Phần 333
2024-09-12 11:36:00
Lão nhân râu bạc quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong đang giao tranh không phân thắng bại với huynh đệ Cao Thiên, Cao Không, kinh ngạc hỏi Họa Thủy:
– Thiếu niên này là ai? Thực lực không tồi a!
Họa Thủy liếc mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Hắn là Nghệ Phong, một tên gia hỏa kiêu ngạo không chịu nổi.
– Hắn chính là Nghệ Phong?
Ánh mắt lão nhân râu bạc sáng lên:
– Hắn chính là Nghệ Phong khiến học viện phải dùng tới hình thức nghiêm phạt Luyện Ngục sao?
Họa Thủy nghe tới Luyện Ngục cũng nhịn không được rùng mình một cái, nghi hoặc hỏi:
– Cao gia gia, học viện sao lại phải sử dụng hình thức Luyện Ngục với Nghệ Phong? Theo con biết, toàn bộ học viện từ trước tới nay không có mấy người phải chịu nghiêm phạt này mà?
Lão nhân râu bạc gật gật đầu nói:
– Toàn bộ học viện từ trước tới nay cũng chỉ có năm người phải chịu nghiêm phạt Luyện Ngục. Trong đó chỉ ba người còn sống sót. Kỳ thực chuyện Nghệ Phong phạm phải chưa tới mức dùng đến nghiêm phạt Luyện Ngục, nhưng Quái lão đầu mạnh mẽ yêu cầu, chúng ta mới quyết định sử dụng hình thức nghiêm phạt này.
– Quái gia gia? Con không phải nghe nói Nghệ Phong là đệ tử của lão sao? Sao lão còn ném Nghệ Phong vào tử lộ như vậy?
Họa Thủy nghi hoặc hỏi.
– Ha ha! Lão gia hỏa kia tính tình cổ quái, ai biết hắn nghĩ cái gì. Tuy nhiên, Nghệ Phong không phải đệ tử của hắn. Hắn còn không dám đoạt đệ tử của người nào đó!
Tuy rằng lão đầu râu bạc đoán ra dụng ý của lão gia hỏa, nhưng cũng không muốn giải thích cho Họa Thủy, bằng không Họa Thủy không sợ trời không sợ đất này e rằng cũng muốn tham gia Luyện Ngục.
Chỉ là, câu này của lão đầu râu bạc cũng khiến Họa Thủy hít sâu một ngụm khí lạnh. Quái lão đầu kiêu ngạo thế nào nàng hiểu rất rõ, không ngờ hắn còn không dám tranh đoạt đệ tử cùng người kia. Từ đó có thể tưởng tượng được người đó kinh khủng cỡ nào.
Nghĩ vậy, ánh mắt Họa Thủy nhìn Nghệ Phong càng thêm dữ dội. Hắc hắc! Rốt cục cũng có một người xứng đáng cùng mình đùa giỡn.
Binh…
Ngay khi Họa Thủy và Lão nhân râu bạc nói chuyện, Nghệ Phong cùng Cao Thiên cũng va chạm một chưởng. Hai người vừa chạm liền lập tức phân ra.
– Ha ha… Thống khoái! Thực con mẹ nó thống khoái! Tiểu huynh đệ, đến, chúng ta đánh nữa.
Cao Thiên nắn nắn cánh tay mỏi nhừ, quay qua Nghệ Phong cười ha hả. Làm thị vệ, bọn họ rất ít có cơ hội được đánh thống khoái như vậy. Mấy người trước đây Họa Thủy đưa tới, bọn họ chỉ dùng mấy cước là có thể giải quyết, căn bản không đã nghiền.
Nghệ Phong nhìn Cao Thiên tiếp tục vung nắm đấm, thân hình chợt lóe lên, một lần nữa nghênh đón. Đối với sự phối hợp của hai huynh đệ này, hắn cũng cực kỳ bội phục. Hai người công kích hết sức sắc bén, nếu tốc độ của hắn không nhanh e là đã bị đánh mềm xương rồi.
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 1 tại nguồn: http://bimdep.pro/nghe-phong-quyen-1/
Lão nhân râu bạc nhìn tốc độ lưu lại tàn ảnh, sự kinh ngạc trong mắt càng đậm hơn, không nhịn được cảm thán nói:
– Không hổ là đệ tử của hắn. Quả thực bất phàm!
Họa Thủy nghe không hiểu lời Lão nhân râu bạc nói, nhưng cũng không quên mục đích chuyến này của mình. Nàng quay qua lão nhân hỏi:
– Cao gia gia, nếu Cao thúc thúc không ở đây, người xem giúp con. Người có thể giải được độc biến dị “Lam lăng hoa” hay không?
Lão nhân sửng sốt, lập tức kinh hãi nhìn Họa Thủy nói:
– Cái gì? Độc biến dị “Lam lăng hoa”?
Họa Thủy thấy dáng vẻ này của Lão nhân râu bạc, nội tâm không khỏi run lên một chút, nhất thời có cảm giác không lành. Không lẽ độc này nguy hiểm đúng như lời Nghệ Phong nói sao?
– Cao gia gia, độc biến dị “Lam lăng hoa” có gì kỳ lạ không?
Lão nhân râu bạc không hề nghĩ ngợi, nắm lấy tay Họa Thủy. Đấu khí trong cơ thể dũng mãnh chuyển tới mi tâm và lòng bàn tay nàng. Sắc mặt lão nhanh chóng trở nên trắng bệch.
– Họa Thủy, sao ngươi lại trúng độc này?
Họa Thủy thấy thái độ của Lão nhân râu bạc như vậy, cùng Khinh Nhu khẽ đưa mắt nhìn nhau, nhất thời hiểu rằng Nghệ Phong nói không sai. Họa Thủy biết rõ y thuật của lão nhân trước mắt rất cao minh, so với Cao thúc thúc của mình còn cao hơn một bậc. Nhưng nhìn sắc mặt lão như vậy, cũng có thể đoán được độc này kinh khủng đến mức nào.
– Nghệ Phong nói Khinh Nhu trúng độc. Hắn nói độc này không ai có thể giải được. Con không tin nên nuốt một giọt máu của Khinh Nhu!
Thanh âm Họa Thủy có chút yếu ớt nói.
– Hồ đồ!
Lão nhân râu bạc phẫn nộ quay sang Họa Thủy quát lên. Lão chưa bao giờ nổi giận như vậy, khiến nội tâm Họa Thủy càng trầm xuống.
– Nha đầu a! Bình thường con đùa giỡn thế nào cũng được, nhưng tại sao lại đùa giỡn với chính sinh mạng của mình? Con biết độc “Lam lăng hoa” là ai sáng tạo không? Đó là do một trong những độc sư đã đạt tới trình độ Tông Sư phối chế. Y sư cao cấp bình thường đừng nói giải nó, cho dù muốn phát hiện ra nó cũng rất khó khăn. Nếu ta không có cơ hội ngẫu nhiên nghe qua độc này cũng không thể kiểm tra ra. Loại độc này nếu không rõ dược hiệu, nếu không phải là y sư cửu giai thì không thể giải. Nhưng y sư cửu giai so với người sáng tạo ra độc này có khác gì nhau!
Lão nhân râu bạc trừng mắt nhìn Họa Thủy.
Họa Thủy nghe lão nhân giải thích, trong lòng đã toát mồ hôi lạnh, lập tức nói:
– Loại độc này Cao gia gia cũng không thể giải sao?
Lão nhân râu bạc thở dài một hơi, lắc đầu nói:
– Rất ít người có thể giải được loại độc này. Có thể vị Tông Sư bằng hữu của người phối chế ra nó sẽ giải được, chỉ là, tung tích hắn đã sớm không ai biết nữa. Cho nên…
Lão nhân râu bạc thở dài, không nói hết lời, nhưng ý tứ trong đó đã rất rõ ràng…
Khinh Nhu cùng Họa Thủy liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương. Các nàng chưa từng biết tới có loại độc kinh khủng như vậy.
– Được rồi! Ngươi nói đây là Nghệ Phong nói ngươi trúng độc biến dị “Lam lăng hoa”?
Lão nhân râu bạc nhớ tới một việc, quay lại hỏi Họa Thủy.
Họa Thủy gật đầu:
– Chính là bởi vì hắn nói cho nên con mới không tin. Một tên thiếu niên choai choai như hắn đâu có thể tra ra loại độc kinh khủng như vậy!
Lão nhân râu bạc nghe Họa Thủy nói như vậy khẽ nhíu mày nói thầm:
– Xem ra lời đồn đãi là thật rồi!
Họa Thủy nghi hoặc hỏi:
– Đồn đãi cái gì?
Lão nhân râu bạc quay đầu nhìn Họa Thủy nói:
– Học viện đã từng điều tra qua, có tin đồn nói Nghệ Phong từng trị bệnh cho Bạo Cương Vương gia. Lúc đó chúng ta đều không cho là đúng, không tin Nghệ Phong có thể đạt tới trình độ y sư cao cấp. Nhưng hiện tại nghĩ lại, hắn quả thực đã đạt được rồi.
– Cái gì? Người nói hắn đạt tới y sư cao cấp?
Họa Thủy kinh hãi nhìn về phía Nghệ Phong đang chiến đấu không phân thắng bại với hai huynh đệ Cao Thiên, Cao Không, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Điều này sao có thể! Một tên Tướng Cấp biến thái! Bây giờ lại thêm một y sư biến thái! Cái này còn có để cho người ta sống nữa không?
Nếu so với Nghệ Phong về thực lực, Họa Thủy còn có chút cảm giác ưu việt, nhưng nếu Nghệ Phong thực sự là y sư cao cấp, vậy chẳng khác nào hắn hung hăng dẫm nát nàng dưới chân!
Khinh Nhu cũng sững sờ tại chỗ. Tuy nhiên, nhớ lại khi đó Nghệ Phong tùy ý ném cho mình đan dược cao cấp, túy ý vứt chính là đan phương đan dược lục giai, nàng lại cảm thấy tin tưởng!
Lão nhân râu bạc nhìn Nghệ Phong đang chiến đấu phía xa, thở dài một hơi nói:
– Hy vọng hắn đã có thể tra ra độc này vậy cũng có thể giải được nó! Bằng không, kể cả là ta cũng chỉ có thể áp chế được một khoảng thời gian!
Họa Thủy nghe lão nhân râu bạc nói không khỏi sửng sốt. Nếu thực sự cần phải nhờ tới Nghệ Phong giải độc, những ngày sắp tới của nàng tuyệt đối sẽ không tốt đẹp!
Khinh Nhu nhìn Họa Thủy nhíu mày cắn môi, lại nhìn thoáng qua Nghệ Phong đang chiến đấu ở xa xa, không khỏi có chút bất đắc dĩ. Tính cách Nghệ Phong nàng hiểu rất rõ, tuyệt đối sẽ không vì Họa Thủy xinh đẹp mà giúp nàng giải độc. Huống chi Họa Thủy còn từng muốn chỉnh hắn! Nghệ Phong cũng là người lòng dạ hẹp hòi.
Lão nhân râu bạc nhìn mấy người đang chiến đấu, tùy ý nói:
– E là hai huynh đệ Cao Thiên, Cao Không sắp thua rồi!
Họa Thủy sửng sốt, quay đầu nhìn lại, thấy Nghệ Phong bị một quyền của Cao Thiên bức lui, hiển nhiên hai huynh đệ họ đang chiếm thượng phong. Sao có thể thua được?
– Cao gia gia, người có lầm không? Con bảo đảm Nghệ Phong sẽ thua!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro