Phần 14
2021-02-11 08:29:00
“Reng… reng…”
… Bạn đang đọc truyện Nhật ký cuối cấp tại nguồn: http://bimdep.vip/nhat-ky-cuoi-cap/
– Alô.
– Mày đang ở đâu đấy?
– À tao đang về, sao rồi.
– Qua quán ốc xxx đi, bọn tao đang ở đấy.
– Uh qua liền.
Cúp máy, tôi chạy đến chỗ hẹn. Muộn rồi nên tôi đành phải chạy… Vừa vào đến nơi, chưa kịp thở, thằng khốn Đạt đã lôi vào, dí chén rượu vào tay tôi:
– Đm mày làm cái lồn gì mà tự dưng đuổi theo con Hiền vậy?
– Uh chút chuyện riêng thôi mà.
Tôi nhấp môi rồi đặt chén xuống… không uống được rượu bia mà.
– Đm nhờ bọn tao mà chạy theo gái, để bọn tao lại… thằng này được. – Lão Tuấn quắc mắt lườm tôi.
– Tại… tại… – Nhất thời không nghĩ ra được lý do, tôi ấp úng.
– Tại cái lồn… Mày mà không uống 3 chén thì không xong với tao đâu.
Vãi rồi, ép rượu là chết luôn đấy.
– Thôi, tha em, anh biết em không uống được mà hì hì.
– Đm mày có phải con trai không hả… đm gay à thằng chó con.
Lão chửi tôi, nhìn mặt lão… tôi đoán chắc lão phải nốc nửa lít rồi.
– Hì, em không uống được thật mà. – Tôi cười giả lả.
– Lồn… gay thì nói mẹ ra.
Hừ… gì chứ cái trò kích ép này tôi nghe nhàm rồi. Kích thế chứ kích nữa thì cũng vậy thôi. Thanh niên chính chủ theo nguyên tắc 3 không: Không rượu chè, không hút chích, không cờ bạc… như tôi thì cho lão chém cả ngày cũng được.
Cơ mà còn khoản gay hay không thì như đã nói rồi… cô là 1 ví dụ. Thấy ép tôi không được, lão đâm ra cùn. Quay sang ép mấy thằng đệ lão.
– Thằng kia sao rồi? – Tôi quay qua hỏi thằng Đạt.
– Xong rồi, mới đầu cũng khá ngang nhưng về sau cũng biết điều. Bọn tao cũng chả muốn làm to nên chỉ đánh phọt sirô rồi đe dọa nó chút thôi… mà công nhận thằng này không phải tay vừa đâu, chẳng qua đây là nơi đất khách quê người nên nó mới sợ thôi… chứ không thì cũng khá căng đấy…
– Vậy nó có bảo gì không?
– Lúc tao cấm nó đụng đến mày thì nó cũng bảo xích mích nhỏ thôi, không có gì đâu, ngày mai là nó về rồi, có muốn cũng không làm gì được mày… thôi xí xóa.
Tôi trầm ngâm, không biết thằng mặt lồn có chịu bỏ qua thật không. Quả thực mà nói thì tôi yếu hơn nó về mọi mặt. Nếu cố làm căng thì nó cùn lên gọi người của nó xuống thì không biết làm thế nào. Thôi thì tạm thời bắt buộc phải xí xóa, việc quan trọng là nó có đến làm phiền cô nữa hay không? Nó mà chưa buông tha cho cô thì rách việc lắm. Tôi dù có yếu hơn nó rất nhiều, nhưng nếu nó động đến cô 1 lần nữa thì tôi quyết sống chết với nó. Đang suy nghĩ thì tự dưng lão Tuấn làm câu làm tôi tí ngất…
– Nhìn thằng đấy cũng đẹp trai đấy chứ, tao là thích những thằng như thế hàhà…
Ôi mài chúa! Tôi có nghe nhầm không hả trời. Mấy thằng đệ lão chắc cũng nghĩ như tôi nhưng vì sợ lão nên nín cười. Còn tôi thì không chịu được, cười như chưa bao giờ được cười. Kết quả là tôi bị đuổi ra khỏi mâm… xong, đỡ mệt. Cảm ơn và chào mấy lão xong tôi biến luôn. 11h kém rồi, không về nhanh là ngủ ngoài đường luôn… học với chả hành…
Lên phòng việc đầu tiên là tôi vồ lấy cái điện thoại, định nhắn tin chúc cô ngủ ngon thì đúng lúc cô gọi:
– Sẩm sê ố…
– Hihi… tiếng gì vậy… – Cô cười khúc khích… đáng yêu quá…
– Hì, cô chưa ngủ ạ.
– Ừh tại phải đánh nốt mấy trang Word nên giờ mới xong… mỏi tay quá àaa… – Cô nũng nịu.
– Thế có cần em sang bóp hộ không hêhê…
– Xí… điên, mà tối nay phải đi học à?
– Vầng, mệt quá, mà quan trọng là người dậy không phải cô nên mệt x2… hì hì…
– Thôi đi ông tướng, mai sang đây tôi cho mệt gấp 3 nha.
– Học xếp hình á cô.
– Hả? Xếp hình gì?
– Hình 69 với nhiều loại hình ý.
– Là sao? Sao tự dưng lại 69, cô không hiểu?
Hahahaha cô ngây thơ vãi lúa, có thế mà cũng không hiểu. Cơ mà cô mà hiểu thì… vỡ mồm.
– Hì… mai em dậy. – Tôi nhăn nhở.
– Uh, mà T…
– Dạ… em nghe…
– Uh… lúc nãy, anh ta điện cho cô…
– Ai cơ? Thằng mặt… à người yêu cũ của cô á.
– Uhm…
– Nó gọi cô làm gì? – Giọng tôi trở nên nghiêm túc.
– Nó xin lỗi cô, và xin lỗi T nữa… T à…
– Vâng.
– Không biết nó có đến nữa không?
– Nó mà đến thì đừng trách em…
– Thôi… qua rồi thì cho qua đi, dù gì cô với hắn cũng không còn gì rồi…
– Vâng… đừng buồn cô nhé, có em rồi…
– Uh… cảm ơn T…
– Uh, ngủ ngon nha cô.
– Uh T ngủ ngon.
– Em đang ôm cô đấy… ngủ đi bibi bé yêu…
– Xí… ai bé yêu… ôm chặt nha… bibi… tút… tút.
Tắt điện, tôi cũng cố gắng nhắm mắt. Không biết thằng kia nó sẽ còn đến quấy rầy cuộc sống của cô nữa không? Mong rằng nó là 1 thằng đàn ông đúng nghĩa đàn ông chân chính. Lấy điện thoại, tôi soạn 1 tin nhắn: “Cảm ơn… vì tất cả…” rồi gửi đến số máy mà 3 năm nay vẫn lưu trong tim… rồi tôi cũng dần chìm vào giấc ngủ…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro