Ngọc – Phú

Phần 17

2024-07-29 05:36:33

Phần 17
Phú ngồi lại một mình trong phòng khách, tự rót rượu uống một mình và liên tưởng đến vợ mình bây giờ đang làm gì với tình nhân. Cứ nghĩ đến cảnh hai người lao vào nhau hôn hít rồi vội vã cởi quần áo cho nhau mà dương vật của Phú cứ cứng ngắc vì bị kích thích. Sau khi làm đủ ba ly, Phú cảm thấy cái nóng chạy khắp người. Nóng bởi vì rượu và nóng cũng bởi nghĩ đến vợ đang sướng trong vòng tay người khác.

Bên trong căn phòng ngủ của Minh, Phú đứng ngoài cũng có thể nghe rõ tiếng rên rỉ của Ngọc. Mỗi lần nhìn trộm là mỗi lần Phú thấy hồi hộp một cách lạ thường cho dù đây không phải là lần đầu.

Hé nhẹ cánh cửa ra, tim Phú đập thình thịch khi nhìn thấy hai cơ thể trần truồng đang làm cái việc gọi là “giao phối”. Ngọc thì đang úp mặt xuống gối, mông chổng cao, còn Minh thì ở đằng sau úp mặt vào mông nàng để liếm lồn. Có lẽ Minh liếm làm cho Ngọc sướng nên nàng luôn mồm rên rỉ van xin:

– Thôi anh ơi… em không chịu nổi nữa rồi… anh đút buồi vào địt em đi.

Phú thấy Minh từ từ địt vợ mình theo kiểu chó và cả hai cùng khẩu dâm:

– Anh địt có sướng bằng chồng em không?

– Uiiii… không sướng mà đêm hôm em chịu vác lồn đến cho anh địt thế này à? Thằng chồng em địt yếu lắm, chỉ dăm phút là xuất rồi. Anh địt dai hơn, khoẻ hơn.

Phú nghe vợ chê mình thì ngay lập tức lôi cặc ra sóc. Không hiểu sao anh khoái nghe vợ khen tình nhân và chê chồng thậm tệ. Có lẽ không chỉ Phú thích mà Minh cũng thích nên dập nhanh hơn, mạnh hơn.

Minh biết Phú đang đứng ngoài nhìn vào và Ngọc cũng vậy. Quá hiểu tính chồng nên Ngọc biết thừa kiểu gì Phú chẳng nhìn trộm nên nàng cố tình nói xấu.

Khi Ngọc nằm trên người Minh cưỡi ngựa, nàng nằm phủ trên ngực anh ta rồi khẽ nói vào tai chỉ đủ cho hai người nghe thấy:

– Anh ơi! Hình như… hình như ông Phú đang đứng ngoài cửa nhìn vào kìa.

– Cho Phú nhìn có sao đâu em? Anh thấy cũng hay mà.

– Nhưng em không thích. Anh nhìn kìa, ông ấy đang sóc lọ. Trông phát ghê lên được.

– Hehe, thì Phú cũng đang thèm em mà.

– Em không thích đâu, mất cả tự nhiên. Anh ra đóng cửa lại rồi đuổi ông ấy đi đi.

– Thôi mà em! Cho Phú nhìn chút đi.

– Không! Ông ấy còn đứng nhìn là em về luôn đấy.

Minh thấy Ngọc làm căng nên đành xuống nước khi ngoảnh mặt ra cửa nói với Phú:

– Phú em! Ngọc không thích nên em làm ơn có thể đóng cửa lại cho anh và đi về được không? Hẹn gặp em hôm khác nhé.

Phú vừa tức vừa tủi thân lóc cóc sách chim đi về trong lòng vừa hận vừa khoái khi thấy vợ hôm nay chơi liều cao quá làm anh đỡ không kịp.

Bên trong căn phòng chỉ còn hai người, Minh vừa bóp hai bầu vú vừa nói:

– Ok chưa em? Giờ em có thể chiều anh khi ngủ lại đêm nay không?

– Em nhắn tin cho ông chồng em rồi, em bảo về nhà bạn ngủ.

– Ôi em tuyệt vời quá! Vậy là anh được ôm em ngủ cả đêm rồi.

– Chỉ ngủ thôi sao?

– Hihi, thì em muốn gì nữa nào?

– Em thích anh địt lâu lâu chút, em thích nửa đêm bỗng dưng có người vuốt ve cơ thể và liếm lồn em.

– Rồi lại địt đúng không?

– Vâng… em thích anh nhét con cặc của anh vào lồn em dập mạnh. Em thích lắm… ôi… địt mạnh chút nữa đi anh… em sướng… em thích anh bắn hết tinh trùng vào lồn em…

… Bạn đang đọc truyện Ngọc – Phú tại nguồn: http://bimdep.vip/ngoc-phu/

Phú ngồi trong văn phòng ngả lưng ra sau ghế suy tư về chuyện vợ chồng gia đình. Anh đang suy nghĩ không biết là mình đã để cho vợ và Minh đi quá xa rồi không. Bài học về hậu quả vẫn còn đó, Phú rùng mình khi nhớ lại chuyện tình giữa Ngọc và thằng Hùng.

Ngày đó hai vợ chồng giận nhau liên miên và thậm chí suýt đưa nhau ra toà khi Ngọc mang thai với Hùng. Phú muốn bỏ đứa bé vì nó không phải là con anh, còn Ngọc thì muốn giữ vì đó là con nàng và nàng thương nó nên không muốn bỏ. Hai vợ chồng cãi nhau cả tuần vì chuyện đó, cuối cùng Ngọc cũng xuống nước chấp nhận đi phá và cũng từ đó nàng hứa không gặp gỡ với Hùng nữa.

Giờ Phú thấy Minh giống như là một phiên bản thứ hai của Hùng, anh sợ Ngọc yêu thật không dứt ra được và sợ cái hậu quả như ngày trước có thể lặp lại lần nữa.

Cấm vợ không cho quan hệ với sếp không khó, cái khó chính là bản thân Phú có muốn vậy không. Tuy sợ hậu quả xấu xảy ra nhưng thực tình Phú rất thích cái cảm giác nhìn vợ mình yêu người khác.

Tìm một người lạ lên giường để sex với vợ thì quá dễ, nhưng thực sự Ngọc lại không thích và chính Phú cũng cảm thấy chưa đạt đến độ kích thích cao. Sau cái hôm ở nhà Minh, Phú cảm thấy mình lúc nào cũng ham muốn và kết quả hai vợ chồng anh làm tình liên tục, làm tình với sự đam mê chứ không phải là sự trả bài như trước.

Phú đang nhẩm tính những người đã lên giường địt vợ mình thì ông Tư bất chợt gọi.

– Chú xong việc chưa?

– Em xong rồi. Có chuyện gì vậy anh?

– Dự án bên chú triển khai chậm chạp quá. Giờ chú qua ngay nhà hàng Nắng, anh đợi chú ớ đó.

– Dạ vâng. Hai mươi phút nữa em sẽ có mặt.

Ông Tư cũng là một trong số người đã được đút buồi vào lồn của Ngọc nên Phú muốn tránh mặt. Nhưng vì công việc có liên quan đến ông ta mà Phú vẫn phải gặp. Anh hy vọng gặp nhau hai người chỉ bàn đến công việc…

Đến nhà hàng Nắng, Phú được nhân viên dẫn đến một phòng VIP vừa sang trọng vừa kín đáo.

– Ngồi xuống đi em!

Phú nhìn ông Tư trong bộ comple lịch lãm rồi từ từ ngồi xuống khi đã chào hỏi xã giao.

– Rượu hay bia? Cho chú chọn.

– Rượu đi anh. Bia uống căng bụng lắm.

– Ok anh chiều chú.

Hai người vừa nhậu vừa nói chuyện đến công việc làm Phú yên tâm.

– Nếu bên công ty chú triển khai dự án vẫn ì ạch như vậy thì sẽ làm ảnh hưởng đến phần dự án của bên anh. Bên anh không thể chờ được. Chậm một ngày là mất đống tiền đó chú có biết không?

– Em cũng biết vậy mà anh Tư. Bên em chậm một là vì đang vướng phần thủ tục với chính quyền địa phương, hai là cái ông giám đốc bên em làm việc như cứt ý. Em nhắc mấy lần rồi mà ông ấy cứ bình chân như vại.

– Nếu trong một tuần nữa mà dự án chưa được triển khai thì có lẽ anh đành phải cắt, tìm đối tác khác.

Phú hoảng hốt:

– Ấy ấy anh… anh đừng làm vậy. Chẳng qua cái thằng chủ tịch phường đòi ăn dầy quá nên công ty em không chịu đấy thôi. Nếu chịu nhả 800 triệu thì ông ấy ký lâu rồi.

– Tưởng chuyện gì, lão Phong phải không?

– Vâng, lão Phong chủ tịch phường anh ạ.

– Lão đó anh quen, nếu chú muốn thì anh sẽ giúp. Tất nhiên vẫn phải tiền rồi. Công ty bên chú định đút cho lão đó max là bao nhiêu?

– Giám đốc chỉ duyệt 500 thôi anh.

– Được rồi để anh lo. 300 cho ông Phong và 200 cho chú đút túi.

Phú nghe thấy vậy mừng quá vội cầm chén rượu lên để cảm ơn:

– Anh Tư giúp em được vậy thì em không biết lấy gì để cảm ơn. Em mời anh một chén.

Ông Tư uống xong chén rượu thì nhìn Phú cười nham hiểm:

– Trong kinh doanh có ai cho không nhau cái gì đâu. Anh giúp chú thì chú cũng phải giúp anh chứ.

Mặt Phú đang tươi tỉnh thì chuyển sang trạng thái đần thối. Ông Tư thấy vậy liền nói tiếp:

– Chú yên tâm, tiền anh không thiếu nên anh không cần chú phải chia chác.

Phú nghe mà càng lo lắng hơn. Trong làm ăn chỉ quan hệ bằng đúng hai thứ: Tiền và Gái. Tiền thì ông Tư vừa nói là không cần, vậy cái còn lại chắc chắn là gái rồi. Phú bắt đầu lo sợ ông Tư lôi vợ mình ra làm cuộc trao đổi.

– Em có thể giúp gì được cho anh?

Ông Tư biết Phú đã đoán ra ý đồ của mình nên lão chậm rãi rót rượu rồi mới trả lời:

– Anh vẫn chưa quên được tấm thân của Ngọc. Anh muốn một lần nữa…

Vậy là ông ta đã nói ra mục đích, Phú như đã có sự chuẩn bị tâm lý từ trước nên anh không tức giận mà trả lời thật bình tĩnh:

– Anh làm khó em quá. Ai đời cứ đưa vợ mình cho người khác như vậy cơ chứ.

Phú chuẩn bị một thì ông Tư đã chuẩn bị mười. Mọi câu trả lời của Phú ông đều có cách hoá giải.

– Anh là người chơi sòng phẳng và có uy tín. Chú thấy lần trước có chuyện gì xảy ra không? Ngược lại chú đút túi cả đống tiền.

– Nhưng một lần là đủ lắm rồi anh ạ.

– Lần hai có sao đâu em? Anh hứa chỉ nốt lần này nữa thôi.

– Nhưng mà…

– Những chuyện anh giúp chú còn khó hơn gấp nhiều lần ấy chứ. Nếu chú không đồng ý thì có lẽ anh sẽ phải rút lại…

– Từ từ đã anh, để em suy nghĩ chút.

– Nói thật 200 củ anh có thể chơi hoa hậu ca sĩ, nhưng anh chỉ thích Ngọc thì chú phải lấy làm hãnh diện chứ.

– Hihi, bao nhiêu người đẹp anh không thích lại cứ thích vợ em.

– Ngọc có nét đẹp riêng mà người khác không có. Nếu không phải chú là chồng cô ấy thì Ngọc đã về tay anh từ lâu rồi.

– Anh tự tin ghê!

– Với đàn bà anh luôn tự tin.

Phú bắt đầu thấy ngấm rượu nên cũng không cần suy nghĩ nhiều. Nốc cạn chén rượu rồi đặt mạnh xuống bàn, nhìn ông Tư nói:

– Được rồi! Em sẽ cho anh một lần nữa, nhưng mà nếu Ngọc không thích và chống cự thì anh phải dừng lại, không chơi trò ép buộc. Cô ấy đồng ý hay không đồng ý thì giao kèo giữa chúng ta như ban nãy anh vẫn phải thực hiện.

– Ok, được. Ngay ngày mai anh sẽ gặp lão Phong và anh hứa chỉ trong ba.

Ngày bên cậu có thể bắt đầu triển khai dự án.

– Ok em tin anh. Giờ mình uống tiếp chứ.

– Gọi thêm chai nữa nhé?

– Vâng.

Khoảng tầm 10h Ngọc xuống dưới nhà mở cửa thì nàng thấy chồng trong tình trạng say xỉn và được ông Tư dìu về.

– Phú uông hơi nhiều em ạ.

Ngọc không thích nhìn thấy lão Tư thêm một lần nữa sau cái đêm hôm nọ. Nàng không ghét lão mà nàng thấy xấu hổ khi gặp lão.

– Vâng, anh giúp em đưa anh ấy lên phòng với ạ.

Ông Tư liếc nhanh thân hình Ngọc và mỉm cười đồng ý. Khi đã dìu được Phú lên giường thì Ngọc quay lại nói với ông Tư:

– Em cảm ơn anh đã đưa chồng em về. Anh xuống dưới nhà chờ em chút.

– Ok, em nhớ đắp chăn cho Phú kẻo bị cảm.

– Vâng.

Khi ông Tư đi ra ngoài thì Phú bất ngờ rên rỉ rồi kéo tay nàng xuống để hôn.

– Say quá vợ ơi!

– Say còn đòi hôn hít cái gì.

Phú cố tình kéo tuột một quai áo của vợ xuống để lộ một bầu ngực căng tròn, anh úp mặt vào đó mút một bên ti rồi xin xỏ:

– Làm một cái đi vợ!

– Thôi say rồi ngủ đi. Hôm qua ba cái liền còn gì, giờ vẫn còn ê ẩm đây này.

Ngọc kéo nhanh quai áo lên rồi đẩy Phú nằm xuống.

– Ngủ đi, để em xuống mở cửa cho ông Tư đi về.

Ngọc vừa nói hết câu thì đã thấy chồng mắt lim dim, đầu vẹo sang một bên như đã ngủ tự bao giờ.

Ông Tư ngồi dưới phòng khách nhìn dáng Ngọc đang bước xuống cầu thang. Cái dáng của nàng làm cho ông mê mẩn. Ngọc mặc chiếc quần thun bó màu ghi sáng làm nổi bật cả bộ mông và cái tam giác huyền bí giữa hai háng nổi cộm hẳn lên khiến ông Tư nhìn không chớp mắt.

– Có vụ gì mà hôm nay hai anh em lại uống nhiều vậy anh?

– Thì uống mừng công việc cũng trôi chảy mà em. Xong dự án này thì vợ chồng em cũng có một khoản tương đối đấy.

– Vâng, anh Phú cũng nói với em như vậy.

Ngọc ngồi chẳng biết nói chuyện gì nên nàng nói thẳng:

– Thôi cũng muộn rồi, mai em phải đi làm sớm. Cảm ơn anh đã giúp chồng em rất nhiều. Hôm nào mời anh qua chơi.

Ông Tư không ngờ Ngọc lại đuổi khéo như vậy, nhưng ông vẫn tỏ ra mình có bộ mặt tương đối dày:

– Anh cũng đang phê quá, sợ lái xe không an toàn. Em làm ơn pha giúp anh ấm chè, anh ngồi nghỉ vài phút cho tỉnh người rồi sẽ về ngay.

Ngọc biết thừa ông Tư giở trò câu giờ muốn ở lại, nhưng vì lịch sự nên nàng không thể từ chối và đứng lên đi xuống bếp để đun nước.

Đang đứng chờ nước sôi, Ngọc cảm thấy có bóng người đằng sau, nàng biết rõ đó là ai nhưng chân nàng không thể nhúc nhích, chúng đứng yên một chỗ bất động. Bóng người tiến sát đến sau lưng, hơi thở phả vào gáy, bàn tay úp lên bộ mông căng tròn của Ngọc.

– Em có biết em đẹp đến nhường nào không hả Ngọc?

Ngọc từ chối nhưng vẫn để cho bàn tay vuốt ve mông mình:

– Đừng anh! Em không muốn có lỗi với chồng thêm một lần nữa.

Ông Tư có lẽ cũng đã ngấm rượu nên ông hành động có phần hơi vội vàng khi ép sát Ngọc vào thành bếp, một tay dịch chuyển từ mông lên đến ngực. Ngọc sợ hãi muốn giằng ra nhưng bị ông Tư ép chặt.

– Anh có muốn uống chè không? Nếu không uống thì anh về đi để em còn ngủ sớm.

– Anh muốn em Ngọc à! Chỉ có em mới làm anh tỉnh được rượu.

Ngọc cố gắng chống cự bàn tay đang bóp vú mình vì chúng không có xu chiêng bảo vệ, nàng nói dứt khoát:

– Xin lỗi, em không phải là vợ anh nhé. Em đã có chồng và mong anh tôn trọng cho điều đó.

– Anh biết em đã có chồng nhưng anh quá thích em. Hôm trước người nào khen chim anh to và đẹp? Người nào luôn miệng nói anh làm em sướng?

Ngọc hơi xấu hổ khi ông Tư nhắc lại chuyện cũ. Hôm đó vì nứng lồn mà nàng tự dâng hiến cho ông ta địt. Nhưng nghĩ đến Phú, nghĩ đến anh cho mình thoải mái cặp với sếp nên nàng không muốn gây thêm một lỗi lầm lần nào nữa. Bữa trước nhìn chồng tức giận ghen lồng lộn lên là Ngọc đã thấy sợ rồi. Bây giờ Ngọc nhất quyết từ chối.

– Đó là hôm trước, bây giờ thì không. Anh buông em ra đi.

Thấy Ngọc thực sự chống cự, Ông Tư liền nghĩ cách gạ gẫm:

– Kìa em! Anh chỉ làm cho em sướng thôi mà. Hôm trước không phải là cả anh và em cùng được lên đỉnh phải không?

Theo câu nói là bàn tay ông Tư liên tục bóp mông để kích thích Ngọc. Tuy nhiên Ngọc đẩy ra và vẫn cương quyết từ chối.

– Nếu anh không buông em ra thì em sẽ hét lên đó.

Ông Tư nghe giọng nói đanh thép của Ngọc thì ông dừng tay lại. Hai người đứng nhìn nhau khiêu khích.

– Em như vậy càng khiến anh thích em mà thôi. Anh nói cho em biết điều này, công việc của Phú hiện nay đều do tay anh giúp cả. Cái khoản 1 tỉ cầm tay cũng là do anh. Rồi ngày mai anh cũng phải chạy đi giúp chồng em mấy cái khoản giấy tờ nữa thì dự án mới trơn tru. Giờ anh chỉ muốn vui vẻ một chút mà em lại cự tuyệt.

– Đó là công việc của bọn anh, chẳng liên quan gì đến em cả.

– Sao không liên quan?

Ông Tư ghé miệng sát tai Ngọc nói rất nhỏ:

– Anh có thể làm cho công ty bên Phú không bao giờ xin được giấy tờ của uỷ ban phường, hoặc nếu xin được thì phải trả rất nhiều tiền. Và anh cũng có thể huỷ hợp đồng với bên công ty Phú, tất nhiên là anh có lý do để huỷ.

– Anh nói với em điều đó để làm gì?

– Hihi, anh nói để em biết rằng nếu em cứ như vậy thì chắc anh phải…

– Anh khốn nạn vừa thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngọc – Phú

Số ký tự: 0