Phần 157
2024-02-16 12:19:00
Thời gian trôi qua từng phút, tựa hồ như Tư Kiến cố ý kéo dài thời gian, ở trong nhà tắm thật lâu, cẩn thận rửa sạch toàn thân. Tựa hồ như hắn biết đêm nay sẽ có một mối quan hệ da kề da với cô, cho nên phải rửa sạch mọi thứ bẩn thỉu trên cơ thể mình. Hắn vừa tắm vừa nhìn cửa, như thể đang tính thời gian thuốc bắt đầu phát tác.
Mà dương vật ở dưới háng hắn vẫn cương cứng, bởi vì quan hệ nước từ vòi sen chảy ra, cũng không biết mã nhãn có tiết ra dịch tuyến tiền liệt hay không.
Bên kia Khả Hân vừa xem TV vừa chăm sóc da, chẳng qua ánh mắt thỉnh thoảng nhìn cửa nhà tắm. Mấy ngày nay, tuy rằng cô vẫn cực lực khắc chế, nhưng trong đầu cô không lúc nào không nhớ lại thân thể cường tráng của Tư Kiến, nhất là dương vật dưới háng tản mát ra vẻ đẹp nam tính.
Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Khả Hân càng lúc càng ửng hồng, nhưng cô không phát hiện ra điều gì, vẫn tiếp tục xem TV, chẳng qua hô hấp dần dần có chút không đều, nhưng cô cũng không phát hiện ra những dị thường này, chỉ lấy tay vỗ vỗ hai má mình.
“Kẹt…” Theo tiếng mở cửa nhà tắm, Tư Kiến tắm xong đi ra khỏi nhà tắm, bất quá có chút khác thường ngày, lần này nửa người trên của hắn không mặc đồ, trực tiếp đi ra. Nam nhân ở trần cũng không có gì lạ, lạ là ở chỗ dương vật của hắn vừa mới ở trạng thái cương cứng, cho nên lúc hắn đi, giữa quần ngủ rõ ràng nhìn thấy hình dạng dương vật, so với mấy ngày trước càng thêm rõ ràng hơn.
Mà Khả Hân cũng càng thêm khẩn trương. Sau khi nhìn Tư Kiến một cái, cô vội vàng dời ánh mắt đến TV, hô hấp cũng trở nên dồn dập vài phần, trong mắt mang theo một tia bối rối. Nguyên nhân khiến cho cô bối rối như vậy là vì hắn cầm một cái khăn nhỏ vừa lau đầu, vừa đi tới cô, làm sao cô có thể không lo lắng khi trông thấy hắn gợi cảm như vậy? Và cơ thể cô đã trải qua những thay đổi mà cô không biết.
“Mẹ, còn khăn tắm không?” Mẹ cho con mượn được không? Khăn tắm của con sơ ý làm rơi xuống nước bị ướt, cả quần ngủ cũng ướt!” Tư Kiến đi đến bên cạnh Khả Hân, đứng ở một bên không có ngăn tầm mắt của cô xem TV, trong giọng nói mang theo một tia áy náy và xấu hổ, như thể khó mở miệng hỏi mượn khăn tắm của cô, hơn nữa còn giải thích nguyên nhân mình không mặc đồ nói rõ ràng trước mặt cô.
“Dối trá…” Trong lòng tôi không khỏi thầm mắng, vừa rồi trong nhà tắm tôi nhìn thấy rất rõ ràng hắn cố ý làm ướt đồ ngủ và khăn tắm. Thấy vậy, tôi mới hiểu thuốc của hắn hoàn toàn không phải là mê dược mà là thuốc kích dục hoặc là thuốc thôi tình, nếu như là mê dược Khả Hân đã ngất rồi.
“Ừm, cho con đây, xong rồi bỏ giặt với khăn tắm của con…” Khả Hân đưa cái khăn tắm cho Tư Kiến, sau đó muốn trực tiếp đi vào nhà tắm, nhưng nhìn bộ dáng của cô giống như đang trốn tránh.
Tư Kiến đang đứng bên cạnh cô, cô ngồi trên ghế sofa, háng của hắn ở ngay trong tầm nhìn của cô, cô nhìn thấy rõ ràng hình dáng dương vật của hắn từ khóe mắt, cô sợ nếu tiếp tục ở lại sẽ không khống chế được mà phát sinh chuyện không hay, sợ mình nhịn không được.
“Không cần, con thuận tay đã giặt xong rồi…” Tư Kiến vừa nói vừa lau người bằng cái khăn tắm có mùi thơm của cô, tựa hồ như không muốn cho cô cơ hội để trốn tránh.
“Ồ… giặt rồi… giặt sạch rồi… thôi mẹ buồn ngủ, mẹ đi ngủ trước…” Nghe Tư Kiến nói, Khả Hân vốn chuẩn bị đứng dậy đáp lại, lại đặt mông ngồi trên ghế, bất quá vừa ngồi xuống, cô lại nghĩ đến cái gì, lại đứng dậy, sau đó ánh mắt không lay chuyển trên TV, lướt qua người hắn, đi tới phòng ngủ, lúc này mặt của cô đã nhiễm đỏ ửng.
“Ừm, hôm nay trạng thái tinh thần của mẹ không tốt lắm, có phải không thoải mái không?” Tư Kiến nhìn bóng lưng Khả Hân hỏi, trong giọng nói lộ ra sự quan tâm, nhưng lời nói mẫn cảm như vậy làm cho bóng lưng cô cứng ngắc lại.
“Không có gì, có lẽ mấy ngày nay mẹ mệt…” Khả Hân quay lưng lại với Tư Kiến nói, bước chân không hề dừng lại chút nào.
Sau khi Khả Hân vào phòng ngủ, cô đóng cửa lại và dựa lưng vào cửa, tay ôm bộ ngực đầy đặn của mình, thở hổn hển, tựa hồ như cảm thấy sắp ngạt thở, mà hai chân cũng nhẹ run, hơn nữa hai chân kẹp chặt vào nhau, rất chặt rất chặt.
Bên kia, Tư Kiến ngồi trên ghế sofa xem TV, hắn dùng khăn tắm lau người và tóc, ánh mắt không ngừng nhìn chằm chằm cánh cửa phòng của Khả Hân, hắn có vẻ rất khẩn trương, bởi vì sau khi cô vào phòng lại phá lệ không có khóa trái cửa, hắn cũng đang khẩn trương không biết thuốc đã phát huy tác dụng chưa, hắn đang đánh giá tình hình hiện tại để quyết định phải làm gì tiếp theo.
Kỳ thật không phải Khả Hân không có khóa cửa phòng, mà là dựa vào cửa phòng để giải tỏa cảm xúc bị đè nén bấy lâu nay. Sau khi nghỉ một lát, dường như cô có chút đứng không vững, hai chân khẽ run, cuối cùng cô loạng choạng đi tới giường, toàn thân vô lực nằm trên giường, tay vẫn ôm ngực. Mà lúc này tinh thần hoảng hốt cô đã quên mất một chuyện quan trọng nhất, cô quên khóa trái cửa phòng.
Còn Tư Kiến ở phòng khách nghe phốc một tiếng, tuy rằng âm thanh rất nhỏ nhưng vẫn bị hắn nghe được. Hắn biết Khả Hân đã nằm trên giường, hơn nữa từ thanh âm nằm xuống có thể đoán dược hiệu đã phát huy tác dụng, quan trọng nhất là cô không có khóa trái cửa phòng.
Hắn nhanh chóng lau khô những giọt nước trên người, sau đó vươn vai, định đi tới cửa phòng Khả Hân, chẳng qua cước bộ vừa mới nâng lên, hắn lại do dự. Có lẽ hắn đang cân nhắc nhiều khả năng khác nhau và cũng tự hỏi liệu có phải vì tinh thần hoảng hốt mà cô quên khóa trái cửa phòng hay không, cũng lo lắng cho những tình huống khác, hắn thật sự quá để ý đến cô, cho nên hoàn toàn không dám mạo hiểm, cho dù có một chút nguy hiểm. Hắn đứng tại chỗ rối rắm hồi lâu, cuối cùng tắt đèn phòng khách, lưu luyến nhìn cửa phòng Khả Hân và đi về phòng ngủ của mình.
Tư Kiến trở về phòng ngủ của mình, Khả Hân đang nằm trong phòng ngủ nghe tiếng tắt đèn và tiếng bước chân của hắn, lúc này cô mới bừng tỉnh, mới nhớ tới mình không có khóa trái cửa phòng, cô có chút suy yếu đứng dậy, chuẩn bị đi khóa trái cửa. Chẳng qua cô vừa ngồi dậy lại do dự, dù sao hắn đã trở về phòng ngủ, điều đó có nghĩa là hắn hoàn toàn không có ý định xâm phạm cô. Cô suy nghĩ một chút rồi lại nằm trở lại trên giường, nhiều ngày hắn vẫn luôn giữ quy củ, khiến cho cô đã buông lỏng cảnh giác không ít.
Sau khi cô nằm lại trên giường, hô hấp càng lúc càng dồn dập, vì không muốn phát ra tiếng động quá rõ ràng, cô hé mở hai cánh môi đỏ mọng gợi cảm.
“Hơ… Hơ… Hơ…” Cô không ngừng phả ra hương thơm từ đôi môi đỏ mọng, hai tay thay phiên nhau ấn lên bộ ngực đầy đặn, không muốn để bộ ngực phập phồng nặng nề như vậy.
Khả Hân không mảy may nghi ngờ, dù sao thì cô cũng hiểu rõ dục vọng của mình nhất trong mấy ngày này, mỗi đêm cô đều không nhịn được mà thủ dâm, mỗi đêm đều không nhịn được mơ tưởng về cơ thể của Tư Kiến, hơn nữa bị hắn khơi mào, dục vọng của cô khó có thể tự kiềm chế, nếu như không phải lý trí của cô còn trách nhiệm với tình cảm của chúng tôi, có lẽ cô đã sớm bước thêm một bước đó rồi.
Còn một lý do khác, đó là Tư Kiến không lộ ra bất kỳ dấu vết mập mờ nào, ở trước mặt Khả Hân hắn vẫn luôn cư xử như thể thật sự coi cô như mẹ, không có bất kỳ hành vi làm càn nào. Có lẽ trong lòng cô cho rằng hắn đã trưởng thành, không còn là con nít nữa, nếu như lúc này cô tùy tiện làm chuyện lỗ mãng, vạn nhất hắn cự tuyệt, như vậy cô nên xử trí như thế nào đây? Cho nên có rất nhiều nguyên nhân khiến cho cô không dám bước tới bước này.
Nếu Tư Kiến mạnh dạn thổ lộ với Khả Hân, cô sẽ lựa chọn như thế nào? Là lao vào vòng tay của hắn? Hay là sẽ trốn đến nhà bạn thân để tránh, chờ tôi đi công tác về? Tôi nghĩ cô sẽ chọn phương án thứ hai, không tại sao khác, cô rất quan tâm đến tình cảm hiện tại của chúng tôi, cô không dám mạo hiểm một lần nữa.
Sau khi Tư Kiến ở phía bên kia trở về phòng, hắn bật cái laptop lên, tựa hồ như đối với những dược vật kia hắn không có tin tưởng lắm, cũng không biết trước đây hắn có từng dùng qua chưa, cũng không biết dược hiệu như thế nào, hiệu quả ra sao, đây cũng là nguyên nhân vừa rồi hắn không dám mạo hiểm.
Mấy ngày trước, hắn vẫn hy vọng Khả Hân không có khóa trái cửa phòng, nhưng hôm nay cô không khóa trái, hắn lại do dự. Trong lúc do dự, Tư Kiến bật hệ thống giám sát lên và màn hình phòng ngủ cách phòng ngủ của hắn chỉ trong gang tấc, được hiển thị trước mặt hắn…
… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: http://bimdep.pro/nuoi-soi-trong-nha/
Tư Kiến ngồi trên giường quan sát phản ứng của Khả Hân, bên kia lư hương còn đang bốc khói trắng, ở phòng khách tối đen có thể nhìn thấy từng đoàn hình uốn loạn của khói, tủ TV cách phòng cô gần nhất, tuy rằng cửa phòng đã đóng, nhưng khói vẫn xuyên qua khe cửa chui vào trong phòng.
“Ừm…” Khả Hân đang nằm trên giường, vuốt ve cơ thể và thì thầm nhẹ nhàng, hai chân cô không ngừng kẹp chặt vào nhau, không ngừng dây dưa. Sau khi kiên trì mấy phút, cô thò ngón tay vào quần lót và bắt đầu thủ dâm như ngày hôm qua, sau khi vuốt ve vài cái cô liền chuẩn bị cởi quần lót ra, bất quá trước khi cởi quần lót, cô mở mắt ra.
Lúc này trong mắt tràn ngập hoang mang và dục vọng nhìn cửa phòng, cô biết cửa phòng chưa khóa trái, trong mắt tràn ngập dục vọng dâm đãng hiện lên một tia giãy giụa.
Một lúc lâu sau, Khả Hân ngồi dậy, trái tim tôi cũng theo đó mà thắt lại, cô từ từ xuống giường, thậm chí ngay cả dép lê cũng không mang. Chân trần cô đi tới cửa phòng, nghiến răng nhìn ổ khóa, rối rắm một lúc rồi nhanh chóng đưa tay vặn ổ khóa.
“Cạch…” Theo một tiếng vang nhẹ, cửa phòng được khóa trái. Sau khi khóa cửa lại, thân thể cô giật vài cái thiếu chút nữa té ngã, như thể đã hoàn thành một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, cô thở phào.
Tư Kiến thấy Khả Hân từ trên giường ngồi dậy, mặt hắn kề sát màn hình máy tính, trên mặt lộ vẻ mong chờ và kích động, chẳng qua sau khi cô khóa cửa, tay hắn nắm chặt thành nắm đấm, vẻ mặt từ hưng phấn chuyển thành thất vọng.
Khả Hân đứng tại chỗ bình tĩnh lại một lúc, sau đó loạng choạng trở lại giường, bàng hoàng ngã xuống giường như mất đi tất cả khí lực. Sau khi cô nằm trên giường, lập tức đưa tay cởi quần lót ra, ngón trỏ dài nhất tay trái trong nháy mắt cắm vào trong âm hộ đã ướt nhẹp nơi háng.
“Phụp…” Có tiếng khí bị ép ra khỏi âm đạo khi ngón tay của Khả Hân biến mất trong âm hộ.
“Ah…” Khả Hân phát ra một tiếng rên khẽ, sau đó tay phải của cô nhanh chóng che chặt miệng.
“Chuýt chuýt chuýt chuýt…” Sau đó là tiếng ma sát dâm thủy, ngón trỏ của cô nhanh chóng chen vào trong âm hộ của mình. Mấy ngày nay cô đều dùng ngón trỏ này làm dụng cụ thủ dâm để giải tỏa ham muốn tình dục của mình.
“Umm… ummmm…” Một lát sau, hình như Khả Hân cảm thấy có chút không quá đả, cô cầm lấy con gấu bông nhỏ cắn, đem tay phải của mình trống rỗng, rảnh tay bắt đầu vuốt ve thân thể đầy đặn của mình. Trong quá trình này, cô có một hành vi thủ dâm mới, đó là thỉnh thoảng đưa ngón trỏ vào miệng mút.
“Ah…” Khả Hân phát ra tiếng rên nặng nề, trong đầu cô nhất định là đang tưởng tượng dương vật tráng kiện của Tư Kiến.
“Chuýt chuýt chuýt chuýt…” Tiếng nước được ngón trỏ bơm vào trong âm đạo Khả Hân càng lúc càng lớn, dâm thủy chảy ra càng lúc càng nhiều, lúc này cả người cô đầy mồ hôi, làn da khắp người đỏ bừng, thậm chí váy ngủ trên người cũng thay đổi hình dạng dính chặt vào người cô.
Thời gian trôi qua từng phút, hô hấp của Khả Hân càng lúc càng dồn dập, cơ thể cô càng lúc càng đỏ bừng, mồ hôi cũng càng lúc càng nhiều, nhưng cô lại không cách nào đạt tới cao trào!
Trong những ngày thủ dâm vừa qua, ít nhiều Khả Hân cũng đạt được cao trào, bất luận cao trào lớn nhỏ, nhưng lúc này, thời gian đã trôi qua thật lâu mà cô không cách nào đạt tới cao trào, ngược lại phản ứng dục vọng tình dục của thân thể lại càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Nhìn thấy điều này, cuối cùng tôi cũng có thể xác định loại thuốc mà Tư Kiến đốt trong phòng khách nhất định là thuốc kích dục. Dục vọng của Khả Hân đã bị dược vật khơi mào, nếu như là nữ nhân khác, lúc này có thể đã mất khống chế, chẳng qua cô vẫn còn kiên trì, chỉ không biết cô có thể kiên trì được bao lâu.
Tư Kiến ở phòng khác nhìn màn hình máy tính mà có thể an ủi, trong mắt hắn mang theo dục vọng và mong đợi, hắn cởi quần, để lộ dương vật cương cứng và sung huyết ra ngoài. Ở trong phòng ngủ tối om, ngoại trừ màn hình laptop, còn có một điểm sáng bóng, đó là đầu rùa, phía trên có một giọt nước như trân châu trong suốt, đó là dịch tuyến tiền liệt không ngừng tiết ra ngoài.
Đêm nay Khả Hân thủ dâm mạnh hơn nhiều so với mấy ngày trước, có thể nói bất kể là phương pháp thủ dâm của cô hay là các loại rên khác nhau phát ra từ cơ thể cô, đều hơn nhiều so với trước. Tư Kiến cũng bị kích thích đến mức không thể chịu nổi, hô hấp càng lúc càng dồn dập, nếu như không phải cô khóa trái cửa phòng, hiện tại hắn đã xông qua, mọi chuyện sẽ như củi khô gặp lửa, dục hỏa của hai người sẽ bùng cháy trong phòng của chúng tôi.
Thời gian trôi qua từng phút, tuy rằng Tư Kiến đã uống thuốc giải, nhưng khói thuốc nhàn nhạt kia vẫn có chút ảnh hưởng đối với hắn. Dương vật dựng thẳng lên, không ngừng sung huyết. Hắn đưa tay nắm lấy thân dương vật, tựa hồ như để cho nó an phận một chút, cũng tựa hồ như hy vọng có thể truyền cho nó một ít nhiệt độ, thân thể hắn rất cường tráng bàn tay cũng rất lớn, nhưng lại không nắm được toàn thân dương vật của hắn.
“Hừ…” Qua khoảng nửa giờ, Khả Hân ngừng thủ dâm, rút ngón trỏ ra khỏi âm đạo và đặt tay phải còn lại ở một bên thân thể, cô không đạt được cao trào, mặc dù cô đã rên rỉ vài lần, thanh âm tương đối cao trong suốt thời gian đó, giọng cô đã khàn khàn nhưng lại chậm chạp không đạt tới đỉnh cao, dục vọng tình dục của cô lên xuống tám phần, một mực lơ lửng ở mép dưới của cao trào lại không thể lên được đỉnh.
Khả Hân nhắm mắt lại và thở một cách nặng nề, cô đã nhả con gấu nhỏ ra, hơn nữa khóe miệng tựa hồ như có một ít lông gấu, dường như là ở trên búp bê gấu rời ra, có thể thấy được lực cắn của cô mạnh đến mức nào.
Khả Hân không đạt được cao trào là chuyện trong dự liệu, dù sao dục vọng tình dục bị thuốc khiêu khích, không dễ dàng đạt tới cao trào, huống hồ ngón trỏ của cô tuy rằng thon dài, nhưng còn lâu mới so sánh được với dương vật của nam nhân.
Tư Kiến ở căn phòng bên cạnh, thấy Khả Hân không đạt được cao trào, hắn như trút được gánh nặng, nếu như cô thủ dâm có thể hóa giải thuốc, vậy hắn chỉ còn dựa vào cường bá.
“Hức hức hức…” Vào lúc này, có tiếng nức nở trong tai nghe, tôi và Tư Kiến lấy lại tinh thần, phóng to màn hình thì thấy Khả Hân đang nằm trên giường khóc nức nở, hơn nữa trên mặt lấm tấm mồ hôi lại chảy ra nước mắt, Khả Hân khóc? Tại sao khóc? Khóc vì nhớ chồng? Khóc vì bị kìm nén ham muốn tình dục không giải quyết được? Hắn ở cách vách, hai người lại trong gang tấc? Nhìn thấy cô đang nức nở, tim tôi rất đau đớn, mà hắn trong màn hình, trên mặt hiện lên một tia không đành lòng.
Tư Kiến thật lòng yêu Khả Hân, thực sự yêu cô, hiện tại bộ dáng cô như thế này, biểu tình của hắn có vẻ rất đau khổ, có lẽ hắn không ngờ cô lại vằn vật như thế, bị dục vọng tra tấn thống khổ đến như vậy. Hắn thở dài, cuối cùng cũng thừa nhận mình đã thất bại, hắn đánh giá thấp ý chí của cô, có lẽ hắn thật không ngờ cô lại có thể chống cự được dược vật đến mức này.
“Ài…” Tư Kiến nặng nề thở dài, hắn điều chỉnh cái laptop sang chế độ chờ, màn hình trở nên tối đen, hắn mặc quần ngủ vào đi đến bên giường, lấy hộp thuốc ra.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng tôi lại khẩn trương lên, chẳng lẽ hắn cảm giác dược lực không đủ công hiệu chuẩn bị tăng thêm lượng thuốc sao? Phải biết rằng trong thuốc có độc, nhất là thuốc kích dục uống nhiều có thể mất mạng, tôi đã từng thấy trên TV có người tự sát sau khi uống rất nhiều Viagra.
Tư Kiến mở hộp thuốc ra, sau đó hắn không lấy lọ thuốc kích dục như tôi tưởng tượng mà lấy lọ thuốc hắn đã uống trước, hẳn là thuốc giải. Hắn nắm chặt lọ thuốc, mặt không ngừng rối rắm, xem ra hắn chuẩn bị giải độc cho Khả Hân, nước mắt của cô đã đánh thức lương tri trong lòng hắn, sự đau lòng của hắn đối với cô khiến cho hắn buông tha dục vọng của mình.
Nhìn thấy vậy trong lòng tôi không khỏi sinh ra một chút bội phục hắn, hành vi của hắn như thế này ít nhất đã chứng tỏ lương tâm của hắn vẫn chưa chết.
“Ài…” Tư Kiến lại thở dài, hắn đặt cái hộp dưới gầm giường, tắt đèn phòng thừa dịp bóng đêm chuẩn bị lẻn vào phòng khách, có lẽ hắn dùng phương pháp cũ rắc bột thuốc lên huân hương, cũng có lẽ lấy danh nghĩa Khả Hân không được thoải mái đưa thuốc cho cô uống. Nghĩ đến những thứ này tôi không khỏi có chút mong đợi hắn sẽ viện cớ gì để khiến cho cô uống thuốc giải.
Chỉ là khi Tư Kiến vừa mới đi tới trước cửa phòng ngủ, tay còn chưa chạm tới tay nắm cửa thì…
“Kẹt…” Một tiếng mở khóa rất nhẹ nhưng rất thanh thúy từ phòng khách truyền đến, trong bóng đêm yên tĩnh này rất rõ ràng, còn phát ra một tiếng vọng nhỏ.
Thanh âm đột ngột vang lên khiến cho Tư Kiến giật mình hoảng sợ, hắn đứng ngây ngốc ở cửa phòng, tự hỏi mình có nghe lầm hay không…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro