Phần 76
2022-06-21 11:36:00
Bên trong phòng họp trấn Tân Thôn, bí thư Khổng Tự Cường mặt u ám lạnh lẽo, trưởng phòng tài chính của trấn Tân Thôn là Đường Tân Quốc ngày hôm qua lên trên huyện quan hệ với gái làng chơi bị bắt. Việc này không chỉ ảnh hưởng đến trấn, mà ngay cả huyện cũng đã ở tới.
Thật ra thì do là Đường Tân Quốc gặp chuyện không may, vốn là hắn lên huyện cùng với mấy người bằng hữu ăn cơm, lúc ấy tất cả mọi người uống rượu nên cao hứng, có người đề nghị đi mát xa, chuyện này cũng không có cái gì mà nên chuyện, mọi người tùy tiện đi tìm một tiệm mát xa đi vào. Kết quả, sau khi mát xa xong, nữ phục vụ viên nói tới hai ba câu, vài người say rượu đã đề nghị cho gọi gái làng chơi đến.
Lúc này Đường Tân Quốc thật sự là say, cây dương vật đồ chơi kia không nghe sai sử, không có làm gì được, nhưng khi cảnh sát huyện vọt vào ngay lúc cô gái làng chơi kia đang ra sức tại trên người của hắn bú liếm cho cây dương vật đứng lên, thân thể hai người trần truồng nói là không có gì, thì không ai tin rồi.
Theo lý thuyết chỉ cần phạt ít tiền là có thể ra về, nhưng kết quả mấy người bọn hắn lại bị bắt giữ, hiện tại trên huyện lý đã niêm phong tiệm mát xa này rồi.
Tất cả 5 thành viên đảng ủy trấn Tân Thôn đều đến đông đủ rồi, trong phòng họp từng đợt khói thuốc bay lên, không có ai muốn mở miệng nói trước…
Trưởng phòng tài chính Đường Tân Quốc là do một tay bí thư Khổng Tự Cường đề bạt lên, cho nên tất cả mọi người không biết phải nói cái gì.
– Không nghĩ tới Đường Tân Quốc lại làm ra chuyện như vậy!
Khổng Tự Cường phá vỡ không gian nặng nề nói. Ông ta rít mạnh một hơi thuốc, nhìn về phía mọi người nói:
– Tất cả mọi người cho ý kiến, nên xử lý chuyện này như thế nào đây.
Chu Thông nói việc này đối với công tác toàn trấn ảnh hưởng rất xấu, không xử lý là không được, thân hắn làm chủ tịch trấn, cũng không thể bao che, lớn tiếng:
– Tôi xem việc này tạo thành ảnh hưởng rất xấu, nếu không xử lý, nhân dân toàn trấn se đối với cán bộ trấn đối không còn tín nhiệm, cho nên tôi cho rằng phải giáng chức trưởng phòng tài chính của Đường Tân Quốc.
Nghe được Chu Thông nói như vậy, bí thư Khổng Tự Cường có chút âm lãnh nhìn Chu Thông liếc mắt một cái, Đường Tân Quốc là người của ông ta, có Đường Tân Quốc tồn tại, thì phòng tài chánh của trấn nằm ngay tại trong lòng bàn tay của ông, Chu Thông nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn muốn đem phòng tài chánh nắm bắt về trong tay?
Giống như là chờ Chu Thông lên tiếng trước, khi hắn vừa dứt tiếng, thì Đàm Kiếm lập tức ngồi thẳng thân thể nói:
– Phương thức xử lý của chủ tịch Chu hơi nặng một chút, trong công tác Đường Tân Quốc làm rất tốt, vừa rồi chỉ là cùng với các bằng hữu đi mát xa mà thôi, trên huyện cũng nói, hắn ta cũng chưa có chân chính làm cái chuyện đó, tôi đề nghị cảnh cáo về mặt đảng, hoặc là phạt hành chính là được, về phần giáng chức, tôi thấy chưa đến nỗi làm như vậy.
Đàm Kiếm cũng không phải là thành viên của đảng ủy trấn, nhưng trên huyện đột nhiên yêu cầu đưa Đàm Kiếm làm dự khuyết, dự thính vào cuộc họp của thường ủy hội, Chu Thông có gọi điện thoại trao đổi với Trịnh Phi Yến, thì nàng chính là nhàn nhạt nói câu:
– Cần phải trao đổi như vậy…
Cho nên thành viên trấn Tân Thôn là 5 người, nhưng thực tế tham gia thì 6 người.
Nghe xong câu này, Chu Thông trong lòng cười khổ, Đàm Kiếm nhất định là không muốn rút Đường Tân Quốc ra rồi, có Đàm Kiếm ủng hộ, bọn họ đã chiếm được hai phiếu, nếu có thêm một người nhập đầu đi qua, thì việc này cơ bản đã định xong rồi, sáu người thì đầu phiếu có thể sẽ xuất hiện thế cầm hoà, nhưng bí thư thì có quyền phát ngôn nặng hơn…
Chu Thông cũng không muốn cùng Khổng Tự Cường gây nên xích mích, nhưng chuyện của Đường Tân Quốc không xử lý thì không ổn, mình làm chủ tịch thì người trong trấn sẽ nói về mình như thế nào, đối với bước tiếp theo là tổ chức tuyển cử chủ tịch trấn, thì cũng không phải là chuyện tốt.
– Tôi đồng ý với ý kiến của chủ tịch Chu.
Trần Cương phó bí thư liếc nhìn Khổng Tự Cường chỉ nói một câu, rồi cũng không nói gì thêm nữa.
Chu Thông cũng không biết vì sao Trần Cương vẫn luôn muốn cùng Khổng Tự Cường đối nghịch, chuyện trên trấn, đại đa số thời điểm Trần Cương đều tỏ rõ ủng hộ về phe của hắn. Mặt khác, theo tình huống mà Chu Thông hiểu biết, Trần Cương là người bí thư kỷ ủy của huyện là Lý Duy Giang…
Nếu Thôi Tình đứng về phía của bí thư Khổng, sẽ tạo thành cục diện thế 3 phiếu đối 3 phiếu, Chu Thông âm thầm lắc đầu, hắn cứ nghĩ rằng chuyện của Đường Tân Quốc rõ ràng là phải xử lý, không nghĩ tới trong buổi họp lại xảy ra trường hợp như vậy…
Đúng lúc này, Thôi Tình đem chén trà nâng lên uống một hớp, sau đó lại để lên bàn.
Mọi người vốn cho là nàng sẽ phát biểu ý kiến, kết quả lại không nhìn thấy nàng nói cái gì.
Một lát sau, Thôi Tình nhìn nhìn Khổng Tự Cường rồi liếc mắt nhìn Chu Thông nói ra:
– Chuyện của Đường Tân Quốc ảnh hưởng tai hại vô cùng, nếu không xử lý thì không thể ổn định cán bộ, quần chúng trấn Tân Thôn tâm tình bất mãn, tôi đồng ý triệt tiêu chức vụ trưởng phòng tài chánh của hắn, mặt khác sẽ phân công cán bộ nào làm tốt đến tiếp nhận chức vụ này.
“Bụp” một tiếng, chén trà trên tay Khổng Tự Cường đặt mạnh trên bàn truyền ra tiếng vang.
– Cuộc họp đến đây chấm dứt, lần sau sẽ bàn lại việc chọn lựa người cho phòng tài chính.
Khổng Tự Cường nói xong liền đứng lên đi ra ngoài cửa.
Việc này rất quái dị!
Chu Thông biết thời kỳ trăng mật của mình cùng với Khổng Tự Cường sắp đến hồi kết thúc, từ rày về sau, nếu muốn cùng Khổng Tự Cường làm tốt mối quan hệ sẽ rất là khó khăn.
Thôi Tình cũng đứng dậy mỉm cười với Chu Thông rồi đi ra ngoài.
Nhìn thấy Thôi Tình tươi cười, Chu Thông cũng nham nhở cười lại, nụ cười của Thôi Tình rất mập mờ, tựa hồ là bởi vì hai người đã cùng nhau quan hệ trên giường, vào lúc mấu chốt thì Thôi Tình ủng hộ Chu Thông, nhưng cái nụ cười này làm cho Chu Thông thấy hình như không phải là như thế, tuy rằng Thôi Tình nhìn qua thì giống ủng hộ hắn, trên thực tế cũng là làm cho mình với Khổng Tự Cường quan hệ càng thêm đối đầu.
Tình huống bây giờ của trấn là Thôi Tình đang ở trung tâm một mình, nàng theo bên nào, thì bên đó sẽ sẽ thủ thắng, Khổng Tự Cường hiện tại mạnh hơn nhiều do có Đàm Kiếm một lòng trợ lực, còn Trần Cương tuy nói rằng phần nhiều việc thì đều đứng về phe của hắn, nhưng cũng không phải nhờ như vậy mà có sự thân mật, chỉ có thể coi là đồng minh tạm thời mà thôi, nghĩ đến đây, Chu Thông cảm thấy rất là đau đầu.
Đi vào bên trong phòng làm việc của mình, Chu Thông càng nghĩ càng cảm thấy bực mình, hiện tại thế cục của trấn đang lặng lẽ phát sinh biến hóa, nếu dưới tình huống này, hắn dần dần sẽ vào thế đối lập với Khổng Tự Cường, hiện tại điều này thì hắn chưa muốn xảy ra…
Suy nghĩ một chút, Chu Thông quyết định tự mình đi tìm Khổng Tự Cường để giải thích một chút, việc gì có thể hóa giải thì tận lực hóa giải, nếu không thể hóa giải cũng phải đem sự tổn thất giảm xuống đến mức thấp nhất, bảo trì hòa hoãn hợp tác với Khổng Tự Cường đối với hắn chỉ có lợi mà vô hại, hắn liền cầm lấy một hộp lá trà mà Tiếu Phi đưa cho hắn lúc ở TP Lâm Giang, đi đến phòng làm việc của bí thư Khổng.
Vừa tới trước cửa phòng làm việc thì thấy trên cửa treo tấm bảng “Bận việc miễn tiếp khách”, Chu Thông xoay người chuẩn bị rời đi, thình lình hắn nghe đến bên trong truyền đến tiếng kêu dồn dập của phụ nữ, hắn gõ cửa cũng không có tiếng trả lời, lại chuẩn bị rời đi, thì từ bên trong truyền đến tiếng người phụ nữ:
– Mau mau đến cứu bí thư Khổng!
Nghe tiếng la như thế, Chu Thông liền đẩy mạnh cửa ra xông vào, trong văn phòng không có người, bên cạnh phòng nghỉ ngơi có chút động tĩnh, hắn đẩy ra thì thấy Khổng Tự Cường trần truồng nằm ở trên giường không nhúc nhích, người phụ nữ kinh hoảng nói:
– Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Chu Thông chú ý tới tình cảnh hai người, người đàn bà cũng trần truồng không kịp mặc quần áo đang đứng ở trước mặt mình, hai bầu vú kịch liệt phập phồng, trên khuôn mặt tuyết trắng nhiễm một tầng đỏ ửng, đôi mắt đẹp với hàng lông mi đen nhánh không ngừng rung động, hai cái bờ mông to lớn mê người, ngay chính giữa trung gian cái khe đít chạy dài sâu như không thấy đáy, cái âm hộ đào nguyên mật động không thể ẩn dấu nơi động khẩu hai mép nhỏ âm hộ kiều nộn sưng đỏ ướt át, hoàn toàn không có trở ngại dưới ánh mắt nhìn của Chu Thông, trên khuôn mặt nàng, Chu Thông nhận thức được, đó là Nhậm Lan, nguyên là em vợ của bí thư huyện ủy Tôn Triều Dương trước kia, cặp mông trắng như tuyết còn dính đầy chất lỏng màu trắng, đang từ phía sau câu chậm rãi nhiểu xuống, trước hai bầu vú, hai đâì nám vú đã không chịu nổi trãi qua nhiều sự xoa nắn đã biến thành màu đỏ thẩm, Khổng Tự Cường thì hai chân đang vô lực giãy dụa nhè nhẹ.
Chu Thông hướng về Nhậm Lan nói:
– Chị trước mặc xong quần áo, sau đó giúp bí thư Khổng mặc vào quần áo tử tế, rồi gọi xe cấp cứu bệnh viện đế cứu giúp.
Nói xong, Chu Thông cầm lấy giấy vệ sinh bên giường lau lên trên mông đít của Nhậm Lan còn dính hỗn hợp chất lỏng tinh dịch, đầu ngón tay của hắn thoáng qua bên dưới bộ lông âm hộ nàng cũng dinh dính một ít dịch nhờn, sau đó hai người dìu Khổng Tự Cường ngồi xuống trước bàn làm việc ở ngoài.
Sắp xếp xong, liền bấm số điện thoại cấp cứu, hắn thông báo các lãnh đạo đảng ủy trong cơ quan…
Rất nhanh trong phòng làm việc của Khổng Tự Cường đến đứng đầy người.
– Bí thư Không làm việc vất vả lâu ngày, tích tụ phong hàn nên ngất xỉu tại trên bàn làm việc, cũng nên thông báo để cho toàn thể cán bộ trấn Tân Thôn học theo tấm gương này nha…
Dù sao cũng có duy nhất Chu Thông là người chứng kiến, nên hắn nói sao thì mọi người biết vậy…
– Vừa rồi tôi báo công tác, thì phát hiện cửa khép hờ, thì ra bí thư Khổng bị mệt nên ngất xỉu trong phòng làm việc, trong tay còn cầm văn kiện phê duyệt.
Nói xong Chu Thông vẻ mặt bi thống thở dài…
Mọi người cẩn thận quan sát phòng làm việc của bí thư, bên trong không gian vẫn còn nồng đậm mùi vị tinh dịch, lúc này mới bắt đầu đánh giá lại Chu Thông, cảm thấy hắn đây chính là một nhân tài, miệng bịa chuyện mà sắc mặt không thay đổi, Khổng Tự Cường làm việc mệt đến ngất xỉu tại trên bàn làm việc? Vô nghĩa, nói mệt khi ở trên giường thì thật ra còn có thể tin tưởng. Nhưng hiện ở tình huống này mọi người cũng không thể bàn tán trái lại, chỉ có thể đón ý nói hùa:
– Đúng rồi, bí thư vẫn trấn Tân Thôn của chúng ta là một cán bộ gương mẫu.
Bên trong không ngừng truyền đến tiếng thở dài.
Khổng Tự Cường được xe cứu thương chạy đến mang đi, mà mọi người ở đây với những ánh mắt nghi ngờ nhìn theo…
Ngoài dự đoán của mọi người là sáng sớm hôm Khổng Tự Cường đã khỏe mạnh đi đến phòng làm việc của Chu Thông, bệnh viện gởi tới bệnh án là như thế này: Do làm việc mệt nhọc quá độ, tâm tình kích động làm cho tim bị ép nhanh, gây nên cơn sốc choáng…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro