Phần 9
2021-02-11 08:29:00
Oa… oa… khỏe quá, hôm nay không hiểu sao tự dưng tôi cảm thấy sinh lực dồi dào… có thể do hôm qua không quay tay chăng. Hôm nay dậy rất đúng giờ, 6h trời vẫn còn khá tối… mùa đông mà. Vẫn phong cách đậm chất Ronaldo 7… quần đùi áo số. Phi lên sân thượng tập thể dục. Ôi! Nghĩ lại hôm qua mà phát sốt, cái cảnh bà lợn sề mẹ 2 nhỏ Pằng Chíu mà tối qua về ám ảnh éo ngủ được… đi ngủ từ 10h mà tận 10h 5 phút mới ngủ được. Mẹ… bụng bả ngang bụng bà chửa 9 tháng, cái vòng to như thế mà bả lắp vô bụng thì gần vừa khít… thế mà bả lắc được… phục sát đất.
Men men theo bờ tường, tôi ngồi xuống lấp ló ngó sang bên cạnh… y chang thằng ăn trộm. Nhớ lại cái lúc hôm qua, vừa nhìn thấy tôi, bả cười tươi rói:
– A… cu T hả, chà lâu lắm mới nhìn thấy mặt nha… dạo này đẹp trai phết nhảy…
– Dạ…
– Há há há…
Ôi trời đất thổ địa ơi… bả cười như thị nợ bị Chí Phèo hiếp. Mồm y chang thằng Đôrêmon… nhét vừa cái chậu mất. Mẹ, vãi đái cả ra quần. Lừa lúc bả không chú ý… chạy nhanh vào nhà éo dám ở lại thêm phút nào nữa.
… Bạn đang đọc truyện Nhật ký cuối cấp tại nguồn: http://bimdep.vip/nhat-ky-cuoi-cap/
Phù… may vãi, hôm nay bả không ra. Chứ hôm nay mà gặp bả nữa… chắc tôi hiếp con nhỏ Chíu luôn chứ đùa. Mà bà này chắc chỉ lúc nào hớn lên thì đi tập thôi, bình thường chắc bà ấy tập trong chăn ấm ý… tập mới chả tành… tập nữa cũng thế thôi… mụ sề ạ.
Hít đất lấy khí thế… cơ mà lúc nãy khỏe mạnh là thế, nhưng giờ hít có hơn chục phát mà thở éo ra hơn luôn… đúng là ông trời không muốn tôi theo nghiệp Phạm Văn Mách rồi, thôi kệ mẹ… tôi là tôi ghét cái thằng lùn đó nên éo thèm được như nó.
Đứng dậy nhìn trời đất, hít một hơi thật sâu và nghĩ về cô. Thật sự tôi cũng không biết tôi với cô là mối quan hệ gì nữa. Nhưng quan trọng nhất là tôi không hiểu tôi coi cô là gì trong cuộc đời mình nữa… cô quả thật rất đáng thương. Không phải vì tiếp xúc với cô sớm mà tôi đã nhận định được con người cô… nhưng trong thâm tâm tôi, cô quá mỏng manh yếu đuối và đáng thương một cách kỳ lạ. Suy nghĩ thì cũng chỉ là suy nghĩ thôi… chứ nói thật ra từ lúc quen cô đến giờ tôi vẫn chưa hiểu hết về con người cô. Ôi nhức đầu quá… kệ vậy, đến đâu hay đến đó…
Đang mông lung thì tôi gần như đóng băng ở phần cổ… đù má con bé 2 lúm éo biết ra từ lúc nào, nó cho cái tay lạnh như đúng rồi dí vào cổ tôi. Đm giật bắn cả mình… chả lẽ quay ra vả cho vỡ mồm nó đi bây giờ… đùa ác vãi:
– Ui da… làm gì vậy hả. – Tôi hơi gắt…
– Hihi… thấy anh ngu ngu nên em làm cho anh khôn ra tí ấy mà.
– Thôi lạy em, tay lạnh bỏ m… xừ ra ý. Tí nữa thì văng tục, mất hình tượng như chơi đấy…
– Hihi mà anh đang suy nghĩ gì mà tập trung vậy. – Con nhỏ hấp háy mắt nhìn dễ thương cực kỳ luôn.
– Anh đang nghĩ xem liệu vứt em từ đây xuống đường thì em có chết không?
– Hả… hứ…
Con nhỏ dỗi, giậm chân thùm thụp xuống cái nền gạch. Phải nói cái hành động quá ư trẻ con này của con nhỏ làm tôi không nhịn được cười. Thấy tôi cười con nhỏ nhảy phốc qua lan can phi đến hằm hằm như con bò tót:
– Vậy anh muốn thử không, em cho anh xuống xem anh có sao không nhé.
Mặt nó nhìn có vẻ như éo đùa. Sợ vãi nhỉ… ĐM lùn xủn, bé tí mà đòi xô tôi xuống được… haiz. Cơ mà quên chưa nói qua về body của nhỏ Chíu này. Nhỏ này thấp tè, chắc cao 1m54 thôi à, nặng bao nhiêu ký thì tôi không biết… khi nào rảnh trói nhỏ mang đi cân thử xem, nhưng chắc cũng nhẹ xìu à… nhìn nhỏ con quá trời luôn. Nói chung nhỏ thuộc dạng dễ thương, thân hình gọn gàng… chỗ cần lồi thì cũng lồi ra kha khá, chỗ cần lõm thì cũng lõm tàm tạm. Mặt mũi thì xinh, mắt to, má hồng… đặc biệt duyên, vì có 2 lúm đồng tiền mà.
Tính tình thì hiền… nhút nhát, chăm chỉ việc nhà lắm… tôi đi học về toàn thấy nhỏ quét với lau nhà suốt thôi, không thì lại phụ mẹ nấu cơm… thỉnh thoảng nhỏ cũng mang đồ ăn sáng cho nhà tôi và khoe với mẹ tôi là vừa học được nên lôi nhà tôi ra làm… chuột bạch, cách ăn mặc của nhỏ khá giản dị… ở nhà chỉ toàn thấy mặc mấy bộ quần áo ngủ hình Pokemon hay Mika gì gì đó, còn đi học hay đi chơi thì không biết. Thôi nói riêng là nhỏ xinh và dễ thương, mẫu người lấy làm vợ chứ không phải là người tình. Nhưng nói thật tôi không thích mấy người nhút nhát lắm, nên cũng chả có ý định gì với nhỏ… trừ khi nhỏ có ý với tôi trước.
– Sợ quá ta, em mà đẩy anh là anh kéo em đi chung cho có bạn đấy…
– Hứ… thằng điên…
– Này, em vừa nói cái gì đấy? – Tôi làm mặt ngầu… nhìn đáng sợ lắm đấy…
– Thờ ăng thăng huyền thằng, đờ I ê nờ iên đờ iên điên… thằng điên nghe rõ chưa.
Nhỏ đánh vần từng chữ một… đm nghe mà sôi máu.
– Sao chửi anh là thằng điên. Tức thật rồi đấy… đéo nhăn nhở đâu…
– Thì chả điên… tự dưng sáng sớm lên đây nghĩ xem nhảy xuống có chết không, thế không điên thì cái gì.
Nhỏ cười nham hiểm giải thích.
Tôi nhìn nhỏ chằm chằm rồi tiến đến nâng cằm nhỏ lên. Mắt tôi soi khắp khuôn mặt nhỏ. Hành động này của tôi làm nhỏ sững người, run rẩy:
– A… nh… đị… nh… làm… gì… h… ả…
Nhỏ lắp bắp, mặt đỏ ửng lên… có lẽ ngượng. Tôi mặc kệ sắc mặt nhỏ, vẫn chú tâm vào từng chi tiết góc cạnh trên khuôn mặt nhỏ. Một lúc sau tôi mới lên tiếng:
– Chậc chậc… nhìn cái mặt dễ thương thế này mà ngu dễ sợ… chậc, kém thông minh quá em ơi.
Tôi để nguyên bộ mặt nguy hiểm của mình nhận xét về… cái mặt nhỏ…
– A… n… h…
Nhỏ cứng họng éo làm gì được tôi, tức quá gạt tay tôi ra rồi nhảy về nhà… chắc giận tôi cmnr. Haiz đã yếu rồi còn ra gió, mà cũng đéo hiểu sao gần con nhỏ này mà tôi lại đéo nhát như gần mấy đứa con gái khác… chắc vì nhỏ bé con quá nên tôi không có cảm giác gì chăng.
Xuống đánh răng rửa mặt rồi lại đi học. Lên trường thì gặp cô, cô đang ôm đống tài liệu lên văn phòng. Nhìn cô có vẻ mệt mỏi, mắt cô hình như hơi sưng lên… đừng bảo là vì khóc nha. Chạy ra hỏi han thì cô ậm ừ không nói, mắt cô lại đỏ lên như sắp khóc. Tôi cũng không ép, dù gì cũng đang trên trường. Nhìn dáng cô mà tôi thấy thương cô quá, chỉ muốn chạy đến ôm cô vào lòng mà an ủi thôi.
Vào học mà đầu óc cứ lơ mơ, không biết vì sao cô lại như vậy. Tôi cũng dần đoán ra nguyên nhân… có lẽ do cuộc điện thoại tối hôm nọ. Ngồi học mà sốt ruột quá, mong hết tiết thật nhanh để về bên cô… lo cho cô quá.
Đm đời đen như chó mực, chờ đợi mòn mỏi, mãi mới được nghỉ thì bố mẹ lại về nhà ăn cơm. Thế là không được gặp cô nữa, nhắn tin đủ kiểu nhưng nhất định cô không nói. Nhất định tối nay phải làm rõ chuyện này mới được… chứ lo cho cô quá rồi.
Vì chiều cũng phải đi học nên tôi cũng không có nhiều thời gian mà ngồi lo lắng. Lịch học quá dày… cuối cấp mà, phải chịu thôi. Cũng may chiều nay học ôn toán nên thời gian trôi qua cũng nhanh. Vừa về đến nhà, tôi nhảy vào bếp nấu cơm luôn. Bố mẹ được pha tròn mắt vì thằng con cưng. Đùa nhưng khổ nỗi món nào tôi nấu cũng… ngon quá cơ, bố mẹ khen cho mấy phát, sướng hết cả thằng người…
Xong xuôi đâu đấy, mang sách vở sang phòng cô ngay. Cả ngày thấp thỏm không yên rồi. Tôi cảm thấy dường như sắp có chuyện rồi. Vừa đến cửa phòng cô thì đã nghe tiếng khóc của cô… ĐM cái gì đây…
– Ưm… hu… buông… ra…
– Anh yêu em, anh yêu em, thật đấy, anh… yêu em…
Đm là tiếng 1 thằng con trai…
– K… khốn… nạn… huhu…
Tiếng cô khóc ngày 1 to, cô đang rất hoảng sợ, thằng chó kia đang cưỡng bức cô. Tôi nóng bừng cả mặt, cửa khóa trái rồi… đm khốn nạn rồi. Lấy toàn bộ sức lực của mình, tôi đạp thẳng vào cánh cửa gỗ… RẦM… cánh cửa bật tung ra. Trước mắt tôi, một thằng con trai dáng người thư sinh, cao khoảng 1m65 đang dùng vũ lực ép cô xuống giường. Nghe thấy tiếng động, thằng đó quay mặt ra, nhìn thấy tôi. Đm lúc đó… thật sự… tôi điên, mắt tôi đục ngầu đi, cô đang khóc… những giọt nước mắt sợ hãi…
– Đm… th… ằng… c… hó…
Tôi gầm lên, lao vào lôi nó dậy đấm thẳng 1 cú vào giữa họng nó. Nếu ai đã học võ thì biết, điểm yếu của con trai là của quý nhưng chỉ có con gái mới đánh như vậy. Và 1 điểm yếu có thể làm đối phương gục tại chỗ ngay… đó là cổ họng. Có thể đấm vào đấy, đối phương gục rất nhanh nhưng hồi sức cũng nhanh không kém.
Nhưng khi mà đối phương đã gục dưới chân bạn rồi thì… bạn đang nắm lợi thế rất lớn. Cơ hội giành chiến thắng sẽ cao hơn. Tôi đã được học qua về võ và các huyệt yếu trên cơ thể nên việc sử dụng đòn chí mạng, cách tốt nhất trong hoàn cảnh này. Tôi không muốn đánh nhau to, vì đây là nhà cô, nếu có chuyện gì thì biết ăn nói với hàng xóm ra sao. Vậy nên giải quyết càng nhanh gọn càng tốt. Ý định của tôi cũng chỉ là nói chuyện thôi.
Nhưng khi nhìn thấy tình cảnh đáng thương của cô… tôi mất hết lý trí. Tôi điên cuồng lao vào đấm điên loạn vào mặt, bụng thằng khốn nạn đó. Không cần biết đến hậu quả, tôi chỉ biết là phải đánh chết nó… thằng chó. Thằng chó này chắc cũng biết võ, nó xoay người đạp vào bụng tôi đau điếng rồi vùng dậy chạy ra cửa cầm cái then cửa bằng sắt… chắc định làm vũ khí hả thằng chó… Đau… lâu lắm rồi tôi mới đánh nhau… tôi cũng nhanh chóng đứng dậy định lao vào chiến thì cô vùng dậy ôm chặt cánh tay tôi nức nở…
– Dừng lại… dừ… ng… la… I đi… cô xin… T… huhuhu…
Cô khóc như một đứa trẻ, 2 tay cô bấu chặt vào tay tôi, cô như quỳ xuống van xin tôi, cô đang cố gắng dùng sức lực yếu ớt còn lại để ngăn cản tôi. Tôi quay sang nhìn cô, cô lắc đầu rồi khóc. Lửa giận trong người tôi dịu đi, cúi xuống đỡ cô lên… gạt những giọt nước mắt đang thi nhau chảy xuống của cô. Nhìn cô tiều tụy và đáng thương biết nhường nào… lòng tôi như quặn lại, mắt tôi cay xè… tôi thương cô quá.
– Đm tình cảm quá nhỉ.
Tiếng thằng chó kia vang lên. Tôi và cô đều quay qua nhìn nó:
– Mày đừng có sủa khi tao chưa cho phép. – Tôi gầm gừ, lửa giận bắt đầu lại bùng lên…
– Ha… oắt con được lắm, chắc mê cô giáo lắm rồi phải không, thế đã ngủ với nhau chưa?
– Đm mày nói gì.
Tôi toan đứng dậy lao vào nó nhưng 1 lần nữa cô lại quỳ xuống kéo tay tôi. Cô lại khóc lóc cầu xin:
– Hu… hu… đừng T, đừng… đá… nh nhau, cô… xin… T.
Rồi cô quay sang tên kia quát:
– Anh về đi, về ngay đi, tôi không muốn gặp anh nữa… cút đi… huhuhuhu…
Tôi đỡ cô dậy nhưng cô hét lên:
– Bỏ ra… đi hết đi… hu… hu…
Cô đang bị kích động mạnh, dường như nỗi sợ hãi lấn át ý chí của cô rồi. Tôi gắng sức bế cô lên giường. Cô hét rồi đánh tôi nhưng tôi mặc kệ, bế cô lên thì cô ngồi dậy gục mặt xuống khóc… đau xót.
– Tình đẹp nhỉ…
“Bốp… bốp…”
Thằng chó kia đứng ngoài vỗ tay.
– Thằng… chó mày câm ngay.
Như không để ý lời tôi nói, thằng chó đó quay sang nhìn cô:
– Hừ… không ngờ vì tôi không yêu cô mà cô trốn lên đây sống, được lắm, tôi đã từng nghĩ cả đời này cô chỉ yêu và phục vụ tôi thôi…
Rồi nó quay sang tôi tiếp tục:
– Nhưng giờ cô có tình yêu mới rồi nhỉ… hahaha… học trò mà cô cũng không tha… hahaha…
– Thằ… ng… c… hó…
– Oắt con, chắc mày đã được chén cô giáo mày rồi chứ gì… hahaha… ngon không, hàng thải của tao đấy… hahaha…
Khi sự tức giận đã vượt mức cho phép, khi mà sự bình tĩnh bị xóa bỏ… Căm thù… đó là từ duy nhất mà tôi có thể sử dụng trong hoàn cảnh này. Đây không còn là những lời lẽ khiêu khích của một thằng đàn bà nữa… mà đây là một sự sỉ nhục lớn nhất đối với tôi, nhưng quan trọng hơn… đó là sự nhục mạ, khinh thường cô… người quan trọng nhất với tôi lúc này. Cả tôi và cô đều nhìn thằng chó đó, tôi có thể cảm nhận được nỗi uất ức, nét hoang mang và cả ánh mắt thù hận của cô dành cho hắn. Giờ đây, nước mắt không thể làm dịu được nỗi đau trong lòng cô nữa rồi.
Nếu cô khóc… đồng nghĩa với yếu đuối, mong manh… nhưng nỗi đau khi bị chính người mà mình đã từng yêu da diết, đã từng hy sinh tất cả vì người đó, lại bị người đó sỉ nhục, bị hắn coi cô như một món đồ chơi rẻ tiền, thích thì hắn sử dụng, còn không thích nữa thì hắn muốn chiếm hữu, muốn cả đời hắn… cô mãi là món đồ chơi chỉ được phục tùng, chiều chuộng hắn… mãi mãi là của hắn, chỉ hắn mới được sử dụng cô… khốn nạn thay, đó là yêu sao…
Đôi mắt cô trở nên vô hồn, cơ thể cô từ từ hạ xuống giường. Thân thể cô đã mong manh dễ vỡ, vậy mà giờ đây phải chịu sự tổn thương to lớn về tinh thần và lòng tự trọng của cô. Tôi cảm nhận được đau đớn tột cùng mà cô đang phải trải qua…
– Kh… ốn nạn…
Lửa giận bùng lên, tôi như một con thú lao vào… quyết phải cho thằng chó kia lên viện.
“Bốp…”
Một cú đấm xé toang không gian nhằm thẳng vào thái dương thằng chó… khốn nạn, nó né được… tay tôi tê rần khi trượt mục tiêu va vào tường… đau điếng.
– Khá lắm nhóc con, rất có lực… hahaha… nhưng để đánh tao thì xin lỗi… kinh nghiệm còn non lắm…
Nói xong nó phi cái then cửa vào đầu tôi… víu… keng… bốp, tôi né được trong gang tấc, nhưng chưa kịp định hình lại thì 1 cú đấm giáng thẳng đến mặt tôi. Chỉ kịp xoay mặt để giảm lực, máu mồm tôi phun ra… tanh ngòm. Lực đấm của hắn rất mạnh, tôi không thể tin được, một kẻ mang dáng vóc thư sinh ẻo lả như hắn lại có 1 lực tay mạnh mẽ đến như vậy. Trông hắn khá bảnh bao, một sự bảnh bao thái quá.
Nếu gặp hắn ngoài đường, tôi dám chắc bạn sẽ nghĩ hắn là một… công tử hay một người đàn ông có học thức chứ không phải thằng nông dân chăn rau chuyên nghiệp. Ở hắn, tôi có thể thấy sự giả tạo trên chính bề ngoài và cử chỉ của hắn. Mang trên mình vỏ bọc của một kẻ thành đạt nhưng bên trong thì…
Đang miên man bên những suy nghĩ thì một cú đạp lao thẳng vào bụng tôi. Cảm giác đau và buồn nôn kinh khủng, cố gắng ngồi dậy nhưng tôi nhanh chóng bị khống chế… bụp… hự, một cú đạp… không… chính xác là một cú sút của hắn nhằm đúng vào ngực tôi. Giường như đó là đòn chí mạng dành cho tôi… đau đớn bao trùm cơ thể, tôi cố gắng hít thở… thật sự đau đến nỗi không thở được…
– Hahaha… oắt con…
Hắn cười man dại, tôi chỉ cảm nhận được một bóng đen đang lao đến mình. Mờ mờ nhận ra… một cú nốc ao… nhằm vào mặt tôi… dường như ý chí sinh tồn trong tôi trỗi dậy. Tôi với tay nắm chặt lấy cổ tay hắn, kéo thật mạnh hắn về phía tôi… dùng toàn bộ sức lực vào đôi chân, tôi tung một cú sút đúng chất thương hiệu Ronaldo…
Bụp… a… a. Aaaa. Aa…
Hắn rú lên, một cú sút thẳng vào mạng sườn. Sau đó là liên tiếp những cú thúc bằng đầu gối vào sườn và bụng hắn. Vùng dậy, kéo tay hắn dốc hẳn người hắn xuống đất. Tôi biết mình đang chiếm thế thượng phong…
– Thằng… chó, mày chết với tao… aaaa…
Tôi gầm lên, ôm lấy đầu hắn dộng thẳng xuống nền nhà…
Rầm… âm thanh kinh hoàng vang lên… túm cổ hắn lên…
Bốp… một cú móc tông thẳng vào cằm hắn…
Bốp… Binh… hự… Bốp… liên tục, liên tục những cú đấm giáng vào khuôn mặt khốn nạn, đểu giả của hắn. Mọi tức giận, mọi hận thù và cả sự đau đớn tôi dành toàn bộ vào những cú đấm…
Sau khi đấm mỏi nhừ hết tay, tôi đứng dậy. Hix… nhìn cái mặt hắn bây giờ không khác gì… cái mặt lồn. Nghĩ cũng tội, tôi ghét nhất là phải đụng tay đụng chân… một khi mà đã đụng thì… tức phải biết. Đứng dậy bồi thêm cho phát vào bụng hắn cho bõ tức thì… bỗng nhiên hắn vùng dậy cầm ngay cái ghế nhựa phang vào đầu tôi… Rầm… Rắc… Loạng choạng lùi lại, may mà tôi đỡ tay kịp, không quả đấy nhẹ thì choáng, nặng thì hétsót… ĐM cắn lén. Tay tôi tê buốt…
– Con mẹ mày… – Nó rú lên.
Thằng chó đấy nhanh chóng chạy ra mở cốp xe. “Bỏ mẹ… nó lấy hàng” tôi lao theo nó. Giờ mới nhìn xung quanh… sao lắm người thế. Có lẽ những tiếng xô xát ở phòng cô đã thu hút hàng xóm xung quanh rồi. K có nhiều thời gian suy nghĩ, tôi lao vào đạp thẳng vào chiếc NoSX màu trắng của nó… Rầm… nó chới với đổ theo chiếc xe. Một cái côn 2 khúc từ trong yên xe văng ra. May quá nó chỉ kịp mở cốp. Nhưng nó nhanh tay với đc… “Đm xong rồi… ” chưa kịp xông vào, nó vung mạnh, đầu chiếc côn va thẳng vào ống đồng của tôi…
– Á… AAA… A…
Tôi khuỵu xuống, nó vẫn chưa buông tha cho tôi. Nó lao vào vung vụt loạn xạ như con thú điên…
– Mày… chết với tao… grừ… aaaaa…
Tôi gần như kiệt sức, cơn đau đã không cho tôi cơ hội phản kháng. Chỉ cố gắng tránh né… dường như ngày tàn của tôi đã đến…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro