Phần 5
2024-08-04 19:30:37
Tai họa có thể ập đến bất kỳ lúc nào, nhất khi chúng ta quá vui vẻ mà quên đi những cảnh giác cần thiết. Điều đó đã xuất hiện ở bờ biển thơ mộng này, dõi theo cặp đôi đang say đắm trao cho nhau những cử chỉ âu yếm và vui đùa dọc theo bờ cát mịn, hai người đàn ông thầm mừng vui khi từ từ cặp đôi đó càng đi đến gần nơi khuất và vắng vẻ hơn. Và khi Tùng Lâm quay lưng chạy về chiếc xe để lấy điện thoại, chúng mừng thầm khi giờ đây chỉ còn một mình người con gái ở lại ngắm cảnh biển. Từ chỗ này đến nơi đậu xe không quá xa nhưng cũng không phải gần, và chừng đó là quá đủ để chúng hành động.
Thu Hương chưa bao giờ yêu đời như thế, nàng ngồi đong đưa hai chân và lắng nghe tiếng sóng biết dạt dào hệt như một bản nhạc tình lãng mạn… Thu Hương khẽ giọt thót mình khi từ phía sau hai bàn tay nhẹ nhàng bịt mắt nàng lại giống như một trò chơi bịt mắt vui vẻ… biết ngay lại chính là Tùng Lâm đang giở trò trêu ghẹo mình, Thu Hương cười tươi “ủa… sao không đi lấy điện thoại đi…” và như một phản xạ bình thường tự nhiên, đang đưa tay lên nắm lấy hai bàn tay đang bịt mắt mình.
Nhưng bất giác Thu Hương cảm thấy lạ vì bàn tay này trông sạm và gân guốc, nó không giống và dường như không phải là bàn tay của Tùng Lâm… nàng hốt hoảng gỡ bàn tay đó ra và quay người lại thì thất kinh khi phía sau lưng nàng là hai người đàn ông bặm trợn và không hề quen biết… nhìn dáng vẻ chúng lấm lem và dơ bẩn, nét bặm trợn đến khiến người phụ nữ nào nhìn thấy ít nhiều sợ sệt. Thu Hương hốt hoảng trước sự xuất hiện của hai người lạ mặt lại dám bịt mắt nàng, nữ phó giám đốc trẻ như một phản xạ tự nhiên bước lùi ra khỏi phiến đá mình đang ngồi.
– Mấy ông là ai vậy… sao tự nhiên bịt mắt tôi???
Thu Hương không nhận lại được câu trả lời, nhưng nàng nhận lại được ánh mắt săm soi, chúng đang nhìn vào sợi dây chuyền và đôi bông tai nàng đang đeo. Biết mình có thể gặp nguy hiểm, nàng vội tìm hướng thoáng mà chạy nhưng nhanh chóng bị chúng vây lại.
– Nè… làm gì vậy… tôi la lên bây giờ đó nha…
– Ha ha ha ha… la đi cô em… la thử xem có ai nghe được không mà la… tui anh thấy em với thằng bô hôn nhau rồi… Tình tứ quá… nhìn em hôn nó mà tụi anh nứng cặc hết rồi nè…
Thu Hương kinh hãi vì những ngôn từ mất dạy mà mình phải nghe, nhìn quanh quất thấy không gian vắng vẻ nên nàng càng lo lắng hơn… không có nhiều thời gian để suy nghĩ… Thu Hương cứ nhằm hướng thoáng mà chạy. Nhưng làm sao con cừu non tơ có cửa thoát khỏi hai con sói khát mồi… Chúng chạy theo ôm Thu Hương lại, nàng la hét cầu cứu trong tuyệt vọng trước khi chúng bịt miệng và kéo nàng vào một góc khuất trong một bãi đá lớn…
– Thả tôi ra… mấy ông muốn gì… cứu cứu… Mmmmmmmm.
– Ha ha ha… la to lên… Chà chà cô em nhìn gần mới thấy xinh quá… thôi nào ngoan ngoãn vui vẻ với bọn anh một chút đi em yêu…
Thu Hương có dùng chân làm vũ khí tự vệ, nàng đạp không ngừng cầu may nhưng tất cả chỉ làm cho nàng mau mệt hơn, một tên phía sau đang siết ngang bụng, hắn siết chặt hòng triệt tiêu hết sự kháng cự của cô gái trẻ trong khi tên còn lại nhanh tay giật đứt sợi dây chuyền và đôi bông tai của Thu Hương, sau khi cho vội hai thứ giá trị đó vào túi quần Jean… cả hai đè nàng đứng dựa lưng vào một tảng đá lớn và bắt đầu… hưởng thụ cô gái trẻ.
Thu Hương xinh đẹp và cao quý bao nhiêu thì chúng lại càng hứng thú cưỡng đoạt bấy nhiêu vì đó là những gì bọn lưu manh mất dạy thèm muốn, phụ nữ xinh đẹp sang trong luôn là ưu tiên hàng đầu nếu muốn tận hưởng khoái lạc tình dục. Thu Hương gào la thất thanh, chì dùng tay mình cố đánh và đẩy một tên đang cố không chế mình trong khi hét toáng lên khi tên còn lại đang xoa tay lên mông non cong cong cớn của nàng, kinh hoàng quá nàng chỉ biết dãy đạp túi bụi không định hướng… chiếc vòng tay của nàng trong khi giằng co cũng vị thế mà bị giật đứt. Mọi thứ có vẻ như diễn ra quá nhanh so với những gì Thu Hương có thể tưởng tượng. Nạng bị đánh mạnh vào cổ khiến cho đầu óc choáng váng và cuối cùng mọi thứ mờ mịt, nhạt nhòa… Thu Hương ngất xỉu sau khi hứng trọn một cú đánh vào điểm yếu sau gáy…
Và… khi nàng bắt đầu có những cảm giác đầu tiên kể từ khi ngất lịm dưới những phiến đá. Thân thể nhột nhạt khó chịu… Thu Hương nhẹ nhàng xoay trở đây như bản năng một người thức dậy sau giấc ngủ. Nhưng rồi khi nàng bắt đầu mở được mắt ra trong mệt mỏi… thứ đầu tiên nàng nhìn thấy chính là một trần nhà mục nát, mục khung cảnh xa lạ âm u thiếu ánh sáng.
Và đó là tất cả những gì Thu Hương cảm nhận được trước khi giật mình hốt hoảng vì nhận ra có ai đó đang sờ soạng đùi mình… Nàng nhỏm hẳn người dậy trước khi hét lên thất thanh… Thì sau khi nàng ngất đi chng1 đã bế nàng vào trong căn nhà hoang cách đó không xa, cho nàng nằm trên một tấm ván gỗ mục cũ và khi nàng đang bất tỉnh chúng đã thoải mái ngắm nghía và mơn trớn trên thân thể trinh trắng của nàng, khi nàng tỉnh dậy cũng chính là lúc chúng vừa vén váy của nàng lên đê chiêm ngưỡng chiếc quần lót màu trắng bé nhỏ đang ôm khít vào vùng tam giác kín đáo trinh nguyên của nàng.
Kinh hãi thay trước mắt Nàng bây giờ không chính là hai thằng đê tiện ban nãy, chúng đang cởi trần và sẵn sàng cưỡng hiếp người con gái đoán chính chúng vừa bắt được. Thu Hương la hét cầu cứu và vùng đạp để trốn thoát khỏi những con quỷ dữ, nhưng thảm thương thay chúng không để cho nàng điều đó. Nàng vừa chồm dậy đã bị chúng quật nằm ngửa ra, màu điên cuồng dâm phát tiết khiến chúng đè Thu Hương nằm xuống và hôn hít như nhưng tên ăn mày đói khát lâu năm.
– Thả tôi ra… đồ điên… thả ra… Cứu tôi với có ai không…
– Ha ha ha… Tụi anh thương mà em yêu… ở đây chỉ có bọn anh thôi…
– Ha ah ha… Ê tao ở dưới mày ở trên, làm cho em nó sướng đi nào…
Một Thu Hương xuông, banh hai tay ra hắn hôn hít gương mặt xinh xắn của nàng rồi tới cổ… Hắn không quên lột áo của người con gái kiều diễm đó lên… Hương thất kinh gào thét… chưa một người đàn ông nào có thể động vào người nàng, vậy mà giờ đây nàng bị lột ngược chi6e1c áo thun lên… Hai bầu vú xinh xắn nằm trong chiếc áo nịt ngực màu trắng bị phơi ra dưới anh sáng mờ nhạt và nhanh chóng bị thằng tù đó úp mặt hưởng thụ, hắn điên cuồng hôn hít vú nàng phó giám đốc hãy còn thơm phưng phức nước, Hương dãy dụa thảm thiết trong tuyệt vọng với dòng nước mắt trào ra nhạt nhòa gương mặt xinh tươi.
Ở bên dưới tên còn lại đang đè hai chân nàng lại, hắn hất ngược chiếc váy vải mềm mại của nàng lên và điên loạn liếm lên chiếc quần lót trắng của Thu Hương, nàng xấu hổ đau đớn khi bị một người đàn ông lạ mặt liếm mu lồn mình… Thứ mà nằng còn chưa kịp trao cho Tùng Lâm… Giờ phải sa vào tay đám tù cuồng dã này.
– Đừng mà… Tha cho tôi đi… cưu… cứu em với Tùng Lâm ơi… Đừng mà…
Thu Hương gào thét trong tiếng khóc và run sợ trong những tràng cười của hai thằng tù, càng giãy dụa chúng lột đồ nàng càng nhanh hơn, và giờ đây chúng đã cởi hẳn được chiếc áo thun ra khỏi hai cánh tay người con gái xinh đẹp, chỉ còn mặc áo nịt ngực, Thu Hương gào lên khi bị banh tay ra và bầu vú nàng bị bú liếm tơi bời… hai thằng tù vượt ngục may mắn tóm được cô gái tuyệt đẹp, bầu ngực Thu Hương gọn gàng thơm và trắng nõn đến thằng đàn ông nào cũng thèm khác 1 lần chiêm ngưỡng, giờ đây bị hôn bú tơi tả bởi những thằng tù khát dục. Ở bên dưới chiếc váy và chiếc quần lót của Thu Hương cũng bị kéo xuống khỏi đầu gối, giây phút bị tuột quần lót xuống nàng đã hét lên thảm thiết trong khi cả hai thằng thỏa mãn cười hú khi chiêm ngưỡng chùm lông xinh xinh gọn gàng của nàng trinh nữ.
– Ha haha… Con nhỏ này chắc là còn trinh… Lồn nó ít lông quá…
– Cục cưng ơi… Em xinh quá… Cho anh cưng em bữa nay nha em yêu… ha ha ha… Lột áo vú nó ra luôn đi mày… để coi con này vú trắng lắm nha…
Nói là làm, chiếc áo vú bị tháo khóa và lôi khỏi hai cánh tay rồi lôi hẳn ra khỏi người chủ nhân nó. Thu Hương giờ đây trần truồng như nồng nhục nhã la hét… Chúng đè nàng xuống banh tay chặt dưới đất rồi thay nhau bóp vú liếm đùi hôn hít môn trớn trên bụng cô gái trẻ. Khổ thân cho nàng, trần truồng như thế con bị đè tay chân lại, giờ đây nàng chỉ biết ngửa mặt khóc lóc cầu xin hai thằng tù tha cho tấm thân trinh nguyên của mình. Nhưng chúng nào dễ gì bỏ qua món ngon như thế, Thu Hương tuyệt đẹp và chúng thì đang thèm khát tinh dục.
Đúng lúc Thu Hương dường như tuyệt vọng đến tận cùng, khi mà nàng hiểu mình sẽ bị cưỡng hiếp trong căn nhà hoang váng này, thì Tùng Lâm đã xuất hiện với một cây gỗ lớn trên tay, anh vung đánh mạnh vào gáy một tên đang liếm mu lồn của Thu Hương, cú đánh mạnh khiến hắn nằm vật ra đất bất động không rõ sống chết. Tên con lại thấy đồng bọn bị tấn công thì nhanh chóng bỏ Thu Hương ra… Hắn né được cú tấn công của Tùng Lâm trước khi vận dụng ngón võ tích lũy được từ những cuộc chiến tranh giành địa bàn, hắn đạp Tùng Lâm bật ngửa, khi anh cố gắng chồm người đừng dậy thì tên đó đã lăm lăm một con dao bấm trong tay với vẻ mặt đầy hung hăng.
Thu Hương kinh sợ trốn vào một góc cố gắng mặc lại quần áo nhàu nhúm… nhưng cô lo lắng cho người yêu của mình hơn bao giờ hết, dù thế nào thì Tùng Lâm cũng chỉ là một chàng nhân viên văn phòng, đối đầu với một thằng giang hồ bặm trợn thi e rằng chàng khó có được ưu thế… Quả không sa… sau khi vật lộn, Tùng Lâm bị tên tù đâm 1 dao vào bắp tay khiến cho anh la lớn trước khi nhận tiếp một cú thoi vào mặt… chiếm được ưu thế thằng tù càng đánh càng hăng. Hắn bồi cho Tùng Lâm vài cú đá khiến anh lăn bò ra đất…
Thu Hương chứng kiến mà lòng đau như ai xé ruột gan, và rồi nàng quyết định lao ra để cứu lấy người yêu. Nhưng sức nàng thì chẳng làm gì được hắn, để rồi phải nhân lấy một cú tát chóe lửa, Thu Hương ngã xuống đất…
– Con khốn… tao sẽ hiếp mày cho người yêu mày chứng kiến…
Hắn lao đến đè Thu Huông và tát cho nàng thêm một cái nữa trước khi tốc váy nàng lên, hắn toan lột quần sịp nàng xuống thêm một lần nữa nhưng lần này Thu Hương đã kịp bấu lấy một nắm đất và ném vào mặt hắn khiến cho hắn cay mắt đến không thể chịu được, đó cũng chính là lúc Tùng Lâm lao đến và đánh một gậy và cổ hắn… con thú dữ gục xuống đúng như cách mà nó đã khiến Thu Hương bất tỉnh…
– Trời ơi… anh chảy máu nhiều quá…
– Không sao… đi… chúng tỉnh dậy thì em sẽ nguy hiểm lắm… đi thôi em…
Cả hai nắm tay nhau chạy khỏi căn nhà hoang… Chỉ vừa ra đến bên ngoài đã nghe tiếng hai tên đó la lớn, chúng tỉnh dậy và đuổi theo… Nhưng do còn chếnh choáng nên chúng không thể theo kịp Thu Hương và Tùng Lâm, cả hai nhanh chóng chạy đến nơi đang đổ xe… Tùng lâm như quên mất đau đớn, anh tra chìa khóa vào ổ cho xe lao đi về con đường phía trước… cả hai thoát nguy trong gang tấc. Nhưng Tùng Lâm phải trả một cái giá không hề rẻ… anh mất máu quá nhiều… Và chỉ đi được một đoạn anh đã say sẫm và bắt đầu ngất lịm…
– Tùng Lâm… Anh sao vậy… anh ơi… đừng bỏ em… Anh ơi… cố lên… em sẽ đưa anh đến bệnh viện… cố lên anh…
Thu Hương cố dùng sức lực yếu ớt của mình cùng với một chút tỉnh táo cuối cùng của Tùng lâm, nàng dìu người yêu ra băng ghế sau. Tùng Lâm níu lấy tay Thu Hương và cố gắng dặn dò:
– Em… đừng cho chị và mẹ anh biết… đừng để cho họ lo lắng…
Thu Hương chảy nước mắt trước sự đau đớn của người yêu, một người đàn ông có trách nhiệm. Nhưng bây giờ không phải là lúc để nàng yêu mềm, nàng lên xe và lái thẳng đến bệnh viện, và từ lúc đó nàng túc trực bên cạnh người yêu của mình. Thật ra vết thương của Tùng Lâm không nặng, nhưng khá sâu và mất nhiều máu… Chỉ cần truyền đủ máu anh sẽ tỉnh lại và hồi phục.
Thu Hương ở bên ngoài nhìn vào phòng nơi Tùng Lâm đang được truyền màu… Nàng khóc đau đớn và thương cảm cho người đàn ông đã xả thân cứu mình… giờ đây nàng chẳng biết làm gì hơn. Cho đến khi Tùng Lâm bắt đầu tỉnh dậy… Người đầu tiên anh nhìn thấy chính là ánh mắt đỏ hoe của Thu Hương… nàng đã túc trực suốt từ chiều tới đêm để cho Tùng Lâm tỉnh dậy. Nhưng bác sĩ vẫn chưa cho anh xuất viện, dù rằng chỉ là vết thương bình thường và mất máu… Tùng lâm cần được ở lại bệnh viện đêm nay…
– Nếu không có anh… chắc em đã bị những tên đó làm nhục mất rồi…
– Anh xin lỗi… vì anh đã để em ở lại đó một mình…
– Không… anh không có lỗi gì đâu… Lỗi do em… do em hết… do em mà anh bị thương như thế này…
Đêm nay… Tùng Lâm phải lưu lại bệnh viện… Nghĩa là anh không thể cùng người yêu dùng bữa tối tại nhà với mẹ và chị gái của mình… Chị Vân và mẹ Tùng Lâm đã chuẩn bị một buổi tiệc ấm cúng… Một buổi tiệc nướng nhẹ nhàng ngoài trời nhưng tiếc thay hai nhân vật chính đã không thể góp mặt… NHƯNG… lúc này bữa tiệc đã có người dùng thay cho Tùng Lâm và Thu Hương… không rõ ai là người thay thế họ để dùng bữa… Chỉ biết ở nhà lúc này là một sự hỗn độn, thức ăn và rượu vang… Những thứ được chuẩn bị cho buổi tiệc nhẹ đó đã được hất đổ, đã có người ăn uống hay đúng hơn là chè chén nhậu nhẹt… những vật dụng bị đập bể… thức ăn rơi vãi khắp nơi… Chuyện gì đã xảy ra???
Hãy nói một chút về căn nhà hoang, nơi mà Tùng Lâm liều mạng cứu Thu Hương ra khỏi bàn tay quỷ dâm dục, trong trận hỗn chiến đó, bóp và chìa khóa của Tùng Lâm đã rớt lại, hẳn nhiên là Tùng Lâm không hề biết. Sau khi cả hai trốn thoát, hai tên tù đã tỉnh hẳn… Chúng tức giận vì đã vuột mất con mồi dù đã lột trần truồng con nhỏ ra để chuẩn bị cưỡng hiếp, thú tính đang lên cao thì bị đứt gãy khiến chúng rất tức giận.
Đúng lúc đó chúng nhạt được bóp và chìa khóa của Tùng Lâm rớt ở lại. Hẳn nhiên là chúng lục lọi và lấy số tiền mặt ít ỏi bên trong… Vừa đúng lúc đó có một bóng người xuất hiện, và đó không ai khác chính là gã đàn ông đã giở trò sàm sỡ chị Vân – Chị của Tùng Lâm ở sảnh quán café ban chiều, hắn không sàm sỡ người phụ nữ đó được nên cũng khó chịu… Thì ra chúng là cùng một bọn, đều là những kẻ vượt ngục và đang bị truy nã. Tên sàm sỡ chị Vân chính là tên có máu dâm tặc nhất trong đám… cả đám tù tội cần nhất chính là tiền để có thể tiếp tục cuộc trốn chạy, và hắn đã nghía thấy căn nhà đơn độc của Chị Tùng Lâm có tiềm năng… Sau khi họp mặt, chúng dường như đã tìm được điểm chung khi chúng tìm thấy một tấm hình của Tùng Lâm chụp chung với mẹ và chị gái mình.
– Dường như chúng ta có cùng kẻ thù đó.
– Mày nói rõ đi…
Tên từng bị chị Vân tạt nước vào mắt chỉ vào tấm hình:
– Thằng chó đập tụi bây đây… Còn đây hình như là con chị nó… còn bà này thì chắc chắn là mẹ nó rồi.
Cả ba tên nhìn nhau… Như có gì đó cả ba cùng hiểu ý… một tên cười mỉm đẩy hiểm độc:
– Thì ra thằng chó này có con chị coi bộ cũng trắng trẻo… Điện nước cũng đầy đủ đó chứ…
Trong khi Thu Hương và Tùng Lâm cận kề nhau trong bệnh viện, có lẽ Tùng Lâm không hề biết đêm nay khi anh đang có những giây phút nhiều cảm xúc bên cạnh người yêu thì điều gì đang diễn ra ở nhà.
Và Thu Hương cũng không thể tin được khi nàng đang ở xứ biển lộng gió này, điều gì đang xảy ra với bà Thu – mẹ của nàng ở nhà… Có những thứ mà nàng hay chính bà Thu cũng không thể ngờ tới. Trước khi trời tối hẳn, gã Phong có một cuộc điện thoại, không biết hắn gọi cho ai… nhưng giọng cười khanh khách và đểu giả… Trong điện thoại hắn đang nói chuyện với một giọng khá khản đặc – giọng nói của một lão già nhưng nghe chừng hãy còn khỏe khoắn lắm… Và Gã Phong gọi người đó là “CHA” – tất nhiên là gã xưng “CON”…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro