Phần 13
2024-07-23 22:37:39
Tối hôm nay, Trần Lâm cũng ra siêu thị mua ít đồ tặng sinh nhật cho Đường Tân. Khi đến địa chỉ mà Đường Vi gửi, hắn hơi ngạc nhiên vò trong sân biệt thự vắng tanh, nhìn biệt thự có sáng đèn nhưng lại thấy sự im lặng vô cùng. Chẳng lẽ hắn đi nhầm địa chỉ hay sao. Nhưng hắn lại không nghĩ đến khách mời hôm nay chỉ có mỗi mình hắn.
Trần Lâm cầm điện thoại gọi cho Đường Vi.
– Alo… Tôi đã đến nơi địa chỉ cô gửi. Cô có gửi nhầm địa chỉ không vậy?
– Không nhầm đâu. Anh cứ ở đó chờ tôi ra đón.
Khoảng một lúc sau. Đường Vi đi ra mở cửa cho hắn. Hắn phi xe vô gara và cùng nàng vô biệt thự.
Vô biệt thự ngồi phòng khách mà đầu hắn cứ suy nghĩ lung tung. Đường Vi rót cho hắn ly nước rồi từ từ nói.
– Thật ra Đường Tân nó không thích tổ chức sinh nhật. Nhưng năm nay nó lại muốn tổ chức sinh nhật và muốn mời anh đến… Tôi xin lỗi vì làm phiền anh.
– Không sao đâu… – Đường Vi đã hóa giải hết khúc mắc trong lòng hắn.
Đường Tân từ trên phòng chạy xuống thấy Trần Lâm, cậu bé vui mừng chạy lại ôm lấy hắn gọi.
– Ba… à chú đến rồi…
Trần Lâm không nói gì, vô ý liếc mắt về bên phía Đường Vi. Mặt nàng bắt đầu đỏ lên.
– Để tôi vào bếp lấy bánh sinh nhật ra… – Đường Vi nói xong chạy vô bếp. Giờ hắn mới để ý là Đường Vi đang mặc một bộ váy ngắn bó sát lấy thân. Nàng bước đi hắn nhìn đằng sau đôi mông phúc hậu cứ lắc đều làm hắn không khỏi liên tưởng đến cảnh được doggy với nàng.
Trần Lâm lắc đầu, có gạt bỏ ý nghĩ đó rồi cúi xuống đưa túi quà cho Đường Tân.
– Chú có quà sinh nhật cho cháu nè… cháu thích không?
– Cháu cảm ơn chú… – Đường Tân sách quà mà mặt mừng hớn hở. Đường Vi vô bếp bê bánh sinh nhật ra. Nàng tắt điện biệt thự đi và đốt nến sinh nhật.
– Happy birthday to you… happy birthday to you… happy birthday to you… – Đường Vi và Trần Lâm cùng hát chúc mừng sinh nhật Đường Tân.
– Cầu nguyện đi con trai.
Đường Tân vội nhắm mắt đặt tay lên ngực nói.
– Cầu nguyện thượng đế phù hộ cho chú làm ba của con… – Đường Tân nói xong thổi một hơi tắt nến. Cả Trần Lâm với Đường Vi đều ngại ngùng vì lời nói ngây thơ của con trẻ. Đường Vi đang trong bóng tối nên bớt ngại ngùng, nàng tiến lại bật điện rồi cắt bánh ra. Cả 3 người cùng ăn. Cũng muộn lên Đường Tân ăn xong rồi chạy lên phòng học bài. Chỉ còn mỗi Đường Vi và Trần Lâm ở phòng khách.
Không khí có vẻ ngột ngạt lắm. Cả hai đều ngại ngùng không biết mở lời sao.
– Anh đừng để ý lời của con trẻ.
– Nếu tôi để ý thì sao?
– Ừ… – Đường Vi ấp úng không biết nói sao.
– Tôi đùa thôi… thật ra tôi không để ý đâu… – Hắn cười.
Bỗng nhiên điện thoại trong túi hắn đổ chuông. Chứng kiến một dãy số xa lạ, trên màn hình hắn vội bấm nghe máy.
– Anh à, Em là Giai Giai đây, Ngữ Yến bị bắt cóc. Anh mau đi cứu Ngữ Yến đi… – Giai Giai giọng điệu tràn ngập vẻ hoảng loạn.
– Xảy ra chuyện gì… – Giọng Hắn trầm lại, có chút sát khí nổi lên.
– Ngữ yến là bạn học chung với cô bé hôm trước anh cứu tại quán bar. Hôm nay Ngữ Yến cùng cô bé đi chơi bị bắt…
– Bảo tiêu đâu…
– Ngữ Yến đi chơi không muốn bị quản nên không cho họ đi theo…
– Tìm ra tung tích chưa?
– Là Số 34, căn biệt thự ở phía Nam. Khu Hoàng Long.
– Xin lỗi, tôi hiện tại có việc bận…
Trần Lâm nói xong lao nhanh xuống ga – ra, lao vào trong ô tô, khởi động lao nhanh ra ngoài. Trong đêm tối, hắn phóng xe nhanh như bay, sát khí hắn tỏa ra. Hắn có một cái vảy ngược đó chính là Người thân. Ai động vào người thân của hắn chỉ có chết.
… Bạn đang đọc truyện Người chồng siêu đẳng tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-chong-sieu-dang/
Trong màn đêm, tiếng động cơ xe của Trần Lâm rít lên, lao nhanh như tên trên đường, kèm theo những tiếng chửi bới của người đi đường. Nhưng hắn không quan tâm điều đó, hắn chỉ muốn thật nhanh để cứu con gái. Chỉ mong là Ngữ Yến không bị tổn thương gì, nếu không thì… Bỗng sát khí hắn lại tăng cao, cái sát khí này khi hắn lướt xe qua cũng đủ làm cho người đi được thấy dựng tóc gáy và chảy mồ hôi.
Cũng đã lâu lắm rồi hắn chưa có động sát cơ.
Tại căn biệt thự số 34 của khu Hoàng Long, trong phòng ngủ rộng rãi có hai cô gái đang bị chói ngồi trên ghế. Hai cô gái này không ai khác chính là Tô Tuyết và Ngữ Giai. Hai cô gái đang giãy giụa trong sự sợ hãi vô cùng. Hai người họ la hét inh ỏi. Bỗng nhiên cửa phòng ngủ mở ra, có bóng người lấp ló đi vào.
– Haha… Không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm như vậy… – Diệp Vân Tranh bước vô ghế ngồi trước hai người.
– Là ngươi… mau thả chúng tôi ra… bắt cóc là phạm pháp… tôi sẽ đi kiện anh… – Ngữ Yến trong lòng có chút sợ hãi nói.
– Haha… cô bé này là bạn của cô sao… Xinh đẹp lắm đó… Tôi không những bắt cóc mà còn muốn hiếp dâm hai cô nữa đó…
Nghe hắn nói xong, Ngữ Yến cùng Tô Tuyết rùng mình. Hai cô đều là những cô bé ngây thơ mới bước chân ra ngoài xã hội nên gặp cảnh này sẽ rất sợ hãi.
Diệp Vân Tranh bước đến bên cạnh Tô Tuyết, hắn lấy tay nâng cằm cô bé lên nói.
– Haha… biết sợ rồi sao… hôm trước cô hại tôi bị đánh… Giờ tôi sẽ trả lại cô gấp bội lần…
Diệp Vân Tranh bỗng móc trong túi ra một lọ thuốc. Trên thân lọ có hình một người phụ nữ hỏa thân và một chữ sex to tướng ở ngực.
– Cô biết cái gì đây không… thuốc kích dục đó… Tôi phải mất 1000 USD cho đêm nay với cô đó… cô có biết là với số tiền này có biết bao nhiêu đứa lao vô không? Nhưng hôm nay tôi mua một được tăng một. Ông trời thật tốt với tôi… hahahahaha…
Hắn nói rồi bóp cằm Tô Tuyết, rồi ngửng cổ nàng lên đổ hết nửa lộ vô và ép nàng uống hết.
Hắn cầm nửa lọ thuốc kia đi thẳng sang phía Ngữ Yến.
– Cô bé. Nhìn cách ăn mặc của em chắc là con nhà giàu rồi… em có muốn cùng anh sung sướng không… Sau đêm nay anh sẽ đến nhà hỏi thăm ba mẹ em… hahaha… Họ sẽ rất vui mừng nếu biết em có một bạn trai như tôi đó…
– Cút… – Ngữ Yến nhổ nước bọt vào mặt hắn, nàng trong lòng đang sợ hãi nhưng mặt cố tỏ ra bình tĩnh. Nàng có niềm tin mãnh liệt rằng ba mẹ sẽ đến cứu mình sớm.
– Hahaha… hay lắm… anh thích những cô bé cá tính như em… – Hắn nói rồi cũng ép Ngữ Yến uống hết nửa bình kia.
Diệp Vân Tranh cho hai cô gái uống thuốc xong, hắn ung dung lại bàn mở một chai rượu vang ra uống.
– Hahaha… Có phải đang cảm thấy người bắt đầu nóng lên không… sự hãm muốn của hai em sẽ nhanh trỗi dậy thôi…
Tô Tuyết cũng Ngữ Yến mặt đỏ phừng phừng, thở hổn hển, thân hình cũng run rẩy nhẹ nhàng.
– Đây là loại thuốc mạnh mẽ nhất của Mỹ đấy… nghe nói chỉ cần một giọt cũng đủ làm thức tỉnh ham muốn của gái tơ đó… Tí nữa hai em sẽ phải nằm dưới háng anh đó…
– Đê tiện… bỉ ổi… hạ lưu… – Ngữ Yến hổn hển nói. Nàng đến giờ đầu óc vẫn có chút thanh tỉnh không như Tô Tuyết. Có lẽ là do gen di truyền của Trần Lâm. Bề ngoài Ngữ Yến là một cô gái yếu đuối nhưng nội tâm nàng rất mạnh mẽ. Giống y hệt tính thằng cha nàng.
– Haha… mắng hay lắm… tí anh sẽ cho em la thét dưới háng anh…
5 phút trôi qua. Cả hai đầu óc đã bắt đầu mơ màng, toàn thân nóng như lửa đốt vậy, hơi thở bắt đầu gấp gáp. Hai người đang cần hơi thở của nam nhân.
Nhìn hai cô gái bắt đầu giãy giụa uốn éo người. Diệp Vân Tranh cưới nói.
– Người xưa nói không có sai…”Nữ nhân đều có máu dâm đãng”… không phải hai cô lúc nãy mạnh mồm lắm sao… Giờ đã bắt đầu rên rỉ rồi, âm thanh thật dâm đãng, kích thích quá… Hai em có muốn anh cởi trói cho không?
Diệp Vân Tranh tiến đến cởi trói cho hai người rồi rìu họ lại giường kia. Hai cô bé đã bị thuốc làm cho điên loạn, khi thấy mùi nam nhân thì hơi thở gấp hơn. Tô Tuyết không khống chế được ôm lấy Diệp Vân Tranh… Nàng nóng ran người như muốn cởi hết quần áo ra vậy… Ngữ Yến nằm bên cũng giãy giụa, rên rỉ trên giường.
– Nóng quá… ahhhh… em nóng quá… – Tô Tuyết cùng Ngữ yến rên rỉ, đôi tay không ngừng xoa bóp trên ngực, quần áo xộc xệch lộ ra những mảng thịt trắng ngớ.
Diệp Vân Tranh đi đến cởi quần mình ra đưa dương vật cương cứng trước mặt Tô Tuyết. Nàng nhìn thấy dương vật như chim nhìn thấy mồi, vội cầm lấy dương vật của hắn mà vuốt mạnh, cả người cứ run rẩy theo.
– Haha… Xem người dâm đãng chưa kìa… giờ cũng phải rên rỉ dưới háng ta thôi…
Tô Tuyết ngậm dương vật của hắn mà mút, Diệp Vân Tranh đưa tay xé rách áo nàng ra, cởi luôn áo ngực ra để lộ đôi vú căng, đầu vú hồng hòa cương cướng r.
Diệp Vân Tranh bắt đầu cởi áo của Tô Tuyết ra, nàng không phản kháng mà ôm chầm lấy hắn, cả người không ngừng cọ xát vào người hắn.
Diệp Vân Tranh kéo Tô Tuyết dậy, hắn hưng phấn cúi xuống hôn nàng, hai tay không ngừng xoa bóp vú Tô Tuyết. Nhục dục che lấp, Tô Tuyết càng áp sát vào hắn, cố gắng đưa lưỡi vào sau trong miệng hắn hơn. Chỉ cần hôn thôi mà Tô Tuyết đã cảm thấy cả người nóng bừng thêm, nàng đã bắt đầu thấy sướng rồi.
Ngữ Yến ở bên Nhìn hai người hôn nhau, cả người rên rỉ. Nàng ngồi dậy đến sau lưng Diệp Vân Tranh áp sát ngực vào lưng hắn, hai tay đưa ra trước ngực xoa bóp.
Diệp Vân Tranh bế xốc Tô Tuyết lại giường, để nàng quỳ gối bú cu cho hắn. Ngữ Yến đi theo, nàng tiến đến đưa môi chiếm lấy môi hắn.
Diệp Vân Tranh hiện tại đang rất sướng, hắn cảm thấy như được lên mây vậy. Tô Tuyết bên dưới buscu, do tác dụng của thuốc nên nàng mút một cách hăng say, rất hoang dã, mút chùn chụt đầu rùa một cách ngon lành, lưỡi hồng mềm mại như mãng xà quấn quanh không buông ta, hai tay nàng lại còn xoắn thân cặc vòng vòng theo bản năng.
– Sướng… tuyệt lắm… hahaha… – Diệp Vân Tranh nứng cực kỳ rên lên.
… Bạn đang đọc truyện Người chồng siêu đẳng tại nguồn: http://bimdep.vip/nguoi-chong-sieu-dang/
Cùng lúc đó, Trần Lâm đã đi xe đến công biệt thự. Hắn dùng khinh công với tốc độ nhanh nhất lao vào trong biệt thự. Mấy tên bảo tiêu không nhìn thấy gì, chỉ cảm thấy có một luồng gió mạnh bay qua làm hộ ngã lăn ra đất bất tỉnh mà không biết gì. Trần Lâm vội vã đi kiếm từng phòng một mà không có ai. Hắn lên lầu 2 đi đến một phòng thì thấy cửa khóa, Trần Lâm nghe được những âm thanh rên rỉ bên trong mà nhíu mày. Hắn đạp mạnh cửa xông vô. Diệp Vân Tranh chưa kịp nhìn thấy gì đã bị Trần Lâm lao đến.
Trần Lâm bước vô phòng thấy Tô Tuyết đang buscu Diệp Vân Tranh một cách hăng say, còn con gái mình đang quần áo xộc xệch sau lưng hắn. Sát khí bỗng nổi lên làm Diệp Vân Tranh hoảng sợ. Cả 2 cô gái bị nhục dục che lấp cũng thấy sợ hãi.
Trần Lâm đi đến bên Diệp Vân Tranh như một tên sát thần. Diệp Vân Tranh vội vã sợ hãi lùi về phía sau.
– Đừng… đừng giết tôi… tôi sai rồi… – Hắn sợ hãi khi nhìn thấy Trần Lâm.
– Muộn rồi… – Trần Lâm lao đến nện cho Diệp Vân Tranh một chưởng vô ngực làm hắn bay ra xa đập vào tường thì dừng lại. Ngã xuống thì miệng nôn ra một đống máu và ngất đi. Chưởng đó của hắn làm Diệp Vân Tranh không chết thì cũng chờ ngày chết.
Trần Lâm tiến đến bên Ngữ Yến ôm chầm lấy con gái mình, Ngữ Yến vẫn bị dục vọng che mắt nên cả người vẫn nóng bừng, run nhẹ khi cảm nhận hơi ấm từ Trần Lâm phát ra.
Tô Tuyết thì đang nằm ở giường, hai chân nàng cật lực khép chặt cùng một chỗ, dùng sức ma sát, cái miệng nhỏ nhắn mơ hồ rên rỉ không rõ. Còn hai cánh tay đang tự xoa bóp vú mình. Nhìn Tô Tuyết như một dâm phụ làm hắn có chút nhói lòng, cô bé này hôm trước còn hồn nhiên ngây thơ mà dính phải thuốc cũng biến thành như này. Cả con gái hắn cũng vậy, Ngữ Yến quần áo đang ướt đẫm mồ hôi rồi. Ngữ Yến đưa tay cấu xé quần áo của Trần Lâm.
Nhìn cảnh vừa rồi, là đàn ông thì hắn cũng bị kích thích đôi chút. Nhưng tâm tình hắn đủ tỉnh táo. Trần Lâm vội vận khí ép hết thuốc trong người của Ngữ Yến ra, khoảng 2p thì Ngữ Yến không rên rỉ nữa, nàng mệt lả người nằm trong vòng tay của Hắn. Hắn cũng ép hết thuốc trong người Tô Tuyết ra và đưa hai người họ ra xe và về nhà. Về đến nhà Thư Vân đang ở trong phòng thấy vậy cũng hoảng hốt lắm. Trầm Lâm bế Ngữ Yến đặt lên giường cho Thư Vân chăm sóc, còn Tô Tuyết thì có người giúp việc lo.
Hắn đi vô thư phòng đóng cửa lại và suy nghĩ một điều gì đó. Hắn không muốn phiền phức, muốn sống một cuộc sống an nhàn nhưng ông trời lại không cho. Việc này diễn ra sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn. Diệp gia nhất định sẽ điều tra ra hắn, còn việc báo thù là tất nhiên rồi.
– Chỉ mong Diệp Gia biết sai sửa, đừng để đến lúc đó không có thuốc hối hận đâu…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro