Thần thám

Phần 77

2024-02-20 03:38:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 77: Thứ nhân thịt kỳ lạ
Hoàng Tiểu Đào gấp gáp gọi điện cho đội hình cảnh, sau khi lực lượng cảnh sát tới, cô trực tiếp cùng với họ, đi tới kêu với ông chủ lập tức dừng việc buôn bán hôm nay lại. Ông chủ lập tức ngây người, hỏi là có chuyện gì? Có phải có người bị ngộ độc lúc ăn bánh bao của hắn hay không!

Mà 1 bên là đám thực khách đang đứng chờ mua bánh cũng chẳng hiểu ra đâu vào đâu, mồm 5 miệng 10 mà hỏi nhau xem có ai biết là xảy ra chuyện gì hay không! Tôi đang định nói, Hoàng Tiểu Đào liền trao đổi với tôi qua ánh mắt, ý bảo đừng nói. Tôi không cần nghĩ cũng biết, bánh bao nhân thịt người này quá sức kinh khủng, nói ra e rằng sẽ làm náo loạn khắp nơi!

Hoàng Tiểu Đào nói với đám thực khách: “Bất tiện cho các vị rồi, phía cảnh sát chúng tôi nghi ngờ ông chủ này có dính líu đến 1 vụ án!”

“Vụ án gì chứ? Lại phải nhằm đúng lúc này mà bắt người?”

“Thang sư phụ là người tốt mà, có thể làm việc gì phạm pháp chứ? Cảnh sát các người có khi nào nhầm lẫn gì rồi không?”

“Mà muốn bắt người thì cứ bắt, nhưng trước tiên để chúng tôi mua bánh xong đã, dù gì thì tiền cũng đã trả rồi…”

“Đúng vậy!! Trời đánh còn tránh miếng ăn, người nhà tôi còn đang nằm chờ ăn bánh bao của Thang sư phụ kìa!”

Xem ra, đám thực khách này quả thực là nghiện bánh bao của tiệm này, cứ mồm 5 miệng 10 liên tục chỉ trỏ phê bình! Hoàng Tiểu Đào cảm thấy sắp không chống đỡ được tới nơi, liền quay sang tôi cầu cứu! Tôi liền dứng ra: “Chúng tôi nghi ngờ bánh bao ông ta bán dùng thịt heo nhiễm bệnh làm nhân! Mọi người tốt nhất là không nên ăn, nếu không sẽ bị nhiễm bệnh!”

Vừa nghe tôi nói, cảm xúc của đám thực khách như vọt lên…

“Thịt heo nhiễm bệnh? Các người chắc chắn không?”

“Trời ạ! Ngày nào tôi cũng ăn bánh này, có khi nào cũng bị nhiễm bệnh rồi hay không?”

Nhưng vẫn có 1 số kẻ không quan tâm: “Này thì có gì mà đáng sợ lắm, ai dám khẳng định mình chưa từng ăn qua đồ nhiễm bẩn! Thịt heo nhiễm bệnh thì có làm sao?”

Lời nói như thế, nhưng lại có 1 số không ít kẻ tán đồng, trên mạng tuy rằng thường trêu đùa nhau “ăn bẩn sống lâu”, còn nói người trung quốc bách độc bất xâm, nhưng nói đùa thì mãi chỉ là nói đùa! Chất độc mà con người ăn vào, sẽ dần dần tích lũy lại ở gan theo thời gian, sớm muộn cũng đến lúc phát tác ra hại chính bản thân mình!

Ông chủ tiệm lấy vẻ mặt vô tôi, cầu xin: “Các vị cảnh sát, xin đừng nói như vậy! Thịt heo của tôi đều là thịt đã được kiểm định, không có khả năng là thịt bị nhiễm bệnh đâu! Tôi luôn tuân thủ pháp luật, các vị nói như thế, không phải là hủy con đường làm ăn của tôi sao!”

Những người thực khách tuy biết đã hết cửa mua được bánh bao, nhưng vẫn cứ đứng lại để hóng chuyện, vây quanh tiệm bánh nhỏ chật như nêm cối. Hoàng Tiểu Đào cũng không nhiều lời, nói với ông chủ tiệm: “Phiền ông trước tiên tạm đóng cửa hàng lại, sau đó chờ 1 chút sẽ có người từ cục cảnh sát tới làm việc!”

Ông chủ thở 1 hơi dài sượt, giống như chấp nhận sự xui xẻo hôm nay, bắt đầu thu dọn cửa hàng. Lúc này tôi cũng gọi điện cho Vương Đại Lực, bảo hắn mang tới cho tôi 1 ít đồ cần thiết, đợi lát nữa bắt đầu điều tra lại gặp được thi thể nào thì sao! Có chuẩn bị trước vẫn tốt hơn!

Chờ tôi gọi điện xong, Hoàng Tiểu Đào hỏi: “Haizzz! Cậu cảm thấy, ông chủ này thực sự là kẻ phạm tội sao?”

Tôi lắc lắc đầu: “Xem phản ứng của ông ta thì có lẽ là vô tội, có thể trong chuyện này còn có ẩn tình gì đó! Nhưng còn có 1 loại khả nặng cực nhỏ…”

“…”

“Tức là 1 kẻ có tâm lý vô cùng biến thái! Không hề cảm thấy sợ hãi khi đối diện với cảnh sát đến điều tra!”

“Nghe cậu nói vậy, thì có lẽ ông ta vô tội rồi!” Hoàng Tiểu Đào nói: “2 Chúng ta như này không biết là may mắn hay xui xẻo đây! Đi dạo phố cũng gặp án mạng, mà khoan đã, cậu có chắc đấy là thịt người không đấy!”

“Vớ vẩn! Dĩ nhiên là chắc chắn rồi! Không yên tâm thì cứ chờ tổ kỹ thuật tới, nhờ bọn họ giám định DNA là xong!” Tôi đáp.

“Cũng là việc làm cần thiết!” Hoàng Tiểu Đào nói: “Bánh bao nhân thịt người này, nhắc tôi nhớ tới 1 vụ án ở Macau lúc trước!”

Tôi dĩ nhiên là biết vụ án mà cô ấy nhắc tới, chính là tiệm xá xíu nổi tiếng ở Macau, cũng dùng thịt người làm nhân, hay còn gọi là vụ án “diệt môn tiệm cơm bát tiên”. Vụ án này là 1 vụ đại án chấn động 1 thời. Nghe nói hung thủ đem toàn bộ 9 người nhà của tiệm cơm bát tiên giết sạch, sau đó dùng thịt làm nhân, gói thành xá xíu đem bán.

Vụ án này sau đó còn được dựng lại thành phim, do Hoàng Thu Sinh thủ vai chính, có tên là “Thịt người xá xíu bao”, hồi học tiểu học tôi có được nghe qua thông tin về vụ án trên TV. Người dân trong trấn ở nhà tôi cũng vì thế mà đột nhiên quay ra tẩy chay mấy tiệm bánh bao trong trấn, làm cho họ ế khách suốt cả tháng! Cho đến tận lúc mấy ông chủ tiệm bánh bao cùng với mấy người bán thịt làm đơn kháng nghị lên trên, thì tình hình mới ổn định lại.

Hoàng Tiểu Đào thấp giọng: “Mẹ nó, tưởng tượng vừa mới nhai trong miệng thứ đồ ghê tởm kia, liền muốn giảm đi đến mấy cân thịt!”

“Nhưng cô đâu có béo?” Tôi nói.

“Cậu làm sao biết được? Đã sờ chưa mà dám nói?” Hoàng Tiểu Đào nhìn nhìn tôi.

Vừa nghe thế, tôi lại đỏ bừng cả mặt lên.

Chỉ chốc lát sau, mấy chiếc xe cảnh sát đồng loạt tiến vào, lập tức dựng lên giới tuyến cảnh sát, ngăn cách đám cư dân kia ở bên ngoài. Tôi gặp lại anh chàng kỹ thuật viên Tiểu Chu, hắn ta vừa thấy 2 chúng tôi đã trêu: “Hoàng cảnh sát hôm nay sao lại ăn mặc xinh đẹp như vậy? Không phải là 2 vị đang hẹn hò đấy chứ!!”

“Không có, không có!”

“Xàm ngôn!”

Tôi với Hoàng Tiểu Đào mỗi người nói 1 kiểu, làm cho Tiểu Chu tịt ngóm không biết nói gì, đánh phải lảng đi: “Không phải thì thôi! Tôi đi lấy 1 ít mẫu vật, đem về đội làm xét nghiệm trước!”

Hoàng Tiểu Đào phân phó cho 1 người đi thẩm vấn ông chủ tiệm bánh trước, sau đó 2 chúng tôi mới đi vào tiệm bánh bắt đầu điều tra. Phía sau cửa hàng là phòng bếp, vừa đẩy cửa vào, cứ tưởng sẽ nhìn thấy từng tảng thịt người, rồi thì máu đen tràn ngập mặt sàn, nhưng không! Hoàn toàn trái ngược, mặt bàn sạch sẽ, bánh bao mới nặn xong vẫn còn để đó, ở góc tường là từng bao bột mì chồng chất lên nhau, còn có 1 bao chứa nhân thịt đông lạnh nữa.

Tôi xé mấy cái bánh, lấy nhân bên trong ra xem, thịt tươi lại càng dễ quan sát hơn nữa, sau khi xem xong tôi lại nghe nghe 1 chút nữa. Hoàng Tiểu Đào hỏi tôi có phát hiện được điều gì không?

Tôi nói: “Tất cả chỗ này đều là thịt người, ngoài ra còn có 1 số hương liệu có mùi hương khá thơm, đều là đồ được dùng trong nhà bếp!”

“Bảo sao mà mùi hương lại nồng đậm như vậy…” Hoàng tiểu Đào cảm thấy ghê tởm, che miệng nôn khan vài cái, sau đó mới hỏi: “Mà đúng rồi, không lẽ trước kia cậu đã từng ăn thịt người rồi? Chứ làm sao ngay lập tức có thể phát hiện ra như vậy!”

“Đừng nói bậy.” Tôi nói: “Chỉ là làm 1 phép loại trừ thôi, nhân thịt này vừa không phải thịt heo, thịt bò, dê hay thịt lừa thịt chó, lúc ấy tôi đã nghĩ hay đây là thịt chuột, bởi vì tôi từng nghe có nhiều tiệm bánh bao dùng tới thịt chuột để cải thiện hương vị, nhưng trực giác đã nói cho tôi rằng không phải thịt chuột.”

Hoàng Tiểu Đào tò mò: “Vị giác của cậu quả thực là nhanh nhạy được như vậy???”

“Con người ta miệng mũi tương thông, chỉ cần mũi nhanh nhạy thì lưỡi cũng sẽ nhanh nhạy theo! Thật ra, mọi thứ hương vị chúng ta nếm được, đều là vị của mùi hương! Không tin, về nhà cô có thể làm thí nghiệm, đặt 1 miếng táo lên mũi ngửi, trong lúc đó lại ăn lê, đảm bảo miếng lê cô ăn sẽ toàn là mùi vị của quả táo!” Tôi giải thích.

“Hèn gì mà lúc nãy cậu nói trên người tôi có mùi hương, làm tôi cứ không hiểu là mùi hương ở đâu ra, chắc là mùi hương còn lại của sữa tắm từ tối qua rồi!” Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc nói.

“Ờ… ừm!” Tôi xấu hổ, thật ra mùi hương đó là mùi hương cơ thể của cô ấy cơ! Nhưng ngu gì mà tôi nói ra!

Trong tiệm, chúng tôi không điều tra được gì thêm, bèn đi đến chỗ ông chủ, hắn ta đang dùng vẻ mặt đưa đám mà cầu xin mấy người cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát, tôi thực sự là không biết đó là thịt người! Tôi chỉ là người buôn bán nhỏ, làm sao dám làm ra loại chuyện thương thiên hại lý như thế!”

Hoàng Tiểu Đào bảo người cảnh sát kia lùi ra, để cô trực tiếp thẩm vấn.

Ông chủ này hộ Canh, năm nay 48 tuổi, là dân quê, vợ và con gái vẫn còn ở dưới quê, đã đến Nam Giang làm ăn từ lúc hơn 20 tuổi. Lúc đầu chỉ là làm chân giúp việc, sau mới được truyền cho ít tay nghề, liền sau đó mới tự mở tiệm mà 1 mình làm ăn. Mỗi ngày đều thức khuya dậy sớm bán bánh, chỉ cần kiếm được tiền đã lại gấp gấp gáp gáp đi gửi về nhà cho vợ con.

Hỏi đến chỗ mua thịt, ông ta nói là mua từ 1 nhà xưởng chuyên chế biến thịt, mỗi sáng đều có người làm sẵn rồi vận chuyển tới, ông ta vẫn luôn tin tưởng nhà xưởng đó, Canh lão kích động kêu lên: “Tôi làm ăn chân chính, tỉ mỉ tuyển lựa nguyên liệu làm bánh, không cho thêm vào đến 1 tí tinh dầu hay phụ gia nào! Chính tôi cũng ăn hàng ngày nữa đó!”

Thời điểm Hoàng Tiểu Đào thẩm vấn ông chủ, tôi luôn luôn ở bên cạnh quan sát, Canh lão này thực sự là không nói dối! Xem ra vấn đề ở đây, chính là xưởng chế biến thịt kia rồi…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thần thám

Số ký tự: 0