Phần 12
2021-10-18 11:33:00
– “Anh sẽ cân nhắc giúp em… nếu em chịu kể rõ ràng mọi chuyện.” Ăn miếng cua hoàng đế thơm phức, tự nhấp ngụm rượu vang Merlot để chuẩn bị khẩu vị cho món tôm tích, đôi lông mày lưỡi mác nhướng lên nhìn cô chăm chú.
– Diệp: (╮° – °)╮
– “Em muốn hỏi tại sao đúng không, đơn giản lắm, công ty mình có tàu riêng, muốn đi thì cũng dễ có điều phải cầm giấy tờ qua hải quan. Nhân sự không có giấy tờ như vầy chỉ có phạm pháp bị truy nã thôi. Anh phải biết rõ chớ, không thì tới chừng CA bắt ngồi tù mọt gông luôn sao chơi? Chỉ vì một đêm say thì có đáng không em? Có điều anh nói rồi, anh thích những cô gái đẹp. Em mạo hiểm như vậy chắc là có lý do riêng.”
Chần chừ một lúc, Diệp quyết định kể hết cho anh ta nghe. Nếu đã nói vậy thì anh ta chỉ sợ phạm pháp, mà Phong với mẹ con Hà thì chắc là… có phạm pháp, chỉ chút chút thôi, chắc vậy!
– “Như vậy là chỉ vì anh ta tiện tay cứu em thôi, kể từ đó em thành fan cuồng, tiếp tay cho anh ta phạm tội luôn?” Đưa tay xoa mồ hôi trên trán, Tuấn nghĩ thầm, phụ nữ thiệt đáng sợ, khi đã yêu thì bất chấp tất cả, tình tiết nghe như… phim hành động pha ngôn lù, phản bội, tình yêu, sát thủ bị truy sát, trả ơn cứu mạng… nghe ảo ảo, anh ta nhìn ra sông một cái để xác định đây là… hiện thực.
– Diệp: (╮° – °)╮
– “Em có biết em đã thành đồng lõa không? Nếu CA bắt được chị dâu anh ta thì em phạm tội chứa chấp tội phạm không?” Tuấn nhăn mày, ánh mắt Diệp gắt gao đáp trả làm anh thấy… hết thuốc chữa, con gái khi yêu đúng là IQ tụt gần về 0 luôn.
– Diệp: “Em biết vậy… nhưng ba mẹ dạy có ơn phải trả… anh Phong nhớ ơn suốt 16 năm, phản bội cả gia đình để chạy trốn… em cũng phải tận sức… anh là người duy nhất em có thể nhờ…” Cô nàng nức nở gần như bật khóc, đôi mắt rơm rớm đỏ hoe.
Tuấn đen cả mặt lại, tuy không thích bị mè nheo, nhưng cách sống nghĩa tình của Diệp làm anh cảm phục, thiệt mất mặt khi làm con gái khóc, đành nghĩ cách vỗ về ẻm:
– “Rồi, đừng khóc, mặt thành con mèo thì… hết đẹp giờ. Anh sẽ giúp em, với quyền hạn của anh thì cũng đơn giản, kiếm giấy tờ công nhân thay vô là xong. Em đừng khóc!” Đưa cái khăn tay thơm phức, Tuấn hơi lúng túng, chuyện làm ăn thì rành, chứ gái thì anh cũng… không rành lắm, chắc zậy.
– Diệp: “Thiệt… thiệt hả anh?” Cô nàng mắt tròn xoe.
– Tuấn: “Nhưng… anh có một điều kiện.”
– Diệp: (° – °)
– Tuấn: “Ba má tối ngày kêu lấy vợ anh mệt quá. Em làm bạn gái của anh hen?”
Ngay lập tức muốn mở miệng cự tuyệt nhưng nghĩ mình ở thế yếu, có một tia hy vọng không lẽ bỏ qua, Diệp chợt thấy khó xử, đã muốn có thân thể còn đòi yêu đương, chuyện này hơi quá mức, trong đầu cô lưỡng lự, xoay chuyển suy nghĩ, thử coi có còn người quen nào có thể nhờ, không còn ai, nàng khẽ lắc đầu.
– Tuấn: “Không phải như em nghĩ đâu. Anh tôn trọng em và không đòi hỏi điều gì. Chỉ cần danh nghĩa làm bạn gái, về nhà ra mắt được rồi, để má anh đỡ cằn nhằn, xong toàn dẫn anh gặp mấy con quỷ đào mỏ.”
– Diệp: (. – .)?
– Tuấn: “Nghĩ thử đi em, cuộc đời toàn người dối trá, lọc lừa, lợi dụng, triệt hạ nhau để giành hết mọi thứ về mình, tìm được một người chân thành để chia sẻ khó vô cùng. Em, cậu Phong, chị Hà đó đều là những người đáng tôn trọng.”
– Diệp: “Em… em bất ngờ quá…”
– Tuấn: “Người hi sinh bản thân để giúp đỡ người khác đều đáng kết giao. Em về tổ chức một bữa cơm thân mật, anh chạy qua gặp mặt, làm quen hai người kia luôn.” Nghĩ ngợi một lát, dù sao thì cũng phải tận mắt xác nhận câu chuyện là có thật, Tuấn nhìn thẳng vào đôi mắt nâu hơi sưng đỏ:
– “Em đẹp, rất hợp với sở thích của anh, nhưng nói chuyện trao đổi gì gì làm hạ thấp giá trị con người mình lắm. Em là người tốt, anh giúp em thì em làm bạn gái anh cho ba má anh yên lòng là được rồi.”
Có một điều không nói ra lời là về mặt tình cảm, nàng yêu đơn phương anh chàng Chiêu Phong, sau khi tiễn anh ta đi nước ngoài thì Tuấn có cơ hội hẹn hò, tiếp xúc một cách tự nhiên, ép buộc chỉ mang lại phản ngược, mưa dầm thấm lâu thì có thể lắm, ông bà ta có câu nước xa không cứu được lửa gần mà!
Diệp cũng thầm hiểu điều đó và tự nhủ sẽ cho anh một cơ hội, người gì vừa ga lăng, lịch sự còn cao cả, thật may mắn vì liên hệ được anh chàng giám đốc ở tít một khối khác mà lại gặp người tốt, nàng chợt nghĩ xa xôi, từ bạn gái giả thành thiệt cũng gần, nhưng dẫu sao thì nhân cách của anh cũng đáng kính trọng, đôi mắt nâu chợt lấp lóe toàn ngôi sao nhỏ, quanh cô nàng toàn hoàng tử bạch mã thế này, một bên là sát thủ lạnh lùng ngầu lòi, một bên là giám đốc trẻ mà phẩm cách cao thượng, sao cứ như được làm nữ chính truyện ngôn tình ý, hí hí!
Bên này cô nàng Diệp đang thuận buồm xuôi gió, khấp khởi mừng vui tưng bừng muốn báo tin mừng cho… chàng sát thủ, trong đầu nàng bây giờ mọi điều chỉ hướng về anh, một góc khác của nhà hàng, cô vợ giám đốc của Đức đang mặt ủ mày chau, nàng thất vọng hoàn toàn với đối tượng tối nay.
– “Em biết đó, bọn anh thiếu gì tiền. Chẳng qua coi trọng sắc đẹp… à tài năng của em thì mới đầu tư. Hợp đồng này lớn như vậy, em thấy có xứng đáng hông?” Gương mặt khôi ngô toát ra những lời đầy ẩn ý, ánh mắt chằm chằm nhìn thẳng làm bầu ngực nàng như có kim châm hết sức khó chịu.
– “Vốn đầu tư 15 triệu đô cho chi phí sản xuất, ngoài ra tăng thêm vốn mở rộng tùy vô “biểu hiện”, chỉ cần em chiều hai anh 6 tháng thôi, em thấy sao nè, nữ giám đốc xinh đẹp?” Một thanh niên cao gầy đeo kính tiếp lời, vẻ mặt thèm khát không kém, dưới bàn cái chân hắn còn đá nhẹ vào giày nàng.
Ở đâu ra cái thằng tôm tép bốn mắt, còn đàm phán điều kiện thêm tiền hay không dựa trên chuyện sex. Mẹ kiếp, hai thằng khốn này chỉ coi nàng như con cave cao cấp để giải trí, trong mắt chúng nó phụ nữ chỉ để lên giường miễn là có cái giá đúng, nàng ghê tởm những tên cặn bã như vậy. Chịu hết nổi, nàng quắc mắt:
– “Xin lỗi hai anh, em xin phép hơi đường đột, công ty em chưa xin đủ giấy tờ để đạt điều kiện nhận đầu tư. Trong bữa ăn thì em xin phép chỉ nói chuyện bạn bè, tránh công việc ra, không thì stress lắm, hihi. Cảnh ở đây rất đẹp, cám ơn anh đã giới thiệu nhà hàng…”
Tiếp tục huyên thuyên để nhanh chóng kết thúc bữa tối không mong muốn, nàng tìm lý do để ra về nhanh chóng. Một tên thấy vậy cũng hết kiên nhẫn, hắn nói thẳng:
– “Em ạ, tiếng lành đồn xa, đối tác của anh giới thiệu thì anh mới dành thời gian cho em. Bên anh là công ty to, đầu tư chỉ là chuyện nhỏ. Quan trọng là em cho bọn anh một kỳ nghỉ thiệt đã đời, như bạn anh nó nói là được…”
Lòng chửi cả 18 đời thằng nào chơi cho sướng xong không biết ngậm miệng, nàng vẫn cười tươi như hoa, nói lời thoái thác:
– “Dạ, công ty em luôn làm ăn đàng hoàng, chuyện đầu tư chưa đủ quy cách thì ngày khác xét lại. Trong bữa ăn em xin phép không có công việc. Bây giờ em hơi nhức đầu, em về sớm nghỉ ngơi…”
– “Nè, anh có clip của em đó, không nghe lời thì anh cho em lên abcplink nha!”
Con mẹ, nhìn cái mặt đeo kính kiểu thông minh cao ráo mà lại là… đồng đội heo, đẩy cuộc trò chuyện tới ngõ cụt luôn được liền, thằng đẹp trai vội chữa:
– “Em đừng hiểu lầm, anh không có ý đó, clip đó không có gì xấu đâu!”
Thà không bào chữa còn hơn, nói một câu tự nhận mình… là thủ phạm luôn, nàng cảm thấy trí óc của mình bị sỉ nhục bởi độ ngu của hai thằng, liền đứng phắc dậy:
– “Trên mạng có đầy, người giống người, anh cứ tha hồ đăng, càng nhiều chỗ càng tốt, cẩn thận CA hỏi thăm vì… truyền bá đồi trụy. Xin lỗi, làm ăn chân chính, em không có sợ cái gì hết, ông trời em cũng… cóc sợ! Em mệt mỏi, chào hai anh!”
Cái mông đánh tới lui, đôi giày cao gót nhanh nhẹn dẫm đùng đùng, nàng tức tối bỏ về sớm, tự nhiên tức lây qua ông chồng. Mẹ kiếp, con vợ nõn nường trẻ đẹp như vầy mà bỏ mốc meo, để mấy thứ thượng vàng hạ cám coi như món đồ chơi cao cấp! Chẳng hiểu đức ông chồng nhu nhược, yếu hèn, liệt dương công tử đang làm cái trò mèo gì mà cứ ru rú suốt trong nhà!
Ở nhà, Đức đang say sưa đóng vai ông ba dâm đãng bị con gái hơ hớ khoe hàng khiêu gợi, chịu không nổi nhào lên bịt miệng hiếp dâm tơi tả đặng quay một cái clip để đời, nào đâu hay biết tai họa tan nhà nát cửa sắp ập xuống đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro