Sắc màu cuộc sống

Phần 6

2024-08-05 21:57:03

Phần 6
Sau một tuần tôi không liên lạc với Thuỷ thì cô ấy nhắn cho tôi một tin nhắn gọn: Chúng mình chia tay đi. Chuyện là thế đó, bà hài lòng rồi chi…

– Có phải là vì chuyện đó mà mày với mấy lão kia táng cho thằng Long con một trận thừa sống thiếu chết phải không? Lão Lĩnh đứng phắt lên hỏi…

– Um… tôi núc chén rượu cạn rồi lạnh lùng đáp.

– Dkm!!! Vậy mà thằng chó Long con nó nói với tao mày thiếu tiền nó không trả còn kêu người đập nó… thằng chó… Lão Lĩnh tu chén rượu ức chế nó.

– Đó là lý do tui bắt nó nói ra đó. Tui không muốn con Cúc mang tiếng chuyện kia…

– Vậy… vậy con Thuỷ thì sao? Ông biết nó lâu lâu lại khóc nức nở vì nhớ vì hận ông không? Chuyện đêm thằng Phong đưa về đó sao ông không hỏi tôi. Đêm đó bọn sinh viên trên thành phố tổ chức liên hoan và đêm đó nó bảo về để mai tìm ông nói chuyện cho rõ ràng. Hôm sau nó nhắn tin, gọi điện thì con Cúc cầm máy bảo ông say bí tỉ không biết gì… Cộng với việc gần tuần liền ông đéo gọi hay nhắn tin cho nó…

Cả ba chúng tôi rơi vào im lặng rồi tôi cũng quyết định cảm ơn hai ông bà vì đã quan tâm nhưng tôi chỉ bảo có duyên ắt thành đôi. Tôi làm thêm mấy chén nữa rồi xin phép ra về trong tâm trạng u sầu.

Về nhà thì mỗi người bận rộn với công việc chuẩn bị khai trương cho cơ sở hai gần trường Y. Tôi nghe loáng thoáng O Hiền mai sẽ về tới nơi sau chuyến tập huấn ngoài Hà Nội. Tôi cũng đảo vòng rồi chán nản lên phòng nằm…

Không nhắc, không nói đến thì thôi nhưng nhắc lại tôi càng ấm ức. Em nói không được giấu em chuyện gì nhưng em thì sao? Tại sao em không tin tôi và em không nghe tôi nói dù một lần. Lòng tự trọng tôi đã tổn thương và nhắc đến em thì tôi lại đau như cắt vì nhớ và vì hậm hực không nguôi. Chẳng lẽ bao năm tháng chìm đắm trong mộng mỹ tình yêu chỉ đơn thuần chấm dứt tại đây. Em cho tôi những giây phút ngọt ngào khi tranh thủ buổi trưa xuống nhà em hay thi thoảng lại trốn qua mượn phòng con Linh một hồi. Nhưng lời hứa, những dự định chỉ chấm hết ở đó thôi sao… Chán nản tôi vác cây sáo ra hiên làm bài cho đỡ chán…

– Anh biết thổi sáo sao… Vừa dứt bài sáo buồn thì Hạnh đứng trong phòng tập Gym đi ra hỏi tôi.

– Không… Họ thổi đó… Nói xong tôi rít hơi thuốc dài…

– Thất tình… con trai gì mà yếu đuối dễ sợ… Phán câu xanh rờn nó ngoảnh đít đi vào.

Tôi cũng không thèm để ý đến con quỷ lạnh lùng đó mặc dù rất đẹp và sexy đó. Có tí men nên tôi hy vọng tối nay sẽ không mơ thấy những kỷ niệm đẹp bên em rồi tỉnh dậy trong đêm nữa. Lặng lẽ đi vào ngủ để mai còn đi công việc với dượng mà không biết một bóng hình xinh đẹp đứng đứng sau cánh cửa phòng hé mở nhìn tôi săm đắm nhường nào.

Học về là tôi lại bắt tay phụ O dượng chuẩn bị cho ngày khai trương cơ sở hai. O biết dượng nghĩ sao nhưng toàn giao cho tôi ba cái việc quan trọng thấy mồ đi được nên làm tôi vắt nát óc làm mà vẫn cứ sợ không đạt. Mấy hôm nay O Hiền về nên O Hà không xuống nữa mà lo việc trên cơ sở chính. Tôi nghĩ mãi mà đéo thông vì sao dượng phải mở cái cơ sở hai này làm gì cả.

Công việc cơ sở một làm chưa kịp huống hồ còn việc phân phối hàng về các huyện nữa mà giờ lại mở thêm cái cơ sở nằm rìa thành phố này. Nhưng bận tối mặt mày cũng hay khi không nghĩ ngợi lung tung mà tối về ngủ lại rất ngon. Cũng không quan tâm tới chuyện thái độ con Hạnh nó thay đổi đối với tôi. Mấy hôm nay nó hay nhắn tin hỏi tôi ba cái vớ vẩn về sáo về học hành mới oái oăm. Chưa kể đến những lúc tập bên phòng gym thì thái độ nó cũng khác trước rất nhiều làm tôi éo hiểu nổi con em này nghĩ gì nữa.

Vèo cái tôi học đại học một tháng ròng nên cũng tranh thủ ngày nghỉ về chơi hôm rồi theo xe hàng đi lên luôn. Nói về chơi chứ về xin ông bà ít tiền tiêu vặt chứ tiền O dượng đưa ngại dám nhận đéo đâu. Đã ăn ở miễn phí, sắm hẳn cho cái máy tính đời mới ngon lành giờ còn xin tiền tiêu vặt nữa thì có mặt mo mất. O dượng thì tâm lý hay bơm lắm nhưng khổ nỗi ngại đéo giám lấy khi trong ví chỉ ngót nghén mấy chục bạc lẻ thì chuồn…

Về ngày tranh thủ đi thăm thằng già đại ca mắc dịch mà tính như trẻ con đang làm bên hội đồng quản trị juventus. Hàn huyên ông chút rồi nhét cho ông bao thuốc hút đỡ nghiền thì chuẩn bị ra về thì ông vậy vào nói nhỏ.

– Số… có chuyện gì thì cứ alo bảo là em anh. Khẩu hiệu… là ok. Ông vỗ vỗ bả vai bảo…

– Ok anh… mà thuốc thì hút khéo khéo không mấy ông lại méo cho em vào nữa đâu đó… Nói xong định đi thì lão lại với tay kéo lại.

– Chú rảnh thì ghé qua chỗ chị mi tí nha. Nói xong lão nháy mắt với tôi mấy cái…

Chuyện là mấy ông trong trãi cùng lão Phi anh họ tôi nhác như ma trơi nên toàn nhờ tôi tiếp tân rượu với đồ mồi vào khi thèm thèm. Trong trãi tôi cũng quen gần hết nhưng chưa khi nào làm gì tai tiếng cho các lão nên các lão cũng cho tôi vào khá tự do. Chỉ có điều làm vẫn bắt để điện thoại cùng túi đồ bên ngoài… Lão Hùng nghe đâu đại ca ghê gớm lắm nhưng tôi thấy lão như trẻ con.

Có đợt lão được ra ngoài làm mấy ngày thì tôi tình cờ được mấy xếp quản giáo gọi đến mang cho bộ bài vì hôm đó trời mưa. Đưa bài đến thì méo nào lại bắt tôi dám sát đám hộ vệ juventus kia mới oái oăm… Tôi cũng biết là cho có thôi vì được ra đây toàn là thanh niên gương mẫu và còn được mấy tay xăm trổ cầm đứng canh mấy cánh cửa nên cũng chả sợ.

Tôi đi ra chỗ lão vứt cho bao thuốc rồi nói nhỏ lão. Anh với anh em canh nhau mà hút đừng để người ngoài nhà thấy… Lão nhìn tôi một lúc rồi cũng gật đầu cho đám lau bau đang thèm nhỏ dãi chia nhau hút ở góc… Thế là mấy hôm đó tôi ngồi chém gió với lão và nói chuyện với lão. Có hôm lão chủ động bắt chuyện với tôi khi tôi đang câu cá là nhờ tôi xin cho chuyển sang làm việc trong nhà… Hôm sau tôi cũng nói đùa với mấy lão quản giáo khi đang nhậu tại nhà lão Phi anh tôi thì nghe đây hai hôm sau lão Hùng được chuyển sang đội làm vàng mã… Thế là từ đó lão hay trò chuyện khuyên bảo tôi thật lòng cùng với dãy tôi thổi sáo…

Ma xui quỷ khiến sang chơi nhà ông Phi thì gặp ngay cuộc nhậu thế là phê phê chung về ngủ tận hôm sau mới mò lên thành phố được. Thế là lần đầu tiên tôi biết bỏ một buổi thời sinh viên nhưng éo buồn cho mấy, vì hôm nay ví ông mày dày cộm. Được ông Phi bơm thêm cho ít cùng với khoản tiền mẹ đưa đủ tôi xài cả tháng thoải mái sao mà chả vui…

– Cháu ra kho một lấy… Đưa ra cơ sở hai cho O cái nha Hải. O Hiền mỉm cười vừa nói vừa đưa tôi đơn hàng.

– Dạ. Cháu đi ngay… Nói xong tôi lao vút đi ngay…

Tôi chạy con xe tấn 4 Kia len lỏi một lúc cũng đến kho hàng. Đưa tờ đơn cho mấy anh chị rồi ngồi uống cốc trà thì hàng đã bốc xong.

– Chưa bằng thì chạy chậm chậm thôi nha Hải… Một ông anh ở quê tôi lên đây làm cho O dượng nói.

– Ok anh…

Ở cái quê tôi cần méo gì bằng cứ chân đạp được ga, tay vô được số là lao lên xe chạy vèo vèo trong mỏ cùng cha mẹ liền đôi đứa biết chạy xe oto trước biết đi xe máy ấy chứ. O Dượng biết vậy nên nhiều lúc bí khi nhân viên bận cũng hay nhờ tôi chạy ra kho lấy ít đồ về…

Lùi xe vào cửa sau tôi phải tự mở cửa đi vào vì lạ là cửa lại khóa. Tôi đi lên phía trước định xem có ai để kêu phụ tay ra dỡ hàng xuống thì thấy cửa chính cũng đóng. Tôi thấy hơi lạ vì trước đây khi đưa xuống dù là ai cũng phải đưa đơn xuất kho cho bên này ký nhận rồi đưa về cho kế toán vô sổ mà giờ xuống lại không có méo nào. Đang dạo bước lên tầng hai kiếm long nước ngọt uống thì đi một đoạn tôi chững lại vì có âm thanh phát ra không lạ vào đâu được…

– Á… anh chết mất Hiền ơi…

Tò mò muốn xem ai được phúc tận hưởng cơ thể mỹ miều của O Hiền nên tôi rón rén nhẹ nhàng đi đến. Thông qua cái cửa sổ hành lang kéo rèm chưa hết tôi thấy O Hiền đang lõa lồ nằm sấp trên giường bú liếm cây dương vật người đàn ông. Công nhận gì Hiền có thân hình thật đẹp cùng cặp vú phải nói là to và hớp hồn vô đối. O đang say mê bú liếm cây dương vật khá to nhưng chiều dài thì hơi ngắn nếu so với tôi.

– Ứ… Sướng quá Hiền ơi… em bú cặc anh sướng quá… Sướng á… á…

Tôi tá hoả tí bổ ngoài hành lang khi nhìn ngước nhìn người đàn ông. Đó không ai khác chính là dượng Hưng. Trời ơi! O Hiền đang bú liếm nhiệt tình con cặc của chồng chị gái ruột mình sao… Đầu óc tôi choáng váng khi nhìn thấy hai người hôn nhau say đắm phía trong như đôi nhân tình…

– Em đi hai tháng làm anh nhớ muốn chết… Vừa xoa nắn cặp vú dượng vừa âu yếm nói…

– Đụ em đi anh… Em muốn lắm rồi… đuts vào đi anh…

– Nước ra khiếp chưa nè… dượng đưa cái tay vừa xoa xoa lồn O lên rồi nói…

– Nhanh lên anh… em muốn…

Á… ớ… sướng quá anh ơi… lồn em bót quá… Mạnh lên anh… xuất tinh vào lồn em đi… á… anh ra…

Tôi đứng ngây người nhìn cảnh làm tình dâm loạn phía trong mà con cặc căng cứng hết cỡ phía trong quần. Tôi ngây người ra nhưng may sao câu nói ấy của dượng trong cơn phê đánh thức tôi trở về với hiện thực. Tôi nhanh chóng rời căn nhà và khóa cửa ngoài lại lên xe ngồi ngây người…

O Hiền là em ruột O hà mà… sao lại làm chuyện đó với dượng. Ba cái chuyện này chỉ có trên phim thôi chứ… hàng vạn câu hỏi lởn vởn trong đầu tôi mà không tài nào có câu trả lời.

– Chưa xong hả cháu… O Hà nói vang lên trong điện thoại.

– Dạ dạ… cháu… cháu xuống mà thấy đóng cửa. Tôi ấp úng trả lời O.

– Chắc O Hiền đang tắm đó, cháu gọi O đi… Nói xong O cúp máy.

Đang nện nhau trong kia chứ tắm cái đéo gì… hết chỗ để thỏa mãn hay sao lại làm chuyện đó với anh rể mình vậy chứ.

– Cháu đưa hàng xuống mà đóng cửa O ơi… Nghĩ là nghĩ vậy nhưng tôi vẫn bấm số O gọi.

– Chìa khóa kho O đưa cháu đâu rồi… O Hiền vang vọng trong điện thoại nhưng lời nói như hổn hển…

– Cháu để quên mất trong cặp trên nhà rồi…

– O xuống giờ đó…

Tôi và O bê đống hàng vào mà không thấy dượng đâu mới lạ. Đầu óc tôi cứ đâu đâu làm O cứ nói tôi hoài. Một lúc sau tôi cũng chuyển xong thì đưa đơn cho O kia rồi về ngay…

– Rầm… cánh cửa đóng lại tôi nằm mệt mỏi trên giường khi thây dượng đang cười nói giới kia cùng đám nhân viên.

O Hiền đã lấy chồng nhưng không biết vì sao được gần hai năm thì hai vợ chồng ly dị và từ đó O lên đây phụ việc kinh doanh cho anh chị mình. O Hiền xinh đẹp cao ráo và có má lúm đồng tiền duyên lắm. Số đo ba vòng thì miễn chê cùng nước da như bé… Thời thanh niên trai xếp hàng tán O thì phải nói là cả cây số chứ chẳng chơi. Tôi nghe đám thanh niên nói là vợ ck o ly dị vì mẹ chồng o Hiền khó tính quá và vì mãi mà chưa có cháu…

Nếu giờ O mà muốn đi bước nữa thì khối thằng trai tân xin được quỳ gối trước O ấy chứ tại sao lại làm chuyện đó với dượng Hưng chứ. Ừ thì đồng tình là nhu cầu sinh lý nhưng thiếu đéo gì thằng chỉ cần cô bật đèn xanh thì lấy siêu xe đến đón đưa đi đụ ở resort chứ…

Nằm miên man hồi thì tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy thì trời đã nhá nhem tối với hai tin nhắn đến. Một của Linh một của con Cúc…

– Chiều nay xuống chộ anh Lĩnh nói chuyện cho rõ ràng đi. Tui ngán cái cảnh này lắm rồi… Con Linh nhắn tin…

– Tụ tập ông ơi! Chán quá. Con Cúc nhắn tin kêu tụ tập cùng mấy đứa thân thân quậy phá đây mà…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc màu cuộc sống

Số ký tự: 0