Số đỏ

Phần 111

2024-08-05 15:04:52

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 111
– Không sao mà… Không phải là em vẫn nằm trong vòng tay anh sao?! – Vân Nhu chồm qua tôi, nói nhỏ. – Hay anh sợ… người khác nhìn cơ thể em?! Anh ghen ha… Hi hi…

– Nói cho anh biết một bí mật… – Vân Nhu chồm qua nói nhỏ vào tai tôi. – Anh là người đàn ông đầu tiên của em… Nhưng anh không phải là người đầu tiên nhìn thấy cơ thể em đâu.

– Hả?! Là thằng nào?! – Tôi sững người tròn mắt nhìn Vân Nhu.

– Là… anh Phương đó…

– Cái gì?? Nó… – Mặt tôi đỏ bừng, nhấp nhỏm không yên.

– Thôi mà… Anh như vậy em không kể anh nghe đâu… – Vân Nhu phụng phịu bĩu môi.

– Thôi được rồi… Em kể đi được không?! Chọc cho tôi ghen, còn bắt tôi năn nỉ… thật là khổ mà…

– Hi hi… Không xấu xa như anh nghĩ đâu! – Vân Nhu nắm tay tôi, còn kéo sát vào như sợ tôi ghen điên người rồi bỏ chạy mất.

– Hồi năm lớp 10, em mới về trường… Năm đó trường tổ chức cắm trại ở Đồng Nai… Mẹ không cho em tham gia nhưng em cứ nài nỉ mãi mới được. Chiều tối hôm đó trời rất nóng, em lại không quen không ngủ được… Em rủ mấy bạn nữ chung lều đi tắm, mà đứa nào cũng sợ ma nên không chịu đi… Thế là em đi một mình, còn sợ đám con trai xem lén nên đi ra cái chòi tắm xa nhất bên dưới một gốc dừa…

Vân Nhu càng kể mặt càng đỏ ửng lên làm tim tôi cũng đập nhanh theo nàng…

– Em vừa tắm vừa thấp thỏm… cũng có hơi sợ ma… đêm đó trăng khá sáng… tàu dừa lại cứ đung đưa… Đột nhiên bên cạnh em vang lên một cái “bịch” thật lớn… Em hoảng hốt hét lên, tốc cả màn cửa lên mà chạy… Chạy đến lúc thấy một người đang đứng dưới gốc dừa hút thuốc… Anh ta thấy em… còn đánh rơi cả điếu thuốc…

– Đó là thằng Phương sao?!

Vân Nhu gật gật đầu xoa xoa hai gò má đỏ bừng xấu hổ.

– Sau đó thế nào?!

– Sau đó… vì em chạy mà không đem theo quần áo… Anh Phương cởi áo cho em mượn, còn đi theo em quay lại chỗ đó… – Càng nói giọng Vân Nhu càng nhỏ, còn liếc liếc nhìn tôi. – Ảnh… ảnh còn chờ bên ngoài cho em tắm, xong đưa em về.

Thấy mặt tôi đen sì không nói gì, Vân Nhu day day hai gò má tôi, trêu chọc:

– Ôi, cái mặt ghen đáng yêu quá…

– Hừ… – Tôi nhíu mày giả vờ, thật ra cơn giận đã bị câu chuyện của Vân Nhu làm tiêu biến.

Giờ đây tôi rất thân với thằng Phương tôi không có lý do gì ghen với nó. Huống chi nó là một con người quân tử chân chính không lợi dụng tình huống để xâm phạm Vân Nhu.

Vân Nhu không cười nữa, nàng kéo tay tôi đặt lên đùi, nói nhỏ:

– Em… Thật ra… Em vì một lý do khác… chuyện đêm qua, những giây phút khó khăn nhất của anh và chị Nhi… em lại không có mặt… Em cảm thấy mình rất lạc lõng… như trở thành một người ngoài vậy. Em muốn mình có chút đóng góp trong việc này…

– Nhưng… anh giải cứu chị Ngọc Trâm và chị Vi thì có liên quan gì đến em đâu?! – Tôi nói.

– Anh nói sai rồi… Tại sao anh phải lộ ra việc mình đang nắm giữ những đoạn video đó rồi tên Tùng mới bắt cóc hai chị?! Không phải là vì em sao?!

Vân Nhu nhìn sâu vào mắt tôi, đôi mắt nàng trong veo tuyệt đẹp:

– Dù không phải như vậy đi nữa… thì em xem việc của anh là việc của mình… là sai sao?!

Tôi ngậm ngùi không biết nói gì. Siết chặt bàn tay nhỏ của nàng, tôi chồm lên đặt lên môi nàng một nụ hôn.

– Ây da, lên phòng… lên phòng rồi hôn… Có cần gấp gáp như vậy không?! – Dương Đông lấy phòng xong quay về liền trêu chọc.

Bốn đứa lục tục kéo nhau lên phòng. Vân Nhu giả vờ bạo dạn trước mặt tôi, nhưng bàn tay lạnh lẽo của nàng siết chặt cánh tay tôi đã tố cáo tâm trạng căng thẳng của nàng. Tôi giờ phút này lại thấy bình thường, lát nữa cứ xem Dương Đông như một con chó sủa gâu gâu bên cạnh mình là được. Tôi thấy ánh mắt Dương Đông chốc chốc lại nhìn Vân Nhu qua tấm gương thang máy. Tôi mơ hồ đoán được suy nghĩ của nó! Nó muốn nhìn ngắm cơ thể Vân Nhu tăng cảm xúc chỉ là lý do phụ… Lý do chính có lẽ là Dương Đông rất tự phụ với cơ thể và kỹ năng giường chiếu của mình. Hắn muốn trước mặt Vân Nhu thể hiện sự lợi hại của hắn… hy vọng một ngày nào đó nàng lại ngã vào lòng hắn.

Dù tôi không thích và không thể chơi thân với một thằng bạn có suy nghĩ dơ bẩn với bạn gái của mình. Nhưng nếu đã là thế cưỡi hổ, tôi sẽ không dễ dàng leo xuống… Tôi sẽ cho Dương Đông biết hắn đã tự đánh giá mình sai lệch như thế nào.

Căn phòng Dương Đông đặt là cấp Presidential Suites… Đúng là hoành tráng đến choáng ngợp. Hắn dám mạnh tay đến tôi cũng bất ngờ. Cho một đêm chỉ được nhìn ngắm Vân Nhu bên người khác, hắn ngay cả số tiền bán chiếc iphone cũng tiêu phí sạch.

Vân Nhu nhìn quanh căn phòng, ánh mắt nàng rơi trên chiếc giường nệm nước hình tròn vẻ mặt liền mất tự nhiên căng thẳng.

Tường Vi tự nhiên như ở nhà, bước lại quầy bar, mở tủ lạnh lấy ra một chai nước suối. Cô ta uống một chai, quay lại đưa cho Vân Nhu chai khác. Nàng đưa lên môi uống mấy ngụm, rồi đưa sang, tôi cũng cầm lấy uống ừng ực non nửa chai. Chợt quay qua bắt gặp ánh mắt Dương Đông đang nhìn tôi, miệng cười tủm tỉm. “Không xong”… Tôi tái mặt nhận ra mình đã quá sơ suất rồi… Không đợi tôi nói lời nào, Dương Đông dằn chai nước uống dở từ tay tôi đưa lên miệng ừng ực cạn sạch.

– Mẹ mày! Mày đã đa nghi thì đừng mắc sai lầm như vậy… Biết chưa?! – Nó lau miệng, làu bàu. – Hại ông không khát lại phải uống no cả bụng.

– Ha ha… – Tôi cười xòa không cho ý kiến, tâm trạng cũng buông lỏng một ít.

Vân Nhu cũng buồn cười, đôi mắt long lanh cứ nhìn tôi không rời.

– Mình đi thay đồ đi…

Tường Vi dường như rất tự nhiên với chuyện này, khoác tay Vân Nhu kéo vào phòng tắm. Vân Nhu nhìn lại tôi, rồi cũng bẽn lẽn đi theo…

– Ok, lần đầu giao lưu mày nghi ngờ tao, tao chấp nhận. Nhưng sau này mày sẽ hiểu Dương Đông này chơi thế nào?! Tao ghét nhất mấy đứa chơi trò tiểu nhân sau lưng người khác…

Dương Đông khoác vai tôi, kéo tôi ra góc phòng nơi có một cái hồ jacuzzi đang sôi trào sùng sục. Tôi không có ý kiến, chỉ lẳng lặng cởi quần áo treo lên móc. Dương Đông cũng cởi quần áo, miệng huyên thuyên không dứt:

– Mày thấy từ đó giờ trong đám bạn chơi chung với mày có đứa nào dám công khai nói nó hâm mộ bạn gái mày không?!

– Có… Thằng Phương. – Tôi buột miệng nói.

– Ặc, nó thích Vân Nhu à?! À, đó là chuyện trước đây thôi phải không?!

Tôi mấp máy môi muốn nói lại thôi. Ngay cả bạn gái hiện giờ của thằng Phương không phải cũng vậy sao?!

Dương Đông trần truồng lò dò bước xuống hồ vừa xuýt xoa than nóng. Nó ngồi xuống thở phào khoan khoái… Tôi cũng bước vào trong, trầm mình xuống.

– Ây da, ngâm nước nóng đúng là thoải mái nha. – Tôi vốc nước lên xoa xoa mặt.

– Dĩ nhiên rồi. Ngâm nước ấm trước làm tình tạo sự hưng phấn không thua Viagra nha.

“Cạch” – Lúc này cửa phòng tắm hé mở.

Tường Vi bước ra, khăn tắm quấn ngang ngực, phô bày bờ vai mịn màng và hai bầu ngực tròn trịa trắng đến lóa mắt… Cô ta đón ánh mắt tôi bằng vẻ nghênh nghênh khiêu khích.

– Ha ha… Lại đây… Em làm cho anh Phong nứt mắt đi nha… – Dương Đông khoái trá vương bàn tay níu chiếc khăn tắm của Tường Vi vừa nói.

– Anh này…

Chiếc khăn tắm rơi xuống sàn, Tường Vi kêu lên một tiếng gương mặt có chút đỏ hồng. Hai cánh tay thon dài không che đủ hai bầu vú tròn trịa trắng muốt và hai bông hoa nho nhỏ hồng hào. Bên dưới vùng bụng thon thả của cô ta, một mảnh lông tơ được cạo tỉa chăm chút trông như một nhánh lá lông đều đặn. Dương Đông choàng cánh tay mạnh khỏe qua eo Tường Vi đỡ cả người cô ta lên cho vào hồ một cách nhẹ nhàng.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Số đỏ

Số ký tự: 0