Sói săn mồi - Quyển 3

Phần 119

2020-04-01 08:29:00

Phần 119
Trở lại đại chiến sau Tiềm Long Đại Hội, lần thứ hai xuất thủ nên Long cẩn trọng hơn trước nhiều lắm, hắn không vận dụng toàn bộ lực lượng mà chỉ đơn giản bạt ra một đao đến đám võ giả đáng thương trước mặt mình để đợi chờ ba lão giả kia đến và hắn cũng không phải đợi lâu vì Khổ Hạnh Thần Tăng ba người từ sớm đã giận dữ tột cùng rồi.

“Khốn kiếp ma đầu, không diệt trừ người thì lão phú há có thể can tâm đi gặp Phật tổ!”

Khổ Hạnh Thần Tăng bỏ qua đức hạnh nên có của một vị lão sư già mà cuồng nộ đánh đến, hai mắt lão phừng phực nổ hỏa, cà sa vũ động, phật quang chói lọi… chỉ trong một sát na mà Long đã cảm giác được tử vong ập xuống đầu mình khi trên đỉnh đầu hắn là một bàn tay khô gầy bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân chụp tới vậy nhưng cảnh tượng kinh khủng vẫn là ở sau đó…

“Đồng Tử Công – Hồng Nhật Quyết!”

“Cà Sa Phục Ma Trảo!”

“Roẹt… Roẹt… Roẹt… Roẹt…”

Một trảo vừa ra đã bóp không gian muốn vụn vỡ, Khổ Hạnh Thần Tăng – Đồng Tử Công đồng tử khí bao trùm thiên địa dưới sự thôi động của lão biến chuyển thành trảo ấn vô cùng khủng bố, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mà năm ngón tay của lão đã trở thành năm đầu tinh hồng xích sắt khổng lồ vô song xuyên phá qua không gian chụp đến cái đầu lâu nhỏ nhắn của Long, một chiêu này của Khổ Hạnh Thần Tăng uy lực cùng uy thế quá đỗi đáng sợ.

“Thái Cực Hình Trận!”

“Luân Hồi Bảo Giám!”

“Thần Long Cực Bạo Quyền!”

“Oanh… Oanh… Oanh… Oanh…”

Không chịu thua kém đối phương, Long quyền ra dũng mãnh kinh động đất trời, chỉ cần một tích tắt cũng đã đủ để hắn diễn luyện Thái Cực Hình Trận che chắn cơ thể cùng phóng xuất một đạo quyền ảnh ấn chứa kình lực siêu cường cùng cuồn cuộn luân hồi tam kiếp chi khí đập đến đối chọi với năm ngón tay của Khổ Hạnh Thần Tăng, cả hai siêu cấp cao thủ từ đầu đến cuối đều không có một động tác dư thừa.

“PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH…”

Như hai viên thiên thạch khủng bố đâm sầm vào nhau, một trảo đối một quyền của hai tồn tại chí cực tạo ra năm tiếng nổ lớn kinh thiên động địa chấn rung đầu óc hết thảy đám cao thủ ba phương bên dưới, sau vô vàn những đạo quang mang chói lòa đất trời là trùng trùng điệp điệp những làn sóng năng lượng từ vụ va chạm quét qua bốn phương tám hướng làm không ít kẻ có tu vi yếu kém thổ huyết mà rơi xuống mặt đất như lá rụng mùa thu.

“Khặc khặc… không hổ là kẻ có thể tồn tại bên trong Cấm Vực do Đạt Ma tạo ra, ta có lời khen dành cho Đồng Tử Công của ngươi đấy lão trọc!”

Không gian dần dần ổn định, sau một kích va chạm với đối phương thì Long bị đánh bay đến hơn trăm mét, cẩm phục quý phái trên người hắn rách nát thê thảm, khóe miệng hắn tràn đầy tơ máu thế nhưng sắc mặt hắn vẫn là bình tĩnh đến đáng sợ, đôi mắt hắn tràn ngập u lãnh nhìn đến Khổ Hạnh Thần Tăng ở phía đối diện mà cười lạnh nói.

Một quyền đối một trảo của lão tăng sư, thôi động đến thập phần luân hồi tam kiếp lực nhưng Long cũng chỉ chặn lại được bốn ngón tay của lão và Thái Cực Hình Trận cũng chỉ có thể giúp hắn hóa giải được bảy thành lực lượng của ngón tay thứ năm, dĩ nhiên đón tiếp ba thành lực lượng cuối cùng là thân thể hắn, Đồng Tử Công đồng tử khí của Khổ Hạnh Thần Tăng vừa xâm nhập đã phong bế và hủy hoại đến ba phần kinh mạch khiến khí huyết Long không ngừng nhộn nhạo.

“A di đà phật, đến giờ thì lão phu mới hiểu vì sao ngươi lại mạo hiểm xuất thủ khi hoàn toàn có thể chạy trốn khỏi sát cục này, trong nhận thức của bần tăng từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến bây giờ thì chưa từng thấy qua một người nào tại độ tuổi như ngươi hiện tại có thể nắm trong tay thực lực cường hãn đến như vậy, nếu chúng ta hai bên không phải là thù hận người chết ta sống thì lão phu thật có ý định kết giao với một tên tuyệt thế thiên tài như ngươi.”

Khổ Hạnh Thần Tăng hai mắt nhắm nghiền nói, tình trạng của lão hiện tại cũng không khá khẩm hơn Long là mấy hay thậm chí thương thế còn có phần trầm trọng hơn vì cánh tay phải cũng là cánh tay vừa xuất thủ đã rũ xuống một bên không thể cử động, cũng dễ hiểu thôi khi không chỉ là năm ngón tay của lão gãy nát mà còn là toàn bộ xương cốt kéo dài đến bả vai bên trong bị ép đến vụn vỡ… một quyền vừa rồi của Long cũng không dễ đón đỡ như thế.

Ăn phải thua thiệt lần này một phần cũng là vì Khổ Hạnh Thần Tăng quá tin tưởng vào thực lực của bản thân, khổ luyện cả nội công lẫn ngoại công đến cảnh giới cực cao nên thân thể lão vô cùng cứng rắn, thần binh bình thường cũng khó có thể gây ra uy hiếp chí mạng với lão nhưng lão lại không ngờ rằng đối phương của mình lại nắm giữ kình lực khủng bố đến vậy, chỉ có trực tiếp cảm thụ một đấm kia mới biết nó đáng sợ đến nhường nào và trong cái khoảnh khắc ấy thì Khổ Hạnh Thần Tăng đã có cảm tưởng như mình phải đối chọi với một kiện siêu cấp thần binh vô cùng cứng rắn và còn là nặng như một tòa thần phong che phủ thiên địa.

“Kết giao sao? Lão cẩu ngươi có thể qua bên kia thế giới mà kết giao thỏa thích!”

Long cuồng ngạo cười khiến Khổ Hạnh Thần Tăng khuôn mặt co rút, lão thừa hiểu uy năng của đồng tử khí và chính vì vậy không thể không chấn kinh khi chỉ qua vài hơi thở mà đã hoàn toàn không thể cảm ứng được đồng tử khí bên trong cơ thể đối phương và điều đó đồng nghĩa với việc Ma Tôn đã hoàn toàn hóa giải đồng tử khí của lão. Kỳ thật nếu Khổ Hạnh Thần Tăng biết nam nhân đứng trước mặt mình nắm giữ một cỗ thân xác có thể so sánh với thủy tổ của nhân loại và một đầu Đạo mạch quỷ dị khôn cùng thì chắc chắn sẽ không hoảng hốt đến vậy.

“Bồ Đề, Khổng Quân hai người các ngươi còn đợi chờ điều gì?”

Hoảng hốt lại không đồng nghĩa với hoảng sợ, bị phế một cánh tay nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng vẫn là một bộ dạng tràn đầy tự tin, lão quét mắt qua hãi lão già ở cách đó không xa nói khiến cả hai giật mình nhìn nhau, tuy là kết minh nhưng nếu có thể tọa sơn quan hổ đấu bảo lưu thực lực thì có kẻ nào ngại đâu chứ.

“A di đà phật, Khổ Hạnh đại sư không nên suy nghĩ lung tung, bần tăng có chậm trễ mong đại sư chớ giận!”

Bồ Đề Lão Tổ đạp bước mà đến, lão chắp tay hối lỗi khá thành tâm nhưng không ai biết đằng sau bộ mặt đức hạnh kia là những toan tính gì.

“Haha Khổ Hạnh đại sư thực lực quá cường đại làm lão phu có chút hụt hơi theo không kịp, nãy giờ chần chừ cũng là vì không nắm bắt được thời điểm thích hợp ra tay mong đại sư chớ có suy nghĩ nhiều!”

Khổng Quân thân ảnh na di đến khoác tay nói, lão nói có phần đúng khi không bắt kịp cử động của Khổ Hạnh Thần Tăng nhưng lại ngụy biện chuyện không nắm bắt được cơ hội vì đến kẻ ngu nhất cũng biết rằng lúc Ma Tôn bận tâm đối phó với một trảo hiểm ác của Khổ Hạnh Thần Tăng là thời điểm dễ dàng oanh sát hắn nhất… quả nhiên là lòng người khó đoán, Khổng Quân hay Khổng gia cùng Bồ Đề Lão Tổ hay phật đạo pháp tăng dĩ nhiên là có những tính toán riêng của mình.

“Hừ!”

Khổ Hạnh Thần Tăng tuy bất mãn nhưng cũng chỉ có thể hừ lạnh một đạo, đến hiện tại thì lão đã nhận ra cái gọi là ba phương liên minh cũng chỉ là bề ngoài, Thiếu Lâm Tự có thể là cự hổ nhưng đồng bạn của cự hổ lại là hai đầu sói hiểm độc… lại thoáng cảm nhận một phen, Khổ Hạnh Thần Tăng khuôn mặt tím tái vì phẫn hận tột cùng khi đa phần cao thủ chết đi là võ tăng Thiếu Lâm Tự, trong lúc lão đối chiến một chiêu với Ma Tôn thì Khổng Quân cùng Bồ Đề Lão Tổ đã phân ra không ít lực lượng cứu giúp vô số cao thủ phe mình.

Ở đằng xa, Vô Danh Thánh Tăng cùng Tru Ma Thánh Tăng sắc mặt cũng không khá hơn lão tổ tông là mấy, cả hai đã không ít lần thỉnh cầu đến Khổng Quân và Bồ Đề Lão Tổ nhờ trợ giúp võ giả Thiếu Lâm Tự nhưng cũng chỉ nhận được sự lạnh nhạt không hơn, bất lực nhìn từng tên từng tên đệ tử gào thét trong khói độc khiến hai lão tăng sự nhục nhã cùng giận dữ tột độ.

Lại nói về vụ nổ tạo khói độc che phủ lấy võ trường rộng lớn, dĩ nhiên tác giả của sát chiêu diện rộng này là Độc Sĩ và loại độc mà hắn sử dụng là Hủ Thi Độc cùng là loại độc xếp hạng không tệ trong thiên hạ các loại kỳ độc… Hủ Thi Độc là loại độc không màu, không mùi, không vị và một khi đã xâm nhập được vào cơ thể nạn nhân sẽ tiến hành hủ hóa toàn bộ da thịt cùng xương cốt gây ra đau đớn khôn cùng, tuy là nói Hủ Thi Độc có thể diệt sát từ Cường Giả thất cấp trở xuống nhưng cũng không đơn giản như vậy, độc dược cũng cần có thời gian để phác tác và nếu võ giả đồng lòng có thể tương trợ lẫn nhau chống cự lại được độc tính cơ mà Ma Tôn đột ngột sống lại đã làm cho trận hình ba phương thế lực hoàn toàn hỗn loạn, thương vong ngày một lớn đặc biệt là với võ tăng Thiếu Lâm Tự.

“Hắc hắc… hai lão đầu đến hay lắm, lão tử không ngại lấy một địch ba đâu!”

“OANH!!!”

Năng lượng khuấy động, toàn thân Long luân hồi tam kiếp lực lại cuồn cuộn vận chuyển khiến không gian xung quanh vặn vẹo làm Khổ Hạnh Thần Tăng ba người lạnh run và cả ba lão giả giật thót khi thân ảnh đối phương biến mất.

“Thần Long Cực Bạo Quyền!”

“GRAOOOO!!!”

Vẫn là một quyền khủng bố và mục tiêu vẫn là Khổ Hạnh Thần Tăng, Long dĩ nhiên không mong muốn đối phương có cơ hội thở dốc và lần này xuất quyền vẫn là toàn lực một quyền, quyền ảnh lần này còn khủng khiếp hơn trước nhiều lắm khi vừa ra đã xoắn nát không gian mà diễn luyện một thần long chân thật hết sức đáng sợ…

… Long ngâm chấn động tứ phương, thần long xuất hiện chẳng khác nào cự thú viễn cổ thức giấc tỏa ra khí tức hung tàn và lao đến dũng mãnh như một đạo sấm sét xuyên qua không gian đánh tới… Khổ Hạnh Thần Tăng ba người chấn kinh trước một quyền quá mức khủng bố.

“Hợp công!”

“Vô Thượng Đạo Kinh – Kinh Lôi Quyết!”

Khổng Quân bạch bào vũ động, cho dù là có những toan tính của riêng mình nhưng lão vẫn không ngu đến mức đứng nhìn Khổ Hạnh Thần Tăng gặp nguy… là người lên tiếng đầu tiên và cũng là kẻ dẫn đầu xuất thủ, Khổng Quân hai tay kết ấn thôi động tối thượng đạo gia đạo quyết dẫn xuất lực lượng thiên địa.

“ẦMMMM… ẦMMMM… ẦMMMM… ẦMMMM…”

Quang mang lập lòe chiếu rọi đất trời, dưới sự thôi động của Khổng Quân vậy mà bầu trời trên cao biến đổi không ngừng, từng đạo từng đạo sấm sét kéo theo lôi quang chói lọi hướng đến vị trí của Long bổ xuống khiến hắn thất kinh, đạo gia có thể dẫn xuất cả thiên lôi sao?!

“OÀNHHHH… OÀNHHHH…”

“Khặc khặc! Thiên lôi cũng không tệ đâu lão già!”

“Tái Thế Luân Hồi Trảo!”

“Roẹtttt… Roẹtttt… Roẹtttt… Roẹtttt…”

Những tưởng Ma Tôn phải tránh né thiên lôi nhưng Khổng Quân chấn kinh trước sự dũng mãnh của đối phương, hắn thế mà ngạnh kháng hai đạo sấm sét từ thiên địa đánh ra và còn là có dư lực đánh ra một trảo đáp trả lão trong khi thế quyền ban đầu vẫn không hề suy suyển, kẻ này còn là người sao?

Long dĩ nhiên là người nhưng thân thể hắn là vượt qua chữ “người” kia nhiều lắm, sấm sét có thể lợi hại nhưng còn là chưa đủ hủy diệt sinh cơ như rồng như hổ của hắn, tiếp nhận luồng điện khủng bố đến cùng cực khiến từng tế bào bên trong thân xác hắn co giật cho đến linh hồn hắn phải run rẩy nhưng chừng đó cũng chỉ có thể khiến hắn chậm đi một nhịp ngắn ngủi, độ điên của Long hiện tại đã tăng đến cảnh giới mà không ai có thể tưởng tượng nối mà sợ rằng cái thế chiến thần trong truyền thuyết bất quá cũng chỉ điên cuồng đến vậy…

… Ăn miếng trả miếng, giận dữ thôi động 128 Đại Ma Hồn dung nhập đồng thời kích phát trạng thái Ma Bạo để đẩy ma khí đạt đến trạng thái tối đỉnh, Long tung đến chín đường trảo hiểm ác bủa vây lấy Khổng Quân khiến lão không thể không dừng lại việc thôi động đạo quyết… lấy một địch hai có là gì?

Trảo chiêu quá hiểm ác khiến Khổng Quân không thể tiếp tục thôi động thiên lôi oanh kích đối phương mà chỉ còn cách cắn răng dẫn xuất chín đạo sấm sét đón đỡ chín đường trảo hung mãnh, cảm giác được ma khí quá mức đáng sợ nên lão cũng là ứng phó toàn lực mà không dám khinh thường.

“A di đà phật! Ác giả ác báo, thiện giả thiện lai!”

“Chấp Niệm Kinh Luân!”

Nếu Khổng Quân đạo quyết có thể dẫn động thiên lôi thì Bồ Đề Lão Tổ phật niệm lại có thể dẫn xuất phật đạo tối cường phật văn dung nhập vào thiên địa… một rồi mười, mười rồi trăm, trăm rồi ngàn, ngàn rồi vạn… chỉ trong một cái nháy mắt Bồ Đề Lão Tổ miệng niệm kinh phật phóng xuất ra vạn tia phật văn huyễn hóa thành vạn đầu kim sắc tơ nhện bủa vây lấy Long chẳng khác nào một cái kén nhện khổng lồ được kết thành ngay giữa hư không rộng lớn.

“Phật đạo quả thật tinh thâm nhưng Luân Hồi Đại Đạo của lão tử cũng không kém đâu!”

“Thái Cực Hình Trận! Luân Hồi Thái Cực Trận!”

Một tay đánh quyền, một tay tung trảo tưởng như Long không còn dư lực có thể đối phó với Bồ Đề Lão Tổ nhưng lại thêm một lần nữa hắn lại dũng mãnh đến lạ thường làm khiếp sợ hết thảy những ánh mắt nhìn đến mình… vạn tia phật văn đến thì vạn trận đồ thái cực vận chuyển áo nghĩa luân hồi tiếp đón, cho dù tiêu hao Đạo mạch đến suy kiệt nhưng Long cũng không hề nuối tiếc, lúc này không chiến thì còn là lúc nào nữa?

Một quyền tiến đánh võ giả thập tam cấp nửa bước, một trảo chín đường oanh sát đạo giả thập nhị cấp tối đỉnh, dẫn đạo tiếp đón pháp tăng thập nhị cấp tinh thâm phật đạo… không biết từ khi nào trong đầu tất cả những kẻ đang dõi theo trận chiến trên trời cao lại xuất hiện một cùng một suy nghĩ… “vạn thế đệ nhất kẻ điên hay vạn thế đệ nhất thiên tài chính là kết quả của trận chiến hôm nay.”

“Vẫn là tính toán sai thực lực của ngươi thế nhưng thập tam cấp cảnh giới kia kinh khủng hơn ngươi tưởng tượng nhiều lắm và cho dù chỉ là nửa bước thập tam cấp thì lão phu cũng có thể trấn áp đại ma đầu nhà ngươi!”

Rơi vào thế bị động nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng bản lĩnh vượt xa những đối thủ của Long trước đây, hắn có thể trong một thời gian ngắn hóa giải đồng tử chi khí của lão thì lão cũng không mất quá nhiều thời gian khôi phục lại cánh tay gãy nát, cho dù chưa hoàn toàn đặt chân lên cảnh giới thập tam cấp nhưng thân thể lão vẫn là nửa đường thoát thai hoán cốt đạt mức độ khôi phục kinh người.

“Đồng Tử Công lục quyết – Ác Hài Quyết!”

Không để lịch sử lặp lại, Khổ Hạnh Thần Tăng không tiếc vận dụng đến một trong những vương bài che dấu mà lục quyết của Đồng Tử Công là một trong số đó, Đồng Tử Công do Đạt Ma sáng tạo ra chỉ có năm tầng nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng lại có thể sáng tạo ra tầng thứ sáu và một mực ẩn dấu chưa từng sử dụng nhưng trước một Ma Tôn quá mức quỷ dị khiến lão không thể không vận dụng nó.

“OANHHH!!!”

Ác Hài Quyết vừa được thi triển thì Khổ Hạnh Thần Tăng đỉnh đầu cứ thế xuất hiện một bóng hình nhỏ bé, đó là hình bóng của một đứa bé đang ngồi tĩnh tọa nhưng lại khiến người người khiếp sợ vì khuôn mặt của nó lại cực độ âm độc như thể hội tụ của hết thảy ác niệm của loài người, Khổ Hạnh Thần Tăng gọi thứ mà mình tạo ra là là ác hài và nó cũng chân chính tầng thứ sáu của Đồng Tử Công được lão sáng tạo ra dựa vào hai chữ “phản phật”… phản phật dĩ nhiên là trái ngược hết thảy đạo lý của nhà phật để từ đó Đồng Tử Công đồng tử khí sinh ra mang theo khí tức hủy diệt… Ác Hài Niệm cũng chỉ là Hủy Diệt Niệm.

“Thiên Phật Chưởng – Nghịch Phật Chưởng!”

Đồng Tử Công lục quyết di sơn đảo hải, Khổ Hạnh Thần Tăng cùng ác hài tuy hai là một cùng một lúc bạt ra chưởng ấn hết sức khủng bố đón đỡ một quyền của Long, phật khí tinh tuần hoàn toàn biến mất thay vào đó là khí tức hủy diệt không có chỗ cho thứ gọi là sự sống… lấy độc trị độc, dùng ác diệt ác chính là ý niệm của Khổ Hạnh Thần Tăng.

“OÀNHHHH… OÀNHHHH… OÀNHHHH… OÀNHHHH…”

“ROẸTTTT… RĂNGGGG… RẮCCCC…”

Gần như là cùng một lúc khi bốn tên siêu cấp đại cao thủ va chạm với nhau… một quyền đối một chưởng, chín đường trảo đối chín đạo thiên lôi và vạn tia phật văn đối vạn thái cực hình đồ tạo ra một chuỗi âm thanh khủng bố kinh động thương khung, thật đáng thương cho thiên địa khi một lần nữa bị chấn đến oanh động, bát hoang lục hợp như muốn đổ nát, vạn đầu vết nứt cứ thế lan tràn kéo dài từ không trung đến tận đại địa bên dưới khiến phương viên võ trường rộng lớn trực tiếp nổ tung thành hỗn độn và cuối cùng là dư âm lực lượng tòa thành trùng trùng điệp điệp những làn sóng bắn phá ra bốn hướng tám hướng.

Cuộc chiến vẫn còn đó chưa có điểm cuối nhưng thiên địa đã là một màu u ám, tử khí hắc ám bốc lên ngùn ngụt báo hiệu cho sự hủy diệt không thể hồi sinh của phiến không gian này…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sói săn mồi - Quyển 3

Số ký tự: 0