Những người phụ nữ dâm đãng

Phần 18

2024-08-05 22:34:46

Phần 18
Trung tắt máy, anh ngồi coi tivi mà tâm trí cứ mường tượng ra hình ảnh trụy lạc của vợ, lỡ cô ấy để ba anh bắt gặp thì làm sao. Đang miên man thì một đôi tay mát lạnh vòng qua cổ khiến Trung giật mình:

– Sao vậy… anh khó chịu khi biết vợ tự sướng sao?

Quỳnh Mai xoa xoa ngực, cắn nhẹ lên tai Trung:

– Ư… tự sướng thì không sao… anh chỉ sợ… cô ấy dâm quá… rồi anh lâu về… lại đi tìm con cặc khác… ư…

– Yên tâm… nếu như vợ anh vật quá… chẳng phải đã có cậu em ở đó rồi sao… lọt sàng xuống lia mà hi hi… ban nãy anh phục vụ con gái em rồi… ăn no ngủ kỹ rồi, giờ đến lượt mẹ nó nào… hihi…

Trung nghe giọng lả lơi, cợt nhả của Quỳnh Mai thì vô cùng kích thích, nhanh chóng hưng phấn trở lại, anh quay lại vật Quỳnh Mai xuống ghế, úp mặt vào bầu ngực nàng trong tiếng cười thích thu, dâm đãng của Quỳnh Mai. Bỗng nhiên tiếng chuông cửa reo vang trong nhà khiến cả hai giật mình ngồi dậy:

– Để con ra xem ai tới. – Quỳnh Anh vừa dọn đồ xong, vội chạy ra cửa.

– Hứ… ai lại tới đây phá đám vào giờ này chứ… thật bực quá đi à. – Quỳnh Mai bực bội sửa lại quần áo.

Quỳnh Anh chạy ra cửa, bóng dáng một cô gái ăn mặc vô cùng sexy và xinh đẹp trong chiếc kính thời trang chờ sẵn, vừa nhìn thấy cô, Quỳnh Anh đã vội reo lên:

– Ôi… chị, chị tới lâu chưa?

– Chị vừa tới, xin lỗi em vì hôm qua chị bận đột xuất nên phải hủy kèo đi bar với em. Nay chị tới đây dẫn em đi xem phim bù đây.

– Ôi dzào… chị em khách sáo quá nha, chị bận công việc thì để khi khác cũng được mà.

– Hihi… em vào nhà thay đồ đi, chị vào xin phép mợ rồi hai chị em mình đi nha. Hôm nay khởi một bộ phim hay lắm. ^^

– Woa… vậy hả chị… em không biết… chị vào nhà đợi nha… em đi thay đồ.

Sau đó, Quỳnh Anh dẫn bà chị họ xinh đẹp hơn mình vài tuổi đi vào trong nhà, ở trong phòng khách, Quỳnh Mai và Trung đã kịp chỉnh sửa trang phục, vừa bước vào nhà, Quỳnh Anh đã reo to:

– Mẹ, cậu, hôm nay đẹp trời, hai người đi xem phim cùng chị em con không?

Trung và Quỳnh Mai cùng quay lại, vừa nhìn thấy cô gái, Quỳnh Mai đã lên tiếng:

– Trời ơi… cháu gái xinh đẹp, lâu lắm mới tới thăm mợ nha, vào đây mợ giới thiệu người quen nào.

– Dạ, cháu chào mợ, mợ cháu vẫn xinh đẹp và trẻ trung quá… thế này ra đường khối anh chết à nha.

– Trơi ơi, khéo miệng quá, mợ biết mợ già rồi, không phải nịnh, vào đây để mợ giới thiệu. Trung, đây là…

– Nguyễn Phương Thảo Nguyên, 22 tuổi, trợ lý của chủ tịch Tập Đoàn Minh Ký. Chúng ta lại gặp nhau rồi.

Quỳnh Mai không để ý là Trung và cô gái đó đã nhìn nhau mỉm cười một hồi lâu, nàng còn chưa kịp giới thiệu thì Trung đã lên tiếng, anh vừa dứt lời thì Thảo Nguyên cũng mỉm cười:

– Còn anh, Nguyễn Thành Trung, giám đốc công ty Beverage, trái đất đúng là hình tròn nha, em không nghĩ là lại gặp anh ở nhà cậu mợ em. Hihi… – Thảo Nguyên vừa nói vừa đưa tay ra bắt lấy cái tay Trung, miệng mỉm cười trìu mến.

– Woa… thì ra hai người đã quen biết nhau rồi sao. – Quỳnh Mai ngạc nhiên.

– Phải đó chị, lần này em vào công tác là để đề nghị ký hợp đồng hợp tác với Minh Ký, vô tình quen được Thảo Nguyên, không ngờ cô ấy lại là cháu gái của anh chị. Xem ra chúng ta vô cùng có duyên nha.

– Chị Thảo Nguyên là chị họ của em… à… của con mà. Thật không ngờ cậu và chị lại quen nhau từ trước. Xem ra chúng ta toàn là người một nhà. Hihi…

– Được rồi, Thảo Nguyên, chả mấy khi Quỳnh Anh về nước, con ở lại chơi với nó vài hôm nha.

– Cái này mợ không phải lo, lần nào về đây nó chả nhốt con ở nhà mợ. Hi hi, à phải rồi, hai người đi xem phim cùng tụi con không?

– Được rồi, hai đứa đi xem phim đi, mợ ở nhà chuẩn bị làm nồi lẩu, chiều nhớ về sớm, chúng ta liên hoan mừng sự kiện này ha. Cậu Trung có đi cùng chúng thì đi.

– Dạ, thôi chị, em mệt lắm… em lên nhà nghỉ tí rồi xem lại tập hồ sơ, chúc Thảo Nguyên đi chơi vui vẻ, chiều chúng ta gặp nhau.

– Dạ vâng, cảm ơn anh.

Thảo Nguyên cười tít mắt rồi theo Quỳnh Anh lên lầu. Dáng đi uyển chuyển của nàng mất hút trên lầu hai thì cũng là lúc Trung tóm lấy bờ mông chị họ mà bóp nghiến:

– Trời ơi… buông em ra… bọn trẻ nhìn thấy bây giờ…

– Ôi… Mai ơi… cháu gái của chồng em đẹp quá… ước gì…

Quỳnh Mai thấy thế quay lại quắc mắt:

– Gớm chửa, cặc dái lại chĩa ngược lên rồi đúng không? Con cặc hư đốn, cứ thấy gái là chổng ngược hết lên thế à?

– Đâu có… nó chỉ chổng ngược lên trước gái đẹp thôi nha. À, mà em bảo Thảo Nguyên ở đây thì chúng ta còn làm ăn gì nữa.

– Gớm, anh nhìn cháu em bằng ánh mắt gì? Tưởng em không biết sao. Nó đẹp như vậy, không lẽ anh không muốn sao.

Bị bắt bài, Trung vòng qua ôm lấy eo nàng, hôn chụt lên má cười trừ:

– Hehe… đúng là không gì giấu được em, cảm ơn em trước nhé. Hihi.

Trung hôn chụt một cái lên môi nàng rồi đi về phòng, Quỳnh Mai mỉm cười nhìn theo dáng Trung. Trong khi đó, ở trên lầu:

– Trời ơi… lâu không gặp, em của chị đẹp quá ha…

Thảo Nguyên vừa nhìn cơ thể trần trụi của em gái, vừa xuýt xoa, Quỳnh Anh mỉm cười mặc chiếc váy vào người:

– Chị đừng nói vậy, em tự thấy mình vẫn kém chị xa lắm. Hihi.

– Trời ơi, là do em khiêm tốn đó thôi, chứ em còn đẹp hơn cả Ngọc Trinh á, thế này mà để ông cậu em nhìn thấy coi chừng ông đè ra ổng hiếp chết nha. Hihi…

– Trời ơi, chị này nói chuyện kỳ vậy, ổng là cậu em mà?? – Quỳnh Anh đỏ bừng mặt, nàng giật mình khi nghe Thảo Nguyên nói vậy, cứ như là bị bắt quả tang.

– Chị chỉ nói vui vậy thôi, chứ có gì đâu em giật mình. Hay là hai cậu cháu em có gì thật.

– Trời ơi… không mà… – Quỳnh Anh gắt lên…

– Không có tật sao giật mình. Nhưng chị thấy ánh mắt ổng dành cho em không giống với của cậu dành cho cháu, nó đầy nhục dục à. Nói chị nghe coi, có thật hai cậu cháu… ngủ với nhau rồi không? – Thảo Nguyên tới sát tai Quỳnh Anh, thì thầm.

– Chị… không mà… – Quỳnh Anh đỏ mặt quay đi.

– Đừng giấu chị, từ bé tới giờ có bao giờ em nói dối mà qua mặt được chị đâu Quỳnh Anh, nói nhỏ chị nghe đi, chị hứa không nói cho ai biết đâu… cậu em đẹp trai thế kia cơ mà… hihi.

– Chị… chị hứa nha. – Quỳnh Anh lí nhí, nhìn cái gật đầu của Thảo Nguyên, nàng mới yên tâm lên tiếng tiếp.

– Dạ… đúng… đúng là có chuyện đó…

– Thật sao… bao giờ? – Thảo Nguyên hồi hộp, tim đập thình thịch.

– Thôi chị, đi xuống xem phim rồi em kể cho nghe, ở đây nhỡ họ nghe thấy thì chết.

Quỳnh Anh đi nhanh ra cửa không để ý tới nụ cười ranh mãnh của Thảo Nguyên. Bóng dáng hai chị em vừa rời khỏi cửa thì Quỳnh Mai và Trung đã quấn chặt lấy nhau…

5 giờ chiều, nắng sài gòn đã dịu hẳn chứ không oi ả như ở Hà Nội, sau trận làm tình mệt nhoài với Quỳnh Mai, Trung nghỉ ngơi một chút rồi bật dậy ra bể bơi tắm nắng, trong khi nàng đang chuẩn bị đồ để tối cả nhà ăn lẩu. Vừa hay lúc đó, Quỳnh Anh và Thảo Nguyên đi chơi về, họ chào Trung từ xa rồi đi vào nhà. Trung nhìn theo bóng dáng của hai người họ khuất hẳn rồi thầm nghĩ “Nếu đêm nay có cả Thảo Nguyên góp vui nữa thì thật tuyệt vời”. Trung mỉm cười đưa một hớp bia lên miệng uống.

– Mợ ơi, có cần bọn con giúp gì không ạ?

– Không cần đâu con gái, các con nghỉ ngơi tắm rửa, đứa nào thích thì ra bể bơi mà bơi vài vòng với cậu Trung, mẹ thiếu chút đồ, mẹ chạy vào phố mua loáng cái sẽ về ngay.

– Dạ mẹ, để con chở mẹ đi, chị Thảo Nguyên cứ tắm rửa trước nhé, lát em với mẹ sẽ về ngay.

– Như vậy có được không?

– Được mà, coi như để em tập lái xe, mấy bữa nữa thì thi lấy bằng luôn. Mẹ nhé…

– Được rồi, con xuống nhà đánh xe lên đi, mẹ chờ ở cổng. Thảo Nguyên đợi mợ một lát nhé, con lên phòng Quỳnh Anh tắm rửa trước đi.

– Cẩn thận kẻo cậu em hiếp đó nha, ông dâm và khỏe lắm đó. – Quỳnh Anh ghé vào tai Thảo Nguyên thì thầm.

– Trời ơi, cái con nhỏ này, ăn nói gì kỳ vậy. – Thảo Nguyên gắt lên trong khi Quỳnh Anh bật cười sảng khoái cầm chìa khóa xe chạy nhanh xuống tầng hầm.

Quỳnh Mai sửa lại đồ rồi đi ra cổng chờ, Thảo Nguyên ở trên phòng mở cửa ra nhìn xuống, bóng chiếc ô tô BMW của Quỳnh Mai khuất hẳn, nàng mỉm cười kéo rèm lại, rút vội chiếc máy điện thoại lên, mắt nhìn ra bể bơi, bấm số…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những người phụ nữ dâm đãng

Số ký tự: 0