Phần 8
2022-08-13 12:34:00
Mang tâm trạng rất khó chịu trở về phòng, tôi nằm vật ra trên giường suy nghĩ mông lung, về cơ thể em, về chuyện em đã có người yêu, về thái độ của em khi trở về, và nhất là về câu nói ấy của em. Em tiếc vì gặp tôi quá trễ, nghĩa là em có chút tình cảm với tôi, nhưng lại muốn chấm dứt chuyện tình cảm chưa hề bắt đầu ấy, như cái cách em xoay lưng và đóng cửa trước mặt tôi vậy. Thôi mệt quá, khó quá thì bỏ vậy, dù sao đêm nay cũng không hoàn toàn là vô ích, ít ra em cũng cho tôi một kỷ niệm, chưa hẳn là tuyệt vời nhưng chắc chắn không phải là kỷ niệm tồi tệ.
Tôi đang định nằm nghỉ đợi mọi người về họp như hẹn từ lúc chiều, bỗng điện thoại rung lên, ông anh trưởng đoàn gọi:
– Dạ em nghe đây anh… à em về khách sạn rồi… à… dạ em xuống đây.
Hóa ra từ tối đến giờ 3 ông anh chung phòng với tôi không đi đâu cả mà ngồi nhậu ở quán nhậu bình dân bên kia đường, mấy anh thấy tôi đưa em về khách sạn nên điện thoại bảo tôi xuống ngồi chơi, dù sao cũng còn cả tiếng đồng hồ nữa mới đến giờ họp, có nằm suy nghĩ ở trên phòng cũng chẳng đến đâu nên tôi lại đóng cửa phòng đi xuống, sao không điện thoại sớm từ đầu nhỉ, đi lên đi xuống cũng mỏi chân lắm chứ.
– Đây Linh, ăn gì không gọi món đi, uống gì? – Anh trưởng đoàn nói lớn ngay khi tôi vừa bước vào quán.
Quán này cũng khá nhỏ, hầu như bán các món nướng bình dân, ở cái thành phố quanh năm khí hậu mát mẻ này, không có món nhậu nào thích hơn hơn món nướng, tôi nhìn quanh trên bàn thì thấy 3 ông anh đã ăn 2 món rồi, cũng đang uống gần hết 2 chai rượu, tôi thầm nghĩ đầu óc đang mệt mỏi mà uống rượu vào dễ nhức đầu hơn nữa, nên đành uống bia vậy.
– Em ơi, cho anh vài chai bia, lạnh càng tốt.
Ba ông nhìn tôi như thể tôi bị điên, mà đúng là điên thật, ngoài trời bắt đầu mưa lất phất lại, trời về đêm lạnh dần tuy không đến nỗi thở ra khói nhưng thấy tôi gọi bia lạnh thì chắc 10 người đã hết 9 người bảo tôi điên.
– Haha, mấy anh đừng nhìn em như vậy, em không thích uống rượu, uống bia lạnh cho tỉnh người.
– Tùy em vậy, mà có đói không, gọi món đi.
– Dạ thôi, lúc tối em ăn cơm nhiều giờ vẫn còn đói.
Câu chuyện xoay quanh chuyến đi lần này thành công tốt đẹp, ngày mai các anh định lấy ý kiến mọi người rồi đi thăm quan vài nơi nổi tiếng ở thành phố này, đến chiều thì xuất phát trở về, nói chung tôi được mấy anh lôi vào bàn bạc chủ yếu là vì tuổi tác cũng được xếp vào lớp già trong đoàn, chứ tôi có đóng góp được gì nhiều đâu. Nói chuyện một lát bỗng anh phó đoàn quay sang hỏi tôi – anh này phải nói là rất giàu, hầu như mọi người trong đoàn không biết chứ tôi biết chuyến đi lần này anh ấy đóng góp rất nhiều, cả tiền ở khách sạn này anh ấy cũng tài trợ, nhưng giấu không cho các thành viên khác biết.
– Lúc nãy anh thấy em đi với Giang cùng về khách sạn, hai đứa gặp nhau ở chợ à.
– À vâng, em đang đi lững thững một mình thì gặp Giang nên rủ đi dạo chợ luôn rồi về – tôi bỗng chột dạ.
– Ừ, anh thấy lạ nên hỏi thôi, vì thấy em cũng ít tiếp xúc với các thành viên khác trong đoàn, mà con bé có người yêu rồi đấy – vừa nói anh vừa nhìn tôi với ánh mắt rất lạ.
Có khi nào thái độ của 2 đứa tôi lúc đi về khách sạn làm anh nghi ngờ gì không nhỉ, hoặc là anh chỉ hỏi thăm dò thôi. Mệt nhỉ, chưa sơ múi được gì đã có người nghi ngờ rồi, đúng là “có tiếng mà không có miếng”.
– Anh nghĩ em tán bé Giang à, lúc nãy em với Giang vào chợ còn đi mua quà cho bạn trai Giang mà, em cũng biết Giang có bạn trai rồi – tôi vừa nói vừa cười giả lả, hy vọng anh không hỏi gì thêm nữa.
– Ừ, anh chỉ lo cho em vướng vào chuyện không đâu, bé Giang là em họ xa của anh đấy, nói chung đừng dính vào là tốt nhất, gia đình nó cũng… à, nói chung là phiền lắm.
– Dạ, em biết rồi.
– Mà mấy bữa nay hình như nó toàn ăn mì gói, chắc là hết tiền, đừng thấy nó đi xe ngon điện thoại xịn, nhìn thế thôi chứ tiền trong túi không bao giờ đủ xài đâu, sáng mai anh rủ mấy anh em đi ăn sáng, em bảo nó đi chung luôn đi, tội nghiệp.
– Dạ – tôi cũng chỉ biết vâng dạ theo ý anh thôi, cũng không dám hỏi sâu về chuyện gia đình Giang như thế nào mà anh thấy rắc rối, hỏi nhiều mất công lại bị sinh nghi.
Rồi cũng đến gần giờ tập trung, từ quán nhậu nhìn sang khách sạn đã thấy mọi người đi từng tốp trở về, tôi cũng vừa uống hết chai bia thứ năm, bình thường tôi phải ăn nhiều mới uống bia nhiều được, nãy giờ uống không ăn mà được hẳn năm chai, kỷ lục rồi, có lẽ vì cứ suy nghĩ mà tôi không để ý mình uống nhanh. Các anh tính tiền rồi bảo tôi cùng về họp, phần vì uống bia vào lại buồn ngủ, phần vì chẳng hiểu sao tôi muốn tránh mặt em, nên tôi kiếm cớ lên phòng luôn không họp.
– Em uống bia xong người hơi mệt, mà lúc nãy mấy anh cũng nói hết kế hoạch ngày mai cho em rồi nên em lên phòng nằm nghỉ luôn nhé.
– Ừ, vậy cũng được, lên nghỉ đi.
Cuộc họp thống nhất là ở một căn phòng rộng nhất mà đoàn thuê, mấy chiếc giường được đẩy gọn vào một bên, mọi người ngồi cả trên giường cả dưới sàn để họp. Phòng của tôi thì ở tầng trên của phòng họp nên khi về phòng tôi đi ngang qua đó, khẽ liếc nhìn vào đã thấy nhiều người ngồi trong đó rồi, Giang cũng có trong đó, tôi quay người đi lên nhưng vẫn kịp thấy em nhìn theo tôi, tôi chợt nghĩ lúc nãy từ quán cà phê về thì cứ đi phía trước không thèm nhìn lại tôi một lần, giờ thì nhìn theo sau lưng, người gì mâu thuẫn vậy.
Cuộc họp diễn ra hơn 30 phút là xong, các anh về phòng tắm rửa rồi lên giường đi ngủ luôn, phòng của tôi có 3 cái giường được ghép sát vào nhau, 4 người cứ thế mà chia phần để ngủ. Tôi thì đang trằn trọc đã thấy cả 3 ngáy vang bên cạnh rồi, có lẽ vì mệt gặp thêm rượu thấm vào nên vừa đặt lưng xuống ba anh đã ngủ được ngay, còn mỗi mình tôi khó ngủ. Biết thế lúc nãy uống rượu luôn biết đâu giờ đỡ phải suy nghĩ, cái tình huống của tôi lúc này sao nó cứ khó chịu quá, yêu đương thì cũng không phải, nhưng sao cứ có cảm giác buồn buồn, có lẽ bên trong con người ai cũng có nhu cầu chiếm hữu, tôi hôm nay lại chỉ đạt được mục đích một cách nửa vời nên tâm trạng không tốt.
Rồi tôi nhớ đến bộ ngực nhỏ của em, cái mu cao, cái lồn đầy nước, giây phút em dễ dàng lên đỉnh dù tôi chỉ mới kích thích bên ngoài, càng nghĩ tôi càng thèm muốn em, thằng em ở dưới lại căng cứng lên. Ôi trời, chẳng lẽ từ chiều đến tối lại phải thủ dâm thêm lần nữa, khổ thân con chym của tôi. Đang định mò vào phòng tắm tự giải tỏa nhu cầu sinh lý thì điện thoại của tôi báo có tin nhắn.
– Anh đang làm gì đó, sao lúc nãy anh không họp – tin nhắn từ số lạ, nhưng hỏi thế thì là người trong đoàn, mà tôi đoán có khi là từ em.
– Ai vậy, sao có số điện thoại của tôi – đoán là em rồi nhưng tôi vẫn phải hỏi lại.
– Em Giang đây, số điện thoại của các thành viên đều có trong danh sách của nhóm mà, chỉ có anh không để ý thôi, mà anh chưa trả lời em kìa.
– À, lúc nãy anh nhức đầu nên không họp.
– Anh nói dối, anh tránh mặt em đúng không? – Em bỗng tra hỏi tôi.
Ơ hay, ai tránh mặt ai trước nhỉ, mà tôi có thích tránh mặt thì có liên quan gì đến em đâu, em có bạn trai rồi mà. Nghĩ vậy trong đầu nhưng tôi không có nhắn cho em như vậy, vẫn nhắn tin nhã nhặn.
– Anh nhức đầu thật mà.
– Anh không muốn nói thì thôi, anh đang làm gì đó?
– Anh đang chuẩn bị ngủ thì em nhắn tin – chẳng lẽ lại bảo anh đang chuẩn bị thủ dâm thì em làm mất hứng à, tôi nhắn tiếp – em đang làm gì đấy, sao chưa ngủ mà còn nhắn tin anh.
– Em ở trên sân thượng, em vừa điện thoại cho bạn trai em xong, chúng em làm hòa rồi.
Trời ơi đúng thật là biết giết người mà, cãi nhau cũng kể cho tôi, làm hòa cũng kể cho tôi, mà kể ngay đúng lúc này, thằng em của tôi xìu xuống theo tâm trạng của thằng anh, thế thì còn thủ dâm gì nữa.
– Ờ, chúc mừng em, trên sân thượng chắc là lạnh lắm, em điện thoại xong thì xuống ngủ đi, lạnh người rồi mai bị cảm đấy. Chúc em ngủ ngon – tôi chán nản muốn chấm dứt ngay cuộc đối thoại này.
Em không nhắn lại, có lẽ đã xuống phòng ngủ rồi, giờ tôi cũng chẳng còn hứng gì nữa, thôi ngủ thôi, tôi kéo chăn lại đắp che luôn đầu xem thử có dễ ngủ không, bỗng điện thoại lại rung báo tin nhắn:
– Anh có thể lên đây nói chuyện với em một chút được không, nếu anh không muốn thì không cần trả lời tin nhắn đâu, em sẽ đợi anh 10 phút.
Bây giờ sao nhỉ, có lên không đây, em đã nói vậy rồi thì tôi không thể nhắn tin là không lên được, mà bắt em chờ đợi trên ấy tôi lại thấy áy náy, thôi vậy, tối hôm nay xem như đóng vai người tốt vậy. Tôi nhẹ nhàng bước xuống giường, với tay lấy cái áo khoác vừa mua ở chợ khoác lên người, ba ông anh vẫn ngáy vang như sấm, nhẹ nhàng mở cửa phòng, tôi bước lên cầu thang dẫn lên tầng thượng.
Khách sạn này có 6 tầng, phòng tôi ở là tầng 5, phòng em là tầng 4, tôi cố gắng bước từng bước thật nhẹ lên cầu thang vì sợ khuya rồi, chỉ cần có tiếng động gì thì nhiều người nghe thấy. Tầng thượng của khách sạn được dùng làm sân phơi, một nửa có mái che một nửa không, vì đêm nay trời mưa nên toàn bộ chăn ga đang phơi được dồn vào nửa trong có mái che, vì vậy khá là chật chội, tôi thấy em đang đứng dựa vào lan can, em mang một bộ đồ ngủ khá đẹp, quần ngắn và áo tay ngắn đều bằng lụa, bên ngoài em khoác một áo khoác mỏng, tôi thấy người em đang co ro, có lẽ vì lạnh, em đứng nhìn ra bên ngoài, vì tôi đi khá nhẹ nên em chưa biết tôi lên.
– Anh lên rồi này, trời lạnh mà em mang đồ phong phanh thế – vừa nói tôi vừa cởi áo khoác choàng vào cho em, cũng chẳng để ý em có chịu hay không.
– Em… cảm ơn.
– Em lên đây có ai biết không, mọi người trong phòng không thắc mắc à.
– Chuyến đi này đêm nào em cũng nói chuyện điện thoại đến khuya, mọi người quen rồi, lúc nãy em đi cầm theo chìa khóa phòng, bây giờ có lẽ mấy người trong phòng ngủ say hết rồi.
– Ừ… mà em gọi anh lên đây có chuyện gì.
– …
– Không có chuyện gì thì anh đi xuống nhé, em cũng xuống phòng đi, đứng đây lạnh đau đấy.
– Anh… anh đứng với em một lúc được không.
Tôi đương nhiên không thể từ chối được rồi, tôi đứng cạnh em dựa vào lan can nhìn ra thành phố đầy sương, lúc này đã gần 12h đêm, đèn đường cũng đã tắt hầu hết, trời vừa mưa xong nên khá trong, nhìn lên trên trời có thể thấy rất nhiều sao, lâu rồi tôi mới có thể ngắm sao như thế này.
Bỗng em cất tiếng, kể cho tôi về gia đình em, em sinh ra khi cả ba và mẹ đều lớn tuổi nên được chăm chút từ bé, gia đình em đều làm công chức nhà nước, chức vụ cũng cao nên sống khá giả, anh trai đầu đã có vợ và ở nhà riêng, bây giờ còn mình em ở với ba và mẹ. Hầu như em muốn cái gì ba mẹ cũng mua cho, nhưng quản em rất chặt, đồ dùng thì có thể mua đồ đắt tiền nhất, nhưng em không được tự chọn lựa thứ gì cả, kể cả áo quần em mang cũng là mẹ tự đi mua về đưa cho mang, tiền tiêu mẹ cũng chỉ cho đủ tiền ăn sáng và đủ xăng xe đi học, ngoài ra không cho thêm vì sợ em ham chơi đi nhiều nơi không tốt.
Vì khoảng cách thế hệ quá lớn nên càng ngày ba mẹ và em càng không hiểu nhau, cuộc sống nói chung là ngột ngạt. Rồi em kể cho tôi nghe về bạn trai (đoạn này tôi thật sự không muốn nghe chút nào), cậu bạn học chung đại học, hát hay đàn giỏi nhưng học tệ đã bỏ học rồi, gia đình cũng khá giả nhưng vì cậu ấy lêu lỏng không lo học nên cũng làm phật ý gia đình, từ nhỏ em luôn tưởng tượng mẫu người yêu lãng tử phong trần biết đàn biết hát, vì thế nên khi học cùng lớp em đã thầm yêu cậu ấy, tuy nhiên chỉ bắt đầu hẹn hò từ cách đây chưa đến 1 năm, lúc cậu ấy đã bỏ học đi làm trong một quán cà phê nhạc sống. Vì ba mẹ bạn trai không chu cấp nữa nên tiền tiêu vặt của em lại phải dành dụm lo cho cả 2 đứa, tiền lương còm cõi của cậu ta ở quán cà phê chỉ đủ để hút thuốc, ăn nhậu và đầu tư cho đàn trống. Tôi bỗng ngắt lời em, một phần vì tôi chán nghe đoạn này lắm rồi, một phần vì tôi muốn xác định một chuyện.
– Hai đứa quan hệ chưa?
– … Rồi anh.
Dù đã nghĩ vậy trong đầu nhưng nghe xong câu này tôi cũng thấy trong lòng không vui. Có lẽ em biết vậy nên không kể về bạn trai nữa, em kể về tôi, chính xác là về cảm giác của em đối với tôi. Em có cảm tình với tôi ngay từ những ngày đầu tiên tôi gia nhập nhóm này, em bảo tôi chững chạc làm em có sự so sánh với bạn trai, em thường đứng ngoài lớp nghe tôi dạy thêm cho học sinh trong hè vừa rồi, em thích cách tôi nói chuyện trao đổi với học sinh, thích cái uy của tôi trước những học trò quậy phá, nói chung là thích nhiều thứ ở tôi. Em thường lén nhìn tôi trong những chuyến đi từ thiện, muốn kiếm cớ tiếp xúc với tôi mà đến hôm nay mới có dịp.
– Nhưng em vẫn yêu bạn trai em – bỗng em khẳng định, có lẽ vì sợ tôi sẽ hiểu ý em theo nghĩa khác.
Mà bây giờ phải hiểu em như thế nào đây, em yêu một người, và thích gần gũi với tôi, sao người em đầy mâu thuẫn thế, từ ngoại hình, trang phục, cho đến chuyện tình cảm. Tôi đang suy nghĩ thì em nói tiếp:
– Tối nay được đi với anh em rất vui, em thích nói chuyện với anh, anh nói chuyện rất hay, còn chuyện trong quán cà phê… em không trách anh… nhưng mong anh xem đó như là tai nạn, anh quên nó đi nhé.
– Rốt cuộc em cũng nói ra mục đích em gọi anh lên đây, anh sẽ không xem nó là tai nạn, mà là một kỷ niệm đẹp, em yên tâm anh sẽ không kể nó với ai cả, từ mai anh cũng sẽ coi như không quen biết em, em vẫn tiếp tục với bạn trai em bình thường nhé, đừng quan tâm đến anh – có lẽ tôi cảm thấy bị tổn thương nên nói khá nặng với em, tại sao em có thể xem chuyện tôi làm em lên đỉnh là tai nạn được, đối với em chỉ là tai nạn thôi sao.
Tôi xoay người định đi xuống thì bỗng nhiên em ôm lấy tôi từ đằng sau, rõ ràng em đang mang áo ngủ và không mang áo lót, ngực em dù nhỏ nhưng tôi vẫn có thể cảm giác được 2 đầu núm của em đang cọ vào lưng tôi. Tôi giật mình rồi im lặng xem em định làm gì.
– Em… em không biết mình phải làm gì nữa, em thích anh, thật sự lúc nãy ở quán cà phê em rất hạnh phúc, nhưng khi xong rồi em lại nhớ đến bạn trai mình, em vẫn yêu anh ấy, em thấy em tồi tệ quá.
Tôi không chịu được nữa rồi, xoay người lại rồi giữ chặt lấy em, tôi đẩy em dựa vào lan can rồi hôn mãnh liệt, em không từ chối tôi, có lẽ cảm xúc nãy giờ bị em kìm nén cũng đã bộc phát ra, em đáp trả tôi mãnh liệt không kém. Tay tôi mò xuống quần ngủ của em, vì quần ngủ này khá mỏng và ống rộng nên tôi không thò tay vào quần mà kéo ngược từ dưới ống quần em lên, tôi xoa tay vào lồn em, nước từ trong bắt đầu rỉ ra, tôi không kích thích bên ngoài nữa mà thô bạo cho ngón tay vào trong mà móc móc, em giật mình những không cản tôi lại, em càng hôn tôi sâu hơn. Nước nhờn lại ướt đẫm lồn em và cả quần trong quần ngoài, tôi rút ngón tay ra rồi lại đâm vào, em quằn người trước sự kích thích của tôi.
Ở phía trước, con chym đã cứng ngắc từ lúc nào, nó ấn mạnh vào mu của em, tôi kéo hông em lại gần, cho con chym tôi chà sát vào mu và hột le, qua lớp quần mỏng tôi cũng cảm nhận được hột le của em bị kích thích, đang sưng to lên dần. Thật sự lúc này tôi muốn đè em ra mà đâm thẳng con chym vào lồn em thôi, nhưng dường như em không muốn vậy, dù đang bị kích thích tột độ em vẫn dừng lại vào bảo tôi:
– Em giúp anh xuất ra nhé, nhưng không quan hệ đâu.
Thôi vậy cũng được, lúc tối tôi giúp em ra thì giờ em làm ngược lại, chẳng ai bị thiệt, hơi buồn vì không được quan hệ nhưng tôi cũng nhanh chóng kéo em vào phía trong, đứng giữa những giàn inox phơi đồ để đề phòng ai đó từ những căn nhà bên cạnh trông thấy. Tôi kéo thằng em ra khỏi quần, định bảo em ngồi xuống mà bú nó nhưng em lấy tay nắm chặt chym tôi rồi vuốt.
– Em chỉ làm như thế này thôi, em không bú chym anh đâu.
Tôi tiu nghỉu gật đầu, có cần phải thế này không trời, nhưng thôi dù sao có còn hơn không, tôi kéo môi em lại và hôn, tay em vẫn đều đều vuốt con chym của tôi, nhưng phần vì lạnh, phần vì không phê mà có lẽ do 5 chai bia nữa, con chym của tôi mãi không có dấu hiệu gì chuẩn bị bắn ra. Ai có kinh nghiệm thủ dâm mà không xuất tinh được sẽ biết cảm giác này, con chym nó vẫn bị kích thích nhưng không hề có cảm giác sướng, máu tụ dần làm đầu chym chuyển sang màu đỏ thẫm rất căng tức. Tôi lúc này cũng đang bị như vậy, em có lẽ cũng nhận ra.
– Anh không ra được với cách này đâu Giang.
– Vậy làm thế nào bây giờ, em không bú chym anh đâu.
– Em cởi quần ra đi, anh hứa không đòi làm chuyện ấy đâu.
Hơi bất ngờ với điều kiện của tôi nhưng em vẫn kéo quần xuống, bây giờ tôi mới nhìn rõ được phía dưới của em, mu em nhô cao và lông nhiều, lông nhiều đến nỗi kéo dài xuống 2 mép lồn, có khi kéo đến cả lỗ hậu. Lông nhiều như vậy nhưng hầu hết đều là lông tơ, vì vậy nhìn vào lồn em vẫn đẹp và không có cảm giác rậm, có lẽ vì em ra nhiều nước nên lúc ở quán cà phê tôi sờ vào lồn em không có cảm giác nhám tay gì cả.
Tôi thò tay vào lồn em, xoa xoa hột le rồi móc ngón tay vào trong sóc mạnh, em rên rỉ trong khi tôi cầm tay em dúi vào chym tôi, em hiểu ý phối hợp vừa rên nhè nhẹ vừa vuốt vuốt. Tôi thuộc thể loại thích cho phụ nữ sướng khi làm tình, nên khi nhìn nước từ em chảy ướt đẫm tay tôi và còn nhỏ giọt giọt xuống sàn nhà, nghe em rên rỉ thì tôi lại thấy sướng, chym tôi giật giật báo hiệu đã chuẩn bị xuất tinh, tôi liền ra hiệu cho em, em nghe lời vuốt nhanh hơn, trong vô thức tôi cũng chọt ngón tay vào lồn em nhanh và mạnh hơn, bỗng em co giật bụng dưới rất mạnh, rồi một cơn co thắt từ trong lồn em bóp chặt lấy ngón tay của tôi, nước chảy ra càng nhiều. Nhìn em một lần nữa lên đỉnh thì tôi cũng chịu không nổi nữa, bắn phụt phụt từng giọt tinh trùng lên, may là tôi lấy tay che lên đầu chym nên cản được, không khéo bắn lên chăn ga người ta đang phơi thì mệt, em buông tay ra khỏi chym tôi nhưng tôi thì không, ngón tay của tôi vẫn đang ngoáy vào trong lồn em, cảm nhận những cơn co thắt cuối cùng của em, em đứng không vững nữa, hai chân có vẻ run run, tôi áp vai lại cho em dựa vào, trong giờ phút đó, bỗng tôi thì thầm vào tai em:
– Em cứ yêu bạn trai của em đi, anh có thể làm người tình của em được không?
Em vẫn đang gục vào vai tôi, tay tôi cảm nhận những rung động cuối cùng từ âm đạo của em, tôi nhè nhẹ rút ngón tay ra, nâng cằm em lên rồi hôn em. Tay trái tôi siết chặt lấy hông em, tay phải thì đang ướt nhẹp nên tôi buông thõng, không khéo dính vào áo ngủ của em lát về phòng có người phát hiện. Tôi chỉ định hôn em nhẹ nhàng rồi dứt ra thôi, ai ngờ em vòng tay ra sau cổ tôi kéo chặt tôi lại, lưỡi em chủ động quyện lấy lưỡi tôi rồi mút chặt, em vừa lên đỉnh nên tôi không ngờ em vẫn còn cuồng nhiệt như thế, chym tôi tuy hôm nay đã ra đến hai lần cũng vì hành động của em mà ngẩng cao đầu dậy. Bỗng đầu chym tôi chạm vào lồn em làm em giật mình buông tôi ra.
– Anh, dính vào em rồi – em có vẻ hốt hoảng, trên đầu chym của tôi vẫn còn sót ít tinh dịch, vừa nãy chạm vào em không biết có truyền sang con nòng nọc nào chưa.
– Chỉ dính ở ngoài thôi em rửa sạch không sao đâu.
Trên sân thượng có một vòi nước, em lại mở vòi rồi cố rửa cho sạch vết tích mà chym tôi lưu lại trên người em, tôi cũng tranh thủ rửa tay, nhìn em vẫn còn cởi truồng ngồi rửa bým, cặp mông vừa tròn vừa trắng như to hơn khi em ngồi xổm, thật sự tôi tiếc rằng đêm nay chưa được đâm thẳng con chym vào giữa cặp mông đó. Sự cố vừa rồi cũng làm tắt hẳn lửa tình của em, em mặc lại quần rồi ngần ngừ nhìn tôi.
– Chuyện lúc nãy anh nghiêm túc chứ.
– Chuyện anh muốn làm người tình của em ấy hả, anh nghiêm túc – Tôi không hiểu đêm ấy tôi suy nghĩ những gì, nhưng chắc chắn là tôi nghiêm túc với đề nghị đó.
– Em nói với anh rồi, em vẫn yêu bạn trai em nhiều lắm, em không muốn bất công với anh, anh có thể có người yêu anh một cách trọn vẹn mà.
– Anh không biết, nhưng anh thật lòng muốn vậy, nếu anh không thể là bạn trai em thì anh muốn ở bên cạnh em, dù là người thứ 3 anh cũng chấp nhận.
– Em… em không biết, anh cho em thời gian suy nghĩ được không?
– Bao lâu?
– Em không biết nữa, em suy nghĩ xong sẽ nói cho anh biết, nhưng anh không cần đợi em đâu, em nói rồi, anh có thể có người yêu anh, người xứng đáng hơn em.
– Em chẳng có gì mà không xứng với anh cả – tôi quả quyết.
– Em là đứa không ra gì, em để ý anh trong khi đã có người yêu… em… – nước mắt lại tuôn ra trên khuôn mặt em, sao cứ mỗi lần lên đỉnh xong em lại khóc trước mặt tôi nhỉ. Nước mắt đàn bà vẫn luôn là thứ tôi e dè nhất, mọi cuộc tranh luận đều dễ dàng bị dập tắt khi đứng trước những giọt nước mắt kia.
Tôi chẳng biết phải làm gì cả, nhìn em khóc với bao dằn vặt mâu thuẫn trong lòng, tôi biết giờ tôi nói gì cũng vô dụng, chỉ lại gần em, kéo em vào lòng mình và vỗ về em thôi. Em khóc một lúc trên vai tôi rồi ngước lên hỏi:
– Anh có khinh thường em không?
– Không, không hề, anh nói thật.
– Thôi khuya rồi, em xuống phòng đây, em hứa sẽ suy nghĩ về chuyện đó…
– Ừ em xuống trước đi, em ngủ ngon – tôi nói rồi hôn nhẹ vào má em.
Em từ từ xoay lưng rồi đi về phía cầu thang, bỗng em quay lại.
– Em có một chuyện muốn anh làm giúp em.
– Chuyện gì vậy? – Tôi hơi bất ngờ.
– Ngày mai cho đến lúc về, anh với em giữ khoảng cách nhé, mấy chị phòng em hình như nghi ngờ vì thấy em với anh hơi thân mật, trong đó có cả người quen của bạn trai em, em sợ…
– Ừ anh hiểu rồi, em xuống ngủ đi.
Nhìn theo bóng em khuất dần, tôi bỗng thở dài nhìn về phía xa xa thành phố, nơi có những nhà vòm trồng hoa quả sáng rực cả đêm, lòng tôi lại ngổn ngang bao tâm sự, tôi nhận ra sức cuốn hút kỳ lạ của em đang khiến tôi đánh mất đi những giới hạn của bản thân, tôi tự nói với lòng mình.
Mình đang bước vào một con đường mịt mù rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro