Phần 11
2021-12-13 18:39:00
Xong buổi hoang lạc, nhỏ Quỳnh chạy dô toilet tôi thì ngẩn ngơ nói thật ra đây là lần đầu tôi được làm người đàn ông đầu tiên của một người con gái. Tâm trạng vừa vui vừa lo lắng khó tả, tôi cũng tranh thủ chạy lên phòng tắm cái thay đồ chỉnh tề rồi xuống nhỏ Quỳnh còn chưa ra tôi cảm thấy lo lắng đứng trước của toilet tầng 1 chờ muốn gọi mà không dám. Rồi nhỏ Quỳnh cũng ra, bất ngờ đè ngửa tôi ra úp mặt vào ngực tôi thút thít, tôi cũng khá tâm trạng nên thôi cứ để nhỏ khóc đã đi rồi tính.
Khóc 1 hồi tự nhiên ngồi dậy hỏi:
– Thấy người ta khóc sao không dổ, ngồi đó bộ vui lắm hả.
– Đâu có anh đâu có vui gì đâu, thấy em khóc nên để khóc hết đi rồi tính.
– Xí ở đó mà không vui, tui biết tụi con trai mấy người mà.
– Thôi thôi, được rồi đừng khóc nửa.
Mới vửa dổ chưa kịp nín là mấy đứa ngoài tiệm lẩu đem lâu dô, tôi ra lấy dô bày ra ngồi ăn hình như nhỏ Quỳnh đói bụng dử lắm rồi ăn nhiều lắm. Ăn xong ngồi coi phim mà trời chưa hết mưa nửa nhỏ Quỳnh nó ngủ gục luôn tôi nghĩ thôi kệ để cho nó ngủ chắc nó cũng mệt rồi.
Từ hôm đó trở đi, do sự khám phá tuổi mới lớn được khai thông cho mọi dục vọng trở nên hợp thức hóa ngoài những giờ đến trường hay là học ở nhà nhỏ Quỳnh thì tất cả thời gian khác 2 đứa tôi đều dính lấy nhau. Một hôm thì có thằng lớp trên để ý Quỳnh nó xuống mua nước rồi kêu Quỳnh ra nói chuyện, con Quỳnh nó tự nhiên lắm cũng lấy nước cũng ra nói chuyện lúc ra còn đưa mắt nhìn tôi cười. Tôi nháy mắt ra hiệu như: “Lạng quạng tao giết hết 2 đứa mày”.
Chưa kịp nghĩ xong thì tụi lớp la lên: “Quỳnh nó có bồ rồi anh ơi”, thằng lồn sỉ gái hỏi kiểu đại ca: “Đâu thằng nào đâu”. Tụi lớp biết chắc sắp có chuyện rồi đưa mắt nhìn tôi, tôi nói:
– Tao nè, có gì không.
Thằng này nhìn trắng trẻo đẹp trai, mà nhỏ con tướng thằng này thì không quá 5 chiêu là lên đường. Hỏi hỏi xong thằng lồn đó bỏ về, tôi nghĩ chắc nó cũng đéo dám làm gì nên thôi không nghĩ nửa. Không ngờ tụi này cũng ra gì phết, chiều tôi đang ra lấy xe thì bị 4 thằng nó úp sọt, tôi vừa thấy 4 cây tuýp sắt thì tôi bỏ chạy liền mà không kịp, hàng bỏ trong xe hết rồi đi học đâu có dám đem dô trường, tôi nghĩ trong lòng tự trách kì này chết cmr chạy sao được đây.
Bất ngờ thấy mấy cái cây trên vỉa hè mới trồng, người ta trồng sợ cây nhỏ bị bật gốc nên có làm kiềng 3 chân cho nó, chạy lại rút 1 chân kiềng quơ đại cũng trúng được mấy cái, nhưng tôi bị tấp nặng hơn nhiều tôi cảm thấy mí mắt mờ đi do bị tuýp quơ trúng máu chảy mờ cả mắt.
Mấy thằng anh em trong lớp nghe tin chạy ra rút vũ nhảy vào đánh loạn xà ngầu lên, 4 thằng kia cũng bị thương không nhẹ bên tôi cũng thương không ít, cuối cùng cuộc ẩu đã thương tích hơn 20 thằng lớp tôi 13 thằng tham gia, lớp lồn kia 11 thằng. Bị đem hết lên công an, trong đó tôi bị nặng nhất nên phải nằm trong bệnh viện không ra đồn được lúc này nhỏ Quỳnh mới nghe tin, nó chạy lên bv chưa dô tới phòng nửa là nó khóc như mưa rồi.
Xong rồi chỉ tội nghiệp cho mấy thằng kia, bị thằng Toàn nó chặn cồng trường bửa đầu tiền nó gặp nó thiếu điều muốn lột da hết cả lũ, như vậy cả tuần lể không đi học được ba mẹ tụi kia phải báo công an tới trước cổng để tụi nó được đi học. Tôi nằm viện hơn 10 ngày mới được ra viện do mất máu nhiều quá người cứ lờ đờ mẹ tôi không cho ra viện.
Tại sao tôi không kể nhiều về chuyện đánh nhau này tại vì nhục chết mẹ có gì hay ho đâu kể tóm lại là bị đánh bể đầu, xong thằng Toàn lên đánh tụi kia bể đầu lại vậy á. Nhỏ Quỳnh cũng túc trực ở bệnh viện với tôi chắc nó nghĩ là tội của nó tôi mới ra nông nổi vầy nên dạo này nhìn nó buồn lắm, tính trao cho nó tí tình dục thì nó nói: “Trong bệnh viện nè, lo nghỉ ngơi đi ấy mệt lắm”
Tôi:
– Anh nằm phòng có 1 giường à mình khóa cửa lại có gì đâu.
Quỳnh:
– Thôi nghỉ ngơi đi.
Vừa nằm viện thì thi HK1 luôn, sau thi HK1 xong thì trường tổ chức đi Dambri trên Bảo Lộc cắm trại 3 ngảy 2 đêm.
Không bỏ qua cơ hội này chúng tôi đăng kí đi ngay, nói chung thi xong cũng không còn vướng bận gì nên lớp đi khá đông, bây giờ tình hình lớp tôi chắc cũng như đa số lớp khác là tụi học giỏi hiền ngoan chơi chung nhóm, tụi quậy hơn chút thì chơi chung nhóm chia ra thành 2 phe. Mà tôi thì chơi hết 2 phe con Quỳnh thì nó thích chơi mấy đứa quậy hơn tại vì nó đâu có vừa gì cũng được tôi đưa vào đời rồi.
7H sáng xe khởi hành từ Sài Gòn lên Bảo Lộc ghé ăn trưa ở ma – da – gui [xin lổi không biết viết đúng không] mà đi tới Dambri thì tầm 4h chiều trời hoàng hôn màu đỏ đúng kiểu núi rừng rất lãng mạn, bây giờ trong lớp cũng có nhiều đứa yêu nhau tụi nó rũ tôi với nhỏ Quỳnh đi ngắm mặt trời lặn, Dambri lúc đó có chỗ leo lên cao để đi xe trượt lên đó nhìn mặt trời lặn xuống trong sương chiều mù mịt lạnh tầm 22 độ nửa đúng kiểu phim luôn. Quỳnh nó chắc nhớ tôi lúc á, lên đó có nhiều đứa vậy mà nó cứ ôm xà nẹo.
Tôi:
– Lạnh không em.
Quỳnh:
– Không, mặc áo khoát của anh rộng nhưng cái áo đầm á có lạnh gì đâu.
– Lạnh vầy mà ôm em ngủ thì sướng lắm hen [ mặt tôi tỏ vẻ cool boy nhìn mặt trời lặn nói ra trôi chảy mà không thèm liếc nhìn nó]
– Em cũng nghĩ vậy [mặt đỏ lên]
Lúc này tôi ghé môi qua hôn nó trong hoàn cảnh này bảo đảm không có nhỏ nào từ chối được cái hôn hết quá lãng mạn, chủ yếu mấy thằng kia có dám hôn hay không thôi. Nhìn mặt trời khuất bóng thì trời tối nhanh tới mức không thấy đường đi xuống luôn, cả đám bấu víu vào nhau mà trèo xuống tới khi nhìn thấy đèn khu cắm trại rồi mới yên tâm mà đi.
Tôi nắm tay nhỏ Quỳnh nói nhỏ: “Đừng về trại em, về giờ này đâu có làm gì”, Quỳnh: “Chứ gì đi đâu anh”. Tôi kéo nhỏ Quỳnh đi qua khu cắm trại là đường xuống thác nhưng tối lắm, tôi không xuống thác mà ghé dô 1 cái chòi bên trong tối đen như mực, rọi đèn vào coi có cặp nào trong đó chưa, chưa có ai tôi với nhỏ Quỳnh vào trong kéo cửa lại sẳn tiện khóa trái luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro