Sói săn mồi – Quyển 1

Phần 133

2024-08-05 22:09:22

Phần 133
Ngồi cạnh Long không xa, Hồng Thanh Sương chứng kiến toàn bộ hành động của hắn nhưng không hề có phản ứng gì ngăn cản… chỉ là trong lòng cô có chút giật mình vì những động tác quyết đoán và bạo lực của hắn, đã là đàn bà của hắn nên giờ tất cả những việc hắn làm cô đều ủng hộ cho dù nó là gì đi nữa… bằng trí thông minh của mình cô hiểu rằng hắn Dâm Ma đang tính toán một điều gì đó, ẩn đằng sau vẻ mặt dâm dục và tà ác kia là những toan tính mà chỉ có hắn mới có thể biết được.

“Đây là?” Xong việc, Long trở về chỗ ngồi… hắn đưa mắt nhìn về phía người đẹp Mĩ Thoa vừa bị dọa cho chết khiếp ngồi co rúm ở góc bàn.

“Là một ả đào của hắn thưa đại nhân!” Đứng bên cạnh Thẩm Hoành nhanh chóng báo cáo, đã bước chân lên con thuyền này hắn đã không còn đường lui nữa rồi vì coi như hoàn toàn trở mặt với Đoàn Ngạn Dĩnh, giờ Long chính là hy vọng duy nhất của hắn… quay đầu trở lại chỉ có địa ngục mà thôi.

“Càng ít người biết việc này càng tốt!” Long hờ hửng nói một câu rồi quay trở lại bàn tiệc… Thẩm Hoành cúi đầu tỏ vẻ hiểu ý, hắn cũng có ý định như thế… số phận của một ả đào cứ thế mà bị phán quyết…

… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://bimdep.pro/soi-san-moi-quyen-1/

Nửa ngày sau, chiếc tàu siêu tốc dừng lại tại vùng Tửu Tuyền tỉnh Cam Túc, đây cũng là nơi tiếp giáp với Tân Cương… Long dự định sẽ dừng lại tại đây một khoảng thời gian sau đó mới qua Tân Cương vì hắn muốn tìm hiểu mọi thông tin cần thiết về cuộc quyết đấu sắp tới… cẩn tắc vô áy náy là phương châm của hắn.

Tạm chia tay Thẩm Hoành cùng Đoàn Ngạn Dĩnh, theo Hồng Thanh Sương… Long cùng Angela Baby và mười tên hộ pháp đi tới một vùng núi cao có tên là Bạch Mã Sơn cũng là nơi Hợp Hoan Phái đặt chân… đứng ở chân núi, người ta đã có thể nhìn rõ từng ngọn tháp cao sừng sững trên đỉnh núi rồi… Long khá tò mò vì lần đầu tiên hắn được chứng kiến một cảnh quan như thế.

“Các ngươi tùy tiện tìm chỗ trọ ở đây đi… ta cùng Hồng Thanh Sương lên núi ghé thăm Hợp Hoan Phái…” Quét mắt nhìn mười tên hộ pháp bên cạnh, Long ra lệnh.

“Vâng!” Mười tên hộ pháp nhìn nhau rồi chắp tay đáp.

“Đi thôi!” Long kéo theo Angela Baby đi theo Hồng Thanh Sương và hai nữ đệ tử hướng phía bậc thang đi lên.

Trải dọc từng bậc thang được lát bằng đá xanh cắt khối, càng lên cao Long càng cảm nhận được không khí càng ngày càng trong lành cùng một cái cảm giác là lạ… giống như đang đi tới một chốn bồng lai tiên cảnh siêu phàm thoát tục vậy… nó làm cho tâm trạng hắn hưng phấn đến lạ thường.

“Anh… em có cần phải thông báo cho các lão tổ ra mắt anh không?” Gần đến nơi, Hồng Thanh Sương đột nhiên nhớ tới chuyện gì quay sang hỏi Long, ở lúc không có ai khác cô sẽ dùng cách xưng hô thân mật với hắn.

“Lão tổ? Có bao nhiêu người?” Long hỏi.

“Có 2 bà bà là lão tổ của môn phái, ngoài ra đời trước cùng lứa với sư phụ em có khoảng mười hai người” Hồng Thanh Sương nói.

“Hắc hắc… tất cả đều còn thân thể trong trắng hay sao?” Long cười tà ác.

“Đúng vậy!” Hồng Thanh Sương nghẹn họng, chẳng lẽ hắn không tha cho các bà bà luôn hay sao… khẩu vị của tên này nặng đến nhường nào hả ông trời.

“Haha! Tốt! Lần này ta nhất định sẽ giúp Hợp Hoan Phái một đại ân tình… em sẽ giúp ta chứ?” Long sảng khoái kéo Hồng Thanh Sương lại nhìn vào đôi mắt hoảng hốt của người đẹp hỏi.

“Em… em không biết” Hồng Thanh Sương lúng túng.

“Hử?” Long đổi giọng khiến Hồng Thanh Sương run lên, trước hắn cô không thể giữ được bình tĩnh… cô không biết vì sao… cô xoắn quít không biết xử lí thế nào… cô vừa yêu, vừa hận vừa sợ hãi gã… linh hồn cô run rẩy mỗi lúc gã tức giận.

“Em… em… sẽ làm theo anh bảo…” Hồng Thanh Sương lí nhí.

“Phải vậy chứ em yêu… anh nhất định sẽ thưởng cho em thật nhiều khoái lạc… nào… chúng ta lên thôi…” Long cười tà vòng qua ôm lấy Hồng Thanh Sương, bàn tay ma quái không e dè xoa bóp cặp mông căng tròn của nữ chưởng môn nhân.

Hồng Thanh Sương nhắm mắt bước theo gã, hai giọt lệ lấp lánh từ hai bên khóe mắt mỹ nhân chảy theo gò mà hồng hào… kiếp trước cô mang tội gì mà kiếp này rơi vào tay tên ác ma này…

Bước đến đại môn, Long giờ đây mới có thể chiêm ngưỡng toàn bộ vẻ hùng vĩ của một môn phái là thế nào… hắn trầm trồ hâm mộ kiến trúc đồ sộ trước mặt… cánh cửa lớn với hai chữ Hợp Hoan màu đỏ nổi bật không lẫn vào đâu được… phía sau là từng tòa nhà rộng lớn cùng các tòa tháp cao vút cho thấy sự hưng thịnh của môn phái. Đây mới chỉ là môn phái tầm trung, cứ nghĩ đến mấy môn phái hay gia tộc khổng lồ thì Long lại không nhịn được than thở.

Được dẫn đến đại sảnh, Long tò mò nhìn quanh… hắn có thể thấy ở phía xa xa, các nam thanh nữ tú đang đùa dỡn vui chơi… nào thì ở hồ sen, rồi trong đình… trông qua thì cứ tưởng đây là chốn hò hẹn của các cặp đôi yêu nhau chứ không hề giống một môn phái võ lâm gì cả.

Thấy Long ngạc nhiên, Xuân Tâm là một trong hai nữ hộ pháp ghé vào tai hắn giải thích… thì ra đây chỉ là nơi mà các nam nhân bên ngoài cùng các nữ đệ tử bình thường ‘tâm sự tình cảm’ mà thôi, thật sự nơi tu luyện là ở bên trong… nơi mà các đệ tử tinh anh cùng chúng trưởng lão cư ngụ mới được coi là Hợp Hoan Phái chính thức dưới tên gọi nội môn.

Hồng Thanh Sương dần đầu đưa Long đi tới một cánh cổng có ghi chữ “Nội Môn” màu vàng sáng bóng, hắn có thể quan sát rõ nơi đây được canh gác nghiêm mật hơn hẳn so với đại môn cánh cổng đầu tiên, các đệ tử canh gác còn mang theo vũ khí bên người nữa chứng tỏ tầm quan trọng của nơi này.

“Kính chào chưởng môn!”

Hai hàng đệ tử hai bên trông thấy Hồng Thanh Sương thì ngay tức thì cúi chào ra lễ.

“Được rồi! Tiếp tục canh gác đi!” Hồng Thanh Sương gật đầu rồi hướng Long ra hiệu bước vào.

“Chưởng môn! Đây là?” Đột nhiên một nữ đệ tử lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Long với nghi hoặc nồng đậm, nội môn chưa bao giờ có ngoại nhân bước vào huống chi còn là đàn ông, chẳng lẽ chưởng môn quên quy củ hay sao.

“Sao? Ta làm gì còn phải hỏi ý kiến của ngươi?” Hồng Thanh Sương lạnh giọng.

“Đệ tử không dám!” Nữ đệ tử rùng mình cúi đầu, giường như chưởng môn nhân thay đổi tính nết rồi… chưa bao giờ ả thấy Hồng Thanh Sương như vậy.

“Còn nhiều lời đừng trách ta… kính mời Trưởng lão!” Hồng Thanh Sương buông lời răn dạy rồi hướng Long đưa tay mời trong sự kinh ngạc của chúng đệ tử canh gác.

Thấy biểu hiện của Hồng Thanh Sương, Long lại càng hài lòng người đàn bà này… hắn quyết tâm sẽ biến nơi đây thành một cứ điểm của mình… hắc hắc… không biết tiêu chí xinh đẹp có phải là yêu cầu đầu tiên của Hợp Hoan Phái hay không mà nãy giờ hắn để ý các nữ đều có tư sắc không tệ một chút nào… quả thật là không tệ đó nha.

Vượt qua nhiều lối đi với các dãy nhà cao bao bọc xung quanh, Long được dẫn đến một tòa đại điện rộng lớn… hắn được giới thiệu đây là chính điện của môn phái… nơi chưởng môn nhân tổ chức các cuộc họp quan trọng.

“A… sư phụ! Người đã trở về!” Đoàn người vừa bước vào đại điện thì chạm phải một bóng hồng thướt tha từ bên trong bước ra, thấy Hồng Thanh Sương ngay tức thì nữ nhân reo lên vui sướng.

“Băng nhi! Con trở về khi nào?” Thấy cô gái xuất hiện, Hồng Thanh Sương cũng khá bất ngờ lên tiếng… đại đệ tử của cô chính là Băng nhi trước mặt này đây, khác với các đệ tử khác ở nội môn quanh năm tu luyện thì đệ tử này của cô lại thích sống ở bên ngoài trải nghiệm nhân sinh tìm cách đột phá cảnh giới… cô cũng lăn lộn không tệ trở thành diễn viên khá nổi tiếng trên màn ảnh rồi lại kéo thêm sư muội Châu Tấn theo con đường của mình nữa… Phạm Băng Băng và Châu Tấn chính là hai đại đệ tử chân truyền của Hồng Thanh Sương.

“Dạ sư phụ, con trở về được 3 ngày rồi! Con về chính là tìm người đấy!” Phạm Băng Băng trả lời nhưng không hiểu nghĩ tới chuyện gì hai má đỏ hồng lên, xem ra là chuyện xấu hổ gì đây.

“Chuyện gì Băng nhi?” Hồng Thanh Sương sao không trông thấy biểu hiện của đệ tử cơ chứ, nữ chưởng môn tò mò hỏi.

“Chuyện này! Ở đây nhiều người như vậy, sư phụ…” Phạm Băng Băng quét ánh mắt xung quanh thấy nhiều người bên cạnh sư phụ như vậy nên ngấp ngừng, mặt càng ngày càng đỏ hơn.

“Hihi… con nói này sư phụ… đại tỉ động xuân tâm nha… vừa được người trong mộng cầu hôn nên vội vàng trở về để xin sư phụ tác duyên đó…” Hồng Thanh Sương chưa kịp đáp lời thì lại một bóng hồng khác xuất hiện với giọng nói lánh lót tinh nghịch… chính là Châu Tấn, cô ngay lập tức hướng Hồng Thanh Sương cáo trạng sư tỉ mình.

“Hử?” Hồng Thanh Sương cau mày, cô biết đại để tử này của mình… cũng như cô một lòng truy cầu đại đạo như thế nào lại bị tình yêu nam nữ làm lay động… cô đã quên chính mình cũng đã rơi vào bàn tay Long.

“Sư phụ! Là Lý Thần ca ca… đệ tử của Phách Kiếm chân nhân phái Võ Đang… huynh ấy cầu hôn con… sư phụ…” Phạm Băng Băng mặt đỏ gấp giọng giải thích vì sợ Hồng Thanh Sương hiểu nhầm, lấy người bình thường khác hẳn với người trong võ lâm vì cô biết sư phụ sẽ không chấp nhận cô lấy một người bình thường làm chồng.

“Võ Đang?” Hồng Thanh Sương nhíu mày, là một trong mấy đại môn phái… nhưng mà chưa hỏi qua ý cô mà tên Lý Thần chó má kia đã dám cầu hôn Phạm Băng Băng cũng là quá coi thường người sư phụ này rồi… quy củ võ lâm là sư phụ của Lý Thần chính là Phách Kiếm chân nhân phải đến bàn bạc với cô, hai bên trưởng bối đồng ý thì đôi trẻ mới được đến với nhau… không cổ hủ gì nhưng đây là quy củ… trái với quy củ chính là đánh vào thể diện rồi.

“Hừ!”

Thấy sư phụ hừ giọng, Phạm Băng Băng gấp gáp biết sư phụ giận rồi… cô cũng hiểu việc Lý Thần cầu hôn mình khi bậc trưởng bối chưa cho phép cũng là làm sư phụ mất mặt… cơ mà cô đã yêu hắn… Phạm Băng Băng luống cuống không biết xử lí sao.

Ở phía sau, Long chứng kiến toàn bộ câu chuyện… nhưng hắn chỉ quan tâm đến hai nữ nhân xinh đẹp trước mặt mình mà thôi… gương mặt mỹ miều, đôi môi đỏ chúm chím, mái tóc đen óng ả cùng làn da trắng mịn… Phạm Băng Băng làm hắn say mê bởi vẻ đẹp mê người… còn bên cạnh… Châu Tấn lại nổi bật bởi nét đẹp tinh khôi, gợi cảm và pha chút ma mị bởi mái tóc ngắn cùng khuôn mặt sắc nét từng góc cạnh.

“Ahhhh… đây là?” Lúc này đây Châu Tấn lanh lẹ đột nhiên hướng Long hô lên phá tan cái không khí khó xử của Phạm Băng Băng.

“Đây là Lục trưởng lão của Thập Lục Các – Dâm Ma trưởng lão… các ngươi đến hành lễ đi…” Hồng Thanh Sương thở dài giới thiệu.

“Kính chào Lục trưởng lão!” Châu Tấn cùng Phạm Băng Băng nhanh chóng hành lễ với Long, không ngờ hôm nay một trong mười vị trưởng lão của Thập Lục Tháp lại đến đây… cả hai nghe cái danh tự Dâm Ma mà khẽ run lên một cái, nếu người xứng với tên thì phải tìm cách tránh xa vị này một chút rồi.

“Haha! Bản trưởng lão thật là cao hứng… thật là cao hứng!” Long không gật đầu đáp lễ mà đột nhiên ngẩng đầu cười to làm mấy nữ nhân xung quanh không hiểu chuyện gì.

“Hihi… không biết trưởng lão ngài cao hứng điều gì vậy… có thể nói cho Tấn nhi nghe được không?” Với bán tính nhí nhảnh, Châu Tấn tò mò hỏi.

“Khà khà… người đẹp… ngươi nói xem nếu sắp được hai nữ nhân xinh đẹp như tiên nữ phục thị em trai của bản trưởng lão thì bản trưởng lão có nên cao hứng không?” Long nhìn Châu Tấn trêu chọc làm cô gái nghi hoặc không thôi, em trai của trưởng lão? Ở đây chỉ có một mình hắn là nam nhân cơ mà.

Ở gần, Hồng Thanh Sương cùng Xuân Tâm cùng Xuân Hồng tái mặt… cả ba đều biết hắn nói gì… Hồng Thanh Sương liếc qua hai đệ tử của mình, hai nha đầu ngốc nghếch trở về lúc này… xem ra số mệnh đã an bài… dù gì thà cấp cho hắn còn hơn là để tên Lý Thần chó má kia hay gã Phách Kiếm chân nhân thỏa mãn… nữ chưỡng môn nhân lúc này đây trong đầu chỉ có Long mà thôi.

Phạm Băng Băng thấy sắc mặt của sư phụ cùng hai nữ hộ pháp thì lông mày nhíu lại, linh tính mách bảo cho cô rằng có điều gì đó không ổn một chút nào sắp xảy ra.

“Chẳng hay em trai của trưởng lão ở đâu ạ?” Mặc kệ tất cả, Châu Tấn không cưỡng lại được cơn tò mò của mình.

“Em yêu… có nên cho hai đệ tử của em biết em trai của anh ở đâu không?” Long cảm thấy thú vị khi trêu đùa cô gái này, hắn mỉm cười tà ác nói với Hồng Thanh Sương.

“Em… em yêu!” Châu Tấn cùng Phạm Băng Băng trố mắt nhìn chằm chằm Long cùng sư phụ mình… hắn… hắn vừa xưng hô với sư phụ… là… là ’em yêu’ sao?

“Các ngươi canh chừng bên ngoài… Băng nhi cùng Tấn nhi theo ta…” Hồng Thanh Sương khó xử hướng hai hộ pháp ra lệnh rồi quát Phạm Băng Băng và Châu Tấn… cô không quên ra hiệu với Long… chuyện gì cũng vào bên trong đã.

Châu Tấn với Phạm Băng Băng liếc nhau rồi không nhịn được chạy nhanh theo bóng dáng sư phụ… ở đằng sau, Long chăm chú dõi theo hai cặp mông nảy nở mà chảy nước miếng, hắn kéo theo Angela Baby bước theo sau… cánh cửa chính điện được Xuân Tâm cùng Xuân Hồng đóng lại ngay sau đó.

Hồng Thanh Sương băng qua đại sảnh chính điện, vòng ra sau qua mấy lối rẽ tới một gian phòng tao nhã khá rộng lớn, đây chính là gian phòng của chưởng môn nhân các đời mà đời này là của cô.

“Sư… sư phụ… người nói… người nói xem…” Ngay khi vừa vào phòng sư phụ, Châu Tấn gấp giọng hỏi chuyện gì xảy ra vì không thể tin được điều vừa nghe… bên cạnh Phạm Băng Băng cũng đưa ánh mắt dò hỏi.

“Vù… kịch… kịch…” Không có tiếng đáp lại mà hai đường chỉ đạo hướng hai cô gái khiến cả hai sững sờ… đến khi bị điểm huyệt cứng đơ người cả hai vẫn lơ ngơ chưa hiểu rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra trước mắt mình.

“Hắc ! Em yêu sao lại thô bạo như vậy hả… lỡ đâu làm tổn thương hai mỹ nhân thì anh cùng em trai sẽ thương tiếc lắm đó… haha” Long bước vào với nụ cười dâm dục trên môi, tận mắt chứng kiến sư phụ điểm huyệt đệ tử cho hắn chơi thì còn gì kích thích hơn nữa.

“Vậy sao… vậy lúc cùng nhau sao em trai anh không thương tiếc em chút nào hả?” Hồng Thanh Sương nghe Long nói dẩu môi dận dỗi, lần nào ở cùng hắn cô đều bị cái thứ kia của hắn dày vò đến chết đi sống lại.

“Oongggggg…” Trong đầu Châu Tấn và Phạm Băng Băng như phát nổ một tiếng, đầu óc cả hai giờ mới kịp hiểu chuyện gì xảy ra… ‘thằng em’ mà gã trưởng lão nói là cái gì… nhưng cả hai không thể nghĩ ra là tại sao sư phụ lại làm thế… chẳng lẽ đây là người khác giả dạng hay sao… không thể nào, cái khí tức từ Âm Dương Hợp Hoan Công kia từ người sư phụ thì sao có ai có thể giả mạo được… hai ánh mắt phẫn nộ đan xen đau khổ của hai đại minh tinh đắt giá hướng về phía Hồng Thanh Sương.

“Đừng nhìn ta như thế… đến khi được hắn ban cho sung sướng các ngươi mới hiểu… hắn đã muốn các ngươi nên ta không thể không ra tay…” Hồng Thanh Sương giọng nói run run như đang áp chế cảm xúc bản thân… tự tay điểm huyệt hai đồ đệ của mình để thỏa mãn một nam nhân khiến cô không bình tĩnh được… cô không biết bằng cách nào mình có thể làm thế… nó trái ngược hoàn toàn với tính cách của cô… sau khi gặp hắn… cô đã biến thành một kẻ như vậy sao… nhưng mà Hồng Thanh Sương không thể suy nghĩ lâu vì ngay sau đó Long đã kéo cô lại.

“Ngoan lắm… nào em yêu… hãy dạy cho hai đệ tử của em bài học đầu tiên của một người đàn bà nào… bài học ‘phục vụ nam nhân bằng miệng’…” Long không chờ đợi gì nữa cởi phăng quần mình ra trước mặt mấy nữ nhân trong phòng khiến Phạm Băng Băng cùng Châu Tấn trông mà rùng mình, cái thứ đó của hắn to và dài đến mức kinh khủng.

Nhưng điều khiến hai cô gái khiếp sợ hơn nữa diễn ra, sư phụ lúc nào cũng cao cao tại thượng trong tâm trí hai người lại cứ thề mà quý dưới gối hắn, cẩn thận hé mở bờ môi thè chiếc lưỡi hồng nhỏ nhắn liếm quanh đầu rùa từng li từng tí.

“Haha… nhìn đi hai người đẹp… bài học đầu tiên hôm nay chính là bú cặc nam nhân… quan sát cho kĩ… tí nữa kẻ nào làm sai sẽ bị phạt… tin ta đi, hình phạt không dễ chịu đâu!” Long dâm dục.

Hồng Thanh Sương khẽ rùng mình khi nghe đến hai chữ hình phạt, cô đã từng trải qua nó rồi khi làm phật ý hắn một lần trên tàu… gã nam nhân này cứ thế mà giộng nó thẳng vào họng cô làm cô tưởng chừng sẽ chết vì nghẹn… cái cảm giác đó khó chịu vô cùng mà cô không bao giờ muốn gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sói săn mồi – Quyển 1

Số ký tự: 0