Phần 2
2021-03-08 12:29:00
Nghe tiếng động lớn từ trong phòng tắm vì do Phúc Dương mới tỉnh dậy chưa biết thân thể ra sao nên Thục Trinh chạy nhanh tới mở cửa nhà tắm mà nàng không biết rằng đây là lần mở cửa của định mệnh. Cánh cửa nhà tắm chỉ khép hờ bị mẹ Thục Trinh mở ra làm Phúc Dương giật mình hóp bụng một luồng tinh dịch nóng hổi từ dương vật nó bắn thẳng vào mặt nàng, chưa kịp phản ứng nàng chỉ biết kêu “Ahhh” một tiếng thì đã nuốt trọn hết vào trong, theo phản xạ nàng lui lại thì bị té nằm xuống đất phơi bày hết ngã ba tình yêu khi chiếc váy ngủ bị tốc lên. Phúc Dương vội chạy đến đỡ mẹ mình dậy do tốc độ quá nhanh nên chân trụ của nó đạp lên bãi tinh dịch của mình ngã nhào về phía mẹ nó đang nằm.
Trời không phụ người hay bị té, nó té úp mặt ngay vào giữa háng Thục Trinh cắm cái mũi ngay trung tâm đầu não của sự sống làm mẹ nó phải giật người lên một cái như bị điện giật. Trong khoảnh khắc cả hai đang im lặng, mẹ nó vì hết bất ngờ này đến bất ngờ khác chưa kịp bình tâm trở lại còn riêng nó – Phúc Dương, nó đang tận hưởng hương thơm tuyệt vời nhất của tạo hóa.
– “Đây là mùi chim mẹ mình đây sao, nơi mình sinh ra đây sao, sao mà nó thơm quá dạ.”
Phúc Dương hít lấy hít để cái mũi thì cạ cạ liên tục vì đây là lần đầu tiên nó ngửi được mùi vị đàn bà mùi vị của nơi nó sinh ra và là cái mùi khiến nó như đang được phiêu diêu tự tại ở chín tầng mây xanh. Nó cảm thấy cho nó làm trùm top một server cả đời cũng không sướng bằng hít mùi chim mẹ nó một lần, nó nhận thấy game chỉ là hư ảo cái “lồn thơm” của mẹ nó bây giờ mới là chân lý của đời nó. Nó cứ cà cà liên tục dâm thủy nàng cũng chẳng chịu thua chảy ra không ngớt bất chợt mẹ nó rùng mình một cái đè chặt đầu nó ấn sâu vô lồn từng dòng khí nóng bắn ra tung tóe Phúc Dương như một con chó đói dùng lưỡi mình liếm sạch sẽ mẹ nó thì nằm gục xuống tận hưởng khoái lạc lần đầu tiên trong đời.
– Phúc Dương!!!
– Dạ… Dạ… Mẹ… Con xin lỗi!
– Mẹ cảm ơn con nhé đây là lần đầu tiên mẹ có cảm giác khó tả như vậy đó.
– Dạ con xin lỗi mà mẹ nói con vẫn chưa hiểu, tại sao là lần đầu hả mẹ?
– Con vào tắm rửa sạch sẽ, mẹ dọn chỗ này rồi mẹ kể tất cả cho con nghe.
– Dạ.
Vì chưa có kinh nghiệm làm tình nên Phúc Dương nghĩ mẹ nó bắn khí ra giống nó như vậy là đã xong nên nó vui vẻ đi tắm, vừa vào nhà tắm vừa hát mà thằng nhỏ nó thì cứ trơ cái thân ra như chờ đợi một điều gì đó – nó vẫn cứng sừng sững nó vẫn rò rỉ ra những giọt nhầy nhựa ghê tởm kia nhưng nó nghĩ mẹ nó vậy là đã giao phối với nó rồi giống nó nghe tụi bạn hay nói “lên đỉnh” nên vậy là đúng rồi. Tắm rửa xong xuôi thì mẹ nó cũng nấu xong cho nó tô mì, nói gì thì trong mắt nó mẹ nó nấu ăn là nhất trên đời nhưng hôm nay nó lại được nếm món “lồn tươi” hảo hạng của mẹ nó nữa bây giờ kêu nó chết nó cũng nguyện lòng.
– Con ăn đi cho nóng!
– Dạ, mẹ nói kể con nghe chuyện gì dạ?
– Con để nó tồng ngồng vậy hoài sao?
– À mẹ nói “thằng em” con á hả, con cũng không biết nữa.
Tự nhiên nó bị vậy á mai con khám nghĩa vụ, chắc nhờ bác sĩ xem dùm luôn.
– Con không sợ người ta cười sao?
– Cười hay không người ta cũng đâu giúp mình đâu mẹ, kệ người ta đi.
– Con thấy con còn tốt là được, mẹ thấy khám nhanh đi nhìn gớm quá!
– Tại út Diễm tối nay đi trực, thực tập mà cũng bắt trực không con nhờ út xem dùm.
– Thằng này người ta con gái mới lớn.
– Ha Ha Ha. Con chỉ trêu mẹ thôi mà.
– Nghiêm túc lại mẹ kể chuyện con nghe.
– Dạ.
– Thật ra mẹ vẫn “còn trinh”!
– Nà ní! À không là sao mẹ???
– Nói ra nghe hoang đường nhưng từ khi mang bầu con đến lúc sanh tử cung mẹ vẫn không nở nửa phân nên bác sĩ can thiệp mổ lấy thai.
– À mà khoan như vậy là lúc nãy con đã lấy trinh của mẹ hả?
– Chỉ đúng một nửa, để mẹ nói tiếp.
Năm mẹ 17 tuổi thì có quy y làm Phật tử ở chùa Phúc An gần Từ Vân tự nơi ba Phong xuất gia. Vì khóa tu ba tháng nên phải ở hết tuần mới về một lần, trong một buổi sinh hoạt hái thuốc trên núi mẹ cùng với hai người bạn gái và một cậu trai dân bản địa dẫn đường do trời mưa chạy tìm chỗ nấp cậu trai dẫn cả bọn đến nơi có cái Miếu – sau khi vào trong ai ngờ tai họa từ đó mà ra.
Vừa nhắc tới chuyện cũ hai mắt nàng đỏ hoe muốn khóc nấc thành tiếng, thấy vậy Phúc Dương bước đến ngồi bên cạnh mẹ nó ôm chặt mẹ nó vào lòng.
– Mẹ đừng khóc! Con không muốn nghe nữa!
– Mẹ xin lỗi vì nó gợi lại cho mẹ những kỷ niệm không vui nhưng mẹ muốn cho con biết sự thật dù gì con cũng đã lớn rồi.
– Dạ vậy mẹ cứ kể nhưng mẹ không được khóc nhé!
– Thằng này, lúc đó trú mưa không được bao lâu thì nghe có tiếng cóc ếch gì đó kêu sau đó cả cái Miếu tràn ngập bọn cóc.
– “Sau giống mình mơ quá vậy?”
– Bọn cóc tấn công chúng ta rất kỳ quặc – chúng nó há miệng phun thứ chất dịch màu vàng vào cả đám nhớ lại cảnh đó như là bị tra tấn.
Thục Trinh rùng mình một cái nhớ lại cảnh tượng kinh khủng ấy khi đó nàng còn là một thiếu nữ dáng người mảnh khảnh không như bây giờ thân hình cân đối tròn múp từ trên xuống dưới. Bầu ngực căng tròn biểu thị cho một người phụ nữ có “tâm hồn” đẹp, cặp mông to vừa phải nhưng kết hợp với thân hình cân đối tạo nên một sức hút thị giác “căng cứng” cho cánh mày râu. Với làn da trắng mạnh khỏe, mát lạnh và trơn mịn do nàng dùng sữa tắm hợp với da và siêng năng tập thể dục buổi sáng cùng với út Diễm lâu nay. Thôi suy nghĩ về cơ thể của mình nàng tiếp tục:
– Chất dịch của bọn nó hôi kinh khủng khiếp nhưng sau khi bị tiếp xúc thì giống như chất an thần làm tay chân của cả bọn mềm ra mà không thể cử động. Cảm giác bất lực không thể di chuyển chỉ đứng yên chờ chết thì bất ngờ có một con Cóc to tổ bố là con Cóc của ba con đó nhảy tới đẩy mẹ té xuống đất rồi nó nhảy lên bụng mẹ há mồm ra làm mẹ sợ quá xỉu mất.
– Con Cóc đó sau khi ba đi nó cũng mất tích khó hiểu như ba vậy con còn giận mẹ không giữ kỹ cho con nữa, con biết nó đối xử mẹ như vậy con đã cho nó vô nồi cháo rồi!!!
– Tỉnh dậy thì mẹ thấy đang ngâm mình trong một lu nước tay chân không thể cử động đang không biết chuyện gì xảy ra thì ba con đứng bên cạnh mới kể lại sự việc cho mẹ nghe. Cả đám đã bị Cóc tinh nguyền rủa như là trúng độc, một khi bị thì “thập tử vô sinh”.
– Hả!!! Vậy sao mẹ… sao mẹ còn sống được?
– Con từ từ nào, ba con nói do con Cóc tinh tổ bố đó nó bơm nọc vào người mẹ để thụ thai nên mẹ không bị chết nhưng phải đẻ ra một đám nòng nọc.
– Nòng nọc??? Có khi nào con là con nòng nọc đó không ta?
– Hâm quá đi làm sao mà được nè con. Ba con đã dùng tinh trùng “của mình” pha vào lu nước để mẹ ngồi trong đó nó sẽ thải được nọc Cóc tinh ra nếu may mắn có thể sống sót nhưng sẽ có thai.
– Hả? Vậy con được sinh ra như vậy á hả? Trời!!!
– Ba con là hòa thượng xuất gia không gần nữ giới vì cứu mẹ phải hoàn tục nhận lãnh trách nhiệm về cái thai trời ban này đó.
Vừa nhắc đến ba Phong mẹ nó lại muốn khóc, tuy hoàn tục về làm chồng làm ba nhưng chàng vẫn giữ kẽ không tới gần nàng, làm nàng mang thai mà tới giờ vẫn còn trinh chưa nếm được mùi vị dục lạc của thế gian cho đến hôm nay được thằng con “trời ban” cho nàng biết được cảm giác đó và nàng nghĩ thế là đủ không thể tiến xa hơn vì như vậy là sai với thuần phong mỹ tục và có lỗi với Chấn Phong. Nghe cái cách mà mình được sinh ra Phúc Dương vừa phấn khởi vừa có chút ít tò mò nhưng dù gì nó cũng đã lấy trinh mẹ nó nên nó thấy rất vui. Nó cảm thấy đêm nay sẽ là một đêm dài với nó vì có nhiều thứ để phải suy nghĩ, nhìn đồng hồ cũng đã 10h30 thấy mẹ nó cũng mệt nên nó giục mẹ nó đi ngủ nhưng nó vội nhờ ra điều gì đó – chính là còn ba người còn lại số phận như thế nào, nhưng nó thấy cũng đâu liên quan gì đến nó nên không hỏi nữa.
– Thôi mẹ đi ngủ sớm mai còn phải đi dạy nữa, sáng mai con khám nghĩa vụ không biết thế nào đây?
– Ông nội không thích cho con đi đâu nhưng mà người ta đồn con mẹ bị bê đê á nên ông con rất xem trọng việc con đậu hay rớt nghĩa vụ.
– Hả??? Bê đê, con cũng không biết nữa thật sự nhỏ giờ con vẫn không thích con gái.
– Cái gì???
– Cho đến hôm nay!
– Cái thằng này chuyện hồi nãy con hãy quên đi nhé, mẹ thật sự xin lỗi vì không giữ được mình. Hứa với mẹ quên đi chuyện này và không kể út con nghe nha?
– Có lẽ! Thôi con đi ngủ đây!
– Cái thằng này mẹ nói thì nhớ đó ngàn lần không được nghĩ đến nha.
– Con biết rồi mà.
– Chúc mẹ ngủ ngon! Yêu mẹ!
– Con ngủ ngon!
Chạy lên phòng Phúc Dương thấy những cảm xúc đan xen mãnh liệt vừa vui sướng vừa khó chịu, vui vì làm mẹ nó sướng và lấy trinh mẹ nó nữa còn khó chịu vì tại sao mẹ nó lại không muốn như vậy nữa – “Đàn bà thật khó hiểu ah”. Nằm lăn lộn không chợp mắt được nó không biết trinh của con gái là như thế nào chỉ giật mình phun nước lồn ra như vậy là mất trinh sao, thắc mắc không biết hỏi ai thì nó nghĩ ngay đến bà chị biết mọi thứ trên đời – chị Google.
Bật máy tính lên hôm nay nó không chơi game nữa mà tập trung vào đại sự của mình nó gõ vào tìm: Thế nào là mất trinh, màng trinh con gái như thế nào. Sau khi tìm hiểu hết gần một giờ đồng hồ bây giờ tâm trạng nó không còn vui nữa mà chuyển sang nóng giận vì cho rằng mẹ nó đã lừa mình – màng trinh bị rách khi được giao hợp hoặc bị tác động ngoại lực trong khi nó chỉ có hôn hít thôi thì làm gì mà mất cộng thêm mẹ nó mang bầu nó thì phải giao hợp với ba nó không lẽ tinh trùng tự bò vào. Càng đọc nó càng thấy mình ngu chỉ biết đánh game với học ba cái tiếng Anh không quan tâm đến các môn Sinh lý càng không quan tâm chuyện gái gú để bị mẹ nó dắt mũi như thằng ngu cũng hên là với mẹ chứ gặp có ghệ là bị cắm mấy chục cái sừng không biết.
Sau khi hỏi chỉ Gồ về màng trinh bây giờ nó mới gõ: Làm tình như thế nào đúng cách, các tư thế làm tình, làm thế nào đạt cực khoái… Bây giờ là thời gian bồi dưỡng kiến thức nó như bị cuốn vào mê trận của phim khiêu dâm, càng xem nó càng nứng lấy tay sục “con cặc” hai tấc liên tục chưa được năm phút từng dòng tinh dịch bắn ra xối xả mà nó không thể tưởng tượng nổi.
– “Địt mẹ sao tụi nó bắn ít vậy của mình đầy một ca cả lít là ít rồi ah”
Thấy trên phim nó địt ít gì cũng nữa tiếng thấy mình quá vô hại nên nó tiếp tục hỏi chị Gồ: Làm thế nào để địt lâu, cách để địt không ra… Có mấy trăm ngàn kết quả thế là nó tiếp tục rèn luyện con cặc bự của mình, nó sục ra sục vào cố gắng hết sức có thể thì nó cũng luyện được hơn mười lăm phút đầu khấc nó giật giật như muốn xả khí lần nữa. Lúc này nó học cách bế tinh trong “truyền thuyết” hóp bụng lại thật mạnh sao cho khí bắn ngược vô trong bọng đái thì sẽ không xuất ra ngoài.
– Ahhhhh!!! Sướng quá!!!
Nó tiếp tục sục như vậy thêm ba lần nữa cũng không thấy có giọt nào chảy ra thế nhưng cái bụng nó lại trương to lên nên ngầm hiểu là tinh dịch đã dồn hết vào bọng đái cũng như là thành công một nửa. Sau khi lau dọn sạch sẽ tinh dịch bắn đầy máy tính nó lại thấy đói bụng, nó cảm thấy bắn ra như vầy mất sức cũng như rất nhanh bị đói nên tiếp tục sự nghiệp đi tìm đồ ăn.
Xuống bếp tìm thì chẳng có gì để ăn nên nó nảy ý định đi ra ngoài ăn “hủ tiếu gõ”, đi ngang phòng mẹ nó đẩy nhẹ cửa xem mẹ nó ngủ chưa. Trên giường với chiếc đầm ngủ ren trắng xuyên thấu cơ thể không có quần chip nhìn mẹ Thục Trinh như đang mời gọi nó dấn đầu vào lần nữa hình ảnh đó làm đầu óc nó trống rỗng như bị điểm trúng nguyệt đứng hình – nó muốn nhào tới ôm lấy mẹ nó dùng hết tuyệt học nó luyện tối nay cho mẹ nó xem mình tài giỏi thế nào nhưng “lực bất tòng tâm” con cặc bự của nó giờ như con gà chết yểu không có tí sức sống nào. Gương mặt đẹp đến não lòng của mẹ nó cũng chẳng thể làm nó ngốc dậy được một tí, nó chỉ biết thở dài rồi rời đi.
– “Chắc mình sục nhiều quá giờ nó liệt luôn không?”
– “Mà đói bụng quá phải ăn mới được, phải ăn mới được…”
Đầu óc Phúc Dương bây giờ chỉ muốn ăn bỏ qua luôn một cơ thể của mẹ Thục Trinh nó như đang mời gọi nó xơi tái nhưng hỡi ôi như đàn đứt dây thì lấy gì mà chơi đây. Hôm nay nó không phải trèo rào ra như mọi khi vì không có út ở nhà lấy ai mà đóng cửa trên lầu lỡ có thằng chó nào leo vào địt vào lồn mẹ nó như trong phim thì sao và vì hôm nay đường đường cửa trước vào nhà nên chả phải trốn nữa nên nó khóa cửa cẩn thận rồi mới rời đi.
Nhìn đồng hồ cũng gần 3h sáng, đi xuyên hết mấy cái hẻm giờ cũng tìm được chỗ ăn – trong lúc ngồi ăn thì nó nghe hai vợ chồng bán hủ tiếu tán gẫu với nhau:
– Tội nghiệp con nhỏ chắc buồn chuyện tình yêu hay sao mà ngồi khóc gần 2 tiếng mới chịu đi.
– Chắc bồ nó đá hay sao tui nghe nó chửi “thằng đểu thằng đểu” liên tục.
– Vớ nhầm thằng súc sanh chơi xong rồi bỏ a gì rồi, khổ thật.
– Ông lo coi lại mình đi nha nãy tui thấy ông nhìn người ta mà ướt cả áo.
– Cái bà này có người ta kìa.
– Rồi sao cái tên dâm dê già như ông gặp gái trẻ như vậy thật không thích?
– Ha Ha! Tui chỉ yêu bà gì cái Tí ở nhà thôi.
Nịnh bà vợ xong ông chồng bước đến chỗ Phúc Dương nói khẽ:
– Cậu trai nhìn cậu cũng không phải người xấu, nãy có cô gái đến đây ăn nhưng không ăn chỉ ngồi khóc rồi chửi um sùm tui sợ cô ấy gặp chuyện không may.
– Ý ông là sao? Ông muốn tôi giúp cô ta à?
– Cũng không hẳn cậu có lòng tốt thì thấy cô ta có tự sát thì cản lại chứ tui thấy cô ta chắc không ổn đâu.
– Thế cô ta đi đường nào?
– Hướng này, nãy cô ta đạp ga đi rất nhanh.
– Đạp ga, ông chơi tui à 3h sáng tui thì đi bộ lại kêu đuổi theo người đi ô tô?
– Cậu hâm thật đây là đường cùng trong đó chỉ có mỗi nhà ông Phát thôi.
Nhờ ông lão Phúc Dương mới để ý đây là chỗ hủ tiếu xéo đường vô nhà ông nội mà lạ ở chỗ nó ở đây đó giờ nó cũng không biết ở đây có bán hủ tiếu buổi tối rõ ràng chỗ này đó giờ đâu có ai bán gì hay hôm nay ổng mới bán. Đang ăn dang dở tự nhiên ông lão đó vỗ vai Phúc Dương rồi nói:
– Đến giờ lành rồi đó con trai mau đi cứu người đi.
– Ông hâm thật còn có giờ lành nữa, không sao đâu trong đó có nhà cháu chẳng việc gì phải lo.
– Ha Ha! Nhà của cháu thật sự an toàn? Nó không có gì lạ sao?
– Lạ??
Phúc Dương chợt nghĩ tới cái gì ba chân bốn cẳng chạy nhanh vào con hẻm dẫn về nhà nội nó thấy có người đang đứng trước cửa vừa chạy nó vừa chửi:
– Mẹ nó chứ mới ăn no, địt mẹ đừng có vào nhà ông mà tự sát nhá!
– Mẹ nó ông mày còn trinh nhá đừng bắt ông mày đi tù nhá!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro