Phần 7
2021-07-13 11:38:00
Phơi bày cái bướm mũm mĩm trước mặt con lúc nãy mẹ không thấy xấu hổ, vì dục vọng nó làm mẹ mù quáng rồi quên đi hết những điều phải nghĩ, nhưng việc đái trước mặt con và đái cả lên luôn mặt con nó làm cho mẹ xấu hổ, xấu hổ thì không đúng lắm nhưng có cái cảm giác là nó trên mức thẹn thùng có vẻ nó đúng hơn, mà cũng có thể là do mẹ đã đạt cực khoái đến mức cao trào nên cơ thể mẹ nó không làm mẹ mất hoàn toàn lý trí nên mẹ có cái giác đó cũng nên, để chữa cháy cái sự trên mức thẹn thùng đó, mẹ kéo con dậy, đẩy con lên ngồi ở ghế sofa rồi mẹ quỳ xuống ôm lấy con, rồi lấy má của mẹ chà lên khắp mặt con để lau khô những hạt nước đái của mẹ đang ngự trị trên khuôn mặt mèo con của con, vừa chà xát mặt mẹ vào mặt con vừa rủ rỉ…
“Cảm ơn con, con giỏi lắm, mẹ thích lắm, mẹ chưa bao giờ được như hôm nay, con làm mẹ không biết gì là trời là đất hết”
Nói xong mẹ hôn nhẹ lên má con, rồi lấy hai tay cởi áo con ra, thật ra trên áo con không có bị ướt gì nhiều, nhưng mẹ vẫn dùng mặt mẹ miết lên ngực con rồi mẹ liếm âu yếm lên ngực con, một hành động như bao loài động vật khác, khi con cái được con đực thỏa mãn thì con cái cũng hay âu yếm liếm lên con đực.
Con vòng hai tay xuống hai nách mẹ rồi ôm chặt lấy mẹ, có vẻ như con muốn tiếp tục cuộc truy hoan để thỏa mãn cơn khát dục vọng trong con người con. Nhưng mẹ, một con cái đã no đủ với cơn lên đỉnh không còn gì để mà lên thì cơ thể cũng chùng xuống về độ ham muốn, mẹ sợ mẹ không đủ đam mê để cùng con hoan lạc một cách mãnh liệt, nên mẹ nắm lấy đầu con rồi hôn lên trán con…
“Moazzzzz, nãy mẹ hơi mệt vì đứng quá lâu, với lại mẹ mới bao la sung sướng xong, giờ con chịu khó kìm nén lại, mình nghỉ xí và lau chùi cái chỗ kia, rồi xí nữa mình sẽ tiếp tục làm những cái gì mà con biết mà con chưa làm nghe?!”
Nói xong mẹ cầm áo con và áo mẹ đứng dậy, mẹ cũng lười nên dùng hai chiếc áo thấm hết mớ nước tiểu giữa sàn nhà, rồi vào nhà vệ sinh vắt thật khô, để vào trong giỏ áo quần bẩn, mẹ tìm đồ lau nhà rồi đi ra lau nhà.
Ban đầu khi cơn nứng nó ngự trị mẹ, mẹ lõa thể trước con mà không có gì phải nghĩ, nhưng giờ cơ thể mẹ nó đã khác lúc đó vì nó được quá no đủ, nên mẹ không tự nhiên khi nghĩ tới việc mẹ trần truồng đi lại trước mặt con nên mẹ vào phòng ngủ lấy chiếc váy phủ rồi phủ đầy lên cơ thể mẹ, vừa lau nhà mẹ vừa hỏi con.
– Con thi xong rồi, giờ lên trường có học hành gì nữa không?
– Dạ không mẹ ạ, lên chủ yếu sinh hoạt, chơi và đợi nghỉ hè thôi…
– Ừ, thế để mẹ xin phép cô giáo cho con ngày mai nghỉ học nhé?
– Dạ…
– Vậy con đi tắm đi, tắm xong, xí nữa…”Chơi”… với mẹ…
– Dạ…
Thật ra câu mẹ định nói là…
“Xí nữa… Đi Chơi với mẹ”
Nhưng lúc đó mẹ ma quái nên mẹ vứt đi chữ “đi”, “Chơi… với mẹ”, một cái bẫy chữ nhằm gợi chút tưởng bở để rồi thất vọng rồi đâu đó lại được như ý nghĩ của con, chứ thật ra lúc đó mẹ muốn mẹ con mình ra ngoài ăn chè mè đen và bánh flan, vừa cho con giảm “căng thẳng” vừa cho mẹ thời gian để có lại sự hứng khởi ở mức tối đa. Con tắm rửa, mẹ nhắn tin cho cô giáo xin cho con nghỉ với lý do ngày mai có việc đột xuất, tuy đã hơn 22h, nhưng xin phép làm phiền cô giáo bằng một tin nhắn, đời có bao nhiêu ngày sung sướng đâu mà có cơ hội để làm phiền cô như thế này lần thứ hai. Nhắn tin xong, mẹ cởi váy và mang nội y vào để chuẩn bị ra ngoài cùng con, vừa mang nội y mẹ vừa ngắm “em bé” của mẹ qua gương, sao hôm nay “em bé nó xinh và dễ thương đến lạ”, vừa ngắm em bé, vừa có xúc cảm với “em bé” của mẹ, mẹ lại cảm thấy thương “bạn của em bé” vì nó muốn gặp “em bé” quá chừng mà chưa được gặp, lại bắt “bạn em bé” phải đợi chờ trong sự “căng thẳng” thêm đôi chút thời gian. Mẹ thay đồ xong thì con cũng tắm rửa thay áo quần xong, hai mẹ con đi taxi cho nó tiện, mẹ cần có chút tập trung để nghĩ đôi chuyện, vốn bản tính mẹ là làm bất cứ điều gì cũng có kế hoạch hoặc ít nhất là có chút suy tính trước, không làm thì thôi chứ đã làm thì phải làm cho đến nơi đến chốn, tỉ mỉ đến từng tình huống, kết quả tối đa nhưng không xâm phạm đến lợi ích của người khác, lấy đúng lợi ích mà mình xứng đáng hưởng.
Có lẽ nhờ như vậy mà sau rất nhiều năm lăn lộn mẹ cũng có chút của ăn của để cho chính mẹ và cho cả gia đình mình. Điều làm mẹ phân vân nhất chính là việc mẹ lấy đi sự trinh trắng của con, trinh trắng ở thể xác con thôi. Chứ trinh trắng trong suy nghĩ của con, trinh trắng trong xúc cảm về tình dục của con, mẹ không hề lấy, mà chính con đã tự làm vấy bẩn con khi đã tiếp xúc quá sớm với những chuyện “nhạy cảm” của người lớn. Chính con còn biết nhiều hơn những gì mẹ biết về chuyện của người lớn, mẹ là một người phụ nữ gần 40 tuổi nhưng đã không biết quá nhiều về tình dục như chính con đã biết. Khi sự khao khát điên cuồng trong con người mẹ nó nổi lên mẹ dám vô lương để vứt hết những ràng buộc về luân lý, nhưng khi cái khao khát đó nó lắng xuống, không phải là mẹ không nghĩ, nghĩ nhiều lắm chứ, nghĩ về những dòng tinh nóng bỏng đầu đời của con bắn vào tử cung của mẹ, nghĩ về đôi môi trinh nguyên của con hiến dâng cho đôi môi của mẹ, hiến dâng cho bầu vú, hiến dâng cho môi lớn môi bé của “em bé”, hiến dâng cho mồng đốc, cho cửa mình của mẹ.
Những thứ đó đáng lẽ phải dành cho con dâu tương lai của mẹ mới đúng, nhưng mẹ trong những cơn khát tình đã chiếm đoạt mất của con dâu. Có thể dựa vào cái sự giao hoan trái lề này mẹ đã xử lý bao quy đầu cho con, cho con tập sự trước những điều mà sau này sẽ làm cho con dâu của mẹ chết mê chết mệt, có thể trang bị cho con nhiều điều để bảo vệ sinh lực sao cho bền bỉ về sau, nhưng nếu dùng những thứ đó để tặc lưỡi mà bỏ qua cái tội “dùng trước” những thứ của con dâu thì quả thực mẹ là kẻ siêu ngụy biện.
Nghĩ đến con dâu mẹ nghĩ đến hai lần con “xâm nhập” “em bé” của mẹ lúc trước, có thể là do quá kích thích, cũng có thể là do cơ địa của mẹ khác thường nên cái “thời gian” con duy trì xâm nhập nó không được dài cho lắm, nếu sau này con dâu của mẹ là người không dễ đạt cực khoái thì với cái thời gian đó, mẹ sợ con dâu của mẹ sẽ bị thiệt thòi, đàn bà thời nay đâu chỉ có mỗi việc là đẻ con, còn đó bao lạc thú cần khám phá nữa chứ. Kiến thức về sức khỏe giới tính thì bác sĩ đã cho con chắc là quá đủ, nghệ thuật làm tình thì Cô Giáo T, Nốt Ruồi K… trang bị cho con cũng có lẽ là quá thừa và quá sớm. Còn lại hai mấu chốt vấn đề là thời gian xâm nhập cho con và câu chuyện mối quan hệ của con và mẹ.
Vấn đề thứ nhất liên quan tới việc kéo dài thời gian xâm nhập của đàn ông thì mẹ cũng không hề có kinh nghiệm gì, chính xuyên suốt gần hai mươi năm qua, đối tác truyền thống và duy nhất của mẹ cũng chỉ “nhấp nhấp” cho mẹ ra, rồi “người ấy” cũng ra sau đó, cũng không có gì phức tạp về các thế này kia nên chẳng có gì gọi là thời gian lâu hết cả, còn những kiến thức mẹ lượm lặt trên “groups kia” thì cũng chỉ là mớ lý thuyết không biết người ta viết ra có thật là đúng hay không?! Có thể mẹ sẽ áp dụng và hướng dẫn cho con, lỡ có hiệu quả thật thì quá tốt, còn nếu chỉ là lý thuyết để người ta chém gió thì cũng chả mất gì. Còn với việc mẹ có thể chủ động làm cho con thì đó là việc gần cả tháng qua mẹ không tập bài tập Kegel nữa vì mẹ biết việc cơ âm đạo quá dày sẽ gây co thắt nhiều sẽ bóp cho “thằng nhỏ” nhanh ra hơn. Mẹ dừng tập nhưng không biết có hiệu quả hay không. Mẹ cũng không biết mẹ làm như vậy có thật sự khoa học, có thực sự phù hợp hay không nữa, chỉ nghĩ vậy và làm vậy mà thôi.
Vấn đề thứ hai, chuyện mối quan hệ của mẹ con mình, mẹ muốn khi chúng ta ngự trị trên bốn chân giường vào mỗi đêm thì chúng ta có thể hoan lạc với nhau như một cặp tình nhân, nhưng khi bước chân xuống mặt đất mẹ muốn mẹ vẫn là mẹ của con, con vẫn là con của mẹ, chúng ta không nhìn nhận sai khác về thiên chức của nhau. Tình dục chỉ là một nhu cầu của cơ thể, chứ nó không hẳn là tiêu chí để định đoạt vị thế cho nhau. Và những cuộc truy hoan của mẹ con mình sẽ có hạn định rõ ràng là bắt đầu tháng sáu chúng ta sẽ tạm gác lại.
Sự suy ngẫm của mẹ vừa hết với những kế hoạch chi tiết hiện ra thì taxi cũng đến nơi để mẹ con mình nhâm nhi những món ăn vặt mà cả hai mẹ con mình đều thích, mỗi người một chén chè mè đen với hai cái bánh flan. Đánh chén xong, hai mẹ con đi bộ ra bờ sông hóng mát, ngồi một hồi lâu mà hai mẹ con cũng chẳng nói với nhau bất kỳ điều gì đặc biệt, chỉ đôi câu liên quan tới gió mát với trăng thanh, thời gian của mẹ chủ yếu là sự suy tư, mẹ cảm thấy thương cho con khi đối tác đầu đời của con không phải là một cô gái non tơ với sự vụng về ngây dại, với một cơ thể nuột nà dung chứa những bộ phận còn trinh nguyên của người thiếu nữ, mà đối tác đầu đời của con lại là một người đàn bà với cơ thể đã bị bào mòn bởi yếu tố thời gian, có spa, có Gym, có Yoga… đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng khó mà sánh nỗi với cơ thể của một thiếu nữ đang trinh nguyên.
Có thể ong bay bướm lượn bên mẹ không ít, có thể bầu ngực của mẹ nó ngồn ngộn, mông của mẹ nó tròn lẳn, chân của mẹ nó trắng nõn đẫy đà thì mẹ cũng chỉ là một ả đàn bà không còn trinh trắng mà thôi. Bất công cho con! Vốn dĩ khi con người ta suy tư lan man thì thường rất hay không logic, ban đầu thế này những đoạn cuối lại thế kia, đang ngon đà cho việc bất công đối với con thì xiên qua chuyện phi công với pháo đài bay B52, biết đâu đó con lại là người thuộc vào nhóm thanh niên thích phiêu lưu với những chuyên cơ phản lực với những tiếng gầm đinh tai nhức óc, mà cũng không phải, mẹ chưa bao giờ gầm rú khi con đi xuyên qua cơ thể mẹ. Mà thôi, điều quan trọng của tình dục là sự hứng khởi và sự thăng hoa tột đỉnh của hai cơ thể khi quấn chặt vào nhau, mẹ ít kinh nghiệm nhưng mẹ cũng cảm nhận được “đối tác của mẹ” rất được thỏa mãn. Muốn gầm rú đâu có khó, về nhà đã, cũng khuya rồi.
– Về thôi con…
– Dạ…
Trên đường về mẹ cũng không có suy nghĩ gì nhiều, chỉ hình dung lại những kế hoạch đã vẽ ra, ôn lại trong đầu những thứ mà mẹ gọi là “kinh nghiệm lý thuyết” mà mẹ thu lượm được, mẹ cũng hình dung ra những hoạt cảnh ái ân mà mẹ nghĩ nó sẽ làm mẹ thích thú.
Vào đến nhà, khóa cửa cẩn thận, bật tivi, mở kênh ca nhạc với âm lượng hơi to, rồi vứt đó cho tivi tự nhảy múa với ca sĩ và nhạc công.
– Mở tivi làm gì giờ này vậy mẹ?
– Mở cho nó hát cho vui nhà(Vui nhà hay là nó vô hiệu hóa tiếng rú của máy bay phản lực nếu có?)
– Đi ngủ thôi con, khuya rồi.
Mẹ đi trước vào phòng, còn con ngang nhiên chạm chân vào cầu thang để đi lên phòng của con…
– Hưnggg…
– Dạ…
– Con lên phòng hở?
– …
Con quay lại đứng ngay cửa phòng ngủ với bộ mặt ngơ ngác.
Mẹ không muốn nói, chỉ đứng ngay giữa phòng cởi hẳn váy ra khỏi người, trên người mẹ chỉ có mỗi áo ngực và chiếc quần lót với ren lưới xinh xinh, “tự nhiên chiếc váy nó rớt xuống nền nhà”, mẹ cúi xuống nhặt chiếc váy, mông chổng hẳn về phía cửa.
– Con lên đánh răng và rửa mặt đi, con muốn ngủ đâu cũng được…
– Dạ…
Con bước lên cầu thang và về phòng của con, còn trong đầu mẹ tồn tại cái suy nghĩ “con muốn ngủ đâu cũng được, nhưng con ngủ đâu mẹ sẽ ngủ đó”. Mẹ cũng đánh răng và rửa mặt, không váy ngủ, không áo hai dây, mẹ mang bộ Tanktop, một bộ áo quần dùng để đi tập Gym, một sự ma quái thật sự, chứ chả bao giờ mẹ đi ngủ mà mang cái thứ đó, và cả thế giới phụ nữ cũng chả ai lại mang như vậy để đi ngủ. Mang chỉ để mà mang chứ chắc chắn mẹ phải sẽ không cần mang cái gì trên người. Mẹ biết chắc chắn là như vậy, chỉ là sự ma quái gây sự ức chế cho ai được gọi là đối tác của mẹ mà thôi. Xong xuôi, mẹ đóng cửa, bấm nắm đấm cửa, không mắc màn, để điện sáng và leo lên giường nằm, nằm đợi chờ và mắt dán chặt vào cái nắm cửa.
Mẹ nằm nghe tiếng tivi oang oang với mấy anh chị ca sĩ và chờ nắm cửa động đậy. Đánh răng và rửa mặt gì mà lâu quá đỗi, đáng lẽ phải nhanh hơn rất nhiều mới đúng chứ, hay là đã xong rồi nhưng đang đứng đực ra ở trước cánh cửa.
Chợt, “roạc roạc”, tiếng nắm cửa rung nhẹ, mẹ vẫn cứ như không biết, cái gì khó đạt được thì nó mới là quý giá, rồi thì cũng ” cộc cộc”
– Mẹ ơiiiii!
Mẹ nhổm dậy mở cửa cho con vào. Cho con vào hẳn trong phòng, mẹ bấm khóa cửa lại.
– Gì vậy con? Sao chưa ngủ vậy?
– Mai con nghỉ học hả mẹ???(Lại giở trò như ngày xưa muốn rình ba mẹ, con biết rồi mà vẫn cứ hỏi là sao?)
Để con đứng như vậy mẹ vừa lên giường vừa trả lời.
– Ừ, mẹ nhắn tin xin cô giáo cho con nghỉ ngày mai rồi.
– Dạ. Vậy mai con nghỉ.
Mẹ vẫn không nhìn con…
– Không ngủ hả? Sao lại đứng đó làm gì vậy?
Chắc chắn con sẽ không mở cửa để đi lên lầu vì mẹ biết lỗ đen vũ trụ đã hút hết tâm trí của con rồi. Đúng lỗ đen vũ trụ cung cấp cho mẹ, con bẽn lẽn đi lại ngồi nhẹ lên giường.
– Định ngủ ngồi hả?
Mẹ vừa nói vừa nhìn điện thoại, nghe như vậy, con bò nhẹ lên giường và nằm hơi xa so với mẹ.
– Mẹ hôi hay sao mà nằm xa vậy?
Con lại nhích gần lại với mẹ, nhưng vừa nhích vừa nhìn vào bộ áo quần của mẹ, trong nét mặt có cái gì đó không vừa ý thì phải. Có gì đâu mà không vừa ý, muốn ăn thì lăn vào bếp, ai mà bày sẵn bữa tiệc da thịt cho mà thưởng thức nữa.
– Con mệt không? Nếu mệt thì ngủ đi cho khỏe.
– Không, không, con không mệt mẹ, “có làm gì đâu mà mệt”, con cũng chưa muốn ngủ, chắc là do “no”
– Thế lúc nãy ngoài phòng khách có mệt không?
– Dạ không.
– Vậy nó thế nào?
– Dạ… ạ… thích.
– Sao thích?
– Thì thì được làm điều con thích nên thích.
– Huề vốn hí, dịch vào gần mẹ đi…
– Cảm ơn nhiều nhé, mẹ không những là thích, mà mẹ chưa bao giờ được như vậy.
– …
– Làm mãi như vậy có thích nỗi không mà thích.
– Dạ, thích.
– Nhớ đó, mà cảm giác sao? Mùi vị sao mà gọi là thích?
– Ợ ợ ơ… thì thích, có mùi vừa thơm, vừa nồng nồng hôi hôi, vừa nhiều nước.
– “Hôi hôi” cái đầu anh ấy, dùng từ cho nó đúng. Nếu là “Hôi Hôi” sao gặm người ta mãnh liệt như vậy? Các lần sau không có “nồng nồng” nữa đâu.
– Sao lại không có “nồng nồng” nữa ạ? Các lần sau nghĩa là sao ạ?
– Nếu có cơ hội thì tự mà so sánh, “các lần sau” là các lần sau chứ sao…
Thấy mặt con tươi sáng hẳn lên, có lẽ câu “như địa chủ được mùa” là nó đúng với con ngay lúc này.
– Đùa thôi, chứ cái gọi là “hôi hôi” đó nên gọi là “khăm khẳm” hoặc “khai khai”, mẹ có bệnh tật, có viêm nhiễm gì đâu mà hôi hôi hả trời?! Vì hơn một ngày mẹ không rửa “em bé” nên nó mới có mùi như vậy. Hi hi. Thích thực hành thì ráng chịu.
– Ơ… ơ, sao mẹ bẩn vậy?
– Bẩn hở? Bẩn thì bữa nay không cho đụng vào, không cho hôn hít gì nữa. Thôi nghe…
– Không không mẹ, ý con không phải là thế, ý con là sao mẹ lại không rửa thôi.
– Mà có mùi “hôi hôi” sao không dừng lại? Mà cứ liều làm tiếp?
– Không biết nữa, lúc đó không nghĩ được gì hết, chỉ muốn như vậy thôi.
– Thươnggggg, mẹ xin lỗi.
– Sao xin lỗi hả mẹ?
– Thì lúc nãy chỉ mẹ được sướng, mẹ không làm gì cho con, cũng không cho con được làm gì nhiều.
– Con cũng sư… ớ… n… g mà.
– Ơ, ơ nghĩa là sao?
– … lúc mẹ ghì cả mặt của con vào em bé, rồi đái cả mặt con, rồi người mẹ giật giật liên hồi, con thích lắm lắm luôn, rồi con sướng, rồi con “ra” luôn, ra đầy quần.
– Ôi, ra rồi hả? Giờ làm sao đây (mẹ buột miệng cái câu “giờ làm sao đây”)
– Là sao ạ?
– Không sao con, giờ mình nằm nói chuyện nhé, hôm nay thức khuya được không? Mai mình ngủ dậy muộn vì nghỉ học.
– Dạ được ạ, thức khuya mấy cũng được hết.
– Nói thật với mẹ con có mệt không? Có đói không? Mẹ muốn con khỏe mạnh thật sự đó…
– Dạ thật mà, con không mệt, con không đói vì lúc nãy ăn chè với bánh Flan rồi, con khỏe mẹ ạ.
– Thôi, ra đây mẹ pha cho con ly sữa nóng, uống cho lại sức, chịu khó uống để còn có sức mà thức, lỡ đánh răng rồi, nhưng một lần không đánh răng sau khi ăn uống cũng không sao.
– Dạ, vậy cũng được, mẹ thích là được.
Mẹ muốn kéo dài thời gian cho con có được sinh lực dồi dào như con từng có, nên pha cho con một ly lớn sữa nóng, dặn con uống xong, nằm chơi với mẹ một xí rồi chịu khó đi tiểu, tiểu ra được chừng nào hay chừng đó. Con uống xong, hai mẹ con lại nằm cạnh nhau, cùng nhau xem video hài của Chí Tài, Hoài Linh, Kiều Oanh, hai mẹ con vừa xem vừa cười như vỡ cả nhà, mẹ vui con cũng y như mẹ. Mẹ cảm thấy mẹ hạnh phúc trong đêm nay. Hết hài rồi đến ca nhạc, hai mẹ con sát cánh bên nhau, nhìn vào điện thoại cũng đã hơn 1 giờ sáng.
– Đi tiểu đi con…
– Dạ, con đi ạ.
… Bạn đang đọc truyện Tâm sự của mẹ tại nguồn: http://bimdep.pro/tam-su-cua-me/
– Hưng nè…
– Dạ…
– Hãy tập trung và nghe mẹ nói, cái nào mẹ nói mà con không hiểu thì hỏi mẹ lại cho kỹ nhé, chuyện mẹ nói ra đây ngay lúc này nó rất quan trọng với mẹ và con. Nó rất dài nên con gắng tập trung mà nghe nhé.
– Dạ, con nghe ạ.
– Ừ, chuyện về bản chất của tình dục là gì, mẹ đã nói với con rồi, có lẽ con còn nhớ nên mẹ không có nói lại. Còn về giáo dục giới tính thì con cũng đã nói chuyện với bác sĩ nhiều rồi, kiến thức về quan hệ tình dục thì con lại biết còn trước cả mẹ, mẹ không có nói. Chuyện mẹ nói ở đây là mối quan hệ của hai mẹ con mình, là thiên chức làm mẹ của mẹ. Bữa nay mọi chuyện xảy ra giữa hai mẹ con mình trên bốn chân giường này là chỉ xảy ra trên bốn chân giường này thôi nghe con, khi con với mẹ bước chân ra khỏi giường thì mẹ vẫn là mẹ của con, con vẫn là con của mẹ, tình cảm thiêng liêng giữa hai mẹ con mình vẫn là vĩnh cửu, không để bất cứ một loại tình cảm gì xen vào giữa hai mẹ con mình. Cho dù có bất cứ điều gì xảy ra trên chiếc giường này thì nó cũng như là một thứ trò chơi mà thôi, nó không liên quan gì tới mối quan hệ giữa con và mẹ, mẹ có nói điều gì trên chiếc giường này khi cơ thể mẹ không có một mảnh vải che thân thì con cứ xem như nó là những lời bỡn cợt giữa mẹ và con. Mẹ có gọi con là ông, là bác, hay là chú gì đi nữa thì đó chỉ là những đại từ nhân xưng mẹ sử dụng trong lúc hưng phấn mà thôi. Mẹ là một con người làm cái gì cũng muốn có kết quả tốt đẹp nhất, không bao giờ làm việc nữa vời, chuyện hai mẹ con mình nó cũng như việc mẹ con mình đã từng đi tắm bùn ở Vinpearl Nha Trang, con bước chân vào bể bùn khoáng, khi chân con ngập vào trong bùn, thì việc con có lao cả mình vào bể bùn khoáng hay không nó cũng như nhau vì trước sau gì mình cũng đã dính bùn. Việc mẹ con mình làm với nhau, nó hời hợt thì cũng đã là việc sai, giờ mình làm đến tận cùng với sự tận tụy thì nó cũng sai, trước sau gì cũng sai, nên mẹ lựa chọn giải pháp là hưởng thụ cho hết những hành động sai trái đó. Cho nên nếu khi “ấy ấy” cùng con, mẹ thể hiện ra hết những khát khao của mẹ thì không có nghĩa là mẹ là một phụ nữ hư đốn, vì mẹ thú nhận với con một điều rằng, cả cuộc đời mẹ ngoài con ra, mẹ chỉ có chung đụng với một người duy nhất, mẹ chưa bao giờ sa đọa vì bất cứ một con bướm con ong nào cho dù xung quanh mẹ có rất nhiều người trêu hoa ghẹo nguyệt với mẹ. Mẹ hư đốn thì chỉ hư đốn chỉ với mỗi mình con, mà vì sao mẹ rơi vào hoàn cảnh này thì chính con biết, chính những hành động liều lĩnh của con đã đẩy mẹ vào con hố bùn này. Nếu con mà phán xét mẹ, thì con rất nhẫn tâm với mẹ, vì con suy nghĩ không thấu đáo, con không suy nghĩ là hành động của hai mẹ con mình có nguồn gốc từ đâu mà ra. Đó là suy nghĩ mẹ cần nói ra cho con rõ mà thôi, chứ mẹ biết rằng con sẽ luôn yêu thương mẹ, sẽ luôn tôn trọng mẹ. Tất cả những gì mẹ làm với con, một phần nhỏ là vì mẹ, còn phần lớn là vì con, vì mẹ thương con. Con suy nghĩ xem, mẹ đã hy sinh, chăm sóc, đã làm rất nhiều điều vì con. Hãy thương yêu và tôn trọng mẹ như từ trước đã từng con nhé, thậm chí là còn phải hơn vì biến cố ngày hôm nay. Con hiểu chưa con? Có chỗ nào con khó hiểu không?
– Dạ con hiểu hết mẹ ạ, con thương mẹ.
– Rồi, con nhắc lại những ý mà mẹ đã nói với con cho mẹ nghe xem…
– … vv… vvv…
– Rồi con. Thương con lắm, con của mẹ thông minh lắm.
– Dịch vào sát mẹ đi con…
Vừa nói mẹ vừa cầm tay con kéo con nằm sát vào bên mẹ, mẹ đặt tay con lên bộ ngực của mẹ.
– Nè, giờ xem như là mẹ con mình đóng kịch với nhau cho vui nghe, kiểu như chú Hoài Linh với cô Kiều Oanh lúc nãy mình xem đó, xong kịch, bước xuống giường là xem như không có chuyện gì xảy ra nghe con…
– Dạ… con nhớ rồi mà mẹ, con hiểu rồi.
– Lúc tối con làm giỏi lắm, mẹ sướng tê cả người…
– Con cũng sướng chứ bộ, mẹ làm con bất ngờ, con thích lắm.
– Ừ, nhớ hết những gì con biết vì được đọc, được xem và được “rình” chưa???
– Con nhớ mà, lúc nào con cũng ao ước, sao mà quên.
– Đưa điện thoại đây cho mẹ, chụp ảnh “em bé” cho mẹ đi, chụp rõ “em bé” vào, rồi đưa điện thoại lại cho mẹ.
Mẹ cầm điện thoại mở khóa điện thoại, bật camera chụp hình lên rồi đưa cho con, con có vẻ không hiểu chuyện gì, mặt cứ nghểnh lên. Xong, mẹ vội cong người lên và cởi hết cả quần đùi và quần lót, mẹ dạng chân ra hết cỡ để ngã ba đường của mẹ hiện ra dưới ánh đèn một cách tối ưu nhất, còn con ngồi dậy cầm điện thoại nhảy vào ngồi giữa hai chân mẹ, hai tay con cầm điện thoại dứ dứ vào ngay miệng lỗ lồn của mẹ để tìm thế chụp. Nhìn cái cảnh con chăm chú vào màn hình điện thoại rồi ngắm cái lồn mập ú của mẹ để chụp ảnh, nó gợi dục đến mức cùng cực con ạ, mẹ nứng lên ngay tức thì.
– Chụp nhiều tấm vào con, chạm tay vào màn hình cho nó rõ nét.
– Pạch, pạch, pạch, pạch.
Vậy là được đâu đó 4 tấm.
Mẹ tự nhẩm tính, rồi mẹ lấy hai tay banh rộng hai mép lồn mẹ ra.
– Chụp tiếp đi con, chụp gần vào.
– Pạch, pạch, pạch.
– Lùi xa ra tý con, lấy cả hình ảnh bắp đùi non của mẹ nữa.
– Pạch, pạch, pạch…
Xong. Mẹ ngồi dậy mang lại quần lót và quần ngoài, vẫn suy nghĩ cũ “muốn ăn thì lăn vào bếp”.
– Đưa điện thoại đây cho mẹ, và nằm cạnh mẹ đi, nằm đầu cao hơn mẹ xí.
Con đi lên và chuẩn bị nằm xuống, nhưng không biết con nghĩ sao, con lại với tay tắt mất đèn chiếu sáng.
– Đừng tắt, bật lại đi con, mẹ muốn chứng kiến tất cả.
– Ơ… Cạch.
Lại kéo con lại sát mẹ hết mức có thể, kéo chân con gác lên đùi của mẹ, cầm tay con bỏ ngay giữa bụng của mẹ.
– Như mẹ nói, trên giường này và hoàn cảnh như thế này, con thích làm gì cũng được, muốn mẹ làm gì thì cứ nói mẹ sẽ làm, nếu mẹ có khả năng làm.
– … Chụp ảnh làm gì vậy mẹ?
– Lúc tối con giỏi ghê luôn ấy, nhưng nó không như ý mẹ mong muốn.
Mẹ mở ảnh ra…
– Mẹ muốn được hôn ở đùi, chỗ này nè… thấy không?
– Dạ…
– Còn chỗ này, từ đùi non hôn lên, phải hôn nhẹ nhàng những vùng loanh quanh nó(vừa nói mẹ vừa phóng to tấm ảnh lên, để cho con thấy rõ nét cái lồn với hai mép lồn đã săn lại), trước khi hôn có thể phả hơi thở vào ngay cái lỗ, thấy lỗ đây không?
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro