Nuôi sói trong nhà

Phần 142

2024-02-16 12:19:00

Phần 142
“Alô…” Tư Kiến nhận điện thoại, có chút hồ nghi, còn mang theo kích động.

“Tư Kiến, mau về nhà…” Khi điện thoại bên kia vang lên âm thanh, tôi nghe rõ ràng âm thanh của Khả Hân, quả nhiên là cô gọi điện thoại tới. Chẳng qua thanh âm cô rất lớn, cho nên lúc này tôi nghe được rõ ràng.

“A… về nhà… về nhà…” Sau khi nghe Khả Hân nói, nó sửng sốt, tựa hồ như có chút không tin được. Cô gọi điện thoại cho hắn, đã làm cho hắn rất cao hứng, dù sao cũng có thể chứng minh cô không còn giận hắn nữa, cô đã bỏ qua! Khả Hân bảo hắn về nhà khiến cho hắn rất hồ nghi.

“Đừng nói nhảm nữa, mau về nhà!” Ở bên kia Khả Hân có vẻ rất lo lắng và hét qua điện thoại.

“Ồ… được rồi…” Trong lúc nhất thời Tư Kiến không có phản ứng, dù sao cũng nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng hắn vẫn đáp ứng.

Tư Kiến vừa đáp xong, bên kia điện thoại liền cúp máy, hắn sững sờ nhìn điện thoại trong tay, trong lúc nhất thời không hiểu ra sao, nhưng lời nói của Khả Hân, hắn không dám không tuân theo, bất chấp chuyện khác hắn nhanh chóng mặc đồ vào, sau đó chạy ra khỏi phòng, cả Tứ Hợp viện liền lâm vào trong yên tĩnh.

Có vẻ như khi Khả Hân về đến nhà, đột nhiên cô phát hiện tôi đang bất tỉnh, cô là một nữ tử gầy yếu, không thể di chuyển tôi, dưới tình thế cấp bách cô không có nghĩ đến người khác, trước tiên gọi Tư Kiến. Xem ra Khả Hân thật sự rất lo âu, nếu không, cô hoàn toàn có thể tìm người khác, chẳng qua người khác khẳng định sẽ không đơn giản cấp bách chạy đến như vậy.

Tuy rằng tôi không nhìn thấy bộ dáng của Khả Hân lúc đó, nhưng nghe được sự lo lắng mang theo tiếng khóc của cô trong điện thoại, tôi có thể tưởng tượng cô đã sợ hãi và lo lắng như thế nào, nếu như không phải quá sợ mà mất đi lý trí, tuyệt đối cô sẽ không kêu Tư Kiến đến hỗ trợ. Dù sao cũng quá nguy hiểm, nếu như nửa chừng tôi tỉnh dậy nhìn thấy hắn, vậy thì hết thảy đều bại lộ không thể che giấu được nữa, nhưng cô bất chấp.

Nghĩ đến điều này, trong lòng tôi không khỏi cảm thấy xúc động, nhưng khi nghĩ đến lúc bất lực nhất hắn lại là người đầu tiên cô nghĩ đến, trong lòng tôi lại rất chua chát. Nếu tôi không ngất đi, đang ở trạng thái bình thường, lại ở một hoàn cảnh lo lắng bất lực khác, Khả Hân sẽ nghĩ đến ai đầu tiên? Là Tư Kiến hay là tôi?

Có lẽ suy nghĩ của tôi đã trở nên đen tối, tôi không thể không nghĩ đến một khả năng khác, tôi nhớ rõ lúc tôi tỉnh dậy thật lâu, chỉ có một mình Khả Hân đang thu dọn phòng, cuối cùng còn đi tắm, như vậy khi hai người giải quyết tôi xong, liệu có quan hệ tình dục ở nhà, thậm chí bên cạnh tôi không? Đây là tình cảnh tục tĩu trong tiểu thuyết, nó có thể thực sự xảy ra với tôi không? Nếu là trước kia, tôi nhất định sẽ cười nhạo, nhưng hiện tại xuất hiện quá nhiều chuyện làm cho tôi không thể tin tưởng được nữa, có lẽ có thể thật sự xảy ra! Tôi không để trí tưởng tượng của mình chạy lung tung nữa.

Chỉ là thiết bị giám sát trong nhà đã bị hỏng, mọi thứ trong nhà tôi hoàn toàn không nhìn thấy, nếu có thể nhìn thấy thì tốt biết mấy. Lúc này tôi mới nhớ tới những thứ mà Lãnh Băng Sương đưa cho mình. Tôi chưa xem kỹ những cái đó, có thể sẽ có phát hiện mới. Nếu không thể nhìn thấy tình huống trong nhà, tôi sẽ tiếp tục giám thị Tứ Hợp viện, tôi muốn xem đêm nay Tư Kiến có trở về hay không, lúc trở về là mấy giờ, căn cứ thời gian mà tính toán.

Lúc đó tôi nhấn chuột tua nhanh đến gần 9: 41 tối, đèn phòng Tứ Hợp viện vừa vặn sáng lên, mà khoảng cách thời gian hắn rời đi, đã trôi qua hơn ba tiếng đồng hồ, thời gian đi về lái xe khoảng hơn 1: 40.

Vốn tôi đang ở trong tâm trạng u ám không khỏi nghĩ đến, chẳng lẽ Tư Kiến đã ở nhà tôi gần hai tiếng sao? Cho dù có trị liệu cho tôi cũng không cần thời gian dài như vậy chứ, phải không? Vốn đã có bụng đen, tôi bắt đầu nghỉ lung tung trong đầu, bất kể là đoán sự thật cũng tốt, hay là tự tìm phiền não cũng được, lúc này tôi đang tra tấn trái tim mình.

Nghĩ đến lúc mình hôn mê, hai người ở nhà trị liệu cho mình, trong lòng tôi không có cảm kích, ngược lại giống như ăn phải ruồi vậy, nếu như có thể, tôi thà để mình chết đi.

Video tiếp tục tua nhanh, sau khi trở Tứ Hợp viện, Tư Kiến cởi đồ bắt đầu tắm. Tắm xong hắn liền thay đồ đi ra ngoài một lần nữa, sau đó suốt đêm không có quay lại nữa, hắn đã làm gì? Tôi khẳng định hắn không có trở về nhà tôi, xem ra suy đoán của tôi là đúng, nhất định là hắn còn chỗ ở khác.

Đang lúc tôi chuẩn bị tắt video, trong đầu tôi đột nhiên lóe lên một linh quang, phảng phất như như một tia chớp bổ trúng đầu tôi, làm cho tôi phản ứng lại. Tôi run run sờ con chuột, sau đó tua nhanh video đến thời điểm Tư Kiến trả lời điện thoại. Lúc đó hắn vẫn đang khỏa thân và sự chú ý của tôi dồn vào dương vật của hắn. Lúc đó hắn vừa mới giao cấu xong với Khả Hân không lâu, hơn nữa còn chưa tắm, tinh dịch và ái dịch trên dương vật đã khô lại, giống như từng lớp da trắng bao bọc trên dương vật, mãi cho đến khi hắn mặc đồ chạy tới nhà tôi hắn cũng không có tắm.

Sau khi xác định được tình huống này, tôi lại tua nhanh video vào lúc Tư Kiến từ nhà tôi trở về, hắn cởi đồ và bắt đầu tắm, lúc này tôi chú ý đến dương vật của hắn, trước khi hắn cởi quần lót đi vào nhà tắm, tôi thấy dương vật của hắn khô, không còn lớp da khô!

“Kẹt…” Tôi lập tức tựa vào lưng ghế. Vốn tôi đang có bụng đen nghĩ đến những thứ kia, tuy rằng mình không muốn tin, nhưng hiện tại nhìn thấy sự thay đổi trên dương vật của Tư Kiến, tôi không thể không tin. Nếu như hai người không có giao cấu lúc tôi ngất xỉu, da trên dương vật của hắn tại sao có biến hóa? Tại sao đột nhiên biến thành sạch sẽ? Hắn không có tắm ở nhà tôi, nếu như tắm ở nhà tôi, vì sao trở về còn tắm nữa? Chỉ có một khả năng, đó là dương vật của hắn đã được Khả Hân rửa sạch, chẳng qua cô đã dùng âm đạo của mình rửa cho hắn.

Tôi gục trên bàn, hai tay nặng nề đập mạnh vào mặt bàn, lúc này cảm giác cái đầu đau như búa bổ. Tôi nghĩ không ra, vì sao dưới tình huống đó Khả Hân còn phát sinh quan hệ với Tư Kiến, tôi đang ở nhà, bị ngất xỉu, tình trạng bị bệnh, cô không sợ tôi tỉnh dậy giữa chừng sao? Trong tình huống mong manh của tôi như vậy, cô còn có tâm trạng đó sao? Nghĩ đến những điều này, tôi có cảm xúc trong điện thoại cô giả dối hoàn toàn, rốt cuộc cái nào là thật cái nào là giả? Đầu tôi đau như búa bổ.

Có lẽ tôi còn một tia hy vọng cuối cùng, tôi quyết định ngày mai sẽ quay lại công ty, lấy tất cả những gì mà Lãnh Băng Sương đã đưa cho tôi từ két sắt, tôi muốn xem bên trong có gì, bây giờ mọi thứ đã vượt quá dự đoán của tôi và tôi không còn chỗ nào khác để bám víu.

Đang ngồi xoa xoa huyệt thái dương suy nghĩ lung tung thì bên ngoài có một tiếng động vang lên, tiếng động này quá quen thuộc và quá nhạy cảm, đó là tiếng động khi cổng Tứ Hợp viện được mở ra. Tứ Hợp viện rất cổ xưa, cổng viện là loại gỗ mộc, lúc mở cửa thanh âm rất trầm rất tang thương, tôi đã nghe nó rất nhiều lần trong video.

Tôi vội vàng chạy đến bên cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy chiếc Accord màu đen dừng ở cổng Tứ Hợp viện, chẳng qua bởi vì vấn đề ánh sáng, hơn nữa kính xe có dán phim, tôi hoàn toàn không nhìn thấy tình huống trong xe.

Sau khi Tư Kiến mở toàn bộ cổng Tứ Hợp viện ra, liền lái xe vào. Khả Hân có đến không? Cô có thực sự ở đây không? Bây giờ cô đang ngồi trên xe của hắn? Có lẽ hắn đã đón cô từ ở trường.

Lúc này tôi hít một hơi thật sâu, tạm thời áp chế nỗi buồn vừa rồi ở đáy lòng, xoa xoa gò má vốn đã căng thẳng của mình, bật video theo dõi thời gian thực, màn hình laptop hiện lên.

Khả Hân sẽ giữ lời hứa của cô ngày hôm qua? Cô thực sự sẽ đến đây? Không biết tại sao lần này tôi đặc biệt quan tâm, thậm chí còn hơn lần đầu tiên của hai người, có lẽ bởi vì tôi có linh cảm rằng mọi thứ sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, dự cảm của mình thật sự rất tồi tệ.

Trong màn hình, sau khi chiếc xe Accord chạy vào, dừng lại, sau đó Tư Kiến nhanh chóng chạy đến cửa đóng hai cánh cửa lại, mà ánh mắt của tôi gắt gao nhìn chằm chằm vào cửa phụ của xe Accord, xem rốt cuộc nó có mở ra hay không…

… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: http://bimdep.pro/nuoi-soi-trong-nha/

Trái tim tôi như rơi xuống đáy vực, bởi vì tôi nhìn thấy cánh cửa phụ của chiếc Accord mở ra và một người bước ra, người thân yêu và quen thuộc nhất của tôi, vợ tôi, Khả Hân.

Cô thật sự là một nữ nhân luôn giữ lời hứa, đó là một trong những lý do ngay từ đầu tôi đã chọn cô, cũng là một trong những phẩm chất mà tôi đánh giá cao nhất ở cô, nhưng tại thời khắc này lại là một sự trớ trêu lớn như vậy. Tuy rằng tôi đã dự liệu được kết quả này, nhưng nội tâm tôi vẫn đau khổ vô cùng.

Khả Hân xuống xe đi tới chính sảnh Tứ Hợp viện, mà Tư Kiến khóa trái cổng lớn xong, chạy theo cô vào trong nhà. Sau khi cô bước vào nhà, cô đặt cái cặp xuống, ngồi thẳng trên ghế sofa trong phòng khách, lấy khăn giấy ra lau tay và má.

“Có muốn tắm trước không?” Tư Kiến đứng ở cửa nhìn Khả Hân nói, trong mắt mang theo một tia chờ mong.

Có lẽ hắn đang nghĩ đến việc tắm chung với Khả Hân. Cô lắc đầu, không nói gì, trên mặt cô như ẩn như hiện một tia sầu muộn.

“Làm sao vậy? Tại sao mỗi lần đến đây nàng đều có khuôn mặt ủ rũ như vậy?” Tư Kiến đi tới trước sofa ngồi xuống bên cạnh Khả Hân, cánh tay vờn quanh vai cô, thân mật ôm cô hỏi, giống như một người chồng ân cần hỏi thăm người vợ yêu.

Tuy rằng Khả Hân lớn hơn Tư Kiến nhiều tuổi, nhưng xét về ngoại hình thì cả hai thực sự không có bao nhiêu chênh lệch tuổi tác, thứ nhất là cô bảo dưỡng rất tốt, trông rất trẻ trung, mà hắn tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng có vẻ rất trưởng thành, hai người ở cùng với nhau lại có vẻ rất ăn khớp với nhau, không có một tia ngăn cách nào, có vẻ rất tự nhiên như vậy.

Chẳng lẽ hai người họ mới thật sự là một cặp? Có lẽ lúc này hai người nối lại tình duyên kiếp trước, chính tôi mới là người thứ ba trong đoạn tình cảm này!

“Không có…” Khả Hân nắm lấy cánh tay Tư Kiến đang ôm lấy cô, nặn ra một tia mỉm cười nói. Động tác này của cô khiến cho hắn có chút bất mãn, nhưng không phát tác ra, tựa hồ như cũng không tin lời cô nói.

Nhìn thấy bộ dạng này của Khả Hân, dường như đối với Tư Kiến không phải loại cảm giác như tôi tưởng tượng, dường như cô không có quá nhiều tình cảm với hắn, hơn nữa lần cuối cùng tôi nhìn thấy hai người ở Tứ Hợp viện, cô trực tiếp cởi quần lót ra và bảo hắn trực tiếp cắm vào, đi thẳng vào chủ đề, hơn nữa cũng không muốn để hắn hôn môi cô, dường như đối với hắn cô có một chút mâu thuẫn.

Chẳng lẽ cô chỉ coi Tư Kiến là một công cụ thủ dâm, chẳng lẽ cô chỉ vì thỏa mãn dục vọng tình dục của mình? Chỉ là tại sao cô lại để hắn nội xạ? Chẳng lẽ… cô lén lút đeo vòng tránh thai? Cũng không phải không có khả năng này, bởi vì tôi vô sinh và cô đã tuyệt vọng, cho nên lén mang vòng tránh thai cùng hắn lật mây lở mưa, thỏa mãn dục vọng của cô. Dù sao tôi cũng không cách nào thỏa mãn cô, mà cô còn trẻ và có nhiều nhu cầu lớn.

“Ngươi đi rửa một chút đi…” Khả Hân nói với Tư Kiến.

“Tối hôm qua tôi đã rửa rồi…” Tư Kiến có vẻ hơi sốt ruột, háo hức được làm tình với Khả Hân nên miễn cưỡng nói.

“Nếu không rửa thì đừng đụng vào ta…” Khả Hân nghiêm mặt nói, cuối cùng Tư Kiến chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng.

Tư Kiến đi vào nhà tắm, nhưng hắn lại cố ý không đóng cửa, mà để cửa mở, Khả Hân ngồi trên ghế sofa bên cạnh phòng khách, vừa vặn đối diện với cửa nhà tắm.

Tư Kiến đứng ở trong nhà tắm, cửa mở rộng, bắt đầu cởi đồ, không có một tia thẹn thùng. Lúc đầu hắn đưa lưng cởi đồ, mà Khả Hân nhìn hắn không đóng cửa, cười khổ lắc đầu, tựa hồ như đang phàn nàn về sự “vô lại” của hắn.

“Chụt…” Sau khi Tư Kiến cởi sạch đồ xoay thân lại, làm động tác hôn Khả Hân một cái. Mặt cô hơi đỏ lên một chút, bởi vì cô nhìn thấy cây đại long của hắn treo ở giữa háng, tuy rằng còn chưa cương lên, nhưng đã tráng kiện như vậy, giống như một con trăn không ngừng run run. Lúc cô nhìn thấy thứ kia, trong mắt hiện lên một tia thẹn thùng, cảm thán và một tia thích thú và mê luyến. Cô lấy lại bình tĩnh rồi lững thững bước vào nhà tắm.

Nhìn thấy cảnh này, tôi không khỏi khẩn trương hẳn lên, chẳng lẽ Khả Hân nhìn thấy bộ phận sinh dục của Tư Kiến, nhịn không được đáp ứng yêu cầu của hắn, cùng hắn tắm uyên ương sao? Không chỉ có tôi khẩn trương, mà cả hắn nữa. Vốn có lẽ hắn chỉ muốn chọc cô, thật không ngờ cô lại đi tới hắn, tôi và Tư Kiến cách màn hình cùng một thời gian và không gian, hô hấp cả hai đều dồn dập.

“Kẹt…” Sau đó truyền đến một thanh âm, làm cho tôi thở phào.

Thì ra Khả Hân đi đến cửa, đứng bất động ở cửa, trên mặt Tư Kiến mang theo hưng phấn và mong chờ, nhưng sau khi cô mỉm cười, liền đưa tay đóng cửa lại.

Hình bóng của Tư Kiến cũng biến mất trước mắt Khả Hân, bộ phận sinh dục dày cọm khiến cho cô vừa sợ vừa thích cũng biến mất. Vào giây phút cuối cùng cửa phòng đóng lại, cô nhìn thấy bộ dáng tức giận của hắn. Sau khi đóng cửa lại, cô che miệng cười khẽ, tựa hồ như trêu chọc trừng phạt hắn một chút, làm cho khuôn mặt vốn ưu sầu của cô lộ ra một tia xuân quang.

“Tắm rửa cho kỹ… đừng có giở trò…” Có vẻ như Khả Hân sợ Tư Kiến buồn, cô nói với hắn cách cửa phòng, chỉ một lúc sau vang lên tiếng nước ào ào bên trong.

Khả Hân từ từ đi trở lại ghế sofa ngồi xuống, cô nhìn đồng hồ trên vách tường, có vẻ thời gian còn rất sớm, dường như cô cũng không có nóng vội.

Cô nhàm chán nên lấy điện thoại di động ra. Vừa nhìn thấy cái điện thoại di động, vẻ mặt cô tựa hồ như rất phức tạp, cô đang ấn cái gì trên điện thoại, cô đang làm cái gì?

“Đinh…” Đúng lúc này, wechat điện thoại di động của tôi vang lên, vừa nhìn là Khả Hân gửi tới.

“Chồng có ở đó không?” Chỉ có bốn từ đơn giản.

Tôi đọc tin tức này, đang suy nghĩ có nên hồi đáp Khả Hân hay không, nếu như không hồi đáp, có thể cô sẽ gọi cho tôi hay không? Tôi quyết định tiếp tục chờ.

“Chồng còn mệt không?” Khả Hân chờ một lúc, gửi cho tôi một đoạn nữa. Tôi vẫn không trả lời, trước đây, nếu tôi không trả lời kịp thời, cô sẽ gọi điện.

Bởi vì công việc của tôi, làm cho Khả Hân thường lo sợ, vì vậy việc tôi trả lời hay không là một trong những dấu hiệu để cô xác nhận tôi có an toàn hay không, kể cả khi tôi không đi công tác.

Tôi bắt đầu suy nghĩ trong đầu, một hồi sau nếu Khả Hân gọi điện thoại cho tôi, tôi nên trả lại cho cô như thế nào, nói dối với cô? Điều đó chẳng phải sẽ tạo cơ hội cho cô ngoại tình với Tư Kiến bây giờ sao? Vậy tôi có nên trực tiếp lật bài qua điện thoại không? Có phải đã đến lúc lật bài?

“Có lẽ chồng rất bận, tối nay em tăng ca, không biết phải bận bao lâu, có thể về nhà đúng giờ nấu cơm tối cho chồng, cũng có thể về nhà muộn hơn chồng, nếu chồng không đói thì chờ em về nấu cơm cho anh, nếu quá đói thì gọi một phần đồ ăn mang đi, nhưng có một điều kiện, nếu chồng gọi đồ ăn mang đi, nhất định phải thịnh vượng, không được khắc nghiệt bản thân, nếu không vợ về nhà…” (có một biểu tượng cảm xúc “gõ”). Đang lúc tôi suy nghĩ làm thế nào trả lời điện thoại cho Khả Hân, cô lại gửi tới một đoạn tin nhắn, cuối cùng còn thêm một biểu tượng cảm xúc “gõ” ở cuối.

Nếu không biết sự thật, trong lòng tôi nhất định sẽ cảm thấy rất ngọt ngào khi nhìn thấy tin nhắn này, nhưng hiện tại nhìn thấy nó lại làm cho tôi đau lòng, thậm chí so với lúc nhìn thấy hai người giao cấu còn đau hơn.

Khả Hân thực sự đã tiêm vắc – xin cho tôi trước, cô đã chuẩn bị chiều nay cùng Tư Kiến tận tình phát triển giao cấu sao? Có lẽ tôi đột nhiên “về nhà” làm đảo lộn “tuần trăng mật” của hai người, làm cho mỗi lần hai người quan hệ tình dục đều phải vội vàng như vậy, chẳng lẽ hôm nay chuẩn bị bù đắp hay sao? Có lẽ cô không có ý định dây dưa với hắn quá lâu, nhưng sau trải nghiệm ngày hôm đó, cô sợ lại bị hắn “đóng khung”, rơi vào dục vọng không cách nào tự kiềm chế mà chậm trễ về nhà cho nên giải thích với tôi trước, để lại cho mình một con đường thoát.

Rốt cuộc là TẠI SAO… Trong đầu tôi cẩn thận suy nghĩ, cũng chính vì thông tin này mà tôi đã đưa ra quyết định ngay lập tức sau khi do dự vừa rồi. Một hồi nữa Khả Hân gọi lại, tôi sẽ trực tiếp cùng cô lật bài, trực tiếp cắt ngang cuộc hẹn hôm nay của hai người.

Tôi đau đớn nhắm mắt lại, cố gắng điều hòa hơi thở của mình, tôi thực sự không muốn xem tin nhắn cuối cùng của Khả Hân, lời ngon tiếng ngọt ban đầu với tôi đã làm tôi tổn thương sâu sắc nhất.

Nhưng kỳ quái là chờ nửa ngày Khả Hân cũng không gọi lại cho tôi? Tôi mở mắt ra, một lần nữa nhìn màn hình máy tính, phát hiện Tư Kiến đã tắm xong đi ra, trần truồng đi ra, bộ phận sinh dục thô sơ ở háng mơ hồ có dấu hiệu ngẩng đầu, mà lúc này cô đã ném điện thoại di động sang một bên, sắc mặt đỏ bừng nhìn hắn không ngừng tiến tới gần mình…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nuôi sói trong nhà

Số ký tự: 0