “bom tấn” này với buổi trực tuyến của Biên tập viên Phương Linh và Tú Nhi trên Youtube. Ai cũng cảm thấy sợ hãi nghỉ rằng… thì ra chuyện lình xình Chủ tịch Đức “nhám tay” tiền cứu trợ đồng bào lũ lụt miền Trung là kịch bản do chính hắn bày ra để dụ rắn xuất động rồi một mẻ hốt trọn. Chủ tịch Đức quá cao tay rồi.
Mai văn Trường run sợ, sau buổi họp ngày hôm nay, Đức mời lão vào văn phòng bàn công tác này công tác nọ một hồi. Khi lão đứng lên kiếu từ, hắn đưa lão một phong bì lớn, căn dặn về nhà có thì giờ thì đọc.
Cái gì mà về nhà chứ… Nôn nóng hơn bao giờ hết, vừa lên xe, lão liền mở phong bì, trong đó là một tập hồ sơ dày cộm, vừa lật sơ đọc lướt trang đầu tiên, sống lưng lão lạnh toát… Nếu Chủ tịch Đức thẳng tay, có lẽ bây giờ lão không khác gì Thái Hữu Cơ và Nguyễn Thông rồi.
Văn Trường cảm động, Đức đã cho lão một cơ hội… Bởi vậy, chiều nay lần đầu tiên mời Đức Chủ tịch tới nhà dùng cơm dĩ nhiên là phải long trọng mới tỏ được lòng thành. Lão thầm hú hồn, cũng may tổ tiên phù hộ cho lão tình cờ thấy được bức hình kia… Nếu không thì thật là khó mà giữ lòng kiên định… Nghỉ tới đó, lão rùng mình và đồng thời cũng rất đắc chí vì hiện nay ở huyện này, ai cũng biết Chủ Tịch Đức rất coi trọng Mai văn Trường. Vậy là đủ rồi.
Thu Phong có lẽ là người mừng nhất, mặc dù chị họ đã hé lộ cho biết bức hình kia, nhưng nàng vẫn còn nơm nớp lo âu. Bây giờ thì nàng rất là an tâm. Vì vậy, buổi tiệc khoản đãi tối nay của cả nhà Chủ tịch Trường, cũng như Mai Thanh Phương là em gái, Thu Phong với tư cách là em họ của phu nhân, có thể nói là người một nhà… Chủ tịch Đức sẽ không câu nệ.
Ngoài ra còn có bà chủ nhà hàng Tuyết Vân, nàng làm cho Mai văn Trường đau đầu vì nằng nặc đến cho bằng được khiến lão không thể nào từ chối. Lão cảm nhận được Bí Thư Nga và Chủ tịch Đức rất ăn ý… như vậy em gái của Bí Thư Nga là người phe ta rồi… Chủ tịch Đức cũng sẽ không chấp nhất.
Giờ phút này, phải nói là Khánh rất hả hê… Từ chiều đến giờ, di động reo liên tục nhưng bà không muốn bắt máy… Lúc trước bà mời chào đầu tư vào siêu thị, nói đến khô nước miếng bọn họ khinh thường, bây giờ hối hận à… Còn khuya í…
Mai Thanh Phương đang rất khẩn trương, tinh hình trong huyện rõ ràng sắp có hai vị trí Phó Chủ tịch huyện cần được lấp chỗ. Anh nàng đã ám chỉ tiếng nói của Đức Chủ tịch rất có trọng lượng trên tỉnh… dĩ nhiên là Văn Trường sẽ nói tốt cho em gái lão nhưng nàng cũng phải tích cực vận động mới được, không thể ù lì… Tiền? Không được. Nàng cũng đã nghe qua hắn thẳng thừng từ chối 100 ngàn mỹ kim mà Tổng Giám đốc Hồng Ngọc dùng làm quà gặp mặt… Như vậy là không được rồi… Hơn nữa nàng cũng không có nhiều tiền.”Sắc?” Thanh Phương có chút tự tin về sắc đẹp và thân hình cân đối của mình nhưng không phải nàng hiến dâng là được đâu à, hắn phải chịu mới được chứ… chuyện này chắc cũng không được vì nàng lớn hơn hắn hình như là một con giáp… Nghỉ tới nghỉ lui thanh Phương cảm thấy bồn chồn, nàng không muốn mất cơ hội này nhưng chưa có kế sách vẹn toàn.
– “Các người đừng bao giờ thấy cậu ta trẻ tuổi mà coi nhẹ nhe… Chủ tịch Đức là người “thâm tàng bất lộ” đó…” Trong khi hai người Thu Phong và Tuyết Vân ngoài phòng khách trò chuyện. Trong phòng sách Văn Trường dặn dò vợ và em gái… lão nghỉ tới thủ đoạn dụ rắn xuất động của Đức mà rùng mình.
– “Biết rồi… Nói hoài vậy… ông tưởng tui ngu sao?” Khánh sừng sộ.
– “Bà đó… Ráng mà lo cái chuyện siêu thị đi… Quan trọng lắm đó” Văn Trường quắc mắt giáo huấn vợ.
– “Chuyện này còn chờ ông chỉ đạo sao?” Khánh trề môi… Bà dĩ nhiên là rất sốt sắng, thất bại thế nào được. Bây giờ mấy con mụ kia rất cầu cạnh bà… Nhưng phải cho chúng sợ hãi té đái một phen. Để sau này còn dám cà chớn nữa hay không.
– “Anh hai… Thằng Thông và thằng Cơ có khi nào trở lại không?” Thanh Phương thăm dò. Nàng hy vọng hai tên này một ra đi không trở lại… Như vậy thì cơ hội sẽ cao hơn nhiều để một trong hai ghế Phó Chủ tịch huyện vào tay nàng.
– “Trở lại? Em nha… suy nghĩ một chút đi… Chủ tịch Đức là ai? Nói theo kiểu ngày xưa thì chính là “Kim Đao phò mã” đó… Đụng tới Chủ tịch Đức, không tru di cửu tộc là may lắm rồi. Còn muốn trở lại làm như trước? Nằm mơ thì được.” Văn Trường bĩu môi…
– “Nà… ông à… vậy ông nói với hắn một tiếng… gửi gắm con Phương.” Khánh nhắc nhở… Dù sao tình cảm giữa bà và em chồng này rất tốt.
– Chuyện này cần bà nhắc nhở sao chứ? Nhưng mà con Phương… em cũng đừng ù lì mới được… phải lanh lợi chạy chọt một chút mới được.
– Anh hai… em đâu có nhiều tiền chứ… Hơn nữa Chủ tịch Đức chưa chắc lấy tiền… Anh không nghe cái vụ Tổng Giám đốc Hồng Ngọc sao?
– “Phải đó… Ông nghỉ cách đi…” Khánh xen vào. Nhà nếu có thêm một Phó Chủ tịch huyện thì tốt. Khánh cũng biết được việc đều động bổ nhiệm một Phó Chủ tịch huyện không phải là quyền hạn của Chủ tịch huyện nhưng là lời gửi gắm của hắn lên trên rất có trọng lượng như núi Thái sơn.
– “Ậy… Thôi được rồi… em đi ra ngoài nói chuyện với hai người kia đi… Chuyện này để anh lo… Anh có chuyện muốn nói với chị dâu em” Trường tức mình… Sao con em mình ngu quá vậy không biết, nó đâu có tệ… đàn ông nào lại không háo sắc… Đúng là đồ ngu mà… Không lẽ bây giờ lão nói với em gái mình là chịu khó dang rộng hai chân? Nghe không được mà… Bởi vậy “đuổi” Phương ra ngoài, lão nói không được nhưng bà xã lão chắc là được mà. Là đàn bà với nhau… dễ ăn nói hơn nhiều.
– “Ờ… Vậy em ra ngoài trước…” Phương gật đầu… đi ra ngoài… Thật ra trong dầu cũng âm thầm trù tinh hiến dâng. Chủ tịch Đức trẻ tuổi đẹp trai, nàng đâu có thiệt thòi gì chứ. Hơn nữa cứ nhắm mắt tạm thời coi hắn là ông xã mình thì được rồi. Nhưng hắn phải động lòng mới được chứ.
– “Chuyện gì? Sao thần thần bí bí vậy?” Khánh nhìn chồng nghi hoặc, không phải động cỡn trong lúc này đó chứ? Bà nhớ lần trước, lão hùng hổ cho lắm, bà vừa ngậm vào liền bắn… Dám lắm à.
– “Bà nghỉ tới đâu rồi vậy… Có chuyện này tui không tiện nói nên muốn nhờ bà… Nà” lão kề tai vợ rù rì…
– “Hả? Ông thật là… chuyện như vậy mà cũng nói được… Rủi thằng chồng con Phương biết được thì sao” Khánh “mắng” chồng.
– “He he… Bà nghe lời tui đi… bỏ nhỏ với con Phương một tiếng nếu nó muốn… Còn không muốn thì thôi… Còn thằng chồng nó hả… ậy… nếu nó biết thì có sao chứ? Vì tương lai mà…” Trường trơ trẽn nói…
Ngay lúc này, bên ngoài có tiếng Thanh Phương dọng vào.
– Anh hai… Chủ tịch Đức tới…
– “Ờ… Anh và chị em ra liền”… Trường nói vọng ra… lão quay sang Khánh nói…”Nhớ nha bà xã… quan trọng lắm đó, chỉ cần con Phương có quan hệ với Chủ tịch Đức thì mình với hắn coi như là người một nhà… Trăm lợi mà không có một hại…”
– “Ông thật là… Nhưng hắn phải chịu mới được chứ…” Khánh lườm chồng… Chuyện bỉ ổi vậy mà cũng dám nghỉ… Nhưng bà nghỉ… nói cho cùng, cũng rất là có đạo lý…
– Hắc hắc… Bà thiệt khờ. Thời buổi này, bọn trẻ rất thích lái máy bay… Con Phương đối với hắn là máy bay xịn đó mà… hắc hắc hắc… Thôi… Mau ra ngoài tiếp khách.
Khánh theo chồng ra ngoài. Trong lòng có chút không phục… Nghỉ bụng: “Nếu em gái ông là máy bay xịn… Tôi không xịn sao?”
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/thang-duc-quyen-2/
Trước đây không sao, bây giờ thì khác. Tây cung và một số “phi tần”đã dọn xuống đây rồi, Chủ tịch Đức đi ăn tiệc tối không có họ thì là chuyện lớn a. Bởi vậy lần này đi ăn tiệc… Cả một phái đoàn hùng hậu. Toàn là mỹ nữ…
Không chỉ một mình Mai văn Trường, Khánh, Thanh Phương, Thu Phong, Tuyết Vân, Mai văn Thọ… Tất cả đều trợn mắt há mồm. Bây giờ Mai văn Trường mới biết mới biết cái gì gọi là “Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả” a…
Trước hết là ba chị em Mỹ Chi, Vịnh Hà và Bích Hà từ chiếc Roll Royce Cullinan cùng chủ Tịch Đức bước xuống, Mỹ Chi cặp tay hắn, vô cùng âu yếm… Theo sau là Thục Linh, Ngọc Như… Chưa hết còn có bà chủ Tiên và phái đoàn Đà Nẵng Liên. Thanh…
Tối nay Chủ tịch Đức vừa đến ăn tiệc vừa giới thiệu các nhà đầu tư… Hắn muốn cho mọi người biết. Trần Đức không phải là người nói suông… Nói được làm được…
– “Ha ha… Chủ tịch Đức… Các vị… hoan nghênh… hoan nghênh… Xin mời…” Mai Văn Trường vồn vã mời mọc.
– “Chủ tịch Trường đây phải không? Hi hi… Chúng tôi nhiều người như vậy, ông không ngại chứ” Mỹ Chi cặp tay hắn… mỉm cười hỏi…
– “Ậy… sao lại ngại chứ… Chủ tịch Đức… Các vị phu nhân… xin mời…” Văn Trường không hổ thẹn là người từng trải, Cách Mỹ Chi choàng tay và cách các mỹ nữ sát bên hắn… lão đoán ra ít nhiều là “Kim đao phò mã” không phải chỉ có “công chúa” điện hạ… Thôi thì gọi tất cả là “phu nhân” để tránh đắc tội… Trong đám người này chỉ có Thanh Tuyền và Liên là không phải nhưng không tiện đính chánh…
– “Ha ha… Chủ tịch Trường… Đừng khách sáo… Để tôi giới thiệu một chút… Đây là Mỹ Chi, Vịnh Hà, Bích Hà, Phương Anh, Thu Tâm, Ngọc Như, Thục Linh… Còn đây là Bà chủ Liên, và Thanh Tình từ Đà Nẵng vào… Còn đây là Chủ Tịch Trường cùng phu nhân, em của Chủ tịch Trường, Trưởng phòng của huyện. Bà Chủ Tuyết Vân của nhà hàng nổi tiếng ở Cao lãnh này… Còn đây là…” Đến lượt Thu Phong… Đức nhìn Mai Văn Trường. Vì chưa từng gặp qua Thu Phong nên hắn khựng lại…
– “Haha… Đây là Thu Phong… em họ của bà xã tôi… Cũng là Phu nhân của chủ Tịch Thành phố Phú Quốc.” Văn Trường giới thiệu…
– “Chủ tịch Đức… hân hạnh được quen biết cậu và các vị phu nhân” Thu Phong mỉm cười… nàng nhìn ra tất cả mỹ nữ ở đây đều có quan hệ không tầm thường với Chủ tịch huyện trẻ tuổi này… Nên khôn khéo lấy cảm tình của họ…
– “Hi hi. Mỹ Chi… là chị à…” Tuyết Vân sửng sốt… Nàng và Mỹ Chi cùng song Hà đã gặp qua và trò chuyện rất tương đắc… Lúc đó Mỹ Chi nói ông xã làm việc dưới này… Ông xã Mỹ Chi không ngờ lại là hắn… Hắn là ông xã của ba chị em Mỹ Chi? Vậy ai vừa mới sanh con? Phương Linh thì sao? Còn nữa, đám mỹ nữ này… Tuyết Vân không hiểu gì nữa…
– “Hi hi… Tuyết Vân… Không ngờ gặp cô ở đây… Để mình giới thiệu nha… Đây là ông xã mình… anh à… đây là bà Chủ Tuyết Vân của nhà hàng K. H…” Mỹ Chi giới thiệu…
– “Anh biết mà… Anh gặp bà Chủ Vân mấy lần rồi” Đức gật đầu… Làm như mọi chuyện rất bình thường mặc dù hắn biết bà chủ Tuyết Vân này đang vô cùng thắc mắc.
– “Ông xã?”Tuyết Vân quả thật đang đi trong sương mù… Thời buổi này lãnh đạo có nhiều ba bốn bà vợ là chuyện bình thường nhưng tên này theo nàng biết hình như có quá nhiều…
– “Ha ha, các vị… Xin mời…”Văn Trường một lần nữa mời mọi người vào nhà… Trong lòng khâm phục… lão liếc nhìn vợ mình, có một bà mình còn kham không nổi… Á đù… Có thiệt không vậy? Chủ tịch Đức thiệt kham nổi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro