Phần 10
2020-07-19 11:36:00
– Anh… anh…
– Anh… anh… Hải khùng…
An lườm tôi đầy đáng yêu khi tôi ngẩn ngơ với những suy nghĩ trong đầu.
– Mấy ngày nay anh sao vậy? Vì chuyện thằng Linh sao?
– Um… chỉ có vợ hiểu anh…
– Xí… là vợ ông khi nào vậy? Hihi…
Tôi rốt cuộc không biết mình lựa chọn vậy là đúng hay sai? Suốt thời gian qua thằng Linh bạn tôi đi xuống một cách trầm trọng cả thể xác lẫn tinh thần… Người nó đã gầy nay lại gầy thêm vì quá sức với con Trang con Oanh sau mỗi giờ học… Chuyện học hành nó cũng chểnh mảng vô cùng, chưa kể đến là nay nó rất khác. Linh suy nghĩ các vấn đề một cách tiêu cực hẳn đi và điều đáng sợ nhất chính là trò chơi mạo hiểm của nó…
Thằng Linh dám dùng những đoạn clip để tống tiền và cả tình cô Nhàn hiệu phó. Ấy vậy mà một cậu học sinh lớp chọn nổi tiếng ngoan hiền lại ép buộc cô hiệu phó nổi tiếng chua ngoa đanh đá làm chuyện người lớn ngay trong văn phòng. Thằng Linh càng ngày càng lún sâu vào cái trò chơi mạo hiểm ấy khi dám thách thức đến những con người có địa vị, có danh tiếng…
– Anh làm vậy là đúng? Em ủng hộ. Linh là bạn của hai đứa ta mà…
– Nếu nó biết anh…
– Chúng ta cũng vì muốn tốt cho nó thôi mà…
– Um… chuyện này em tuyệt đối bí mật.
– Em biết… mà mai bố mẹ lên thành phố. Em nhà mình buồn chết…
– Um… Ta học nhóm nhé…
– Xí… Học hay là anh lại…
An lườm tôi khi mặt ửng đỏ chạy ra ngoài. Thì học kỳ xong rồi nên thầy cô cũng cho bọn tôi một đoạn thời gian thoải mái trước khi cuộc chạy đua với thời gian để bước vào bước ngoặt đầu tiên của cuộc đời…
– Có chuyện gì nói nhanh cô còn về…
Cô Nhàn lạnh lùng nhìn tôi đang ngồi đối diện cô trong văn phòng.
– Linh nó đã chuyển trường, hy vọng cô yên tâm về chuyện đó…
– Chuyện gì???
Cô Nhàn run rẩy nhìn tôi hỏi đầy hoảng sợ khi nhắc đến thằng Linh, nhắc đến chuyện một cách lấp lửng.
– Cô biết em muốn nói gì? Thằng Linh cũng sẽ để cô yên, ngược lại cô cũng đừng làm chuyện gì để mọi chuyện thêm tệ…
– Em… Em… em nói cái gì? Em đang thách thức tôi… em đang biết nói chuyện với ai không hả?
– Em tìm cô để nói chuyện? Em đảm bảo những clip đó sẽ mãi mãi biến mất trên cõi đời này… nhưng nếu như cô và người đó làm chuyện gì ngu xuẩn với bạn của em thì em không dám đảm bảo chuyện báo chí, trang mạng đâu…
– Đồ mất dạy… em dám uy hiếp tôi…
– Thằng Linh nó bị trầm cảm nặng và chuyện gì nó cũng có thể làm ra? Cô đã và đang làm gì cô tự biết… nếu thằng Linh biết chuyện nhà nó bị trộm đột nhập, mẹ nó bị uy hiếp thì cô tự biết hậu quả…
– Đồ… đồ mất dạy… nếu những clip đó bị phát tát tau dám đảm bảo cả nhà hai đứa mày sống không yên đâu…
– Em đang nói chuyện tử tế…
– Câm… Hai đứa mày là một duộc. Mới tí tuổi ranh đã dám uy hiếp người lớn, dám vô ơn với thầy cô dạy dỗ mình sao?
– Bọn tôi sao không đến lượt cô bình luận. Con nít ranh thì sao… Bọn tôi mất dạy cũng không dâm loạn với chính anh trai ruột mình, cũng không đủ độc ác để chuốc thuốc chính người chồng của mình…
– Em…
– Câm… trước mặt tôi cô bớt cái vẻ đạo đức giả đó đi. Cô giáo, học sinh cái trường này bao năm qua không biết bao người bị loại người như cô hãi cho thảm hãi rồi… tôi không muốn can thiệp quá sâu vào chuyện này nhưng cô đúng là con đàn bà khốn nạn…
– Em… em…
– Câm và nghe cho kỹ đây… đáng ra chuyện này sẽ được xử lý êm đẹp nhưng chính cô là người ép tôi… cô có tin ngay bây giờ toàn thể cái trường này, cái huyện này biết tất cả những chuyện tốt đẹp ấy không? Thằng Linh nó ngu khi tin vào loại người như cô… nhưng tôi thì không?
Cô Nhàn ngồi sụp xuống ghế khi tôi rút trong cặp ra một xấp giấy in những bức ảnh, những giấy tờ chứng minh việc làm đen tối của hai anh em ruột. Cô Nhàn không thể ngờ tôi lại biết được nhiều chuyện như vậy? Cô đâu ngờ được cũng đúng khi chuyện này lão Phi đã âm thầm nhúng tay cơ chứ…
– Em… em… em muốn gì? Cô van xin em…
– Haha… giờ van xin đã muộn rồi… tôi đã đổi ý…
– Em muốn gì? Tiền… hay bất cứ chuyện gì cũng được… miễn là miễn là…
– Clip kia đâu…
– Đây… trong điện thoại… đó là clip gốc…
Tôi mỉm cười xem lại đoạn clip thằng Linh bị chính cô vài vậy chơi trò hiếp dâm với con Trang. Chính cô đã đạo diễn để những tin nhắn hăm dọa hay đùa cợt của hai người bị chính cô dùng để đe dọa lại nó…
– Cô thề đây là bản gốc…
– Tạm thời tôi tin… Tôi tin cô và anh trai cô thừa thông minh để hiểu đứng sau chuyện này có người mà hai người không động đến được. Giờ để tôi xem lòng hối cải của cô sao…
– Đây… dây… hôm nay cô không mang nhiều tiền…
– Cất đi… Tôi muốn là muốn thứ khác…
– Em…
Tôi ghét nhất là ba loại người sống kiểu giả tạo. Dù sao người đàn bà này cũng là mẹ hai con, cũng là cô giáo của tôi nên tôi không muốn đối xử kiểu này với cô nhưng chính cô làm con thú trong tôi thức tỉnh…
– Bò qua đây bú cặc cho tôi đi… Để tôi xem cái miệng chua ngoa ấy có hơn mấy con điếm ngoài kia không nào?
Cô Nhàn trợn tròn mắt sợ hại ngồi nơi ghế khi từng câu từng chữ ấy được tôi từ từ nói ra với vẻ mặt lạnh như băng…
– Cô… cô là cô giáo của em… cô già rồi…
– Câm… còn không nhanh bò qua đây… Nhanh…
Nhàn run rẩy đầy sợ hãi nhìn thằng học trò trước mặt. Cô là con gái út trong một gia đình giàu có nên được nuông chiều từ nhỏ. Từ nhỏ đến lớn chưa có ai dám nói kiểu như vậy trước mặt Nhàn, từ trước đến nay chỉ có Nhàn bắt nạt người khác… anh trai cô chính là người làm trên sở giáo dục tỉnh, chị gái cô là viện phó viên kiểm soát cơ mà… Chưa kể đến những mối quan hệ khủng bố của cha ruột cô…
– Nhanh lên…
Nhàn sợ hại đến tái xanh mặt khi chứng kiến cái cảnh này. Một thằng học sinh lại dám nói nhưng từ ngữ thô tục dơ bẩn ấy, còn dám ra lệnh cho cô làm cái chuyện ấy ngay trong văn phòng hay sao???
Nhàn sợ hãi đứng lên… run rẩy đi lại… đi vòng qua bàn…
– Quỳ xuống…
– Sụp…
Cô hiệu phó tuổi bốn mươi trong bộ đồ sang trọng sợ hãi quỳ gối trước tôi rồi run rẩy bò đến như một con chú cúc ngoan ngoãn khi nhìn thấy con dao gọt hoa quả nằm trong tay.
– Còn không nhanh qua đây…
Bàn tay cô Nhàn run run đưa lên cởi khuy quần tôi…
– Cặc anh to hơn của thằng chồng… thằng anh cô đúng không???
Nhàn sững sờ nhìn con cặc cương cứng ấy đang hùng dũng chĩa thẳng vào mặt cô. Cô xấu hổ, cô nhục nhã đến tột cùng… Đời cô chỉ có đàn ông quỳ gối phục vụ ấy vậy mà giờ đây…
– Con gái cô lớp 10 rồi chắc vẫn còn trinh chứ?
– Tôi xin… Van xin cậu để yên cho con bé… Nó vô tội…
– Nó vô tội vậy bọn tôi, giáo viên trường này đắc tội gì với cô? OK… nếu cô muốn vẫn là mẹ hiền, cô giáo gương mẫu thì biết làm sao rồi đó…
– Cậu… cậu không được phép động đến con bé…
– Cái đó còn tùy thuộc vào cô…
Điểm yếu lớn nhất của người phụ nữ là gia đình con cái. Đối với Nhàn người chồng rượu chè bê tha ấy không là gì nhưng đứa con gái là tất cả đối với cô…
– Như vậy có phải ngoan hơn không? Um…
Cô Nhàn nhăn nhó mặt ngậm lấy con cặc đang ỉu xìu của tôi mà mút.
– Nếu cô không muốn bị phát hiện thi làm có tâm vào…
Cô Nhàn vẫn không nói gì mà chỉ quỳ gối ngậm lấy con cặc ấy. Bàn tay vuốt vuốt hai hòn bi để kích thích…
– Phải công nhận tài nghệ bú cu của cô rất điêu luyện đó… ngậm sâu vào…
– Um… thật đã… đúng rồi!!! Liếm nó đi cô…
Tôi ngã người ra ghế hưởng thụ cái cảm giác đê mê này. Cô Nhàn đang liếm dọc theo chiều dài cây dương vật… rồi tay cô sóc sóc cây dương vật ấy khi chiếc lưỡi đáng lẽ ra liếm và đầu khấc con cặc ấy…
– Um…
Tôi nắm lấy đầu cô mà hẩy mạnh con cặc ấy vào sâu trong cuống họng cô giáo mình. Cái cảm giác chiếm đoạt thật kích thích biết bao…
– Ọc… ọc… ọc…
Cô Nhàn bấu chặt vào hai bắp đùi tôi khi trong cơn kích thích tôi ghì chặt đầu cô mà nhấp mạnh con cặc ấy một cách thô bạo. Hải hàng nước mắt… nước miệng chạy dài nơi miệng khi con cặc vào sâu trong cuống họng với nhịp độ càng lúc càng nhanh…
– Um…
Cô Nhàn cố đẩy tôi ra nhưng không thể khi tôi gồng người báo hiệu cơn sướng khoái ập đến.
– Ẹo… ẹo…
Người cô kỷ luật thép, điêu ngoa có tiếng và cũng nổi tiếng là quyến rũ với bộ ngực khủng đang nôn thốc nôn tháo, hai mắt đỏ hoe dàn dụa nước mắt.
– Chụt chụt…
Cô cố gắng nhổ ra những thứ dơ bẩn bởi thằng học sinh đáng tuổi con cô vừa bắn sâu vào cổ họng.
– Ngon lắm đúng không? Công nhận miệng của cô sinh ra là để phục vụ đàn ông…
– Câm…
Hai mắt đỏ hoe cô trợn tròn nhìn thằng học sinh mất dạy, thằng khốn nạn dám làm điều đó với cô.
– Chính cô ép buộc em phải làm vậy mà? Nếu cô không xem trời bằng vung, nếu cô biết nghĩ thì mọi chuyện không đến nông nỗi này…
– À quên… cô hãy chuyển lời cho ông anh cô. Tốt nhất là để tôi và bạn tôi yên. Những trò mèo đó chỉ dọa được bọn thằng Linh, thằng Hưng… cô và ông anh có quá nhiều thứ để mất. Còn tôi có giỏi chỉ đi trại vài ba năm…
– Hãy nhớ những gì cậu hứa… tôi vẫn xin cậu…
Cô Nhàn ngồi quỵ giới nền nhà cầu xin khi nghĩ đến viễn cảnh đứa con gái cô hết mực yêu thương biết chuyện. Cô sợ con bé sẽ căm ghét cô đến tận xương tủy bởi hàng ngày cô luôn răn dạy con đủ điều…
– Cô yên tâm… Những điều thằng Hải này đã hứa thì luôn như Đinh đóng cột. Còn lại là do cô…
– À quên… cảm ơn cô rất nhiều. Thực sự là rất phê.
Tôi không dám ở lại đó quá lâu vì dù sao cô cũng là phụ nữ, cũng là cô giáo mình và đặc biệt bậc cha bậc mẹ mình nhưng tôi lại làm cái trò mất dạy đó. Tôi biết nếu không căng không cương thì sẽ đi lại vết xe đổ của thằng Linh thằng Hưng khi bị cô cho lật thuyền trong mương…
Còn tôi và cô… con gái cô… Trò vui thì chỉ mới bắt đầu…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro