Phần 117
2020-04-01 08:29:00
“Phật nói phóng hạ đồ đao, lập địa thành phật.”
“LÃO TỬ LẠI NÓI… ĐỒ NHÂN DIỆT ĐẠO TRU PHẬT, PHÁ ĐẠO THÀNH MA!!!”
Đột nhiên một đạo khủng bố thanh âm rung động đất trời vang lên làm hết thảy cao thủ chấn kinh, từng người từng người một có thể cảm nhận được rõ ràng sát ý cùng cực trong từng câu từng chữ của tồn tại vừa lên tiếng và còn chưa nhìn thấy mặt hắn mà tâm thân chúng đã phải run rẩy, thân thể chúng đã phải lung lay vì sợ hãi đang dâng lên ngày một lớn.
“OÀNHHHHH!!!”
Còn chưa kịp phản ứng vì đột biến trước mặt thì ba phương hết thảy cao thủ hai mắt phải trợn tròn nhìn đến bầu trời mới lúc trước còn chói lọi phật quang cứ vậy bị xé mở bởi chỉ vẻn vẹn bằng một nhát chém hung mãnh tột độ và chúng cũng không phải đợi quá lâu để nhìn thấy tận mắt kiến tác giả của nhát kém kia.
Đúng như Khổ Hạnh Thần Tăng suy đoán… Ma Tôn vẫn còn đó.
“ROẸTTTT… ROẸTTTT… ROẸTTTT…”
Long rốt cuộc hiện thân, hắn không cần nhiều lời vì Huyết Sát Đao trong tay đã thay cho mọi lời muốn nói… trên người hắn lúc này không phải là hắc y như tên Ma Tôn táng thân dưới sát chiêu của ba cỗ thế lực mà thay vào đó là tinh hồng cẩm phục, đó không phải là màu hồng của sự lãng mạn mà là minh chứng cho sự hung tàn lãnh huyết tột độ của cái thế ma nhân sắp sửa phóng xuất ra bên ngoài và thật tình cờ khi đó cũng là hình ảnh cuối cùng mà đám cao thủ trước mặt hắn có thể nhìn thấy.
“Khốn kiếp Ma Tôn, dừng tay lại cho lão phu!”
“Ma Tôn thằng chó chết!”
“Pháp tăng mau chạy!”
Đến hiện tại thì Khổ Hạnh Thần Tăng ba người mới kịp phản ứng lại, tuy là kẻ duy nhất tin vào việc Ma Tôn còn sống nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng cũng không thể tưởng tượng nổi đối phương lại xuất thủ một cách trắng trợn đến vậy và cho dù có nhanh đến cỡ nào đi nữa thì lão hay Bồ Đề Lão Tổ cùng Khổng Quân cũng chỉ biết gào thét nhìn đến ba đường đao khiếp thần dọa quỷ như thể muốn bổ đất trời làm ba phần của thần đao trong tay Ma Tôn chém xuống.
“PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH…”
“RẮCCC… RẮCCC… RẮCCC…”
Nhanh, nhanh đến không tưởng… Mạnh, mạnh đến không thể đón đỡ… Huyết Sát Đao ba đường đao mang theo kình lực, ma lực cùng luân hồi chi lực quét dọn hết thảy những gì nó đi qua thành hỗn độn, chỉ trong một sát na ngắn ngủi mà một khoảng không gian lúc nãy còn đông kịt cao thủ ba phương trở nên vắng vẻ đến lạ thường và nếu không có ba đạo vết nứt sâu không thấy đáy bên dưới đại địa thì những kẻ may mắn còn sống sót ắt hẳn không thể tin vào những gì vừa diễn ra trước mắt mình.
Tĩnh lặng.
Tĩnh lặng tuyệt đối.
Không có một âm thanh nào phát ra như thể võ trường rộng lớn đã là vùng đất chết, ba vạn người sáu vạn con ngươi nhìn và phải nhìn đến trời cao, nơi mà kẻ vừa đồ diệt hơn hai vạn tính mạng đang lăng không mà đứng… sao mà Ma Tôn hiện tại khác biệt hoàn toàn kẻ mà chúng vừa vây công lúc trước đến vậy? Chỉ cần cảm giác được cái khí tức của hắn thôi mà máu huyết chúng muốn tháo chạy khỏi thân xác… chỉ cần nhìn đến ánh ánh mắt của hắn thôi mà tâm thần chúng muốn đổ vỡ bởi đập vào linh hồn chúng là điên cuồng sát ý cùng thâm uyên tăm tối đại diện cho tử vong chân chính… đối mặt với Ma Tôn lúc này khiến ba phương cao thủ cảm giác như đang đối diện với “cùng hung cực ác” vô thượng Ma Thần… chúng… đã không còn dũng khí chiến đấu.
“Các ngươi hôm nay đều phải chết!”
Khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà dị, bảy chữ vừa ra khỏi miệng Long thì bầu trời một lần nữa tối sầm lại tái hiện cảnh tượng thiên hôn địa ám như đón chào Ma Thần trở về, một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa từ người hắn bạo liệt mà ra khiến toàn bộ sinh linh dưới chân hắn phải run rẩy và rồi hắn bước ra một bước… hai bước và đến bước thứ ba thì thân ảnh đã hoàn toàn biến mất, Huyết Sát Đao trong tay hắn theo đó vũ loạn hư không quét đến một đường đao cực độ kinh khủng cắt xuyên qua không gian oanh sát đến những con mồi bên dưới…
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://bimdep.pro/soi-san-moi-quyen-3/
… Hơn một tuần trước, hai ngày trôi qua kể từ khi Long nhận được lệnh chủ trì Tiềm Long Đại Hội…
… Đoàn gia đại biệt viện… mật thất sâu trong lòng đất.
“Hai nàng ấy có sao không?”
Bên trong mật thất, trước mặt Long là hai cỗ quan tài đã bật nắp để lộ ra hai cỗ thi thể xinh đẹp bên trong mà không ai khác là Hứa Tình cùng Địch Lệ Nhiệt, cho dù đã trải qua một đoạn thời gian nhưng thân xác hai mẹ con nàng vẫn hoàn hảo không hề phân hủy hay thậm chí là gương mặt từ nhợt nhạt đang dần dần hồng nhuận như thể huyết khí đang hồi phục trở lại. Người vừa lên tiếng là Ga – In, nàng thật có chút lo lắng cho mẹ con Hứa Tình mặc dù tin tưởng vào bản lĩnh của Long.
“Thân xác không có chuyện gì nhưng linh hồn vẫn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể ngưng đọng lại, hai nàng ấy đang đắm chìm vào mộng tưởng của riêng mình và nếu ta cưỡng ép tác động rất có thể sẽ khiến các nàng phát điên.”
Long cười khổ không thôi, hai giọt thần huyết đã trở lại trong tay hắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, việc còn lại là phải hoàn toàn dựa vào tâm niệm của hai mẹ con Hứa Tình, niết bàn tái sinh nếu mà đơn giản thì đã không trở thành truyền thuyết và thế gian này sợ rằng kẻ có ý chí kiên định để có thể vượt qua hết lần này đến lần khác trùng sinh như Long chỉ có thể đếm trên đầu một ngón tay.
“Sao chàng lại vội vàng hồi sinh hai nàng đến vậy?”
Ga – In nghi hoặc hỏi và hiện tại cũng chỉ có một mình nàng là kẻ dám đặt câu hỏi kiểu đó với Long, về phần Long thì hắn dĩ nhiên sẽ không bao giờ tính toán với nữ nhân của mình.
“Thời gian… linh tính mách bảo rằng đại hội này sẽ phát sinh dị biến mạng tính uy hiếp chí mạng đối với tính mệnh của ta, ta chưa bao giờ nghi ngờ linh tính của mình.”
Nhìn đến gương mặt hạnh phúc của hai nữ nhân bên trong quan tài đá, Long âm trầm nói ra suy nghĩ của mình, nếu là đợi thêm một đoạn thời gian nữa để mẹ con Hứa Tình có thể cảm nhận được thật sâu tử vong chí ý rồi mời hồi sinh hai nàng thì lợi ích sẽ lớn hơn nhiều nhưng hắn hiện tại không có lựa chọn nào khác, Long Chi Huyết cùng Phượng Chi Huyết thật có tác dụng với hắn lúc này hơn.
“Ga – In em yêu, nàng có nguyện chết vì ta?”
Đột nhiên Long quay mặt nhìn đến bóng hình gợi cảm bên cạnh mình nói khiến Ga – In chấn kinh nhưng vẻn vẹn chỉ là chấn kinh mà thôi, nàng không một chút do dự nhìn thật sâu vào đôi mắt của người yêu mà quả quyết nói:
“Điều đó là đương nhiên anh yêu!”
Bảy chữ thốt lên một cách tự nhiên không hề gượng ép, Ga – In nở nụ cười thật tươi và thật hạnh phúc khi được nói những lời thật tâm như tỏ tình với nam nhân của mình… nếu không có hắn thì nàng vẫn là một tên Sứ giả của La Sát giáo hay một con rối của Huyết Thủ Tà Thần, nếu không có hắn thì nàng vĩnh viễn sẽ không biết đến một trong những thứ tình cảm thiêng liêng nhất của nhân loại chính là tình yêu nam nữ và nếu không có hắn thì nàng đã không được sống như một con người khi hết thảy tư chất đều bị đào móc ra và chỉ biết sống lay lắt những tháng ngày vô vị… hắn… nam nhân của nàng chính là tất cả những gì nàng có và nàng nguyện dâng hiến tính mạng của mình cho hắn tuyệt không hối tiếc.
“Chết với kẻ khác là sự kết thúc nhưng với ma tu chỉ là sự khởi đầu của vô thượng lực lượng… ta đã chết và nàng cũng sẽ chết, hãy cùng ta lĩnh hội Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp!”
Hưng phấn trước tình cảm chân thành của người tình, Long chộp đến Ga – In ôm thật chặt nàng vào trong lòng mình mà cười nói và chỉ cần đến một ý niệm của hắn thôi đã đủ để y phục của cả hai đều bạo nổ thành phấn vụn, một nam một nữ nhanh chóng đắm chìm trong nhục dục giao hoan, hai thân thể kết dính với nhau thành một khối.
“Uuuuu… Uuuuu… Uuuuu… Uuuuu… Uuuuu…”
Vui sướng từ nhục dục giúp Ga – In thỏa mãn thể xác nhưng nàng lúc này lại đang đắm chìm vào trong những đạo tri thức thâm ảo đang không ngừng truyền đến não hải mình, Long chia sẻ với Ma Hậu của mình không chỉ là Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp mà còn là những đạo lý thâm sâu về đại đạo cũng như toàn bộ võ học mà hắn lĩnh ngộ được.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro