Phần 24
2020-05-17 12:29:00
Như thường lệ, Trần Vân Vũ rời khỏi công ty sau khi bàn giao toàn bộ giấy tờ lại cho nhân viên. Gã dạo này không còn cày cuốc như trước nữa, mà đã biết chia sẻ bớt trách nhiệm cho người khác, bởi vì Vũ giờ đây có thứ cần phải quan tâm nhiều hơn là công việc.
Đàn bà và cảm xúc của bản thân.
Đàn bà là ưu tiên hàng đầu, Vũ từ khi trở thành đàn em của Asmodeus thì cũng như bao con quỷ dâm dục khác, luôn khao khát những con cái ngon lành nhất. Xung quanh gã giờ cũng chẳng hề thiếu thốn hơi gái, chỉ cần một cú điện thoại, Ngô Thụy Bích, Phạm Gia Hân hay Đào Ánh Sương sẽ luôn có mặt để vui vẻ với gã bất cứ lúc nào. Nhưng là một kẻ trăng hoa, Vũ tất nhiên chưa bao giờ thỏa mãn chỉ với từng ấy. Nhu cầu của gã mỗi lúc mỗi tăng, và tiêu chuẩn thì càng lúc càng trở nên cao cấp.
Nhận được điện thoại của cô giáo Lê Hồng Nhung, Vũ không về nhà mà tạt thẳng qua một quán café kín đáo mà hai người vẫn hay hẹn gặp. Họ từ lúc trở về từ Vũng Tàu vẫn chưa hề làm tình lại với nhau, nhưng vẫn thường xuyên nhắn tin và trao đổi riêng tư tựa hai người bạn tri kỷ. Sau khi gặp lại người tình, cả Nhung và Vũ đều rợn lên từng trận hứng khởi vì hóc môn sinh dục đang tự động tuông trào.
“Xem ra chị lại nhớ con cặc của em. ”
Hôm nay Nhung bận áo dài vì nàng vừa từ trường tới đây. Trong bộ cánh trang nghiêm quyến rũ, Nhung xõa tóc, đeo kính cận, khiến gương mặt xinh đẹp vốn cực kỳ gợi cảm nay lại càng thêm hấp dẫn bội phần.
“Nghe nói dạo này có ai đó được no nê xôi thịt lắm thì phải. ”
Nhung khẽ cười mỉa mai, nhưng ánh mắt nhìn Vũ lại không ngừng thể hiện nỗi khát khao nhục cảm. Rõ ràng là nàng đã nứng lắm rồi, nhưng vì thân phận cô giáo cùng trách nhiệm với gia đình, khiến Nhung không thể tự do buông thả bản thân mà chìm vào đam mê với Vũ được. Chỉ mãi tới tận hôm nay, sau khi các học sinh kết thúc kỳ thi và chồng đi công tác thì nàng mới có thể ra đây mà gặp gỡ Vũ với hy vọng sẽ được thỏa mãn nỗi lòng.
Vũ không đáp lại, bởi vì gã cảm nhận được có ai đang theo dõi hai người từ đằng sau. Là thám tử mà chồng Nhung thuê để theo dõi vợ mình? Hay là người của tổ chức diệt quỷ đang nhăm nhe đến hắn?
“Là một con nhóc. ”
Quỷ con mở ra thức cảm, trong phạm vi chục mét xung quanh, mọi nhân dạng đều hiện ra rõ rệt như một cái radar cảm biến hiện đại nhất.
“Mày trúng mánh rồi ku, đây chính là cái con nhỏ có cái lồn cực phẩm mà lần trước được mày cứu đấy. ”
“Cô ta? Sao lại theo dõi tao? ”
“Có khi nó nhớ mày cũng nên… lồn cực phẩm mà, một khi bén hơi với con cặc quỷ của mày thì coi như là đã có duyên phận với nhau rồi. ”
Vũ vừa tán chuyện với Nhung, nhưng lại không ngừng phân tâm theo dõi cô gái kia. Xem ra lúc vào quán café này, Vũ trở nên hứng tình không phải là vì Nhung, mà là vì có một cái lồn cực phẩm xung quanh đang thu hút.
“Thế giờ ta đi nhé. ”
“Ok, em ra khách sạn trước đi, chị còn phải về nhà thay đồ đã. ”
“Em muốn chị mặc bộ này. ”
Vũ chỉ vào bộ áo dài mà Nhung đang mặc, gã nảy ra ý tưởng muốn được địt nàng trong trang phục của một giáo viên mẫu mực. Nhung cũng chẳng có gì để phản đối cả, chẳng qua mặc đồ như vầy mà vào khách sạn thì rất dễ bị người khác dòm ngó, thế là Vũ quyết định dẫn Nhung đi dạo vài vòng các shop, kiếm cho nàng một bộ thường phục mặc tạm.
Cô gái kia thấy họ rời đi cũng tức tốc bám theo, ban đầu cô còn có thể theo họ tới những shop thời trang quanh đấy, nhưng sau khi ra tới đường lớn thì rất nhanh đã bị mất dấu. Bằng một lại cảm quan kỳ lạ, cô ta bắt đầu tìm đường dựa trên trực giác của mình. Mặc cho Vũ đã chuyển hướng rời đi từ rất sớm và đã cách nhau khá xa, nhưng cô bé vẫn có thể tự mình lái xe tới địa điểm cuối cùng mà họ ngừng lại.
Một khách sạn cao cấp thuộc loại đắt tiền.
Nguyễn Minh Yến không biết có nên vào tìm họ hay không nữa.
… Bạn đang đọc truyện Siêu cấp dâm dục tại nguồn: http://bimdep.vip/sieu-cap-dam-duc/
Vũ và Nhung quấn lấy nhau trên giường, ngoại trừ Vũ sớm đã cởi sạch ra thì Nhung vẫn còn giữ trên mình bộ cánh áo dài trang nghiêm quý phái. Hai người không ngừng mân mê những điểm nhạy cảm trên cơ thể của nhau, hôn hít và trao đổi những lời yêu thương có cánh. Đó là thứ mà Nhung nghiện nhất ở Vũ. Bằng vẻ mặt lạnh lùng ít cảm xúc, Vũ mỗi khi tình tứ đều với cái giọng khô khan nhưng vô cùng chân thật, khiến cô giáo Nhung không khỏi so sánh với ông chồng của mình.
“Chị nhớ em lắm. ”
Nhung hít vào từng hơi trên gương mặt Vũ, nàng liếm tai hắn, rồi hôn khắp từ trán xuống má rồi tới cằm, cuối cùng là ngậm lấy môi nhau mà trao đổi nước bọt. Hai cái lưỡi quấn quýt chẳng rời, tựa như hai con rắn tới mùa động dục vậy.
“Không ngờ lại có một cô giáo chịu đi dạy thêm kiểu này cho học sinh. ”
“Khỉ gió, em mà học sinh nỗi gì. ”
“Hôm nay em muốn học bài mới từ chị. ”
Vũ đứng dậy, tồng ngồng ra đấy, phơi bày cái con cặc quỷ đã khiến biết bao người đàn bà chết mê cho Nhung xem. Nhìn cái bìu dái to đầy như đã nhiều ngày chưa bắn, nàng không khỏi thầm nuốt nước bọt vì thèm thuồng.
“Thế học sinh Trần Vân Vũ muốn học cái gì từ cô đây? ”
Nhung nhập vai diễn sâu, cũng bày đặt nằm nghiên ra giường, khẽ vuốt ve cặp đùi thon mượt dưới lớp vải nỉ quần dài khiến cái con cặc kia cũng từ từ dựng đứng đầy kiêu dũng.
“Em muốn học cách tạo ra em bé. ”
Vũ làm bộ cười cợt, nhưng lại bắt đầu âm thầm sử dụng [cái nhìm đam mê] với Nhung, khiến nàng vốn sớm đã nứng tình, nay lại càng sẵn sàng vì Vũ mà dâng hiến tất cả.
“Vậy thì trò Vũ còn không mau tới đây để cô hướng dẫn? ”
“Phải chờ lớp đông đủ đã chứ. ”
Vũ nói rồi ra mở cửa, chỉ thấy bên ngoài là một cô bé nữ sinh trung học trong trang phục váy đen, đi giầy thể thao, áo sơ mi trắng bên trong và khoát thêm hoddie bên ngoài đang không ngừng lấp ló nghe lén.
“Á… anh… tôi… ”
Nguyễn Minh Yến còn chưa kịp la lên thì đã bị Vũ lôi thẳng vào trong phòng, khóa cửa lại. Chẳng biết con bé làm cách nào mà lẻn vào đây được, nhưng với thức cảm rộng cả chục mét của quỷ con thì có núp ở ngoài cũng như không mà thôi.
“Chúng ta có bạn mới. ”
Vũ vung tay điểm nhẹ vào huyệt đạo trên trán của Yến, khiến cô bé ngất xỉu rồi quay sang nói với Nhung:
“Con nhóc này theo dõi chúng ta từ chiều. ”
“Yến… ”
Nhung giật mình, nét mặt dâm đãng của một con điếm khát tình cũng không còn mà thay vào đó là sự lo lắng lẫn quan tâm vô bờ bến. Nàng vội chạy lại đỡ Yến từ tay Vũ, đặt cô bé lên giường, không ngừng quan sát xem có bị thương hay không.
“Nó bị làm sao thế. ”
“Em chỉ khiến nó ngủ chút thôi. Sao thế, chị biết cô thám tử này à? ”
Nhung ngập ngừng, nàng vuốt ve trán của Yến, không dám quay lại nhìn Vũ và nói:
“Đây… đây là con gái của chị. ”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro