Số đỏ

Phần 76

2024-08-05 15:04:52

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 76
Vân Nhu nhìn cảnh tượng trước mắt mà hai gò má cũng đỏ hồng lên. Nàng hơi lùi lại áp sát lưng vào người tôi, một bàn tay bên dưới lén lút mò ra sau cầm lấy dương vật tôi mà vuốt ve nhẹ nhẹ. Ôi! Thật là… Phụ nữ thời kỳ rụng trứng nha… Nghĩ đến chuyện này mà tôi đã muốn điên lên được. Dương vật tôi nở to ra nhanh như được thổi hơi… Hai tay tôi chậm chậm đưa lên, đón lấy hai bầu vú mềm mại to tròn của Vân Nhu mà mân mê. Nàng khẽ cúi đầu giấu đi gương mặt đỏ như gấc chín, bờ mông căng tròn cọ xát vào hạ thể tôi. Mẹ ơi… Cái cảm giác lén lút vụng trộm này thật mê người ah.

Thuỳ Dương đứng bên cạnh gần chúng tôi nhất, dù hai đứa tôi có khéo léo nhẹ nhàng đến thế nào thì Dương cũng đoán được. Mặt Thuỳ Dương đỏ ửng lên nóng rang, bước ra trước một chút như muốn tránh xa hai kẻ truỵ lạc này. Nhìn lại thấy Quyền mập và Thanh Thuỷ còn hôn hít say mê, Thuỳ Dương hét lên:

– Hai người dừng lại đi có được không?! Ở đây còn trẻ vị thành niên đó!

– Là ai?!

Mọi người chưng hửng, quay qua hỏi Thuỳ Dương. Tôi và Vân Nhu cũng hơi ngượng rời nhau ra.

– Con Xuân đó… – Thuỳ Dương chỉ qua đứa bạn học đang bưng kín mặt nép người sát mép hồ bơi. – Nó học sớm 1 năm, lại sinh nhật muộn… Tính ra mới 16 tuổi nha.

– Wah… Thì ra là em gái nha… Vậy mà học mấy năm nay đều không nói…

– Em gái cái gì hả?! Người ta lớn rồi chớ bộ…

Xuân hậm hực quay lại ưỡn ưỡn ngực lên. Dù trầm mình dưới nước nhưng dáng người Xuân khá cao, vô tình một nhuỵ hoa hồng hồng lộ ra khỏi mặt nước. Tôi vội quay đi, hít hít cái mũi ê ê suýt xịt máu cam.

– Con nhỏ này… Mày muốn lộ hàng với âm mưu gì hả?!

– Ơ… Của tui, tui khoe… Bà giỏi thì tự khoe đi…

– Hừ… Có mỗi hai đứa con trai ở đây! Lại đều có chủ… Bà không rảnh khoe chùa đâu nha…

Thuỳ Dương vỗ tay bốp bốp, huơ huơ cái điện thoại trong tay, nói:

– Tập trung lại… Mình đề nghị chụp một tấm hình kỷ niệm… Cuối năm dán vào lưu bút của Lớp…

– Trời ơi… Chụp mà lộ hàng thì làm sao?!

– Không thấy được dưới nước đâu… Chỉ lộ vai như mình mặc bikini thôi mà… Chụp xong tôi sẽ đưa máy cho các bạn kiểm tra, nếu có gì không thích thì tự xóa đi… Được chưa?!

– Chụp không thành vấn đề… – Thanh Thuỷ khoanh tay ngang ngực, cười tủm tỉm hỏi. – Nhưng tui thắc mắc nãy giờ bà Dương giấu cái điện thoại ở đâu ah?

– Ờ… Phải ah. Có phải là…

– Vậy là tiện nhất nha. Lúc nào cần rung thì rung, cần chụp hình, gọi điện lại lấy ra…

– Há há… Hi hi…

– Tui để ở mép hồ bơi nha… Đầu óc bậy bạ…

– Có ai thấy nó để trên hồ bơi không?!

– Không… Không thấy… Rõ ràng mới rút từ dưới lên… Ha ha…

– Lớp trưởng mua cái điện thoại vừa dài, vừa chống nước ở đâu vậy?! Tui đang rất cần nha…

– Trời ơi… Mệt mấy bạn quá! Không chụp thì thôi đi… – Thuỳ Dương mặt đỏ bừng, gắt lên.

“Chụp… Đừng giận… Chụp nha…”

Thuỳ Dương hậm hực, quay qua đưa cái điện thoại cho tôi. Tôi chợt hiểu ra, ở đây mình là cao nhất, cánh tay cũng dài nhất. Chụp nhóm thế này thì tôi liền trở thành cây gậy selfie có sẵn. Tôi mở máy thành chế độ chụp hình camera trước, rồi đưa lên cao ngắm nghía đón chiều ánh sáng từ lỗ thông gió…

– Được rồi… Lại đây…

Vân Nhu hơi ngượng áp ngực sau lưng tôi. Nàng còn cố tình níu chặt một cánh tay tôi như sợ tôi sờ loạn lung tung ‘trêu hoa ghẹo bướm’. Sau Vân Nhu là Thanh Thuỷ, rồi Quyền mập. Mười đứa con gái còn lại ùa vào chen chút sát cứng quanh người tôi. Đứa nào cũng nhìn chằm chằm lên màn hình điện thoại trên cao để tìm cho mình vị trí tốt nhất. Ôi mẹ ơi! Cảm giác này vô cùng Yomost nha. Bên trái, bên phải, trước, sau đều là những làn da mịn màng mát rượi áp sát… Khúc thịt giữa hai chân tôi vô thức từ từ cứng lên, chĩa ra ngoài…

– Chuẩn bị… – Tôi hô lớn.

Ngay lúc này có gì đó hơi nhột nhột bên dưới của tôi. Một bàn tay vuốt dọc cặp chân gân guốc rắn chắc của tôi, rồi rụt rè tiến vào trung tâm giải trí bợ đỡ lấy hai bìu dái tôi mà vuốt ve… Tôi rùng mình, lén nhìn xuống. Tôi phát hiện Xuân, bạn học nữ 16 tuổi đang áp sát ngay trước người mình. Con bé vẫn tập trung nhìn lên màn hình điện thoại, như không biết gì… nhưng gương mặt xinh xắn đã hơi đỏ ửng lên.

– Ơ kìa… Chụp đi… Cười mỏi cả miệng rồi…

– Ờ… – Tôi gật gật lại nhìn lên.

Tâm trí tôi lúc này không thể tập trung nổi… Bên trái một bàn tay, bên phải một bàn tay khác cứ như vô tình chạm vào thân dưới của tôi… rồi mân mê vuốt ve. Rồi không hẹn cùng gặp, cả ba bàn tay cùng tìm đến nắm lấy dương vật căng cứng của tôi mà vuốt… Mặt tôi nóng rang lên… Không ngờ có một ngày mình lọt vào một ổ toàn dâm nữ ah. Mà… mình lại thích mới chết chứ?!

– Chụp lẹ đi… – Thanh Thuỷ hô. – Ông mập đè tui thở không nổi rồi…

– Ờ… Chụp đây… Cười lên nào…

Tôi nghiến răng nặn ra một nụ cười như khóc. Bấm bấm liên tục mấy tấm…

– Oà… Xong rồi…

– Đâu đâu… Đưa máy xem…

Cả nhóm họp lại nhanh, rã ra cũng nhanh không kém. Chỉ có vài gương mặt đỏ bừng lấm lét là còn đờ đẫn đứng nguyên tại chỗ. Vân Nhu kéo tôi qua sát mép hồ bơi, ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào tôi như dò xét…

– Cái gì vậy ah? – Tôi giả vờ tỉnh rụi hỏi nàng.

– Mới nảy… anh làm gì?! Sao mặt đỏ như vậy?!

– Không có… – Tôi ấp úng nói.

Lúc này, đám con gái túm tụm lại soi mói từng tấm hình trong điện thoại Thuỳ Dương. Tôi cũng kéo Vân Nhu đứng phía sau mà nhìn vào…

“Eh… Hình đẹp nha…”

“Ừ đẹp… Quan trọng là không lộ hàng…”

“Mà sao… Anh Phong, con Xuân, con Ngọc, Hải Yến đều mặt đỏ ửng vậy ta?!”

“Đâu… Đâu…” – Cả đám nhao nhao lên.

Xuân, Ngọc, Hải Yến cả ba người đều mặt mày đỏ bừng bối rối muốn điên lên. Quay qua nhìn, bắt gặp ánh mắt hình viên đạn của Vân Nhu, tôi rùng mình, vội vàng chồm qua giật cái điện thoại từ tay Thuỳ Dương… Cả đám con gái la hét inh ỏi lao qua bâu chặt lấy tôi và Vân Nhu…

– Ờ… Cũng có hơi đỏ… – Tôi đưa điện thoại lên trước mặt Vân Nhu, nói. – Mà đúng rồi… tay trái anh chụp hình, tay phải của anh lúc đó nắm tay em còn gì… Anh có táy máy ai đâu?!

– Phải không mấy bạn?! – Tôi nhìn quanh đám con gái hỏi.

– Ờ, mà anh có sờ… em cũng không nói đâu! Hi hi…

– Mày dâm vừa vừa thôi! Thích thì cứ im lặng mà thích được không hả?!

– Mày mới dâm đó… hừ…

Vân Nhu nhìn nhìn tôi rồi bĩu môi hậm hực không nói gì. Tôi cười tủm tỉm, lướt lướt qua mấy tấm hình… Đúng là rất đẹp, mọi người nhìn vào chỉ thấy những gương mặt đầy sức sống vui vẻ túm tụm lại bên nhau… Chẳng thể tưởng tượng ra được là bên dưới mặt nước đen thẫm kia chúng tôi không mặc gì. Qua mấy tấm hình nhóm, chợt tôi sững lại… Hai mắt nheo lại nhìn chằm chằm vào tấm hình đang hiện lên trên máy Thuỳ Dương.

– Mẹ tui đó… – Thuỳ Dương đứng sát với Vân Nhu, sau lưng tôi, lên tiếng.

– Oh… Mẹ Thuỳ Dương còn trẻ quá vậy?! Lại đẹp nữa.

– Ừ… Nó nhìn chán bỏ xừ… Sao mẹ lại đẹp như vậy ha… – Quyền đứng xa xa phía sau nói xen vào.

– Đánh phát chết tươi ông bây giờ… – Thuỳ Dương chu mỏ, gắt lên.

– Nghe nói mẹ bồ dạy bên Hồng Nghĩa hả?! – Thanh Thuỷ hỏi, ánh mắt nhìn qua Vân Nhu.

– Ừ. Mà trước đây thôi. Năm ngoái mẹ mình được lên chức Trưởng Phòng Tài vụ đó… Thầy Hiệu trưởng còn đến nhà chúc mừng, nhậu với ba mình nha…

Vân Nhu hơi mất tự nhiên nhìn qua Quyền và Thanh Thuỷ, khẽ lắc lắc đầu… Nàng không muốn mọi người biết ba nàng lại chính là người Hiệu trưởng mà Thuỳ Dương vừa nói. Hay nói đúng hơn là người cha trên pháp luật… Dĩ nhiên điều này cho đến hiện giờ chỉ có tôi và Vân Nhu biết.

– Wah… Hâm mộ quá… Sao bồ không qua Hồng Nghĩa học luôn… Đi theo Vân Nhu kìa.

– Thôi đi. Ở trường gặp mẹ, về nhà cũng gặp mẹ… Khó chịu chết người ah.

Tôi hơi bần thần trả điện thoại cho Thuỳ Dương, kéo Vân Nhu rời khỏi nhóm bạn còn bàn tán râm ran. Vân Nhu như đoán được điều gì, chỉ im lặng nép sát vào người tôi không nói gì… Trong đầu tôi đang ngổn ngang suy nghĩ. Trong số ba cái clip video tôi lưu bí mật ở nhà, có một cái nhìn rất rõ mặt của một người phụ nữ chạc 35 tuổi rất xinh đẹp. Người đó lại chính là mẹ của Thuỳ Dương.

Tôi không biết mẹ Thuỳ Dương chấp nhận lên giường với lão Công Hiệu trưởng để đánh đổi cái gì?! Có thể vì cái chức Trưởng phòng Tài vụ kia. Điều đó tôi không quan tâm… Nhưng chuyện làm tôi đắn đo suy nghĩ là… Tôi nhận ra món vũ khí trong tay mình quá nguy hiểm. Nếu tôi đem nó ra sử dụng, tầm sát thương sẽ vượt quá khả năng kiểm soát của tôi. Tôi không những huỷ hoại lão Công, còn kéo theo bao nhiêu con người và gia đình sụp đổ tan nát. Nhìn gương mặt xinh xắn, tươi vui hạnh phúc của Thuỳ Dương, lòng tôi trầm xuống đầy mâu thuẫn.

Sau hai tiếng ngâm mình, chơi đùa thỏa thích… Mọi người đã đến giờ về… Chúng tôi lại theo một quy trình cũ, bên quay mặt, bên chạy ra ngoài. Có lẽ do cái gì muốn thấy cũng đã thấy, cái muốn sờ cũng đã sờ… nên lần này đám nữ rất nghiêm túc, không giở trò quỷ gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Số đỏ

Số ký tự: 0