Người tình tuyệt vời

Phần 35

2024-07-26 09:04:59

Phần 35
Xét theo những gì diễn ra hằng ngày thì những ngày đi học trôi qua dường như không khác biệt nhiều lắm. Vào năm được dăm ba tuần thì kiểm tra, kiểm tra xong rồi lặng vài tuần lại thi, thì xong thì quay trở lại ban đầu cho tới hết năm. Dòng thời gian của Vân cũng vậy, tôi có thể biết được tới tháng này tháng kia thì nàng sẽ có những điều gì đó cần phải làm. Chẳng hạn như vài ngày nữa nàng sẽ về quê cuối tuần ăn đám dỗ. Bên cạnh đó có lẽ Vân cũng cảm thấy điều tương tự. Có những khi một hoặc cơ số người nào đó đã trở thành một phần của cuộc sống mà bản thân không nhận ra…

Nói vậy là rõ ràng bởi cách đây một năm thì tôi và nàng chỉ là bạn cùng lớp không hơn không kém, vì một vài sự việc nhỏ mà mối quan hệ đã phát triển đến thế này. Đôi khi người ta gọi là duyên…

Trưa thứ bảy chở Vân ra bến xe, nàng vẫn còn hậm hực vì tôi không đi cùng. Nàng than rằng sẽ rất là chán khi không có tôi, vì nàng chẳng biết chơi với ai. Nàng chỉ nghe tôi nói bận thôi chứ nàng không biết rằng tôi đang tán dóc với đứa con gái khác. Tôi nghĩ là không có gì quan trọng nên nói làm gì, khi nào biết thì tự sẽ biết. Tôi biết là trường có nhiều gái đẹp nhưng nếu vào giờ ra chơi mà rảnh rỗi đi từng lớp từng phòng thì sẽ không thấy được bao nhiêu đứa đẹp, cứ như là bốc hơi vậy. Vô tình trong hai tiết thể dục thì tôi gặp được một bạn gái ưa nhìn theo phong cách lúc bấy giờ.

Hai lớp được cho bắt cặp nam nữ đánh cầu với nhau, mỗi bên 1 cặp nam nữ. Chia cặp rồi tôi biết cô nàng này tên Ngân và khá là… hung hăng. Tính tôi thích chọc gái nên không mất bao lâu là “thân thiết” ngay, và ai cũng cho rằng đây sẽ là đối tượng tôi tán tỉnh. Thường là vậy khi tôi thấy có vẻ xuôi xuôi là tiến liền, kể cả Ngân.

Qua những lần gặp gỡ trong trường và ở ngoài, tôi được biết Ngân cũng là con gái cưng nhà giàu và mức độ ăn chơi cũng không phải vừa. Như vậy thì với tôi cũng chỉ yêu chơi thôi chứ không có ý tiến xa lâu dài, hay như người ta nói chơi cho sướng chim rồi bỏ. Tính tình Ngân cũng không phải là dịu cho mấy, có gì đó gọi là “khó đụng” trong trường nhưng với tôi thì chẳng quan tâm là bao. Hình như tôi có thay đổi so với mấy năm trước, không máu chó như xưa.

Đã định là có bạn gái để chơi một thời gian thì có chuyện ngoài mong muốn xảy ra. Vào giờ ra chơi nọ có một bạn gái lạ mặt chạy tới tìm tôi và nói rằng:

– Con Vân nó bị đánh kìa.

Khuôn mặt tôi liền biến hóa, khó hiểu, ngạc nhiên và hình như có chút lo lắng. Tôi liền kéo theo chục đứa chạy lên phòng thí nghiệm. Không biết nàng làm gì đụng chạm người ta mà bị đánh, hay ai kiếm chuyện bắt nạt, trong đầu cứ nghĩ ra những câu hỏi, thắc mắc mà mình không thể trả lời được. Tiếng nhao nhao bắt đầu rộn vang bên tai, đặt chân lên bậc thang cuối cùng của tầng lầu tôi thấy… Vân đang nắm tóc bạt tai một đứa nào đó.

Chính xác đó là Vân đang nắm tóc một đứa con gái và hình như là… Ngân. Không hề dừng lại, tôi chạy lại tách hai người ra. Vân không sứt mẻ gì hết, quay lại thì phát hiện trên mặt Ngân một mảng đỏ ửng, hẳn là bị Vân tát rồi. Định nói thì Vân xấn tới, tôi liền giữ nàng lại không để tiếp tục.

– Thôi, làm cái gì vậy? Chuyện gì tùm lum vậy?

– Ông buông ra tui đập chết mẹ nó, con đĩ…

– THÔI!! Rốt cuộc là sao?

Tôi hét lên làm Vân sững lại, nàng trừng mắt nhìn tôi thật sâu rồi liếc sang Ngân một cái mới quay ngoắt người bỏ đi, bên cạnh vài đứa có lẽ là bạn của nàng lật đật đi theo. Nhìn lại Ngân làm tôi có áy náy, nhất thời không biết phải xử lý thế nào, cô nàng chắc là tức và ức lắm đây, trong mắt có vẻ cay nghiệt nữa. Tôi lắc đầu xua tay giải tán.

– Thôi bỏ đi tao mệt quá, giám thị lên cho bây giờ.

Chuyện này khi tôi liên lạc với Ngân nữa. Không thể hiểu được hai người này đã có chuyện gì, tôi phải hỏi Vân cho rõ, khi không lại làm bể hết kế hoạch. Về tới lớp thấy nàng đang ngồi bấm điện thoại, tôi liền hỏi:

– Chuyện gì tự nhiên đánh nhau vậy?

– …

Đáp lại tôi là sự im lặng.

– Nói tui nghe đi có chuyện gì vậy?

Vân liếc tôi thật sâu rồi nói:

– Bây giờ tui đang không vui, về đi sẽ nói.

Tôi gật gù ra vẻ tạm chấp nhận, chắc là có chuyện thật. Ngồi chưa nóng ghế thì mấy thằng bạn ùa vô hỏi Vân chuyện hồi nãy thì kết quả tương tự như tôi, nàng không nói gì hết. Tôi ra dấu với tụi nó:

– Con này đang điên nên đừng hỏi.

– Thôi nha.

Nghe nàng gằn giọng cho nên tôi im luôn. Cứ vậy hai đứa không nói gì đến khi hết giờ học. Lúc nãy thì im lặng, giờ đi về thì lại không thấy đâu, tôi lẩm nhẩm chửi “mẹ con điên” rồi gọi cho nàng và gọi cũng không được luôn. Không hiểu được Vân đến cùng là ý gì, đi tới cuối hành lang thì đụng phải nàng đang đứng ôm túi xách trước ngực. Tôi liền nói:

– Làm gì không nghe điện thoại vậy, còn mất tiêu luôn chứ.

Nàng trả lời:

– Điện thoại em bỏ trong túi rồi nên không có biết.

Tôi nhăn nhó mặt mày mà không để ý nét mặt nàng đã trở nên tươi hơn và có chút ý cười ngay khóe môi. Định thần lại tôi mới “ùm” một tiếng dịu giọng xuống:

– Chuyện hồi sáng là sao đó, sao lại đánh nhau?

Nàng nhún vai:

– Về nhà đi rồi nói cho nghe, gấp gáp chi mà.

– Vậy về nhớ nói.

– Anh không chở em về hả?

Tôi quay ngoắt lại, nàng nghiêng đầu cười tôi:

– Em không có đi xe, anh không chở em về thì đừng có nói chuyện với em nữa nha.

Dứt lời Vân đi một nước xuống dưới, tôi cảm thấy từ ngày dính vào con người này thì hình như không có ngày nào được yên ổn tinh thần. Vân ngồi phía sau ôm nhẹ tôi, cằm đặt vai tôi nói:

– Mấy nay em đau chân mà không ai chở em đi học hết toàn phải bắt taxi, anh hôm nay không chở em về là em đi bộ, em đi bộ là không bao giờ nói chuyện với anh nữa, nhớ đó.

Tôi không thấy mặt nàng nhưng nghe giọng dường như là một lời cảnh cáo dành cho tôi. Con gái đôi khi vô lý hết sức, nhưng tôi không thể dùng cách nào hòa bình để giải quyết được. Về tới nhà, Vân quăng túi xách lên bàn rồi nằm dài ra salon tỏ vẻ mệt mỏi. Tôi vỗ mông cái “bộp” làm nàng “á” một tiếng trở mình lại.

– Đâu đuôi là sao vậy?

– Có gì đâu, em không ưa nó thì em đánh nó thôi hihi.

Tôi liền trợn mắt khi nghe câu này:

– Em bị điên hả trời, are you crazy?

– Ai kêu anh hết đứa lại đi chơi với con này, em là không có thích nó từ cấp hai tới giờ rồi. Em không thích anh chơi với nó kiếm chuyện với nó đó, nó cũng có vừa đâu láo lắm.

– Nhưng sao em không nói cho biết, làm vầy giờ anh… thiệt tình khổ ghê.

– Khổ gì? Anh thích nó hả?

– Chưa, tán chơi thôi.

– Đó vậy thì không có khổ, anh sợ khó nói hả, em thấy anh không cần phải nói gì với con đó nữa hết, dẹp nó đi.

– Mà em không nói anh hay gì hết, làm tùm lum lên anh đỡ kiểu gì.

– Em nói anh rồi con đó không có chơi được mà anh có nghe đâu, mốt gặp mấy con mất dạy em không nói cho chết.

– Ủa có hả?

– Có, anh không có bao giờ chú ý nghe em gì hết.

Tới đây thì tôi cũng không có nói chuyện này nữa, biết là nói kiểu gì cũng không lại Vân. Có lẽ là nàng thật sự đã nói với tôi nhưng tôi không để tâm. Nhưng từ chuyện này tôi lại tò mò về mấy năm cấp hai của Vân, nàng bắt đầu kể…

… Bạn đang đọc truyện Người tình tuyệt vời tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-tinh-tuyet-voi/

Lúc đó em quậy lắm, gặp mấy đứa nhìn khó ưa thấy ghét mà nó nhìn lại em là em chửi liền. Nó chửi em là em đánh nó luôn. Lớp 8 em lên bảng vàng mấy lần luôn đó, nhờ má em xin nên không bị đình chỉ, cũng may là học kỳ một nên không bị hạnh kiểm kéo mất học sinh giỏi. Có lần em nắm đầu nhỏ kia nó khóc luôn, tại nó dám nhìn đểu em…

… Bạn đang đọc truyện Người tình tuyệt vời tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-tinh-tuyet-voi/

Nói không xa thì ngày đó có những loại báo như Mực Tím lâu lâu có bài viết về các thể loại học sinh phá phách trong trường thì Vân chính là dạng như vậy. Giờ nhìn không ra luôn. Nàng thay đổi vì hai thứ, thứ nhất là không muốn làm má nàng buồn nữa, thứ hai là tự nàng thấy phải thay đổi. Cũng nhờ vậy, chứ không thì chắc tôi tránh xa nàng mất, vì tôi không thích kiểu con gái “đầu đường xó chợ” như thế.

Bàn tay tôi lần mò tới ngực nàng bóp nhẹ, tôi buông lời chọc nàng:

– Cũng hay là giờ người ngợm cũng xinh xinh như vầy. Ôi Vân ơi Vân à… chị đại ngày xưa đâu mất rồi…

– Gần đây lắm nè tìm đi.

Câu trả lời như có như không với tiếng cười khúc khích vang lên. Và tiếng cười biến mất bởi những nụ hôn từ Vân. Và sau đó…

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.vip/

Trên giường, Vân nằm nghiêng mình dựa vào tôi, nàng vẽ những hình thù kỳ lạ gì đó, hình tròn, ngôi sao, bông hoa… Thân thể nàng chỉ được mền che qua một phần, da thịt trắng nõn lấp ló trước ngực, nhìn kỹ sẽ thấy được phần da hồng hào đầy kích thích. Thế nhưng trong lòng tôi lại không có tí cảm xúc dục vọng nào, đơn giản là nghe nàng kể chuyện. Vân kể về mấy ngày dưới quê, có chút gì đó trách móc tôi không đi cùng, vì ở dưới ai cũng hỏi đến tôi.

– Ai cũng nói em bị đá hết trơn, nghe mà tức gì đâu đó.

– Mấy dì nói em giấu anh trên thành phố không cho anh theo.

– Chẳng biết giống Hàn Quốc chỗ nào.

… Bạn đang đọc truyện Người tình tuyệt vời tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-tinh-tuyet-voi/

Bình thường thì tôi sẽ phản pháo lại nhưng lúc này mặc kệ Vân luyên thuyên, tôi chỉ ngắm nhìn khuôn mặt của nàng thôi. Ở góc nhìn nghiêng khi đang nằm thế này, Vân thật xinh xắn, nếu có ai đối xử tệ với nàng thì đó đúng thật là một sự mất mát. Vậy mà nàng vẫn bị đá, đúng là không hiểu được.

– Nè nhìn gì dữ dạ.

Vân búng mặt tôi một cái.

– Ờ tại em xinh.

– Nhìn riết em xấu, không được nhìn nữa.

– Em không bao giờ xấu, anh hứa.

– Không. Anh nhìn nhiều quá sẽ chai, sẽ không thấy em xinh đẹp nữa, sẽ chê em.

Tức cười thiệt, vậy mà Vân cũng nói cho được. Nhưng ngẫm nghĩ thì cũng có chút ý đúng trong này. Đó là nhiều năm sau chứ với cái đầu của một thằng con trai còn ham chơi như tôi lúc đó thì chẳng hiểu được.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc đã đến kỳ đi chơi của trường. Nhớ lại cách đây 1 năm, cả hai vẫn chưa có gì xảy ra, vậy mà từ lúc nào lại đi đến kết quả như hiện tại. À, là cái lần Vân không mặc áo lót, cái nguyên nhân bắt đầu này không ra làm sao cả. Nhưng nhờ vậy mà năm qua có biết bao điều vui mới lạ. Nếu không có cái vụ việc đó xảy ra thì hai đứa đã đi trên hai con đường hoàn toàn khác rồi. Chắc là định mệnh!

Tại thành phố ngàn hoa, nơi quanh năm suốt tháng chỉ có cái không khí se lạnh này, tôi cùng Vân khoác tay nhau đi qua từng con đường quen thuộc. Nói là quen thuộc vì chúng tôi có giới hạn về thời gian, không thể vì đi khắp nơi mà quên tụ họp với lũ bạn được. Chỉ có ba ngày hai đêm, nhưng chục năm sau thì đây vẫn là chuyến đi mà tôi nhớ mãi. Hai đứa không nói gì nhiều với nhau mà chỉ lẳng lặng bước đi, thỉnh thoảng lại hỏi một vài câu về dự định sau này khi tốt nghiệp. Đột nhiên tôi hỏi:

– Sao em không làm bạn gái anh đi?

Nàng cười:

– Hả? Anh có yêu em không?

– …

– Khi nào anh yêu em đi thì em sẽ làm bạn gái anh, giải thích thì khó nói lắm nhưng em nghĩ là nếu anh có tình cảm với em thật sự thì em có thể khiến em bắt đầu có tình cảm với anh. Còn bây giờ vì anh không yêu em nên sẽ không có gì hết hihi.

Nàng lại cười rồi dúi mặt vào lòng tôi. Tôi không biết mình đang nghĩ gì nữa, ngoài việc thích nhìn nàng, gặp nàng thì đó cảm giác mà tôi hiện có là gì? Nó khác hẳn với những khi tôi tán tỉnh một người nào đó.

– Anh đừng có nghĩ nhiều, khi nào anh có tình cảm với em đi thì em sẽ nói cho anh biết hết, nhưng phải là khi em đang độc thân nhé… chụt.

Vân nhón chân, một nụ hôn bất ngờ đặt lên môi tôi. Giữa dòng người, lần đầu tiên tôi không phản ứng được, mãi đến khi nàng chạy đến tôi mới trở lại bình thường.

– Nói tí mà làm thấy ghê à.

Tôi định hỏi lại từ những ngày đầu tiên nhưng có lẽ đã không quan trọng nữa rồi, cứ để mọi thứ tiếp tục diễn ra. Nàng lấy điện thoại ra chụp, chụp đồ ăn, chụp tôi, chụp hai đứa, chụp những kiểu dáng điên khùng… Hồ Xuân Hương, chợ, bậc thang, tất cả đều được nàng chụp lại. Nàng đòi tôi cõng, cái điệp khúc này sao thấy quen quá…

… Bạn đang đọc truyện Người tình tuyệt vời tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-tinh-tuyet-voi/

Trời lạnh nhưng không thể không tắm, nhất là sau khi đi đường bụi bặm đủ thứ. Vừa hay trong phòng có một cái bồn tắm, tôi vặn nữa nóng cho đầy bồn rồi ngâm mình trong đó, nhắm mắt lại cảm giác thật sảng khoái.

Cạch!

Cửa mở ra, Vân đi vào trong khi trên người vẫn là bộ đồ mặc lúc nãy. Ngoài ý muốn, nàng bước thẳng vào bồn tắm quỳ trên người tôi mặc cho quần áo ướt sũng. Nàng cất tiếng hỏi:

– Muốn tắm chung không?

Tôi không trả lời mà nhếch mép cười, khóe môi Vân cũng cong lên, nàng cúi người hôn lên môi, trong đó còn có cái cắn nhẹ môi dưới của tôi nữa.

… Bạn đang đọc truyện Người tình tuyệt vời tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-tinh-tuyet-voi/

Cách đây một năm, tôi còn chần chừ. Hiện tại đã khác, tôi bồng tấm thân mềm mại xinh đẹp này lên giường, ấn nút tắt đèn chỉ để lại ánh đèn vàng lờ mờ. Hôn lên cổ, lên ngực, lên bụng, tiến tới âm đạo… một tiếng rên dâm dục khiến tôi không nhịn được nữa mà úp mặt liếm trọn cái lồn ướt đẫm này. Liếm tới đâu dâm thủy ra tới đây, mút bao nhiêu cũng chẳng hết.

– A… a… anh, em muốn cu của anh.

Không để nàng đợi lâu, tôi nằm xuống cho nàng trở mình. Tôi có thể cảm nhận được nàng đang há miệng thật to để ngậm hết cu vào miệng, tựa hồ như muốn lút cán. Ngậm thôi thì không sao, nàng liên tục nuốt vào nhả ra, môi và lưỡi cứ ép vào khiến tôi không thể nằm yên được. Giữ chặt hông, tôi đút lưỡi vào trong lỗ âm đạo nhấp từng cái, lúc ngoáy vòng lúc thì mút mạnh làm Vân cứng người lại buông cu tôi ra. Không chịu được nữa nàng lăn ra thở, khuôn mặt hơi đỏ, đôi mắt như khép lại.

– Đút vô đi anh.

Banh cặp đùi trắng nõn chỉ có chùm lông đen nhỏ ở giữa, không để ai phải chờ, tôi canh đúng điểm rồi đẩy vào. Tôi nhẹ nhàng nhấp và hôn nàng, cảm giác ấm nóng trơn ướt này vẫn sướng không tưởng. Ước gì thời gian dừng lại.

… Bạn đang đọc truyện Người tình tuyệt vời tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-tinh-tuyet-voi/

Nằm ôm người đẹp bên mình, bàn tay khẽ đan vào từng lọn tóc rối của nàng. Dưới ánh đèn mờ là cơ dáng người không tì vết của nàng, tui dám chắc ai nhìn thấy cũng sẽ không bao giờ bỏ qua cơ thể này. Nằm cạnh là một cô bạn xinh đẹp và đồng thời cũng là một người tình tuyệt vời.


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website bimdep.vip, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Người tình tuyệt vời

Số ký tự: 0