Phần 30
2022-03-02 03:38:00
Dậy tắm rửa thay đồ hẹn cô xuyến là không ăn cơm ở nhà, phóng sang nhà thu cho bất ngờ vì mình không bảo là mình lên đi cái giờ cao điểm cực hình tắc đường mệt vãi, thế éo nào em lại cho mình bất ngờ hơn đến gần nhà em thì đệt cái dáng quen quen sao con ml Duyên lại ở đây ta, 2 đứa chuẩn bị đi đâu đấy, lùi lại đứng chỗ cổng làng canh xem 2 bọn nó đi đâu, đệt 2 cái bọn mặc cái quần bò ngắn cũn cỡn đau hết cả mắt, bảo sao thanh niên hay tai nạn, đứng 1 lúc thì thấy con duyên chở đi thế là bám theo ngay xem đi phè phỡn với thằng nào, lòng vòng thì éo thể tin nổi 2 con dở hơi này nó đi ăn bún đậu mắm tôm lề đường ở chỗ thương mại, chả nhẽ về, đi gặp gái lại đi ăn mắm tôm thế này nhỡ đâu có hôn hít gì cả 2 đều ngại hehe, thôi mất công đến rồi thì vào thôi, Thu nhìn thấy mình ngạc nhiên lắm, như bị phát hiện ra bí mật gì đó, hot girl đi ăn bún đậu mắm tôm 10k 1 suất có mất hình tượng không chứ, còn con duyên nó thấy mình như là cái điều hiển nhiên không ảnh hưởng gì đến đĩa bún của nó vậy…
– Mày đi đâu đấy? Con duyên hỏi…
Đệt chả nhẽ vào quán bún đậu ăn phở à…
– Ơ sao ông bảo chưa lên mà, thu đầy bất ngờ…
– Hi lên sớm cho bất ngờ…
– Thế sao ông biết bọn tôi ở đây…
– À tôi có việc đi qua thấy 2 người, nói thế chứ chả nhẽ bảo theo dõi…
– Thôi kệ nó mày, tự nhiên có người trả tiền cho lại được ăn free…
Ghế thì nó không đưa cho ngồi, ăn nói thì bố láo không có thu ở đây chửi cho sml rồi, vì cái đẹp lên dặn lòng phải nhịn, mặt dày tự lấy ghế ngồi luôn, rồi gọi thêm đồ, có con duyên ở đây lên thu có vẻ ngượng ngạo hơn bình thường, mà tên duyên nó vô duyên vãi đái, cứ ăn nhồm nhoàng không như thu ăn uống từ tốn, mà biết éo đâu không có mình ở đây 2 đứa như nhau, vì mình cũng thế ăn với gái thì cũng phải từ từ bình tĩnh không như mọi khi ăn với mấy thằng bạn, mà công nhận sao hồi đó chỗ đó rẻ mà ngon vậy…
Ăn xong thì mặc định mình trả tiền rồi được cái con duyên biết ý hơn chút…
– Thôi mày đi với thằng hiếu đi, chứ chở mày nặng vãi, nó bảo thu…
– Ơ ơ tao đi với mày mà…
– Không nói nhiều xe tao tao có quyền cấm cãi…
– Ừ thôi lên tôi chở, nhân cơ hội phải chở người đẹp ngay…
Nó có duyên thì duyên cho chót đi đằng này nó còn đeo bám đi theo uống nước nữa chứ, mà toàn mồm nó nói 2 đứa có nói được gì nhiều đâu, đúng hãm…
– Ông chở thu về nha, nhà tui xa lắm tui về không mẹ la…
– Uk mày cút về đi, à nhầm bạn về đi kẻo muộn…
Thế là nó đi về mà éo biết nó về thật không hay nó lại bay lắc ở đâu ý chứ. Còn sớm mới hơn 8h chả nhẽ về thì nhục mà đã nói với nhau được gì đâu, 2 đứa vẫn ngượng ngượng lên ngồi vẫn cách nhau 1 chút…
– Còn sớm hay là đi chơi chút rồi về nha thu…
– Giờ đi đâu…
– Đi chỗ nào mát mát ý…
– Ừ vậy cũng được…
Không biết thu nghĩ chỗ mát mát là chỗ nào mà đồng ý luôn chứ, với 1 thanh niên nghiêm túc mình chở ngay thu ra hồ tây, từ hoàng quốc việt phi ra lạc long quân cho gần, chọn 1 cái ghế đã trống chứ vừa uống nước xong mà lại vào quán nước thì tốn kém quá hí hí. Ngoài này gió mát rười rượi mà thế éo nào thu cứ ngồi cách ra nhỉ chả nhẽ mình bị viêm cánh, giơ tay lên ngửi xem thử, thơm mà, thế thì lý do là gì nhỉ…
2 Đứa hỏi han sức khỏe, kể mấy chuyện quê với phố rồi mới vào vẫn đề chính…
– Bà nghĩ sao rồi?
– Nghĩ cái gì cơ? Thu hơi ngáo vì không biết mình hỏi gì, mà trong trường hợp đó chắc mình cũng như thu vì tự nhiên hỏi thế ai biết mà trả lời…
– Thì cái chuyện tôi nói trước lúc về quê ý, bà bảo nghỉ hè xong trả lời…
– À trước hè tôi nói nhiều lắm không nhớ đâu, thu giả ngơ…
– Thế tôi nói lại nha…
– Thôi, từ từ rồi tôi nghĩ ra không cần nói đâu…
– Chờ lâu sốt ruột lắm…
– Đợi chờ là hạnh phúc mà cứ chờ đi…
– Không có mà đợi chờ là kết thúc ý trả lời tui đi…
– Thôi để tôi suy nghĩ đã vội thế…
– Làm người yêu tôi nha, tôi mạnh dạn nắm lấy tay thu…
– Ơ ơ tôi không biết đâu, thu ngượng ngùng chắc lúc đó mặt đỏ lắm mà đêm không thấy, tay để im không rút lại…
– Trả lời tôi đi, không yêu trả dép bố về…
– Bất ngờ quá tui nghĩ không kịp á, mấy bữa nữa nha nha, thu lấy tay còn lại nắm tay tôi lắc lắc nhõng nhẽo…
– Không hôm nay phải trả lời có hay không?
– Kệ ông tui không biết đâu, nói thế khác mẹ gì đồng ý rồi, đã nghiện rồi còn ngại con gái khó hiểu…
Nhẹ nhàng nhích mông ngồi sát lại, kéo đầu thu vào vai mình, thu ngước lên nhìn nhưng vẫn tựa vào vai tôi. Tình yêu nó đến đơn giản vậy đó không hoa không quà chỉ bữa bún đậu mắm tôm và cốc tà tưa là tôi cưa đổ cô hot girl sư phạm trung ương. 2 người im lặng mỗi người theo đuổi 1 suy nghĩ nhưng chắc chắn là cả 2 đang cùng chung nhịp đập vui sướng…
– Giờ đổi cách xưng hô anh em nha…
– Sao đổi?
– Yêu nhau chả nhẽ xưng ông tôi à…
– Ai iu chứ, bằng tuổi bắt người ta kêu anh, vô duyên à, thu chu mỏ đáng yêu…
– Không yêu trả dép bố về, mòn hết dép rồi…
– Người ta ngồi trên ghế đá chứ có ngồi lên dép đằng ấy đâu mà mòn…
– Vậy về nha, dọa thu tí cũng muộn rồi…
– Về thì về sợ gì…
Thế là lên xe, chở thu về ngồi thì sát hơn nhưng mà éo có ôm…
– Đưa cái tay đây, kéo tay thu lên eo…
– Làm gì đấy, tên kia định lợi dụng hả, thu kéo lại…
– Không ôm rơi ráng chịu nha…
– Sợ gì…
Thế là mình lợn lờ đánh võng cho thu sợ cuối cùng giằng co mãi em nó cũng vòng tay ôm mình, thế có phải ngoan không, thích bỏ mẹ ra rồi còn bày đặt làm màu…
Chở thu về nhà tưởng rằng em mời vào nhà chơi nhưng mà đéo, em đuổi mình về luôn mới đau…
– Anh về nha…
– Ừ về đi ai giữ đâu…
– Anh về thật đấy…
– Ừ có ai bảo gì? Không về đứng tắc đường họ lại chửi cho ý, mà khoan đã…
Đấy phải thế chứ mời anh vào làm bữa ngủ thân mật nhân ngày 2 đứa quen nhau mới đúng chứ, nghĩ đã phê rồi thì đột nhiên thấy mát mát ở má thì ra em nó lén kéo đầu mình xuống hôn phát vào má rồi chạy thẳng vô nhà làm mình không kịp phản ứng, thì em nó đã chạy biến vào trong nhà và hạ cửa xuống…
– Đứng im đó nha tên kia, em ở trong nhà nói vọng ra…
Đệt đóng cửa rồi bắt mình đứng đây làm gì coi nhà à, thế khác éo gì chó đâu, chả nhẽ vì gái mà nhục vậy à, định rồ ga về mà nghĩ bụng nhục tí cũng chả sao hehe…
– Thôi về được rồi đó anh yêu, thì ra em chạy lên ban công tầng 2 nói vọng xuống…
– Đệt lắm trò vậy…
– Cấm nói tục ở phố văn hóa hàng xóm lại đấm vỡ mồm đấy, về đi không muộn, về nhà nhớ nhắn tin cho em nha, không đấm chết đấy, em giơ nắm đấm ra dọa tôi…
Giơ ngón tay giữa chào em nó về khởi đầu thế là đẹp rồi, về nhà nt cho em nó luôn để trình báo sếp về nhà an toàn về em nó bắt đặt tên em nó là thu xênh gái, mình là hiếu đập chai nhưng sự thật phũ phàng về sau phát hiện em nó đặt tên mình là cục cức mới đau đầu…
Và cái quan trọng nữa là chưa nói chia tay trang dù mình đã ít nc hơn để dần xa cách nhưng em nó vẫn hay hỏi han mình, có lên nói thẳng với trang không nhỉ, thôi hôm nay đang chìm đắm trong hạnh phúc chuyện đó tính sau, và nó dẫn đến hệ luỵ về sau…
Yêu vào cái điên trong người nó nổi dậy, nhà ở ngã tư phi qua mỹ đình chở thu đến văn quán học rồi mình về trường ở triều khúc và hành trình về thì ngược lại, sao hồi đó rảnh vậy không biết, ai về sớm thì chờ người kia…
Tôi và em cứ bí mật yêu nhau không cho ai biết, em bảo từ từ rồi công khai, nụ hôn đầu của 2 đứa cũng tại ghế đá hồ tay, đó là nơi chứa nhiều kỷ niệm nhất của tôi và em…
Theo bản năng của 1 thằng đàn ông bình thường thì cứ hôn là tay mò lên vú và tôi cũng chả ngoại lệ…
– Ừm ừm… cái gì đấy, em đẩy tay tôi ra…
– Hi hi bản năng thôi mà…
– Bản năng gì chắc hay thế đúng không…
– Đâu có…
– Tôi lạ lạ gì ông rành quá mà, cái tay linh tinh, em đáng tay tôi…
Công nhận vú em chắc thật, dù không to nhưng được cái rất là chắc chắn nha, mà lại cái kiểu suốt ngày thích mặc cái quần bó ngắn ngồi hở mẹ nửa mông rồi…
– Tự nhiên cái tay anh nó di chuyển lên đó chứ anh có cố ý đâu…
– Không cố ý chỉ cố tình nhỉ, người ta nhìn thấy ngại chết…
– Ngại gì, đầy người thế kia kìa họ cũng đang ấy kìa, tôi chỉ xa xa có 1 thằng cũng đang sờ vú con ghệ nó…
– Nhìn linh tinh kệ người ta…
– Vậy giờ vào chỗ tối, cho họ khỏi nhìn nha…
– Đừng có mơ sói ạ…
1 tí lại đè em ra hôn được cái mồm 2 đứa thơm chứ éo thối lên hôn không chán mà cái bản năng thì éo bao giờ bỏ được luôn tự động tay sẽ mò lên vú, chứ không mò vú thì tay để chỗ nào thừa quá, đang hôn mãnh liệt em cầm tay đẩy tay mình ra mà mình cứ giữ chặt sau em cũng phải chịu tay vẫn cầm tay mình nhưng vẫn để mình bóp vú bên ngoài, các cụ đã bảo rồi cầm được tay là day được vú, hôn được vú thì chắc chắn sẽ bú được lồn, ông cha đã đúc kết thì không bao giờ sai nhé. Sờ ngoài thôi mà rạo rực hết cả người, cảm nhận trong như bánh bao ý, không to nhưng cũng không phải bé vì em mặc áo phông mình nhìn vẫn thấy khe mà hé hé…
Bắt cá 2 tay và hậu quả, yêu thu nhưng vẫn có qua lại với trang mấy lần giải quyết sinh lý chứ không còn tình cảm, cũng được 2 tuần yêu nhau, hôm đó cuối tuần dẫn thu đi time city chơi đang tưng tăng vui vẻ đi chơi thì trang ở đâu xuất hiện chặn mình với thu lại…
– Đứa nào đây? Trang chỉ thẳng mặt thu và nhìn mình…
– Ơ ai vậy anh? Thu cũng hỏi mình ở đâu có con ấy ơ nào đây…
Tạm thời đứng hình mất 5s…
– Ơ ơ bạn anh? Câu trả lời cũng chả biết là nói cho ai…
– Có phải vì con này mà anh chán tôi đúng không, anh khốn nạn vậy, chơi chán rồi anh bỏ tôi sao… Trang cứ nắm áo chửi thậm tệ tôi, thu thì chỉ biết đứng nghe và nhìn chắc cũng hiểu ra vấn đề…
May mà không có màn đánh ghen xảy ra nhưng cũng nhiều người hiếu kỳ đứng xem, bàn tán xôn xao, mình thì cũng chả có gì để biện minh cho việc này cả, để trang chửi thôi…
1 lúc thì thu bỏ chạy, mình đuổi theo thu mặc kệ trang đứng đó giờ người mình cần là thu chứ không phải trang nữa coi như là chấm dứt luôn. Đuổi theo nắm lấy tay thu…
– Em nghe anh giải thích đã…
– Anh còn gì giải thích nữa sao, buông tôi ra, em giằng tay lại…
– Anh sai, nhưng nghe anh nói để em hiểu rõ hơn được không…
– Mọi chuyện rõ ràng quá rồi, tôi không muốn nghe gì nữa, buông tôi ra không thì đừng bao giờ nhìn mặt tôi nữa, những giọt nước mắt đã rơi xuống trên khuôn mặt thu, buông tay coi như là hết mà níu giữ thì giải thích làm sao, nhẹ nhàng buông tay để em đi, em quay bước đi 1 cách dứt khoát hòa vào đám đông và khuất khỏi tầm mắt tôi, thế là hết cuộc tình mới nở đã tàn. Chán nản có gọi điện nt cho thu mà em chặn hết rồi, còn phần trang thì em có tha thứ cho tôi và mong tôi quay lại với em nhưng tôi chỉ bảo là đéo và đéo, giờ đây tôi chỉ có thu mà thôi. “Thu đi một nửa hồn tôi mất, một nửa hồn tôi bỗng dại khờ”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro