Phần 138
2024-08-05 22:09:22
“Ha? Ngươi quyết định!” Đang hưởng thụ âm động của Hồng Túy Hoa, Long sửng sốt hỏi lại… so với một cô bé thì một nữ nhân có Hợp Hoan Khí nồng đậm như Hồng Nguyệt còn gì tốt hơn… nếu không phải vạn bất đắt dĩ hắn cũng không hề muốn xuống tay với Nhã Viên Kim… đương nhiên là hiện tại, hà hà!”
Nói một chút về Nhã Viên Kim, là một cô nhi được môn phái nhận nuôi từ nhỏ, Viên Kim sớm bộc lộ tài năng thiên phú… chỉ mới mười bốn tuổi đã đạt Hợp Hoan Công tầng 6, cô bé là hy vọng cao nhất của Hợp Hoan Phái trước khi Long xuất hiện.
“Hà hà! Nếu ngươi đã quyết định thì biết mình phải làm gì rồi chứ?” Long buôn Hồng Túy Hoa ra nói.
“Buông ta ra!” Hồng Nguyệt dãy ra hai đệ tử đang khóa tay mình, được sự đồng ý của Long… hai nữ đệ tử này mới thả Hồng Nguyệt… quả là trung thành đến cực điểm.
“Mỹ nhân muốn tự tới hay là để ta tới đây?” Long khóe miệng nhếch lên hỏi, cảm giác để đàn bà tự động dâng hiến mặc dù không muốn còn gì sướng hơn? Còn gì phê hơn?
Hồng Nguyệt hai mắt căm thù, khuôn mặt vặn vẹo nhưng vẫn bước tới bước tới chỗ Long… đứng trước gã nam nhân bỉ ổi, vô sĩ cùng dâm dục này… trong thâm tâm bà là muốn một chưởng hay một đao chém chết hắn ngay tức khắc cơ mà bà biết mình không có cơ hội… bà đây là đang cố gắng cứu Nhã Viên Kim.
“Đẹp… em vẫn đẹp như vậy…” Đối diện với Hồng Nguyệt, Long không kìm được khen một tiếng, mỹ nhân trước mặt hắn là điển hình cho vẻ đẹp trung niên mặn mà thành thục, thứ không thể có ở những mỹ nhân trẻ tuổi nhưng đôi khi nó lại thu hút hấp dẫn hơn gấp nhiều lần.
“Hừ!!” Hồng Nguyệt hừ lạnh, cơ thể bà nóng lên như lửa đốt… tuy căm ghét hắn nhưng bà không thể chống lại những cảm giác của cơ thể… mỗi lần cùng hắn giao hoan đều khiến bà sướng đến chết đi sống lại.
“Buông tha chống cự… hãy cùng anh xây dựng Hợp Hoan phái thành một môn phái võ lâm đúng nghĩa…” Long kéo Hồng Nguyệt lại, hắn thầm thì những lời đường mật vào tai người đẹp, tay đã bắt đầu giải khai chiếc váy áo của bà xuống.
Hồng Nguyệt nhắm nghiền hai mắt nhưng không thể che đi hai bờ mi mắt đang run rẫy của mình, bà giải khai Hợp Hoan khí trong cơ thể… phó mặc cho số phận an bài… lại một tràng cánh xuân sắc diễn ra trên đại điện.
…
Ba giờ sau…
“Haha rốt cuộc cũng tới… haha…” Một tiếng cười dài trên đại điện vang lên.
Nhận được Hợp Hoan Khí từ Hồng Nguyệt, Long hưng phấn tột độ vì hắn cảm thấy được tử khí trong người mình biến chuyển, cánh cửa đột phá sắp sửa mở ra với hắn.
“Tất cả lui ra!” Cầm Hồng Nguyệt nhấc ra khỏi người, Long gầm lên… Hồng Túy Hoa cùng Hồng Kim Vạn hai lão bà bà cũng cảm nhận được nguy hiểm vội vã mang theo những người bên cạnh thối lui ra phương xa.
“Aaaaaaaaaaaaa!!!” Trong ánh mắt kinh hoàng của toàn bộ nữ nhân bên dưới chính điện, nam nhân ác ma thế mà thân thể hiện ra từng đường nứt nẻ đáng sợ như bên trong đang phải chịu tải một cái gì đó kinh khủng.
Long gầm gừ như một con sói điên dại, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy trên khuôn mặt vặn vẹo do tử khí cuồng bạo đang xé toan thân thể của hắn ra… hắn đau… không, hắn không còn là đau nữa vì nó vượt qua định nghĩa của từ đó rồi… hắn là thống khổ, thổng khổ cực kì… so với những gì đang phải chịu thì lần áp súc tử khí đầu tiên chỉ như là một vết gãi nhỏ mà thôi.
“Ta… không chết… Độc Cô Cầu Bại… ta không chết… Ầm!” Sói gầm gừ, tiếng gầm của hắn làm toàn bộ nữ nhân lắc lư, có kẻ quá yếu hai tai đã tràn đầy tiên huyết vì âm thanh chấn vỡ màn nhĩ… Trong cơn thống khổ vô lượng, Long chỉ nghĩ đến Độc Cô Cầu Bại… nghĩ đến đứa con thơ vừa ra đời bị cướp đi… hắn hận, chỉ cần trả thù hắn dù có phải chết thì thế nào.
“Gàoooooooooooooo”
“Oanh! Oanh!”
Toàn bộ nhục thể của Long nổ tung, bao quanh hắn là tử khí… chỉ có tử khí… tử khí đáng sợ… tử khí đậm đặc đến nỗi không ai có thể nhìn xuyên qua được… thậm chí nó đã cô đặc đến gần giống như dạng lỏng… cách xa đến gần trăm mét mà hai lão bà Hồng Túy Hoa và Hồng Kim Vạn cũng phải biến sắc trước áp lực lớn lao từ dòng tử khí bao phủ quanh người Long đủ biết lần này nó đã biến thành khủng khiếp đến nhường nào.
“Hà Hà! Không chết… ta vẫn không chết…” Khuôn mặt Long vặn vẹo không còn ra hình người vì da dẻ hắn đã hóa thành tử khí toàn bộ, trên đầu lâu hắn lúc này chỉ còn lại hai hốc mắt cùng hai con người đen láy di động… Long không còn cảm giác nữa, hắn giờ đây chỉ cảm thấy mình mạnh, mạnh đến đáng sợ… hắn cảm nhận được bản thân mình vừa đột phá được cánh cửa kia… cánh cửa kìm hãm hắn mạnh lên… cánh cửa phân chia hắn với những lão già như Bất Tử Lão Nhân.
“Roạt… roạt…”
“Ù… ù… ù…”
Đột nhiên Long khẽ động, hắn thử khống chế tử khí xung quanh mình… ngay khi tâm niệm vừa hình thành, hắn đã thấy tử khí xung quanh mình ngưng lại… phải là ngưng lại… toàn bộ tử khí của hắn thế mà phong bế một mảnh không gian quanh hắn hơn một trăm mét… ở trong đó, Long cảm giác chân thật hắn chân chính là chúa tể chưởng khống sinh tử của bất cứ kẻ nào.
Hồng Túy Hoa và Hồng Kim Vạn khuôn mặt trắng bệch, hai lão bà bà liếc nhau rồi thử vận dụng nội lực ngăn chặn nhưng ngay tức thì một cái cảm giác bất lực hiện hữu trong cả hai người, chỉ trong tích tắc cả hai thế mà bị tử khí ngăn chặn toàn bộ cơ thể không thể cử động.
“Vực… chủ nhân hình thành Vực…” Hồng Túy Hoa như nhớ tới cái gì lắp bắp, hai mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào mảnh hắc vụ phía chính điện.
“Vực? Túy Hoa… nói rõ xem!” Long vung tay lên, ngay tức khắc Hồng Tuy Hoa được giải khai thân thể vội vã thở dốc mấy hơi, cái cảm giác vô lực hoàn toàn ấy thật là khiến bà không hề mong muốn một tí nào.
“Là Vực… nếu lão nô không lầm thì chủ nhân vừa đạt được Vực – cảnh giới của các siêu cấp lão quái vật…” Hồng Tuy Hoa khom người nói, nếu trước đây cái khom người của bà chỉ là khuất phục trước dâm uy của gã thì giờ đây nó lại thêm vài phần từ tâm trí khâm phục cường giả.
“Nói rõ hơn đi!” Long lệnh.
“Chủ nhân… cái này là trước đây sư phụ lão nô có chỉ điểm qua, như người biết người luyện võ cho dù có khắc khổ cố gắng đến mấy đi chăng nữa thì nội lực đến một thời điểm nào đó cũng sẽ không thể tịnh tiến hơn được nữa do cơ thể không thể nào chịu đựng nổi… theo sư phụ lão nô thì đó gọi là ‘giới hạn phàm nhân’… bất cứ kẻ nào thân thể do tự nhiên tạo thành đều có giới hạn này, mà một khi đột phá giới hạn này biểu thị cho kẻ đó đã thoát khỏi phạm trù võ giả bình thường… bọn họ được giới cao tầng trong võ lâm gọi là Cường Giả, thành Cường Giả sẽ không bị tự nhiên ảnh hưởng… sinh, lão, bệnh, tử bốn chữ không còn trói buộc được họ như trước nữa… mà nói về năng lực của Cường Giả thì Vực – chính là năng lực đặc trưng của họ”
“Cường Già? Vậy Bất Tử Lão Nhân chính là?” Long trầm mặc.
“Lão chính là Cường Giả!” Hồng Túy Hoa quả quyết.
“Còn Độc Cô Cầu Bại?” Long hỏi.
“Lão nô không biết nhưng có thể khẳng định nếu là Cường Giả thì hắn cũng đã đạt đến Cường Giả cấp cao nhất hoặc thậm chí là cao hơn nữa!” Hồng Túy Hoa suy đoán.
“Cường Giả cấp cao nhất? Ý ngươi là Cường giả có chia ra cấp bậc?”
“Đương nhiên rồi thưa chủ nhân… Cường Giả phân chia cấp bậc theo Vực… Vực càng mạnh thì Cường Giả cấp bậc càng cao! Như Vực của chủ nhân là khoảng một trăm mét, có thể được xác định là Cường Giả cấp hai.” Hồng Tuy Hoa nói.
“Nhị cấp? Có bao nhiêu cấp bậc?” Long tò mò.
“Mười ba cấp tổng cộng, Cường Giả nhất cấp có Vực khoảng năm mươi mét, mỗi cấp Cương Giả lại tăng lên gấp đôi!” Hồng Túy Hoa nói.
“Có bao nhiêu Cường Giả?” Long nghi vấn.
“Ít… Cực ít kẻ có thể đạt được Cường Giả, đa số là những lão quái vật của các đại gia tộc cùng môn phái, chỉ khi nào có việc nguy cấp thì loại mặt hàng này mới xuất đầu lộ diện.” Hồng Túy Hoa cười.
“Ta đã tận mắt chứng kiến vài lão quái vật ra tay nhưng chưa hề cảm nhận được Vực! Tại sao lại thế ?” Long nghĩ lại mình đã chứng kiến vài lão quái vật trong đó có Bất Tử Lão Nhân ra tay vài lần cơ mà chưa bao giờ cảm thụ được Vực của lão.
“Hắc ! Cái này chủ nhân không biết, Vực chính là dùng nội khí mạnh mẽ của bản thân khống chế một vùng không gian vì thế tiêu hoa một lượng nội lực khổng lồ, chính vì thế không lão quái nào lại tùy tiện sử dụng Vực vì cái được bù không nổi cái mất đi thì rất có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục nha, các thế lực luôn cành cựa lẫn nhau từng chút một… chỉ cần đối phương sẩy chân một cái thì sẵn sàng bỏ đá xuống giếng.” Hồng Túy Hoa nói.
“Cường Giả! Thú vị, hahaha!” Hiểu chuyện, Long ngửa đầu cuồng tiếu, Bất Tử Lão Nhân… Độc Cô Cầu Bại… lão tử lại đến gần hơn với các ngươi một bước rồi.
“Phốc!” Thu lại tử khí trong không gian, Long phẩy tay ra ra hiệu đuổi mọi người đi… hắn bất đầu trọng tổ thân thể.
……
“Ù… ù… ù…” Tử khí bạo liệt tạo thành một lốc xoáy đen ngòm quanh khung xương của Long, chỉ ít giây sau, trong lồng ngực hắn… tử khí đột ngột ùa vào rồi cô đọng lại hình thái trái tim.
“Tim!” Long thì thào, tử khí cô đọng thành hình thái trái tim hắn.
“Gan!” Tử khí cô đọng thành là gan của hắn.
“Phổi…”…
Hình thành xong lục phủ ngũ tạng, toàn bộ tử khí còn ở bên ngoài Long ào ào xâm nhập vào cơ thể hắn tạo nên thịt và da… chỉ ít phút sau, một nam nhân uy vũ thân hình tuyệt đối cân xứng vô cùng hiện ra… hắn có chín phần giống với trước đây chỉ là cao to hơn và… nguy hiểm hơn… chỉ một cử động nhỏ của hắn cũng khiến lớp đất đá dưới chân không chịu nổi mà lắc lư theo, đây cũng là do hắn chưa hoàn toàn làm quen khống chế năng lượng trong cơ thể.
Sau vài hơi thở, Long một lần nữa cảm nhận được toàn bộ cơ thể mình khiến hắn an tâm nhưng cũng vào chính lúc này dị biến phát sinh.
“Oanh!”
Ngay trước mặt Long, một tia sáng lóe lên… hắn hai mắt trừng trừng nhìn vào giọt chất lỏng màu vàng vừa xuất hiện, nó mặc kệ tử khí bạo liệt xung quanh hắn mà cứ thế xuất hiện đương trường một cách bá đạo… nó chính là Long Chi Huyết ban đầu hắn hấp thu.
“Oanh!”
Không cần xin xỏ, không cần cầu khẩn… Long Chi Huyết sát nhập vào nội thể Long, dung nhập vào khiến toàn bộ nội phủ hắn lại trở lại màu vàng óng ánh, làn da hắn lại nhiều thêm một lớp vảy… Long vẻ mặt bất đắc dĩ, vị đại gia này cũng quá bá đạo đi thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro