Phần 86
2024-08-05 22:09:22
“Bộp… bộp… ” Long đi tới đi lui, vừa mới trải qua cơn đau xác thịt thì giờ đây hắn lại đau đầu óc, hắn nghĩ ra cách là canh me các nhà xác bệnh viện để thu tử khí từ các thi thể mới chết nhưng ngay lập tức tự buồn nôn vì cái suy nghĩ bệnh hoạn của mình.
“Ô !” Đột nhiên hai mắt Long sáng lên vì hắn vừa nghĩ ra biện pháp, hắn luyện thành Hấp Tinh Đại Pháp để hấp thu nội khí của đối phương thành khí của hắn thì bây giờ hắn sẽ hấp thu tử khí từ đối phương… bằng cách biến đối phương… thành tử khí.
Thường khi con người chết đi thì một phần sinh cơ sẽ chuyển thành tử khí, đối với người luyện võ thì còn có thêm một phần nội khí bản thân nữa, chính vì thế mà Quỷ Tu ngàn năm trước phải giết nhiều người như vậy để mạnh lên bằng tử khí lấy được từ các thi thể, tất nhiên là các thi thể vừa mới chết rồi vì nếu để trải qua một thời gian dài như xác chết ở nghĩa địa thì tử khí đã biến thành thi khí mất rồi.
Long thì khác, hắn sáng tạo ra Hấp Tinh Đai Pháp, bằng thủ pháp của mình hắn sẽ chuyển quả cầu tử khí vào người đối phương để nó nuốt toàn bộ nội khí và cả sinh khí của đối phương rồi lại hút về lại, như thế hắn chỉ cần lựa chọn các cao thủ ra tay thì làm ít ăn nhiều rồi, nghĩ đến thế mà khóe miệng Long nhếch lên thỏa mãn, mẹ nó chứ… lão tử cuối cùng cũng có cơ hội trở mình.
Đi đâu tìm cao thủ đây? Câu trả lời quá đơn giản, chính là đại chiến sắp xảy ra, Long không tin cuộc tranh đoạt Cửu Long Thông Thiên Ấn lại yên bình, các bên sẽ ngồi lại đánh bài phỏm, bài cào… hay là cờ vua, cờ tướng… để quyết định ai sẽ có Cửu Long Thông Thiên Ấn mà sẽ nói chuyện với nhau bằng nắm đấm… mà đánh nhau tất có kẻ thua… khi ấy hắn chỉ việc rình cơ hội ra ăn hôi mấy tên bị thương… chà chà, nghĩ tới mà đã kìm không được chảy nước miếng rồi, hắc hắc!
“Cậu chủ… ” Đang trong những tưởng tượng đẹp đẽ, Long giật mình vì Độc Sĩ xuất hiện bên cạnh mình lên tiếng.
“Sao rồi?” Long trở về với hiện tại hỏi.
“Đã chuẩn bị xong, nhờ tin tức của mụ Tình mà chúng ta hoàn toàn nắm được toàn bộ các đường rời đi của chúng để lên kế hoạch.” Độc Sĩ báo cáo.
Long nở nụ cười hài lòng, từ khi bị hắn dọa thì mụ Tình rất biết điều, ngày nào cũng thông tin cho hắn các hoạt động của ZeRo mà lão Khải nắm được, đặc biệt là các tấm vé máy bay trở về Mỹ mà hôm nào chúng cũng đặt để ngay khi có được Cửu Long Thông Thiên Ấn sẽ mang nó trở về bằng chuyến bay đầu tiên.
“Bên Thập Lục Tháp thế nào?”
“Toàn bộ các chuyến máy bay đi Trung Hoa cũng đã bị chúng ta nắm được”
Long gật gù, bọn chúng chắc hẳn sẽ chọn máy bay vì nó là thứ an toàn và nhanh nhất đưa Cửu Long Thông Thiên Ấn trở về nước, hắn chỉ cần nắm rõ chuyến bay cài người tới trộm lúc chúng làm thủ tục vì khi đi qua cổng an ninh toàn bộ đều phải để đồ bên ngoài, tài năng của Thập Diện và sự đông đúc trong sân bay thì đến các cao thủ cũng phải bó tay mà thôi, tất nhiên là cũng cần may mắn trong việc không bị phát giác quá sớm nữa. Đối với Thập Lục Tháp, nếu chúng sợ hãi đến nỗi dùng đường bộ hay đường biển thì đi ngược lại với sự cao ngạo của Độc Cô Cầu Bại rồi, chúng mà làm thế thì hắn cũng ngậm ngùi để bảo vật chạy mất mà thôi.
Nhưng… tất cả chỉ là phương án B mà thôi, Thiên đã nghĩ ra một phương án A khá độc… đó chính là cài boom vào xe của chúng. Ai sẽ vận công phòng ngự cao độ khi ngồi trong xe chứ, đến lúc boom phát nổ thì dù không tan xác thì chúng cũng phải bị thương nặng… thậm chí Thiên còn đặt mua một loại thuốc nổ có sức công phá lớn từ nước ngoài được Xuyên cùng Độc Sĩ bí mật mang về thì cao thủ nào chịu nổi.
Cả ZeRo và Thập Lục Tháp đều không ngờ là những chiếc xe sang trọng hằng ngày chở chúng đều mang theo một lượng không ít thuốc nổ được ngụy trang một cách tinh vi bên dưới để người kiểm tra sơ qua không thể phát hiện mà thật ra chúng cũng chẳng hề để tâm kiểm tra một lần nào chiếc xe vì với chúng đất Việt quá là nhỏ bé và yếu ớt, kẻ nào có gan làm chuyện đó?… đến ngay cả kẻ cẩn thận như Sứ Giả cũng không hề nghĩ ra được chuyện xe mình bị gài boom, trong mắt hắn Thập Lục Tháp mới đủ tư cách đối đầu với ZeRo mà hắn lại đang bí mật theo dõi chúng thì lấy ai đi gài boom chiếc xe của hắn đây, còn mấy vị trưởng lão cao quý của Thập Lục Tháp thì khỏi nói rồi, nói xe bị gài boom chắc hẳn mấy trưởng lão sẽ ngay lập tức xuất thủ tiêu diệt vì tội bịa đặt mất.
“Chuẩn bị thật tốt… chúng ta luôn phải sẵn sàng khi chúng tìm ra Cửu Long Thông Thiên Ấn”
“Vâng!”
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://bimdep.pro/soi-san-moi-quyen-1/
“Vù… vù… ” Long lại tiếp tục luyện tập, vừa biến mạnh nhưng hắn không quên tiếp tục tập luyện
…
Một tuần sau, Long đang làm bếp thì nghe thấy tiếng hét từ trên lầu vọng xuống.
“Mau… mau chuẩn bị xe… ” Lão Khải vừa hối hả chạy xuống vừa hét lớn từ lầu cao, đến cửa chính lão lôi mụ Tình dặn dò gì đó rồi xe đến, lão nhanh chóng chui vào rời đi.
“Có chuyện?” Long thầm nghĩ, lão rất ít ra khỏi nhà nhưng sao nay lại hốt hoảng như vậy, xem ra chúng đã tìm được thứ kia, hắn cần xác định thông tin, hắn liền tiến tới chỗ mụ Tình lúc này đây vẫn nhìn theo bóng lưng chiếc xe chở lão Khải.
“Chuyện gì thế?” Long xuất hiện bất thình lình sau lưng mụ Tình khiến mụ kinh hãi nhưng mụ chỉ dám thở một hơi lây bình tĩnh không dám cáu với hắn.
“Ông ấy bảo tôi dặn nhà bếp làm nhiều món ăn sẵn cho vào cặp lồng chuẩn bị sẵn sàng khi có lệnh của ông ấy sẽ đem tới nơi nào đó”
Long nghe xong biết suy đoán của mình đã trúng chín phần, xem ra lão Khải khá biết cách lấy lòng cấp trên, biết bọn chúng vội vã nên đem luôn thức ăn tới, nhưng mà đột nhiên hai mắt hắn sáng lên, thức ăn sao… hắc hắc… thức ăn của hắn tất nhiên ngon rồi!!
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://bimdep.pro/soi-san-moi-quyen-1/
0 giờ đêm…
“Hahahaha… Chúng ta thành công” Trên sân thượng một tòa chung cư cao cấp, Bát Quãi Lão Nhân cầm trên tay một chiếc hộp màu vàng cười to, sau bao nhiêu nỗ lực tìm kiếm chúng cũng tìm ra nó trong tay một tên nhà giàu thích sưu tầm bào vật.
Bảo vật không có tội, chỉ là người sỡ hữu nó có tội… gã nhà giàu kia không biết mình đang bị những kẻ khủng bố nhất tìm kiếm, kim trong bọc cũng có ngày lòi ra… hắn rốt cuộc cũng bị chúng tìm đến… trong cơn vui sướng Bát Quái Lão Nhân tha cho vị đại gia một mạng… chỉ là mạng thì có nhưng mà hắn lại không được bình thường vì đã trở thành một người điên sau khi ăn một chưởng vào đầu… trong mắt những trưởng lão Thập Lục Tháp thì những kẻ bình thường chẳng khác nào những con kiến, chúng thích chơi đùa thế nào thì chơi mà không quan tâm điều gì.
“Được rồi… chúng ta trở về phục mệnh thôi !” Bát Quái Lão Nhân vừa nói vừa định cất chiếc hộp vào trong túi của lão thì đột nhiên lão khựng người lại, chín tên trưởng lão còn lại cùng đám tay chân đã bao vây lão tứ phía.
“Các ngươi định làm gì? Có biết nếu chậm trễ thì Đại trưởng lão sẽ tức giận không?” Bát Quái Lão Nhân hét to lên dọa nạt, lão biết chúng muốn gì, ai mang được nó về sẽ được ngồi lên chiếc ghế Ngũ trưởng lão đầy quyền lực kia nên chúng sẽ không cam lòng để lão độc chiếm.
Chín tên trưởng lão sắc mặt không ngừng biến đổi, chúng sợ Đại trưởng lão trách tội nhưng mà cũng thèm muốn chiếc ghế kia, chúng đang tự nhủ là có nên ra tay không.
“Hừ… chỉ cần mang được nó về thì Đại trưởng lão sẽ không quan tâm chút ít chuyện nhỏ nhoi đó đâu… ” Thất trưởng lão – Bức Quỷ cười tà nhìn Bát Quái Lão Nhân nói.
“Mẹ nó… lão Thất… xem ra ngươi sống lâu rồi nên muốn chọc giận ta sao?” Bát Quái Lão Nhân gào lên.
“Đừng nói nhiều, hôm nay giữa chúng ta chỉ có một kẻ có thể mang nó đi… lão Bát… lão Cửu… ” Bức Quỷ nở nụ cười ghê rợn nhìn Bát Quái Lão Nhân, sau tiếng hô thì sau lưng lão lại có thêm hai lão già là Bát trưởng lão và Cửu trưởng lão, xem ra chúng đã thành lập liên mình.
“Các người… được… được lắm!” Bát Quái Lão Nhân tái mặt vì lão tự tin có thể lấy một đánh hai nhưng mà nếu là ba tên thì lại khác, sau một hồi suy tư lão hét lên với đám trưởng lão còn lại:
“Vậy ta cũng chơi trò lợi ích, kẻ nào giúp ta một tay chặn bọn điên này thì ta xin thề chiếc ghế lục trưởng lão sẽ dành cho kẻ đó… ”
Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, tiếng xầm xì không ngừng vang lên…
“Hắc hắc… vậy thì để ta giúp lão một tay… ” Lực Vương vác cây búa to cười hắc hắc nhảy tới sau lưng Bát Quái Lão Nhân, chiếc ghế Lục trưởng lão làm hắn động tâm.
“Hừ… ” Bức Quỷ nhìn chằm chằm vào Lực Vương như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, với ba người chúng tự tin sẽ cướp được Cửu Long Thông Thiên Ấn từ tay Bát Quái Lão Nhân nhưng nếu có thêm hắn tham gia thì chỉ là năm phần mà thôi.
“Còn ai giúp ta cướp lấy nó thì đứng ra… ta sẽ không quên ân tình này… ” Bức Quỷ nhìn về đám trưởng lão còn lại nói nhưng không một ai đứng ra khiến lão tức giận cực độ, cái bọn sợ chết này.
“Thế nào? Còn ý định cướp nó nữa không?” Bát Quái Lão Nhân nhếch mép coi thường Bức Quỷ.
“Mẹ nó! Lên!” Bức Quỷ điên tiết nhào lên trước, theo sau hắn hai lão già cũng xuất động.
“Bức Đao xuất động – Vạn đao phá” Bức Quỷ nhảy lên cao, lão rút sau lưng hai thanh đao cong như nanh bức nhào tới Bát Quái Lão Nhân, đao đến như thiểm điện, đao trước chưa đến đao sau đã tới tạo thành một chuỗi lên hoàn các đòn chém.
“Khốn kiếp ! Bát Quái Thần Công – Bát Quái Chưởng” Bát Quái Lão Nhân gầm to, râu tóc dựng đứng, hai tay biến ảo thành hình bát quái, nội khí biến thực tạo thành chưởng khí khổng lồ đỡ đao của Bức Quỷ.
“Uỳnh!! Uỳnh!! Uỳnh!!.” Đao đụng chưởng tạo ra tiếng va chạm kinh khủng, Bức Quỷ bị đánh bật ra xa trong khi Bát Quái Lão Nhân chỉ lùi ba bước với một vết chém không quá nghiêm trọng trên vai… không hổ là Lục trưởng lão.
“Khục!”
Phun ra một búng máu, Bức Quỷ liếc mắt căm hận Bát Quái Lão Nhân, dù không muốn hắn cũng phải thừa nhận đối phương mạnh hơn mình, nhưng hắn không cam lòng.
“Xoạt!! Phốc” Dậm mạnh chân xuống đất lấy đà, Bức Quỷ lao tới Bát Quái Lão Nhân với tư thế quỷ dị, không cao… không thấp mà lại tà tà…
“Hấp… Tà Bức Tuyệt Đao!”
Đến trước Bát Quái Lão Nhân, Bức Quỷ dậm chân, xoay một vòng uốn người quét hai đao đi lên, ánh đao chớp lóe nhanh kinh khủng.
Nhưng Bát Quái Lão Nhân không phải hạng vừa, tay lão biến chưởng đẩy song chưởng Bát Quái Chưởng đi ra.
“Uỳnh ! Uỳnh!”
Lại một tiếng nổ kinh thiên động địa do va chạm, Bức Quỷ với đao nhanh và hiểm rốt cuộc cũng chém ra hai đường vết thương sâu trên ngực Bát Quái Lão Nhân nhưng đổi lại hắn cũng ăn một chưởng ngay giữa ngực.
“Rắc… rắc… Aaaaa!”
Tiếng xương vỡ kèm theo tiếng kêu thảm vang lên, Bức Quỷ bị kình lực mạnh mẽ đập bay ra xa, ngay tức thì bốn tên thuộc hạ của lão nhào tới chữa thương cho lão, điều quy của Thập Lục Tháp quy định tranh đấu của các Trưởng lão thì thuộc hạ không được ra tay nên chúng chỉ có thể canh chừng mà không thể tham gia vào cuộc đấu này.
Lùi ra sau một bước, Bát Quái Lão Nhân biến sắc mặt vì hai vết thương trước ngực, tuy không chạm tới nội tạng nhưng cũng khá đau khiến lão cử động khó khăn và mất máu, lão chưa kịp hít thở vài hơi lấy sức thì kẻ tiếp theo đã đến.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro