Phần 2
2024-08-04 22:35:58
Cô gái lúc này đã chạy lại phía giường ngủ ôm bừa đống quần áo đậy lên người.
Tình thế của nàng bây giờ cũng chẳng khá hơn hắn chút nào khi mà nàng đang trần truồng trước một người đàn ông trong chính ngôi nhà vắng vẻ của mình.
Nàng suy nghĩ rất nhanh rằng nếu phản ứng quá mạnh thì biết đâu dồn hắn vào đường cùng buộc hắn bóp cổ nàng chết rồi tẩu thoát thì nguy to.
Bởi vậy phải thật khôn ngoan dùng giải pháp ôn hòa.
Nàng vẫn đang bối rối không biết phải làm sao, mắt vẫn giám sát từng động tác của hắn để đề phòng bất trắc.
Nhưng rồi như có một mãnh lực ma quái nào đó đã bẻ cong ánh mắt nàng hướng nó xuống khúc thịt gân nằm giữa hai chân của tên trộm.
Cái bộ phận đàn ông đang thò ra khỏi quần, vẫn cương cứng và còn đọng tinh dịch trên quy đầu khiến nàng thấy khó nghĩ.
Đây thực sự là lần đầu trong đời nàng diện kiến một dương vật thực thụ và cảm thấy nó có sức thu hút kỳ lạ.
Càng cố lảng tránh thì ánh mắt nàng lại càng tìm đến chỗ kín ấy để nhìn cho kỹ hơn.
Ngay lập tức tên trộm bắt gặp ánh mắt ấy và thế là hắn bắt đầu nhận ra lợi thế của mình, cứ cố tình đưa của quý ra ngoài bằng cách quỳ thẳng lên và tiến dần lại phía cô gái.
Gương mặt hắn đang bắt đầu thư giãn trong khi người đẹp thì vẫn sượng trân, mặt đỏ ửng bối rối quay đi.
– Xin cô thứ lỗi cho, chỉ vì cuộc sống túng quẫn. Tôi bị sa thải đã mấy tháng nay mà chưa tìm được việc làm, không biết lấy gì nuôi thân nên mới làm liều. Còn nếu cô không tha được thì tôi cũng đành chịu, biết đâu khi cảnh sát tống tôi vào tù tôi còn có được cơm ăn mỗi ngày, như vậy không chừng còn tốt hơn tình trạng bây giờ.
Thật sự hắn là một nhân viên bị sa và đang trắng tay khi những đồng lương trợ cấp thôi việc đã tiêu sạch trong những ngày qua. Lời nói của hắn không chút xảo trá nào khiến cô gái cũng động lòng trắc ẩn. Cô thấy an tâm phần nào và tin rằng hắn sẽ không làm liều giết mình.
Trông nàng lúc này chẳng khác gì một pho tượng nghệ thuật được điêu khắc bởi một bàn tay lão luyện. Nàng khom người xuống, một tay buông cái áo che ngực để đỡ hắn mà không để ý gì đến bộ ngực trần đang treo lửng lơ trước mặt kẻ đã đột nhập vào nhà mình. Tay kia vẫn ép chặt mớ đồ vụn về che cái bộ phận giữa hai chân. Hắn từ từ đứng dậy và nhận ra của quý của mình càng lộ thiên ra ngoài.
Nàng cũng vừa kịp nhìn lại nó lần nữa rồi cả hai ngượng ngùng quay lưng lại nhau. Hắn nhét dương vật vào trong, kéo dây quần lên trong khi nàng chạy lại phía giường ngủ mặc vội cái áo mỏng tanh và chiếc quần vải mà không kịp mặc áo lót lẫn quần lót. Xong nàng nhìn hắn bằng ánh mắt thông cảm đầy tình người.
– Tôi tên Dung, còn anh tên gì? Anh từng làm việc ở đâu?
– Tôi tên Khương, làm trợ lý giám đốc cho một công ty xuất nhập khẩu. Mấy tháng trước ông sếp tôi tuyển trợ lý nữ, rất trẻ và xinh đẹp nên tìm cách đẩy tôi qua bộ phận khác. Tôi phản ứng thì ông ta dựa vào cớ đó đuổi việc tôi luôn.
– Thật nhẫn tâm. Sao anh không kiện ông ta?
– Kiện với ai hả cô? Kiện với lý do gì? Chả lẽ tôi lại nói vì ông ấy mê gái đẹp đã ruồng bỏ tôi à? Rồi thiên hạ sẽ nghĩ tôi là kẻ đồng tính sao?
– Anh nói cũng phải. Vậy anh định thế nào?
– Tôi chẳng biết nữa. Chuyên môn của tôi là trợ lý giám đốc, đi xin việc mà xin làm trợ lý cho sếp thì thử hỏi cô có ai chịu nhận đâu chứ. Bởi vậy tôi thất nghiệp mấy tháng nay rồi.
– Tình cảnh của anh thật đáng thương. Hay tôi tính thế này, anh ở lại đây làm quản gia cho tôi, lo việc quản lý nhà cửa đồ đạc. Khi nào tìm được việc thích hợp thì lúc đó anh sẽ đi, anh thấy sao? – Dung dừng lại quan sát phản ứng của Khương – Nếu đề nghị này xúc phạm đến anh thì tôi xin lỗi vậy.
– Không không… cô chớ hiểu lầm, tôi không nghĩ rằng cô đã suy nghĩ kỹ khi quyết định để một tên trộm trong nhà. Tôi sợ rồi cô sẽ ân hận.
Dung nở một nụ cười rất duyên đáp lại.
– Hối hận gì? Tôi nghĩ anh đã vào nhà tôi và lục lạo khắp nơi chắc anh cũng thấy chẳng có tài sản gì cả. Cứ cho là anh sẽ dọn hết dàn máy móc của tôi đi thì sao chứ, cùng lắm tôi chỉ mất có vài chục ngàn đô thôi thì chả ăn thua gì với tôi cả, nhưng anh bán đồ lấy trộm đó thì cũng chỉ được vài ngàn. Còn nếu tương lai anh ở đây có ý định cưỡng hiếp tôi thì… khi nãy anh đã có cơ hội rồi còn gì. Vậy tôi còn phải lo lắng gì nữa chứ? Thật ra tôi không cần quản gia mà cần người bên cạnh bầu bạn là chính?
Khương nhận thấy Dung nói thật có lý, anh trầm tư hồi lâu rồi nhận lời với Dung và không ngớt cảm ơn cô gái nhân hậu này.
Không ngờ ban đầu khi đột nhập vào đây anh tưởng mình sẽ tậu được một số tài sản khổng lồ nhưng khi vào thực tế thấy thất vọng khi không trộm được gì, rồi giờ đây trong tích tắc anh lại có tất cả, thật không biết đâu mà lần.
Khương nhanh nhẹn bắt tay vào việc ngay, trước tiên là thu dọn đống đồ bề bộn trên giường ngủ.
Anh lấy móc trong tủ áo ra treo từng chiếc áo lên, đến lượt cầm mấy cái quần lót mỏng dính anh thấy hơi ngượng rồi kéo hộc tủ nhỏ bên trong tủ áo cất vào đó.
Anh làm việc này gọn gàng hệt như làm ở nhà mình vậy.
Cũng đúng thôi vì anh vừa ở đây lục lạo khắp căn phòng, tủ nào để cái gì thì anh đã biết quá rõ không cần đến một sự hướng dẫn nào.
Dung cũng phụ anh làm một số chuyện lặt vặt để xua đi cái cảm giác ngượng ngùng khi hồi tưởng lại hình ảnh dương vật của Khương cương cứng phóng tinh sau tấm màn cửa.
Dung lấy vài miếng khăn giấy trên đầu giường lau tinh dịch của Khương trên nền nhà.
Nàng quan sát thật lâu trước khi lau, nó màu trắng đục đọng thành một bệt rất lớn, hẳn Khương phải cương cứng và kích thích lắm mới ra nhiều như thế.
Chắc anh cũng có sức khỏe tốt nên mới có thể xuất ra được một sản phẩm có chất lượng đến vậy.
Nàng lấy giấy quệt một đường, tinh dịch bám dính vào đó đặc quánh.
Ôi trời, hóa ra nó là như thế này đó sao?
Thực ra Dung chỉ hơi ngạc nhiên khi thực tế tiếp xúc với chất dịch của đàn ông, nàng không ngờ nó đặc và nhờn hơn mình nghĩ.
Nó tuyệt hơn những gì nàng đã nghiên cứu trên mạng và so với trí tưởng tượng của mình.
Nàng đưa lên mũi ngửi thử, không có mùi gì cả.
Nàng ngoái lại nhìn xem Khương đang làm gì.
Anh vẫn đang sắp xếp lại tủ áo cho gọn và treo thêm đồ mới vào.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro