Sóng gió cuộc đời

Phần 35

2024-08-03 11:00:45

Phần 35
– Phân cặp thế này là đấu theo hạng đai hay là same same 1, 2 đai vs nhau vậy?

– Xêm xêm 1, 2 đai, có thể chọn cặp trước để đấu hoặc là bốc thăm. Ai muốn lên đấu thì bốc, nhưng 1 tháng ít nhất phải có 1 lần lên sàn. Mà ông mới tập được 1 tuần thì hôm nay cứ xem cho biết cũng được. Lần đầu lên run lắm, chả biết đánh thế nào đâu. Sau bị đánh nhiều, đau nhiều thì tự khắc điên lên mà biết đánh thôi, hê hê.

– Oh, cảm ơn ông.

– Anh này, hôm nay mình có nên đấu luôn không nhỉ?

– Ờ thì, cứ lên thôi em, có học cũng phải có luyện chứ!!!

– Lên thì đánh vừa vừa thôi anh nhé. Người ta kỵ nhất là đem võ nơi khác đến để thể hiện đấy.

– Anh hiểu mà, cứ làm cho khéo là được, em cũng cẩn thận nhé… Ơ kìa… làm cái gì đấy… hay nhở…!!!

– Ôm ấp, hít hà tý cho nó khí thế, hì… Chụt… – My ôm ấp rồi kiss vào cổ tôi 1 cách tự nhiên khiến cho không ít ánh mắt nam nhân xung quanh tỏ ra ghen tỵ và khó chịu.

– “Em hại anh rồi My ơi!!! “.

– YA.. YAA… KIAI…!!!

Những trận đấu đầu tiên là những trận của đai xanh dương. Đây là những đối tượng đã học và quen vs môi trường của hệ phái này 1 thời gian nên các trận đấu diễn ra khá sôi nổi và có “dáng dấp“. Là hệ phái suzucho nên khi đối luyện kumite thì chỉ đeo găng tay chứ không được trang bị full giáp toàn thân và đầu như các hệ phái khác. Do vậy chấn thương sẽ dễ gặp và thường có mức tổn hại cao hơn.

– XX Tuấn và XYZ chuẩn bị!!!

Như vậy cặp mà tôi chuẩn bị thi đấu là cặp đầu tiên của hạng đai trắng. Ngta thường nói gan góc và cóc tía hay không thì thường thể hiện ra ngay 1 phần nào đó từ những trận đối luyện đầu tiên ở hạng này. Đối thủ của tôi là 1 thanh niên sàn sàn tuổi và tương đối giống tôi ở ngoại hình dong dỏng, hơi gầy. Bước chân lên thảm đấu, tôi lập tức cảm nhận ngay cảm giác không gian ở cái sàn vuông 8m này. Hạng đai trắng nên không yêu cầu rõ ràng luật thi đấu, vì bản thân hệ phái suzucho cũng đặt nặng tính chiến đấu thực tế lên hàng đầu nên nhiều luật rườm rà, rằng buộc đôi khi cũng được bỏ qua để “mở giới hạn“ kỹ năng cho các võ sinh. Mỗi trận đấu chỉ diễn ra trong vòng 3′ nên những ai đã xác định lên đấu đều phải khẩn trương và thi đấu tích cực. Các đòn đánh được giới hạn mục tiêu ở đầu, mặt, cổ, ngực, lưng, bụng, lườn. Tránh những đòn tĩnh, đòn chủ động vào chân, tay và đặc biệt là bộ hạ của đối phương. Ở hạng đai trắng do các kỹ năng mới chỉ dừng ở mức Kihon cơ bản nên không đòi hỏi tính điểm thắng – thua khi thi đấu. Các cặp đã đăng ký chỉ cần cố gắng đối kháng trong 3′ theo những đòn thế được học từ karate. Hoặc là đánh tự do nhưng vẫn phải tuân theo quy định về giới hạn mục tiêu. Trận đấu có thể kết thúc ngay nếu võ sinh ra đòn chính xác khi đối phương vừa di chuyển ra khỏi vòng thi đấu.

Thực hiện màn chào hỏi xong tôi và gã thanh niên bắt đầu vào vị trí thủ thế. Nhìn dáng tấn chắc như thế kia thì hẳn là gã này cũng đã học qua võ vẽ 1thời gian rồi. Chẳng trách sao cũng hăng máu lên thượng đài ngay lần đầu tiên giống tôi.

– Ya!!!

Tôi bắt đầu nhún nhẩy lại gần rồi tung ra 1 cú đá thăm dò. Gã thanh niên rất nhanh lùi người tránh cú đá rồi chớp nhoáng tung ra 1 cú đấm tầm trung về phía tôi. Đặc thù của karate là các đòn thế đơn giản mà quyết liệt, hiệu quả vì vậy càng luyện thì tốc độ ra đòn càng nhanh và mạnh mẽ. Vs người mới tập thì tốc độ là điều chưa thể cải thiện ngay lập tức, nhưng chỉ cần mỗi cú ra đòn, đấm hay đá mà vững, chắc, đúng kỹ thuật thì gia lực phát động của nó khi phát ra là khá mạnh. Vs 1 người có lẽ đã học qua võ như gã tn này thì điều đó càng được thể hiện. 1 đấm giật rất nhanh về phía tôi, lối đánh lấy cương đối cương ntn có vẻ giống thằng ôn Đạt nhưng tốc độ ra đòn có phần nhanh hơn. Tôi không thể giả vờ như không biết võ được nữa, lập tức xoay nhanh người sang phải kết hợp tung ra 1 cú quét phải ngang mặt đối phương.

– BỐP!!! – Gã tn có lẽ không thể ngờ được sải tay của tôi lại dài và linh động đến vậy. Đành chúi đầu dơ vội cẳng tay trái lên đón đỡ lấy cú đấm phản đòn rất mạnh của tôi. Gã hơi loạng choạng vì dư chấn vẫn còn của cú đấm. Tôi theo thói quen của boxing lao vào tấn công bằng những đòn đấm liên hoàn vào đầu và mặt.

– YAME!!! Cố gắng giữ bình tĩnh nhé – tiếng sư phụ vang lên, hình như là tôi đã hơi quá đà và lộ liễu trong tình huống “hăng máu“ vừa rồi. Nên đã khiến mọi người hiểu lầm rằng mình nổi xung lên sau khi bị đánh.

Gã tn sau khi ổn định lại thân thủ thì cẩn trọng hơn hẳn. Đến giờ chắc chắn là cả 2 đều rõ đối phương ít nhiều đều biết võ.

– Hâyyy!!!

3′ sắp qua nên không thể cứ rình rập nhau mãi được, tôi tiếp tục tung 1 cú đạp gót thăm dò về phía gã tn. Gã như chớp được cơ hội, chợt linh động hẳn lên, vừa xoay người né tránh, vừa kết hợp tung ra 1 cú đá xoay vòng cầu tầm cao rất đẹp mắt.

– “Đúng đòn thế của taekwondo cmnr!!!“

Tôi bất giác nghĩ thầm, hóa ra gã cũng là đồng môn của My. Đòn cước xoay chân được thực hiện rất nhanh nên lực phát động có thể ước đoán phần nào khá mạnh.

– CHÁT!!!

Tôi chỉ còn nước giơ 2 tay che chắn phần thượng thủ của mình. Lực đá khá mạnh nhưng thực sự mà nói vẫn chưa đủ độ sốc như tôi tưởng tượng trước đó. Có lẽ đây chính là thành quả của gần 3 năm trời hăng say tập luyện boxing, cộng với nguyên nửa năm tập liên tục vs bao cát từ hồi lên đại học đến giờ. Cú xoay cước tầm cao khiến cơ thể tôi hơi lạng sang phải nhưng thế tấn thì vẫn còn. 1 chút linh hoạt theo lối di chuyển của boxing tôi lao lên theo đà tung ra 1 cú đấm thẳng rất nhanh ngay khi gã tn vừa thực hiện xong cú đá.

– BỐP… BỤP.. CHÁT…!!!

Liên tiếp sau đó là những cú móc bụng, tạt, quét ngang túi bụi vào mặt và người đối phương. Gã tn có lẽ thừa hiểu sự thất thế của mình khi bị tôi áp sát nên vừa lùi vừa cố gắng tung ra vài cú đá đuổi ngăn chặn tôi. Nhưng tôi vẫn có cách tiếp cận riêng, gã đá thì tôi cũng đá, thậm chí là dùng ngay chính đòn xoay người đá móc trên không của taekwondo. Thú thực là tôi cũng không được học bài bản qua môn này nhưng do quá trình tìm hiểu, tham khảo và luyện tập thử 1 vài đòn thế hay của các môn võ thì cũng thực hiện để áp dụng được phần nào vào thực tế khi cần.

– HUỴCH!!!

Gã tn bối rối trước pha ra đòn bất ngờ của tôi nên ăn trọn 1 gót vào bả vai mà không kịp đón đỡ. Pha ra chân vừa theo đà di chuyển, vừa theo lực xoay hông trên không nên lực phát ra rất mạnh. Cú đá vừa chạm vai ngay lập tức làm cho gã tn ngã dúi dụi ra ngoài mép sàn đấu.

– YAME!!! – Đến đúng lúc này thì sư phụ cũng lên tiếng kết thúc trận đấu. Quan sát nét mặt và thái độ của mọi người xung quanh võ đường lúc này thì rõ ràng tôi và gã tn đã để lộ khá nhiều thứ về mình.

– 2 em học võ từ trước rồi có phải không???

– Dạ!!! – tôi và gã tn đồng loạt trả lời cầu hỏi của sư phụ.

– 2 em đã học qua những môn gì? Và học được bao lâu rồi?

– Dạ, em học taekwondo, được hơn 4 năm rồi ạ.

– Em thì học boxing được gần 3 năm rồi thưa thầy.

– Vậy sao 2 em không tiếp tục theo môn phái của mình mà lại bỏ ngang để tập Karate?

– Dạ, vì taekwondo dùng nhiều đòn chân quá nên em học thấy hơi lệch ạ.

– …

– Còn em thì sao?

– Dạ… vì em muốn đa dạng hơn các thế võ của mình… 1 phần nữa vì em thấy võ đường của mình cho luyện đối kháng nhiều ạ – tôi đành phải dối lòng mình vì thực chất lý do chính khiến tôi đi học cái môn này là vì bị My ép.

– Vậy mục đích của em đến với võ đường này chỉ là tìm 1 nơi có đối thủ để thỏa chí thi đấu???

– Dạ… mục đích chính thì em nghĩ… học võ nào cũng vậy, mục đích khi học để tự vệ là chính. Mà muốn tự vệ tốt thì phải được thực chiến nhiều. Em tìm hiểu thấy võ đường của mình phù hợp nên em đăng ký theo học ạ.

– Thế à… Được rồi, vậy bây giờ em có muốn thực chiến tiếp 1 trận nữa không?

– Dạ có, thưa thầy!!! – tôi khá bất ngờ trước cơ hội mà thầy sư phụ dành cho tôi. Lần này có cảm giác gì đó khá là thú vị và đáng mong chờ.

– Thưa thầy, xin thầy cho phép em được lên đấu!!! – tiếng 1 giọng con gái thanh thanh, dứt khoát vang lên… W.T.F… chính là Ngọc. Không phải chứ, hy vọng là sư phụ không chấp thuận cho cái “cục nợ“ này làm mất thời gian của tôi.

– Không được, hạng đai của em chưa đủ để đánh vs bạn này. Thiên, em lên đây đấu vs bạn đi!!!

– Dạ!!!

– Lấy “đệm răng“ cho cả 2!!!

– Ồ… ÒA… OOHHH… Kinh rồi đây… Hôm nay có trò vui rồi đây… Hay rồi, may mà hôm nay mình không nghỉ… Hehe, hay ho rồi…

Thầy sư phụ vừa lạnh lùng khước từ nguyện vọng của “cục nợ“ theo đúng ý muốn của tôi. Vừa gọi 1 thành viên trong nhóm “top 6“ lên thượng đài, chính là thanh niên khôi ngô, sáng sủa hôm nọ cất tiếng hỏi Ngọc về tôi. Ngay lập tức những tiếng ồ à, xì xầm to nhỏ phát ra từ 4 phương, 8 hướng xung quanh võ đường, tụ lại dần vào giữa sàn đấu chính. Nơi sắp diễn ra trận đấu mà theo nhiều cặp mắt tò mò và cái đầu hóng hớt ở đây thì nó sẽ khá thú vị và hấp dẫn.

Thiên – tên của gã thanh niên đai đen trước mặt tôi. Khuôn mặt khôi ngô, sáng sủa nhưng vẫn ẩn hiện những nét góc cạnh, mạnh mẽ. Mặt thon, mắt sắc hơi, dáng người dong dỏng, trường dáng. Đôi chân bước đi vs 1 khí độ khá phóng khoáng và dứt khoát. Vô tình lướt qua 1 vài nét cười tủm tỉm, ánh nhìn đằm thắm, mặt hoa da phấn của những bóng hồng võ sinh xung quanh cũng đủ đoán biết được thằng cha này chính là hotboy trong cái võ đường rộng lớn này.

– Đánh tự do trong 5′, không đánh vào bộ hạ, 1 trong 2 người ra khỏi sàn đấu là trận đấu sẽ kết thúc.

– OOHHH… Thầy bỏ luật giới hạn kìa… Ghê rồi đây…

Có khá nhiều thứ quan trọng được thay đổi trong trận đấu này như tăng thêm thời gian thi đấu, giảm bớt giới hạn mục tiêu ra đòn. Đem đến rất nhiều ngạc nhiên cho các “khán giả“ xung quanh. Trong mắt họ lúc này thì dường như tôi là kẻ thách đấu đến từ 1 môn phái khác như trong những phim võ hiệp vậy.

– Bắt đầu!!!

Vậy là trận đấu thú vị này đã chính thức bắt đầu. Như thường lệ vẫn là màn thủ thế ban đầu của cả 2… Tôi bắt đầu tiếp cận lúc xa lúc gần theo đúng chiến thuật của boxing, 1 vài cú thọc thẳng thăm dò được tôi “gửi“ đến bộ mặt khôi ngô của Thiên. Gã tránh né cũng khá nhẹ nhàng, đôi chân lúc nhún nhẩy thì như đang bay đang múa nhưng xen kẽ những động tác dừng hình nhử đòn thì thế tấn lại khá vững chãi. Không hổ là 1 đai đen nằm trong top 6 của võ đường này.

– Vúttt!!!

Còn đang mải phân tích và đánh giá thì 1 cú “tống dọc“ lao thẳng về phía tôi. Cước bộ từ chậm chuyển sang nhanh 1 cách bất thình lình khiến tôi đôi chút bất ngờ. Vừa lùi vừa né tôi kết hợp tung 1 cú quyét ngang rất nhanh vào mặt Thiên. Gã như đoán được ý đồ từ sau trận đấu vừa rồi của tôi lập tức ly khai ngay sau cú đá. Tiếp theo sau đó vẫn chỉ là những cú dử đòn, đánh rắt, thăm dò từ 2 phía. 1 chút bất nhẫn nổi lên trong tôi, áp sát dồn dần gã vào góc bằng những cú đấm liên hoàn. Bất chợt gã làm 1 động tác khá lạ, vòng tay phải chặn ngang lấy cú đấm tay phải của tôi bằng khủy. Đoạn xòe tiếp bàn tay vòng ngược lên tóm lấy phần bả vai của tôi.

– “ĐM khóa!!!“… HUỴCH…

Tôi chỉ vừa kịp đoán định thì chân phải gã lập tức điểm lên cẳng chân phải tôi. Bằng 1 động tác vô cùng nhanh gọn, kết hợp cú xoay hông hoàn hảo gã vừa khóa trái được đòn thế của tôi, vừa vật ngang người tôi 1 vòng đánh rập đau điếng trên sàn.

– YEAHHHH… HOAN HÔ… YYAAAA… – những tiếng hò reo, cổ vũ phát ra ầm ĩ quanh võ đài. Hẳn là tụi võ sinh đang hả hê lắm khi chứng kiến tôi ăn quả đắng vừa rồi. Đờ mờ, tất cả cũng chỉ vì 1s sơ sót để cho cái tính bất nhẫn trỗi dậy dẫn đến phạm sai lầm. Tôi định thần lại tâm trạng, đây cũng chỉ là 1 trận đối luyện nên không cần phải ăn thua đến cùng làm gì. Cứ thi đấu trên tinh thần trau dồi và áp dụng những kinh nghiệm thực chiến đã được học mà thôi. Nghĩ là làm, tôi nhanh chóng trở lại vs trạng thái thông suốt và tỉnh táo như mọi lần, coi như 1 cuộc đấu tập cho thoải mái. Tôi tiếp tục áp sát nhưng không phải bằng cú đấm mà là 1 cú đá vòng cầu tầm trung chân phải. Gã Thiên lạng người tránh né rồi tiếp tục di chuyển ly khai.

– “Vẫn chơi bài cũ à!!!“

Bằng kinh nghiệm thực chiến tôi thừa hiểu những gì gã Thiên đang định làm. Câu dầm cho tôi ức chế và sốt ruột lao vào tấn công, còn gã thì thủ thế và chờ cơ hội phản đòn khi tôi khinh suất như vừa rồi. Đoán ra ý đồ đối phương nên tôi giả đò lao vào áp sáp liên tục bằng những cú đá thô kệch. Gã Thiên vừa định giữ lấy chân tôi thì ngay lập tức tôi rút nhanh chân lại rồi chuyển sang áp sát bằng những cú đấm như cũ. Gã Thiên vẫn vừa lùi vừa gạt, đỡ, tránh né nhưng tôi không vì thế mà say máu sa vào áp đảo như ban nãy. Vẫn âm thầm quan sát từng cử động của gã…

Bỗng chân trụ gã chợt bình ổn lại khi tay trái tôi vừa tung ra 1 cú quét ngang. Gã đỡ đòn rồi theo đà cú đấm của tôi xòe tay tóm lấy tay trái tôi bẻ gập xuống rồi theo thế đẩy mạnh phần trụ hông nhấc tôi lên để thực hiện 1 đòn vật tiếp theo. Nhưng tôi đã dự liệu trước 1 phần tình huống, ngay khi tay trái bị bẻ gập xuống theo bả vai trái gã Thiên thì bàn tay phải của tôi cũng ngay lập tức tỳ mạnh vào phần hông lưng của gã rồi ấn mạnh xuống. Gã Thiên bị khựng lại 1 cách bất ngờ, chớp thời cơ đầu gối phải tôi thúc thật mạnh vào cẳng chân khiến cho gã – đang ở tư thế áp lưng vào người tôi – khuỵ xuống.

– BỐP!!!

1 cú lên gối trái khá mạnh vào chính giữa mặt gã. 2 tay đang túm chặt lấy cổ gã, thuận thế tôi định thúc thêm vài gối nữa cho gã đo sàn luôn nhưng nghĩ thế nào lại thôi, đoạn đẩy gã ly khai khỏi mình.

– CHÁT!!!

1 cú đạp gót “hồi mã thương“ của gã Thiên đạp trúng vào cạnh sườn tôi khi tôi vừa để cho gã ly khai.

– “ĐM đai đen mà cũng chơi xấu à!!!“ – Tôi lầm bầm rủa thầm khi cơn đau quặn ập đến khiến ruột gan tôi đôi chút nôn nao.

– YA!!!

Gã Thiên bật dậy rồi lập tức lao vào tấn công tôi bằng những tổ hợp đòn đánh rất nhanh và mạnh. Cũng may là boxing của tôi rất lỳ và cứng trong phòng thủ và chịu đòn. Cộng với những bước di chuyển linh hoạt, giờ thì tôi đã chuyển hẳn về lối đánh của boxing. 1 cú đá xoay thân từ ngoài vào trong của gã Thiên hướng đến phần đầu của tôi.

– “BỐP!!!“ – cú đá chạm tay đau rát nhưng tôi vẫn trụ vững.

– KIAIIII… “CHÁT!!!“ – đoạn trả đòn bằng 1 cú đá vòng cầu chân trái trúng lưng gã Thiên. Cú đá khá mạnh thấu ngay phần trung khu giữa cột sống khiến cho gã thở hắt ra từng hơi. Lực xung động xem ra không hề nhẹ 1 chút nào. Tôi thừa thế mở hơi lao nhanh vào để chuẩn bị cho loạt đòn liên hợp thì bỗng…

– YAME!!!

Đúng lúc này thầy sư phụ lại ra hiệu cho trận đấu kết thúc, tôi ngồi phịch xuống vì cơn đau ruột gan nãy giờ. Nhìn sang bên gã Thiên xem ra cũng không khá khẩm gì hơn khi khuôn mặt khôi ngô đã điểm máu lấm tấm nơi hàm răng sau khi tháo đệm. Hẳn là kết quả sau pha lên gối của tôi rồi.

… Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://bimdep.vip/song-gio-cuoc-doi/

– Ở đâu cũng vậy, ở đây cũng vậy. Mặc dù theo hệ phái Suzucho nhưng thầy bao giờ cũng muốn các em học Đạo là cái đầu tiên và chính yếu nhất. Học đầu học đuôi, học đi học lại, dù giỏi hay không thì vẫn phải nằm lòng cái chữ Đạo này và tư tưởng của nó. Không Thủ Đạo thể hiện tính phòng thủ trước khi tấn công, lấy thủ chế công. Con người cũng vậy, trong mọi rắc rối nảy sinh mâu thuẫn, tranh chấp, xung đột thì luôn cần xử lý bằng lời nói, dĩ hòa vy quý trước tiên. Mục đích học để nâng cao khả năng tự vệ là chính đáng, nhưng học đến 1 mức độ nào đó đủ để tấn công và sát thương người khác thì lúc đó phải có chữ Đạo này để giữ vững tinh thần của người võ sĩ. Trong trận đấu vừa rồi thầy nhận thấy tinh thần khát khao, cầu tiến nhưng cũng lộ ra sự ăn thua, nộ khí trong 2 em. Thiên và Tuấn đều là những người đã học võ nhiều năm. Các em nghe nhiều, học nhiều rồi nhưng chữ Đạo trong võ học vẫn chưa thấu suốt. Điều này cần phải cố gắng cải thiện ngay vì nó còn thể hiện 1 phần cốt cách của con người nữa. 2 em và tất cả mọi người đã hiểu rồi chứ!!!

– DẠ, CHÚNG EM XIN GHI NHỚ Ạ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sóng gió cuộc đời

Số ký tự: 0