Những mảnh ký ức

Phần 41

2022-03-02 03:38:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41
Qua địa chỉ ông nói thì thế éo nào lại là quán cầm đồ to tổ bố vậy, có nhầm không ta, hay là thằng nào troll mình rồi, cầm con cục gạch thần thánh ra gọi lại cho ông xem, tưởng ông tắt máy rồi chứ, may vẫn có chuông…

– Bác ơi có phải cái tiệm cầm đồ không ạ, ngoan ngoãn lễ phép đúng chuẩn cháu ngoan bác hồ…
– Đúng rồi mày vào đi…

Ông lại tắt máy luôn, người đâu chả lịch sự gì cả. Hay ông sợ tốn tiền điện thoại, ơ mà mình gọi cơ mà. Có khi nào ông cầm cố gì không có tiền trả kêu mình sang chuộc không nhỉ, sinh viên đâu có số tiền lớn đâu mà chuộc, bố vợ ơi tha lỗi cho con nhé, không thể cứu được bố qua cơn hoạn nạn này rồi. Nhưng mà cũng đến rồi vào xem mặt ông bố vợ xem sao, xem có bị chúng nó đấm không, còn chạy đi báo công an nữa…

Buộc lại dây giầy cho chắc, tí chúng nó đuổi còn chạy, đạp cửa xông vào…

Ôi cái đệt, 5 ông đang ngồi trong đấy, ông nào ông đấy to như con tịnh, thôi xuân này con không về rồi…

Chả biết ông nào là bố thu, nhìn thì không thấy dấu hiệu đấm đá gì, thấy đang cười nói vui lắm, chả nhẽ chúng nó nhốt bên trong…

– Mày là hiếu à? Ông nhìn lớn tuổi nhất, mà cũng to béo nhất, đầu trọc lốc hỏi, chắc đây là đại ca rồi…
– Dạ, hỏi dạ bảo vâng chứ tầm này không cứng được rồi sắp đái mẹ ra quần rồi…
– Ngồi đi, thằng kia dịch vào cho nó ngồi, ông bảo 1 thằng ngồi gọn lại, thằng đấy nó lại nhìn mình từ đầu đến chân mặt đầy sát khí, rồi nó dịch vào trong, dm lại càng run, khép nép ngồi gọn vào cho các đại ca ngồi nữa chứ có dám ngồi dạng chân như ở nhà đâu…
– Mày biết tao là ai không? Ông đại ca hỏi, đã gặp ông bao giờ đâu mà biết, nhưng biết là đại ca ở đây thôi…
– Dạ không ạ…
– Thằng con rể thế là không được rồi Tao là bố cái thu đây, nó không giới thiệu tao cho mày biết à…

Ôi thần linh thổ địa, tổ tiên ông bà ơi bố vợ làm con hốt cả hền, thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn còn run nếu ông có đấm thì chắc cũng còn nể tình là nyc của con ông nhẹ tay chút, dù gì cũng từng là người nhà cả…

– Mày làm gì mà khép nép vậy, ai làm gì mày đâu mà sợ, thằng kia rót nước cho nó uống…

Ông bảo thằng đệ rót nước, mỗi lời nói của ông uy lực lắm, giọng trầm trầm lại to…

– Anh uống nước, thằng kia nó gọi mình là anh đấy, oai vl, nhìn thằng đấy kiểu gì chả hơn mình cả chục tuổi ý, nhưng không dám cười, cười là bị ăn đấm chứ chả đùa…
– Mày quan hệ với cái thu thế nào…
– Dạ chúng cháu quan hệ nhiều tư thế lắm, ở đây nhiều người nói không tiện đâu bác. Ông biết rồi còn hỏi làm gì…
– Mày quê ở đâu nhỉ?
– Dạ cháu ở Nam Định…
– Nam Định à, có gần quất lâm không, ôi cái đệt cái câu cửa miệng của mọi người hay sao ý, cứ nói quê nam định cái là auto hỏi gần quất lâm không…
– Dạ cách có mấy km thôi ạ…
– Được, hôm nào mày dẫn tao về quất lâm chơi buổi nha, ông cười hố hố vãi cả bố vợ…

Rồi ông hỏi linh tinh gia đình, học hành, ông hỏi gì mình trả lời đấy, không dám thêm bớt gì cả…

– Thằng này thế mà khá, cua được con gái tao, mỗi tội hơi nhát nhỉ, về đây tao dạy dỗ, không mày bị nó bắt nạt dài dài, thế tình hình 2 đứa thế nào rồi, chả biết ai bắt nạt ai đâu, con gái ông vẫn nằm kèo dưới vẫn bị tôi vỗ mông đẹt đẹt…
– Dạ vẫn bình thường ạ, chả nhẽ lại bảo cháu mới đấm nó 1 trận, chắc là ông cho không thấy đường về luôn…
– Mày lại nói phét rồi, tưởng tao không biết à, đang giận dỗi đúng không đúng là tình yêu bọn ranh con, suốt ngày giận dỗi, ông nói rất thoải mái, kệ mấy ông kia đế vào, mình chỉ biết gãi đầu gãi tai…
– Thế chúng mày giận dỗi cái gì, mà nó bỏ nhà đi…

Thôi bỏ mẹ, Ông biết cả con ông bỏ nhà đi thì toang rồi, mà lại do dỗi mình nữa chứ, mà giọng ông có vẻ không giận giữ lắm…

– Mấy chuyện linh tinh thôi ạ…
– Linh tinh là cái gì, mà đến mức nó bỏ nhà đi bụi, ông quát tí són ra quần, quát không đã khiếp rồi mà mặt ông biểu cảm vl…
– Tại thu không nấu cơm cho cháu ăn ạ, vừa nói vừa mếu…

Cái lý do xàm xí làm ai cũng cười…

– Thế là mày chửi nó à, hay đánh nó, tao bố nó đây nó còn không nấu cho mà ăn đây, mày đã đòi nó nấu cho rồi, thằng này láo thật…

Đệt chả nhẽ lại lêu lêu cái, vì con gái ông vẫn nấu cho mình ăn mà…

– Dạ từ sau cháu không dám chửi thu nữa ạ, són ra quần 1 tí rồi…
– Lại còn lần sau nữa à, tao lại cho mày 1 trận giờ…

Đang chuẩn bị ra quần thì ông cười hề hề…

– Mới dọa tí mà run vậy con rể, Đúng là cái bọn trẻ con mà có thế mà cũng dỗi, mày qua bên xxx tìm nó về hộ tao cái, về trông nhà, không trộm nó bê hết đồ của tao đi…
– Từ sau mấy cái linh tinh này đừng bắt tao giải quyết nữa đau hết cả đầu với bọn mày, con trai thì nhường con gái chút đi, rảnh thì qua nhậu với tao, giờ thì đi tìm nó đi…

Ơ thế bảo thu là chó à mà trông nhà, nói chuyện nửa tiếng với ông mùa đông mà toát hết cả mồ hôi đít ra, dù thấy tính ông khá thanh niên và hài hước. Đúng chuẩn dân xã hội không lệch đi đâu được to béo cua đầu trọc. Tình hình chắc suy nghĩ lại chứ làm gì có lỗi với con gái ông, ông cho 500 anh em đấm không trượt phát nào luôn, chào bố vợ với các đầu gấu xin phép ra về, ra ngoài vẫn còn run mới biết mình còn lành lặn trở về, có bố vợ kiểu này đau tim thật. Phóng ngay qua địa chỉ ông cho, bấm chuông xem có ai nhà không, thấy có người mở cửa đập vào mắt là…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những mảnh ký ức

Số ký tự: 0