Phần 84
2022-06-21 11:36:00
Cũng chẳng có hoạt động báo cáo gì quan trọng, Tiếu Sĩ Lương không diễn thuyết chủ yếu hỏi thăm sơ qua tình hình của huyện, lúc chẩn bị lên xe quay về, Tiếu Sĩ Lương đi ngang qua Chu Thông thì đột nhiên ngừng lại, nắm chặt tay Chu Thông, vỗ nhẹ nhẹ bả vai nói:
– Tiểu Chu, khi nào lên tỉnh nhớ ghé vào nhà chơi nhé…
Nói xong lời này, ông nhìn Chu Thông đứng ngây ngốc, trong lòng Tiếu Sĩ Lương cười thầm, trải qua hai lần mình bắt tay, coi như là giúp tiểu tử này một phen, về phần kết quả sau cùng chuyện của hắn và Tiếu Phi, trước mắt rất là khó nói, còn phần về chuyện bồi dưỡng tiền đồ Chu Thông, trong khoảng thời gian ngắn này cũng không có nên nhét vào bên trong suy nghĩ của hắn, Tiếu Sĩ Lương dự tính sẽ quan sát Chu Thông một đoạn thời gian để xem hắn có khả năng hay không, còn chuyện hắn đi xa đến đâu, thì phải dựa vào tự bản thân của hắn…
Lúc Tiếu Sĩ Lương cầm tay Chu Thông, thì bí thư thành ủy Hạ Gia Nông trong lòng cũng vừa động, tại sao Tiếu Sĩ Lương lại có hai lần chủ động tìm đến Chu Thông để bắt tay, chẳng lẽ Chu Thông quả thật còn có hậu trường này, không ngờ tới một quan viên nho nhỏ tại Huyện Vân Sơn ở trấn Tân Thôn còn có được một bí thư Tỉnh ủy chủ động đến bắt tay, Hạ Gia Nông cảm thấy tiểu tử này sau khi trở về phải điều tra một chút, nếu có thể kết giao thì sẽ kết giao với thằng này.
Hạ Gia Nông cũng đến gần cầm tay của Chu Thông nói:
– Cậu tên là Chu Thông à, nhìn xem cũng được đấy…
Khi Hạ Gia Nông cầm tay của mình, Chu Thông cảm thấy có một loại cảm giác quái dị, Tiếu Sĩ Lương chủ động tới nắm tay của mình thì còn nói có lý do, hai người dù sao cũng là thông qua Tiếu Phi liên lạc, nhưng vị bí thư thành ủy đến nắm tay của mình thì hắn thấy không thông, ông ta cùng hắn hoàn toàn chẳng có dính dáng gì với nhau…
Nội chỉ chuyện bắt tay mà bây giờ cũng thành rối loạn trong nội bộ, người chờ đợi được lãnh đạo đến bắt tay thì không được, ngược lại thì các lãnh đạo vội vàng đến với một tiểu nhân vật bắt tay!
Bí thư Huyện ủy Lý Chấn càng nghĩ càng không hiểu rõ, hôm nay là ngày thế nào mà bí thư Tỉnh ủy và bí thư Thành ủy thư tất cả đều đến nắm tay một chủ tịch trấn Tân Thôn, việc này lộ ra vô cùng kỳ quái, ngay tại địa phương của mình mà vẫn xảy ra việc lạ, chuyện này khiến cho Lý Chấn có chút bị động rồi!
Đứng ở phía sau lưng Hạ Gia Nông, Lý Chấn nhớ tới lúc ở mỏ than Liên Hoa xảy ra tai nạn, chính thằng Chu Thông này nói to, suýt chút nữa là tiêu cái mạng già của mình, xem tình cảnh bây giờ, mình chẳng những không thể động đến hắn, mà còn phải giữ mối giao hảo với hắn, càng nghĩ ông càng buồn bực, nhưng Lý Chấn là người lão luyện trong chốn quan trường, ngay cả Tiếu Sĩ Lương và Hạ Gia Nông đều chủ động bắt tay Chu Thông, chính mình chẳng lẽ không đến nắm?
Đưa tay ra cầm tay Chu Thông, Lý Chấn cũng mỉm cười nói:
– Tiểu Chu cố gắng nhé…
Đi theo sau đó là Trịnh Phi Yến ẩn mắt đưa tình liếc nhìn Chu Thông một cái, cô đang nghĩ rằng lần sau khi hai người lên giường, thì đến phiên thằng này cỡi ở tại trên người mình, lúc bắt tay Chu Thông, hắn cố ý gẩy nhẹ trong lòng bàn tay của cô, Trịnh Phi Yến trừng mắt nhìn Chu Thông.
Đứng ở bên cạnh Chu Thông, bí thư trấn Khổng Tự Cường rất là khó chịu muốn chết, tại sao tất cả đều chạy tới bắt tay một cái chủ tịch trấn tay, còn ông thì đứng sờ sờ ở chỗ này lại giống người vô hình vậy, bí thư Tỉnh ủy không ngó đến mình thì cũng bình thường thôi, nhưng ngay cả bí thư thành ủy thư ký và bí thư Huyện ủy lại cũng không nhìn thấy sự tồn tại của ông…
Nhìn về phía Chu Thông, trong lòng Khổng Tự Cường rất là phức tạp, lẽ ra lần trước cơn sốc của chuyện ông và Nhậm Lan ít nhiều thì cũng nhờ vào Chu Thông giữ kín miệng, nếu hắn tung tin ra ngoài, chính mình chẳng những thân bại danh liệt mà còn bị bãi chức, nhưng lúc này trong mắt Khổng Tự Cường lại tràn đầy một loại cảm giác ganh tị, tiểu tử này thật là không nhìn ra, rốt cuộc là hắn có cái hậu trường dạng gì đây này?
Các lãnh đạo đều cầm tay hắn, Khổng Tự Cường cũng không thể biểu hiện khác được, từ xa đưa tay ra nói:
– Chu chủ tịch, sức khỏe là trọng yếu, đừng quá ráng sức trong công tác…
Chu Thông cũng phải khách sáo trò chuyện lại vài câu…
Tôn Mạnh Đồng vẫn luôn đi theo bên người Chu Thông, nhìn từng lãnh đạo đến gần Chu Thông đưa tay ra, chuyện này từ trước đến giờ, nàng chỉ thấy có ở trên tivi, lúc này trong lòng của nàng rất là thỏa mãn, giống như việc này chính là chuyện của chính nàng vậy, không ngờ nam nhân này lại có hậu trường mạnh như vậy, sau này phát triển tiền đồ thật là không ai cản nổi rồi, chính nàng tuy rằng cũng có bối cảnh, nhưng so với Chu Thông thì vẫn khác nhau xa.
Nhìn xe hơi của bí thư Tỉnh ủy đã đi mất dạng, trong lòng mọi người bắt đầu nghi hoặc, trong bụng của bí thư Tỉnh ủy muốn làm cái gì? Đem lãnh đạo thành phố gọi đến cũng chỉ là nắm lấy tay, nói cũng không nhiều lời, liền rời đi, duy nhất điểm sáng chính là hai lần cầm tay của Chu Thông ánh mắt quay qua nhìn mọi người có vẻ nhiệt tình thân thiết.
Hạ Gia Nông thì có thể lĩnh hội ý đồ của Tiếu Sĩ Lương, làm được đến chức vụ bí thư thành ủy, lĩnh hội được ý đồ của lãnh đạo thì rất là trọng yếu, mọi cử động khác thường của lãnh đạo đều có ý tư sâu xa, huống chi biểu hiện hôm nay của Tiếu Sĩ Lương khác thường như thế nào!
Sau khi bí thư Tỉnh ủy đi được vài ngày, Chu Thông trở thành đề tài nghị luận của mọi người, đối với quan hệ của hắn với bí thư Tỉnh ủy làm mọi người rất phân vân thắc mắc, có lời đồn nói hắn là con rể của Tiếu Sĩ Lương, nhưng có độ tin cậy không cao, Chu Thông dù sao cũng là xuất thân từ huyện Vân Sơn, gia thế bối cảnh của gia đình hắn, tất cả mọi người đề rất quen thuộc tường tận, làm sao lại có thể trở thành con rể của bí thư Tỉnh ủy được?
Xe đang chạy tốc độ cao phía trước, Tiếu Sĩ Lương chợt kêu lái xe dừng lại, ông xuống xe trầm ngâm nhìn cảnh vật chung quanh, cuối cùng chỉ vào một lối nhỏ trong rừng cây nói:
– Theo con đường này đi xuyên qua!
Chiếc xe hơi chạy chậm rãi dọc theo con đường nhỏ hẹp hòi trong rừng, xuyên qua rừng cây lại chạy thêm về phía trước tầm nửa tiếng đồng hồ thì đi vào một cái thôn trang nhỏ, dựa vào trí nhớ mơ hồ, Tiếu Sĩ Lương đi vào hướng đông của thôn, đến một khu nhà có cái trường học tan hoang, bên trong trường học cỏ dại mọc tràn lan, hoang vu, vừa thấy đã biết không sử dụng từ lâu.
Nhìn bên trong một căn nhà nhỏ đang bốc khói lên dầy đặc, Tiếu Sĩ Lương nhanh đến vài bước đẩy ra cánh cửa, khói đen cuồn cuộn tỏa ra làm cho Tiếu Sĩ Lương đang đứng ở ngoài cửa, lảo đảo té ngã trên đất, thư ký vội chạy nhanh đên đỡ Tiếu Sĩ Lương đứng dậy.
– Mau, mau… vào xem bên trong còn có người không?
Tiếu Sĩ Lương thở hổn hển hét to…
Tài xế và thư ký cởi áo bịt lấy miệng mũi vọt vào, không lâu sau đã ôm ra một người đàn bà ăn mặc mộc mạc theo kiểu thôn quê, nhìn thấy người đàn bà này bộ dạng rất đẹp tầm 50 tuổi, Tiếu Sĩ Lương nước mắt lưng tròng nói:
– Thanh Liên… bà sao vậy?
Khi người đàn bà tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm ở trong một gian phòng của bệnh viện trấn Tân Thôn, bà đang nhắm mắt lại hưởng thụ người đàn ông đang ôm bà trong lòng, bả vai rộng lớn, bắp thịt rắn chắc, tất cả đối với bà như là đang nằm trong mơ, đây cũng không phải là lần đầu tiên bà đã nằm mơ như vậy rồi.
Nhìn người đàn bà khép chặt đôi mi, Tiếu Sĩ Lương vuốt ve cái lưng bóng loáng của bà nói:
– Bà… đã tỉnh rồi à…
Người đàn bà mở choàng mắt, nhìn chằm chằm vào người đàn ông mà chính mình mong nhớ cả ngày đêm, tâm tình bà bị kích động nên lại ngất đi, Tiếu Sĩ Lương bàn tay vuốt ve khuôn mặt của bà, trầm giọng nói:
– Thanh Liên… là tôi đã phụ bà cả đời, tại sao bà lấy sai lầm của tôi mà tự tra tấn chính bản thân mình hả? Bà làm vậy là ngốc nghếch lắm có biết không?
Mấy phút sau thì người đàn bà tỉnh lại, nước mắt theo khuôn mặt bà chảy dài xuống, nhớ tới nhiều năm khổ sở, người đàn bà hai tay nắm chặt đấm lấy vào trong ngực Tiếu Sĩ Lương.
– Thanh Liên… con gái của chúng ta sao rồi?
Thấy tâm tình của người đàn bà dần dần bình tĩnh, Tiếu Sĩ Lương hỏi.
Người đàn bà thở dài nói:
– Một năm trước đây, có một tên vô lại trẻ tuổi nửa đêm thường xuyên đến quấy nhiễu tôi, đến một ngày tôi không phòng bị thì bị hắn xông vào trong nhà…
Nói tới đây người đàn bà lại khóc không thành tiếng…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro