Phần 19
2022-01-14 11:39:00
Lịch nghỉ Tết bắt đầu từ hết 28 tới mồng 6 âm lịch. Hôm nay đã là 27 rồi. Mọi người đang nháo nhác cả lên. Thu hồi công nợ các khách chuối, hoàn tất báo cáo chuẩn bị tất niên. Công ty này có đặc điểm ngày cuối cùng chuẩn bị nghỉ Tết là ngày sẽ tổ chức tất niên. Kể thì dài chứ đ hiểu sao nhanh hết ngày vl.
Nắm trằn trọc, đã 22h khuya. Tiếng nước nhà tắm không thấy chảy đều nữa, qua gương cửa thấy trong đó có người đang mặc quần áo. Nhìn qua gương nhiễu chỉ thấy thân thể chứ không rõ da thịt cũng khiến người ta kích thích.
– Em vẫn chưa đòi được bên Lâm Ngọc anh ạ – Huyền bước ra khăn lau mái tóc ướt mặc chiếc váy ngủ màu nâu 2 dây. Giống hệt cái váy mà ca sĩ Hoàng Châu mặc lúc song ca với Lý Hải bài Phút Biệt Ly.
– Uh. A nghe bảo năm nào bên ấy cũng ỳ trả công nợ nhất. Rõ khổ. Phận làm sales bán được hàng đã mừng tới khi đi đòi tiền thì khóc.
– Năm nào e cũng vướng nhà này. Mà nhà này lại là khách đem lại doanh số lớn. E không dám làm căng. Thôi mai có gì nhớ chị Nhung xử lý. Năm ngoái c ấy cũng xử lý hộ em. Đúng là gái xinh làm gì cũng dễ.
– Thế e không xinh à???
– Không xinh bằng c ấy. Rõ ràng mà. E biết bản thân mình chứ.
Ngồi cầm máy sấy tóc cho Em. Đầu óc cứ luẩn quẩn cái gì đó không rõ. Không tả được. Nhưng rõ ràng có lo lắng gì đó. Chẳng ai nói câu gì. Khoảng chục phút qua đi mới trở lại hiện thực.
– Tóc e khô rồi. Không sấy nữa kẻo hư tóc e mất.
– Uh.
– Anh.
– Hả?
– Hay Tết này a đừng tới nhà e. Đợi qua Tết tính tiếp. Chứ hôm trước mẹ em hỏi còn qua lại với anh không?
– A nghĩ bác biết thừa chúng ta chưa dứt hẳn. Nên kéo dài trong im lặng không phải cách hay. A vẫn nên tới nhà e để thuyết phục.
– Vậy a thuyết phục được mẹ anh chưa?
– Chỉ cần bên phía e thông là a xử lý được.
Nói vậy thôi chứ tao cũng đ biết thuyết phục kiểu gì. Bản thân biết cố là được. Chỉ sợ Em về nhà tao không được đón nhận thì khổ.
– E có tin chuyện này không?
– Cũng có tin nhưng không hoàn toàn ấy a. Còn a thì sao?
– Cũng tin vào tâm linh. Nhưng chuyện này thấy hơi hão huyền.
– Hay a tìm người yêu mới đi. Dù sao về lý thuyết giờ chúng ta đã chia tay mà. E không có quyền quản a.
– Thế a có quyền quản e không?
– Tất nhiên là có. Nên mới bảo a đi tìm người yêu mới. E mới có động lực từ bỏ a được.
Nghe thật não nề. Lý thuyết khác thực tế. Từ lúc quyết buông cho nhau tao và Em lại càng quấn quýt nhau trừ những lúc nhắc chuyện này.
– À. E mới được cho 1 lọ này hay lắm.
– Lọ gì đó.
E giơ lên 1 lọ kẹo trẻ em.
– Đùa a à. Kẹo trẻ em.
– Hâm à. Kẹo này không phải của trẻ e mà của người lớn. Để thử nhé.
Nói rồi e cho 2 viên vào miệng đảo rồi. Rồi chui vào chăn từ dưới chân tao lên.
– Thì ra là vậy…
– Thích không anh?
– Phê lắm…
Không hiểu em yêu kiếm đâu lọ kẹo kích dục chuyên để BJ. Miệng em nhịp nhàng lên xuống nửa thân khúc dương vật. Chốc chốc lại há miệng to để ngậm gần trọn con cu. Dương vật tao thấy dài bình thường, không ngắn cũng không dài, nó to và gân guốc. Hương bạc hà trong viên kẹo làm mát mẻ cả con cu. Tê tê mát mát khiến em BJ 10p rồi mà tao vẫn phê.
– E mỏi miệng quá. Thôi nhá.
– Ok. Vào việc luôn.
Đầu khấc đặt cửa mình ướt át khẽ vào nhẹ nhàng mơn trớn rồi lại ra. Cứ vậy 4 5 lần. E sốt ruột hẩy mông lên.
– E không chịu được nữa. Nhanh lên anh.
Đầu khấc vừa vào rồi đột ngột rút. Bất thình lình đâm mạnh vào ót 1 tiếng. E bật dựng người dậy kêu á lên. Liên tục chục cú đâm đâm vào trong phát ra tiếng kêu bạch bạch khi 2 bộ phận sinh dục va mạnh vào nhau.
– Sướng. E sướng. Á á á. Nhanh lên a. Mạnh nữa. Ư ư…
Khi hồi thúc mạnh qua đi. Cần hãm lại kẻo chớ ra. Kéo ra đưa vào nhẹ nhàng đều đặn ở tư thế truyền thống. Mặt e lúc thỏa mãn lúc nhăn nhó.
– Sao thế?
– Mát lol quá a ạ. Kẹo này hay thật. Mà a cũng giỏi nữa. Mỗi chiêu đâm đột ngột mà lần nào e cũng bất ngờ.
– Ai cho e kẹo này thế…
– Ư ư. Hợ. E mua trên web.
– Dâm thế. Bình thường không đủ sướng à.
– Sướng. Nhưng muốn a thử cảm giác mới.
Lật e dậy ở tư thế cưỡi ngựa. E vừa nhún vừa la to.
– Thích quá. A ơi e sướng chết mất. A a. E không quên được a mất.
– Á à định quên a à…
– Không. E sợ sau này không có a ai cho e cảm giác này.
– Hưởng thụ đi nghĩ gì nhiều thế.
– Hình như hơi mềm…
– Tại e cứ nói chuyện làm a phân tâm.
E nhấc người khỏi bụng tao rồi ngậm 2 viên kẹo sau đó lại giúp dương vật cương lên. Nhìn e thật dâm đãng.
Tiếng phạch phạch vang khắp phòng. Những cú phi nước đại doggy làm e nằm bò ra giường, chỉ mông e đang chổng lên đỏ ửng chịu trận. Sắp ra rồi. Rút nhanh dương vật đút vào miệng e. E xoắn lưỡi quanh đầu khấc rồi nhả ra. Cầm khúc thịt trên tay xóc nhẹ rồi hôn xung quanh. Khẽ lè lưỡi liếm liếm lỗ sao rồi lại há miệng mút mạnh.
– E cho ra nhé…
– Uh.
Từng dòng tinh bắn ra vào khuôn mặt ưa nhìn. E cười, tay xóc nhẹ rồi lại mút mạnh. Tao co rúm người tay chân quằn quại vì sướng. Sướng hơn cả lên đỉnh. E liếm sạch sẽ rồi đi vào nhà tắm lấy khăn ấm lau lau rồi thiếp đi.
Nhìn em nằm ngủ trong vòng tay chỉ thấy thương em. Phụ nữ khi gặp được người cảm thấy có thể tin cậy thì luôn muốn người đó vui vẻ. Không nghĩ có ngày e lại tìm mấy thứ kẹo tình dục để giúp tao vui. Chắc e sợ tao bỏ e đi.
… Bạn đang đọc truyện Những kỷ niệm về đàn bà tại nguồn: http://bimdep.pro/nhung-ky-niem-ve-dan-ba/
Tất niên thật náo nhiệt. Ai nấy xúng xính váy áo khác hẳn mọi hôm. Sau màn cảm ơn tới màn vinh danh và cuối cùng là ăn uống. Huyền ngồi cùng bàn cạnh tao với Hoài với Oanh. Đang rôm rả thì thanh niên Tùng cầm chén rượu ra xem ý chúc tụng.
– Mình là Tùng làm dưới nhà xưởng ít được gặp khối văn phòng nay qua làm quen với mọi người. Chúc mọi người năm mới nhiều tài lộc.
Xem chừng thằng này dẻo mỏ gớm. Xong lượt đầu. Nó rót tiếp chén 2 quay sang mời Huyền. Uống cạn xong bắt tay. Cố tình nắm tay lâu hơn cho tới khi Huyền chủ động rút mạnh tay ra. Bình thường thì tao quyết solo với tml này cùng lắm cùng nằm tại chỗ. Nhưng nay ngày vui, mọi người nhìn vào, lại là chỗ e của sếp Nhung nên tạm tha. Để xem e Huyền xử lý ra sao. E rót 1 chén đầy để đáp lễ rồi kéo tay tao bảo đi chúc rượu. Nhìn thằng bé mặt chưng hửng đến tội nghiệp. Khác đ tuyên bố đanh thép đây là người đàn ông của em. Đi chúc 1 lượt cũng tối tăm mặt mũi ai cũng hỏi ra Tết cưới không? Tao với e đều khẳng định sẽ cưới nhưng đ biết khi nào.
Sếp Cường nay phởn lắm. Cũng ngà ngà say rồi. Họ kéo nhau lên bục để chụp ảnh kỷ niệm. Chụp vài phát rồi tao xuống ngồi nhìn quanh. 1 năm đã qua rồi tự thầm tổng kết lại rồi nghĩ vu vơ cho năm mới. 1 bàn tay đặt lên vai kéo về thực tại. Hóa ra chị Nhung.
– Sao thế nghĩ gì ngẩn ra mà c gọi lên chụp ảnh cùng lại không phản ứng.
– Chụp ảnh á. E chụp rồi mà.
– Thì chụp tiếp. Sợ thừa ảnh à. Chụp với gấu chưa…
– Bọn e nhiều ảnh lắm rồi. Tí chị em mình làm 1 kiểu nhé.
– Uh. Hay lên luôn.
– Đông lắm. C e mình khó chen lắm.
– Nay uống nhiều quá. Váng cả đầu…
– Mệt không? E day vài huyệt là tỉnh…
– Thôi. Đông người. Hiểu lầm thì khó giải thích.
– Uhm. Cũng đúng. Trông c dạo này hơi xanh xao. Lại bầu à.
– Bầu gì. C ăn uống không ngon nên vậy.
– Lại chuyện gì à.
– Không. Có chuyện gì đâu.
Chắc lại ông ck bồ bịch rồi. Thấy bảo vẫn qua lại với Vân. Rõ khổ. Nhìn xanh xao hốc hác hẳn.
Công ty chuẩn bị sẵn dàn karaoke mà các con giời cứ thích đi hát ở quán cơ. Mệt vl. Ngồi bệt trong góc ngả lưng nhắm mắt dưỡng thần. Bàn tay mềm mại ấm áp khẽ đặt lên má.
– Anh mệt à. Hay về nghỉ.
– Do hôm qua e làm a phê quá.
– Gớm tham lam. Nửa đêm còn lôi người ta dậy vờn vờn tới gần sáng còn kêu.
– E mệt không?
– Hơi mệt nhưng thích. Thích lắm.
– Tối làm vài nháy…
– Không phải rủ rê. E cũng tự mò tới. Làm cho đã để nghỉ Tết khởi nhớ.
Câu chuyện nhỏ to ngưng lại khi tới bài tủ của em. E hát còn tao lên múa phụ họa. Nay thoải mái xõa cần gì ý tứ. E vui quá. Làm thêm bài nữa. Còn tao mệt bỏ mẹ đi xuống ngồi.
– Không múa nữa hả a. Oanh hỏi…
– Thôi. Tuổi cao sức yếu. Mà người yêu em đâu không rủ đi cùng. Sợ a cho say à.
– A ấy bận cũng tất niên. E vẫn ghét a hôm ấy.
– Ghét vì a làm bạn e say hay vì a hỏi e thích a không?
– Biết rồi còn hỏi. Có người yêu tuyệt vời thế kia còn đi trêu ghẹo người khác.
– E thích a không?
– E mách chị Huyền.
– Vậy là e thích a rồi. Tốt lắm. A vẫn chưa già.
– Ông như hâm ấy. Lo mà giữ người yêu. Có người theo đuổi kìa.
Nhìn lên sân khấu lại là tml Tùng. Nó say hay sao mà cứ khoác vai Huyền.
Tml này phải vỗ cho nhớ. Con mẹ nó. Giả say à.
Đang đi tới gần sân khẩu thì 1 cánh tay lôi lại.
– Thôi em. Để c nhắc nhở nó. Nể c đừng làm lớn chuyện.
Nhìn chị Nhung với ánh mắt cầu khẩn tao tạm tha. Huyền đã đi xuống rồi, mặt e cũng không vui. Chả còn đ gì vui. Tao cầm tay em đi về. E cũng ngoan ngoãn đi theo rồi giải thích nọ kia. Tao đâu trách em.
Nắm tay e đi loanh quanh vài đoạn phố rồi lại bắt taxi đưa em về. Lịch trình thay đổi, mai cái Linh nó về quê sớm nên e cùng về theo, tối nay trả e về phòng để chuẩn bị đồ đạc.
Đôi nam nữ ôm nhau thật lâu dưới chân tòa nhà, chia tay thật khó khăn dù chỉ vài ngày. Những lời dặn lời hứa đã gửi gắm hết mà sao vẫn chưa thế rời đi.
Tao về phòng cũng hơn 12h. Mở đt ra xem mấy tin chưa kịp đọc.
– Chị Nhung: Về chưa em? C xin lỗi việc Tùng làm tối nay. Để c nhắc nhở nó nghiêm khắc. Chúc e có kỳ nghỉ vui vẻ.
– Chị Hoài: Người yêu bị sàm sỡ có tức không? Sao không đấm vỡ mặt nó ra.
– Oanh: Việc gì a phải bỏ về. Ở lại tình cảm cho nó tức.
Đ buồn rep lại. Mệt vl. Người đầy mùi rượu. Không tắm không được. Đang sấy tóc có tin nhắn tới.
– Chị Nhung: Chưa về hả em? Mọi người vừa về rồi. Chuyện hôm nay dừng lại tại đây thôi em nhé.
– E về rồi. E không nghĩ gì nữa. C nhắc Tùng về cách hành xử đi. E nể c lắm đấy.
– Uh. C cảm ơn em. Mai nó tỉnh táo c sẽ nói chuyện. C vừa gọi cho Huyền rồi. Cảm ơn 2 em.
Nằm lăn ra giường. Chốc chốc em lại gửi khoe hình ảnh vali đầy quần áo hay mấy món đồ ngộ nghĩnh e giữ từ chục năm trước. Qua lại chục tin thì giục nhau đi ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro