Nô lệ

Phần 32

2024-07-22 21:43:50

Phần 32
Trung hơi bất ngờ trước quyết định của Loan, tay anh run run chuyển vô lăng đưa xe rời thành phố đến một resort sang trọng.

Thời điểm này không phải mùa du lịch nên rất vắng vẻ, thỉnh thoảng mới bắt gặp vài ba gia đình đi nghỉ mát.

Do mỗi khu có khuôn viên rất rộng được bao bọc bởi tường rào nên chúng nằm tách biệt thành từng ngôi biệt thự mini trải dọc bãi biển.

Trên đường đi, Trung đã liên hệ trước qua điện thoại nên khi xe vừa đến là được nhân viên hướng dẫn chạy thẳng vào bãi đỗ.

Nếu ai đó muốn bắt gặp chiếc xe màu trắng đánh cua vào khu này cũng không đơn giản chút nào vì sự việc chỉ diễn ra trong tích tắc, chiếc xe đã mất hút vào khu riêng của mình không để lại một dấu vết nào cả.

Trung mở cửa xe dìu tay Loan bước ra, nàng đưa mắt nhìn quanh.

Trong đầu Loan chỉ hình dung đến một khách sạn tồi tàn nằm sâu trong con hẻm hẻo lánh nào đó, nhưng thật không ngờ nàng được đưa đến một nơi mà chưa bao giờ mình dám nghĩ đến.

Dù sống trong một gia đình giàu có nhưng ông Thành chỉ xem Loan như một tì thiếp chứ không phải một người vợ đúng nghĩa.

Nàng chỉ loanh quanh trong khuôn viên ngôi nhà có vườn rộng mênh mông.

Những lúc rảnh rỗi chỉ biết đến nhà vài người bạn chơi bài hoặc ca hát giải khuây.

Còn lại thì suốt thời gian sống bên ông Thành chưa một lần nào được đi xa để thưởng thức một kỳ nghỉ.

Nàng từng nghe kể về resort, về những tiện nghi vật chất sang trọng và nhất là khung cảnh nên thơ của nó.

Trong lúc Loan đang thả hồn vào không gian đầy mê hoặc thì Trung bận rộn với những cuộc gọi để tạo nên chứng cứ “ngoại phạm” cho cả hai.

Anh có những người bạn thân và đều quen biết với ông Thành nên chuyện này nằm trong tầm tay.

– Đẹp và sang quá anh Trung ơi! Em chưa từng đến những nơi như thế này – Chưa bao giờ thấy Loan cười tươi và hạnh phúc đến vậy.

– Em thích là được rồi.

Trung dắt tay Loan vào nhà. Điện đã được bật, máy lạnh đã hoạt động từ hơn một giờ trước đều đặn thổi vào tòa nhà một không khí mát mẻ dễ chịu. Trung ôm chầm lấy Loan, thân thể mượt mà áp sát vào anh thoi thóp.

– Em chắc là muốn đến đây thay vì đến bệnh viện chứ?

Loan cúi mặt gật đầu, khuôn mặt đỏ ửng trước một quyết định táo bạo. Hôm qua nàng còn phỉ báng Trung là kẻ đồi bại, nhưng khi vừa về đến nhà bị mẹ chồng hỏi một câu như trách móc khiến nàng thấy uất ức. Con trai bà ấy mới là kẻ bị vô sinh chứ không phải Loan, ấy vậy mà ánh mắt soi mói chỉ trích lúc nào cũng giáng xuống đầu nàng. Mẹ chồng chỉ chực chờ có cháu nối dõi và xem Loan như con gà mái đẻ, ông chồng thì chỉ ham kiếm tiền chẳng bao giờ quan tâm đến buồn vui của Loan. Nàng sống giữa chốn cung son nhưng chẳng khác gì một công cụ được họ mua mang về chưng trong tủ kính. Trung nói đúng: “Họ chỉ biết áp đặt những định kiến cổ hủ lên một cô gái chân chất ngây thơ mà bất chấp cảm giác của Loan ra sao”.

– Em rất cô đơn – Loan ôm chầm lấy thân hình cường tráng của Trung – Hôm nay anh hãy yêu em đi để em được biết thế nào là tình yêu mặn nồng.

Đôi tay run run ôm khuôn mặt xinh đẹp đang ngửa lên đón chờ một sự nổi loạn.

Đây là sự thật mà Trung cứ ngỡ là giấc mơ.

Anh cúi xuống khóa chặt môi Loan, hai chiếc lưỡi quyện vào nhau mê đắm.

Vòng tay siết chặt thân thể mềm mại đang run rẩy trước cảm xúc say đắm đầu đời.

Những lớp vải mỏng manh đang ôm ấp thân hình nõn nà lần lượt rơi xuống đất.

Trung bồng Loan trên cánh tay lực lưỡng đi về phòng đặt lên giường.

Thân thể trần trụi phơi mình giữa tấm ga trắng muốt, chân khẽ e ấp khép lại nhưng vẫn không thể giấu được vùng tam giác đen tuyền đầy ma lực.

Trung trút bỏ quần áo trên người, những múi cơ rắn rỏi hiện lên đầy cuốn hút, chiếc bụng săn chắc chứ không phụng phịu như ông Thành, và thấp bên dưới giữa cánh rừng rậm rạp vươn lên một cây cột chống trời.

Trung ngồi ở mép giường lả lướt đôi tay trên từng mảng da thịt non tơ.

Đôi mắt Loan bắt đầu dại đi trước những đê mê xác thịt, thứ cảm giác mà nàng không có được khi ở bên chồng mình.

Trung cúi xuống phủ miệng lên bầu sữa nóng ấm, hạt đậu đính trên cái quầng hồng hào bị hút sâu vào khoang miệng.

Tay anh tiếp tục di chuyển xuống vùng cấm, nơi những sợi cước đen láy đang bao phủ khối nhô cao chín mọng.

Loan co rúm khi ngón tay Trung sụp vào khe suối, nằm kẹp giữa hai chiếc môi mọng nước.

Tay nàng bấu víu vào ga giường trong cảm giác chơi vơi mê muội.

Trung gỡ tay Loan đặt vào giữa hai chân mình.

Nàng khẽ rụt tay khi vừa chạm vào cái vật to lớn của anh, nhưng ngay sau đó những ngón thon dài mềm mại phải chịu khuất phục nắm vào nơi ấy.

Cầm đoạn gân nóng trong bàn tay nhỏ bé, Loan cảm nhận một cách chân thực kích cỡ, nó dài và cứng hơn hẳn so với chồng mình.

Đây là lần đầu trong đời Loan nhận thức được sự khác biệt giữa hai người đàn ông.

Trung trèo lên nằm lọt giữa hai chân Loan, đôi háng run bần bật liên tục khép vào mở ra như nôn nóng trước một viễn cảnh cuốn hút.

Khéo léo đặt đỉnh chóp vào khe suối, Trung rướn người, thanh trường kiếm lún sâu tách hai chiếc môi căng phồng tìm đường chui vào trong.

Loan ngửa cổ há hốc, đóa hoa giữa hai chân nàng vừa giãn mạnh để tiếp đón một vị khách to con.

Những lằn gân chằng chéo trên thỏi da thịt to cứng đang trượt ngày một sâu vào cơ thể, mài giũa lên âm cung.

Loan nấc lên thành tiếng, đó thật sự là một đường trượt dài bất tận, vào mãi… vào mãi… cho đến khi thốn tận nơi sâu nhất.

Da thịt nóng ấm lồng sâu trong nhau, ôm khít và trơn tuột.

Kể cả so với lần đầu trao thân cho chồng, chưa bao giờ Loan thấy nơi ấy đầm đìa đến vậy.

Có lẽ do ông Thành đã ở tuổi trung niên nên không thể cứng khỏe so với một thanh niên trai tráng như Trung.

Kích cỡ càng không thể sánh được vì vừa nhỏ vừa ngắn.

Những lúc ái ân, Loan chỉ mới đi nửa chặng đường thì chồng nàng đã về đích.

Đã vậy ông không bao giờ chịu bỏ chút thời gian khởi động cho nàng, chỉ biết đè thân hình phụng phịu lên tấm thân mềm mại của Loan hì hục được vài phút rồi lăn ra ngáy như máy cưa.

Trung cắn nhẹ vành tai, rê lưỡi theo triền cổ người con gái anh yêu, ý thức được sự vĩ đại của vật ấy nên anh cố tình ngâm thật lâu trong Loan để nàng quen dần với nó.

Những đê mê đang rạo rực trên da thịt và đôi vú, sự chiếm đoạt đang niêm chật giữa hai chân, sự ướt át ồ ạt tuôn trào ở nơi mà hai bộ phận nhạy cảm lồng sâu vào nhau mê đắm… tất cả những điều đó tạo nên sự cuốn hút không thể dừng lại.

Trung nhấp nhổm trên người Loan, đoạn gân guốc nóng hổi bắt đầu tăng sức ép lên những thớ thịt nhạy cảm.

Loan lại nấc lên, hai dòng nước mắt trào ra chảy dài trên khuôn mặt ửng hồng, nàng không khóc trước quyết định phản bội người chồng lệch tuổi, mà khóc vì những khát khao thầm kín được đốt cháy ngùn ngụt trong ngọn lửa nhục cảm đầy uy quyền.

Trung chống tay đỡ nửa thân trên để bắt đầu đưa Loan vào cõi thần tiên.

Hạ thể nhấp nhổm, tốc độ khởi đầu chậm rãi nhưng rất dài và rất sâu.

Loan tách rộng hai chân, dâng hiến trọn vẹn nơi ấy cho người đàn ông mà nàng đang bị mê hoặc bởi sự khéo léo chốn phòng the.

Tốc độ tăng dần rồi đạt đến một nhịp độ không thể cưỡng lại được, Trung chiếm đoạt rồi vùi dập nàng bằng những cú nhịp chết người.

Tiếng da thịt vỗ chan chát vào nhau hòa quyện với giọng rên xiết thống thiết của người con gái hừng hực lửa dâm tình.

Giờ đây Loan không còn biết gì nữa ngoài việc dâng hiến tấm thân ngà ngọc để đổi lấy sự mê đắm chưa một lần biết đến.

Loan đã mê tơi rã rời, thân xác rũ rượi về đích lần đầu tiên trong đời mình.

Nơi ấy, giữa hai chiếc môi kẹp chặt sũng nước vẫn liên tục đón nhận những cú đóng thấu trời.

Trung vẫn rực lửa đam mê và không ngừng cày xới trên mảnh đất mới khai hoang.

Loan vòng chân khóa lấy thân thể cường tráng mong hãm bớt sức tấn công quá đỗi tuyệt vời nhưng nàng đã thất bại.

Loan trân mình co rúm, lắng nghe nơi ấy co thắt điên cuồng cùng với tiếng gầm của Trung, hạ thể giật nẩy đón nhận những luồng tinh nóng rực công phá âm cung.

Hai thân thể khát tình siết chặt lấy nhau, hai cơ quan duy trì nòi giống lồng khít vào nhau bó khít. Tử cung thoi thóp ra sức hấp thụ dòng tinh đầy sức sống bơm sang, cuồn cuộn đến bất tận.

Đôi trai gái trở về thành phố trong ánh chiều tà lãng mạn nhất thế gian. Loan chồm qua hôn lên má người tình trước khi đi vào khu vực không còn an toàn.

– Cảm ơn anh đã cho em những giây phút tuyệt vời, em sẽ nhớ mãi thời khắc này.

– Đừng lưu luyến nó làm gì, em hãy quên đi để có thể vui sống bên chồng con. Hôm nay giữa kỳ nên hy vọng vài tuần nữa em sẽ có tin mừng, đó sẽ là một cậu quý tử.

Loan thất kinh khi Trung nói như lời phán. Làm sao anh biết nàng đang giữa kỳ? Làm sao anh dám chắc nàng sẽ có thai? Và dựa vào cái gì để khẳng định sẽ là con trai mà không phải cô công chúa? Trung không đoán mò, anh dựa vào sự cuồng nhiệt của Loan để khẳng định chu kỳ của nàng. Thật may là họ đến với nhau vào thời điểm người phụ nữ dễ đậu thai nhất. Còn có là con trai hay không thì bốn tháng nữa sẽ biết ngay, Trung tự tin vào sự tính toán của mình dựa trên chu kỳ của người nam. Mong rằng anh không tính nhầm.

Sau ngày thần tiên tuyệt diệu đó, Trung khép mình trong thân phận quản gia tận tụy và gắn bó với sự nghiệp của chủ.

Anh mong mỏi tin vui từ Hồng Loan và ngày ấy cũng đã đến, nàng báo với chồng đã trễ kinh hai tuần.

Đó là một tin chấn động mà suốt bao nhiêu năm chưa từng đến với gia đình này.

Loan được mẹ chồng cưng chiều như báu vật, được chồng chăm sóc chu đáo khiến nàng phải ngỡ ngàng.

Nhưng vui nhất có lẽ là Trung, mọi tính toán của anh đã thành hiện thực khi chín tháng sau một bé trai chào đời.

Anh nguyện dốc hết sức để vun đắp cho sự nghiệp của chủ nhưng thực chất là sự nghiệp của đứa con trai mà mình không có quyền thừa nhận.

Khi Mạnh được 15 tuổi thì ông Thành qua đời. Loan trở thành góa phụ đơn độc chèo chống một sự nghiệp vĩ đại đang đi vào thoái trào. Loan cố lây lất đợi ngày Mạnh trưởng thành rồi giao cơ nghiệp lại cho anh. Sớm nhận thấy thị trường bất động sản đang đi vào ngõ cụt, Mạnh đã can đảm từ bỏ để mở ra mảng du lịch, một lĩnh vực hoàn toàn mới khiến anh gần như gầy dựng lại từ đầu. Nhưng Mạnh đã không làm phụ lòng những người tin yêu mình khi chứng tỏ được tài năng và dần kiến tạo nên một sự nghiệp của riêng mình.

Quản gia gắn điếu thuốc lên môi rít một hơi. Đôi mắt ưu tư chợt toát lên nét vui sướng vô biên. Những ký ức thời trai trẻ vừa hiện về thật sống động gợi lại bao cảm xúc tuyệt vời.

– Sau lễ cưới hôm nay, em sẽ trở về Bangkok – Bà Loan đến bên cạnh cùng quản gia nhìn về một hướng.

– Em vẫn giữ ý định trốn chạy anh sao?

– Chúng ta đã cố gìn giữ bí mật này nửa đời người, giờ mình già hết rồi. Phải tiếp tục vì hạnh phúc của con trẻ.

– Em nói rất đúng.

– Nhưng chỉ thương cho anh, một đời yêu say đắm, một kiếp người lo toan. Chưa một ngày nào anh sống cho bản thân mình. Gia đình này nợ anh cả một cuộc đời.

– Tình yêu là hy sinh. Anh thấy mãn nguyện vì đã giúp em sống trong hạnh phúc.

– Cảm ơn anh thật nhiều – Bà Loan cầm tay ông Trung bịn rịn – Thôi em vào trong để mọi người chờ.

Tiệc cưới đã đến phần quan trọng nhất, giọng MC cất lên. Màng cửa được vén dần qua hai bên, cô dâu chú rể xuất hiện giữa tiếng pháo rền vang. Mạnh dắt tay Hoa tiến về sân khấu. Quỳnh Hoa đội trên đầu vòng bánh rế đỏ lấp lánh kim tuyến, chiếc áo dài đỏ rực khiến nàng trông như cô Tấm thướt tha bên chàng hoàng tử lịch lãm.

Quản gia mỉm cười mãn nguyện, cuối cùng đứa con trai duy nhất của đời ông đã trưởng thành và hoàn thiện về nhân cách. Vở kịch đã hạ màn, ván cờ đã kết thúc và phần thắng thuộc về ông. Cảm ơn cuộc đời, cảm ơn số phận đã cho ông hoàn thành tâm nguyện đời mình. Đức Mạnh, từ nay cha không cần phải lo lắng về con nữa, cũng không cần lặng lẽ đi bên cạnh cuộc đời con để trông chừng hay nhắc nhở vì đã có Quỳnh Hoa. Đây là thiên thần sẽ cùng con đi hết quãng đường đời.

Quản gia đưa tay ôm lồng ngực. Ông chợt nhận ra cơ hội cuối cùng đã vuột mất khi đã liên tục bỏ qua lời cảnh báo của bác sĩ. Gương mặt trắng bệt ngã quỵ xuống balcon, ly rượu rơi khỏi tay vỡ tan tành, vết rượu loang dần trên nền gạch, đỏ thắm như dòng máu sôi sục luôn chảy trong huyết quản. Ông nhăn nhó bám vào lan can cố nhìn vào khán phòng, đôi mắt già nua dần khép lại nhưng phút cuối đời vẫn cố nở trên môi nụ cười mãn nguyện.

– Chúc hai con hạnh phúc.

— Hết — Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website bimdep.vip, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nô lệ

Số ký tự: 0