Ngân Sương – Ngọc Cúc

Phần 8

2024-08-05 10:36:37

Phần 8
Ngân Sương quay trở lại bàn tiếp chuyện ông Hùng, vì lúc này chồng nàng đã gục xuống bàn. Dù không có thiện cảm với ông nhưng vì là cấp trên của chồng mình, anh lại đang muốn thăng chức nên nàng vui vẻ tiếp chuyện ông Hùng. Ngồi bên cạnh ông nàng mở lời.

– Anh Cường nhà em say quá rồi, không dậy nổi nữa, để em tiếp rượu anh nhé,

Nói rồi nàng rót dầy hai chén rươu, đưa lên miệng uống một hơi, lúc này căn phòng trở nên yên lặng, nhìn người chông yêu dấu đang nằm gục trên bàn nàng càng cảm thấy có lỗi với anh, nên muốn cho quên hết mọi chuyện. Hai má nàng dỏ ửng lên làn trắng mịn cung trở nên hồng hào hơn, hai mắt ướt át trông thật mê người.

– Ừ, ông Hùng khẽ gật đầu, đưa rượu lên nhấp môi ra chiều suy nghĩ.

– Anh thấy anh Cường nhà em làm việc thế nào?

– Cũng được, nhiệt tình nhưng hơi ngu.

– Ý anh là sao? Nàng khẽ chau mày.

– Nó cứng nhắc lắm, không biết trên biết dưới, tính như nó trụ lại được trong cái ngành đã khó chứ đùng nói đến thăng chức.

– Nhưng anh ấy làm tốt, còn được phong lên phó phòng cơ mà.

– Nó may mắn tìm được túi tiền của vụ cướp ngân hàng, thằng ngu này lại mang nộp, vụ đấy lên báo ầm ĩ quá, nên phải thăng chức cho nó để dễ trả lời dư luận.

– Thế anh giúp đỡ anh Cường nhà em được không. Anh ấy rất mong được thăng chức.

– Để xem nhà em có biết trên biết dưới không đã, nếu em không biết điều có thể sẽ ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp của chồng em đấy.

– Em sẵn sàng làm mọi việc để giúp đỡ anh ấy.

– Mọi việc? Ông lên giọng.

Nói rồi ông đặt bàn tay thô ráp lên chiếc đùi mát lạnh của Ngân Sương. Theo phản xạ nàng né đùi sang một bên tránh khỏi bàn tay của ông. Bầu không khí trở nên nghiêm trọng. Nàng rối bời, nếu từ chối ông Hùng bây giờ sự nghiệp của anh Cường có thể sẽ tiêu tan hết, nếu chiều theo ý ông nàng sẽ có lỗi với anh.

Thấy nàng thoáng do dự, ông khẽ đặt bàn tay lên đùi nàng một lần nữa, ông Hùng nói tiếp.

– Anh không có gia đình, rất cô đơn, anh rất quý em. Nhưng em phải hiểu cái gì cũng có cái giá của nó. Quyết đinh của em hôm nay sẽ ảnh là bước ngoặt lớn với Cường.

Nàng không né tránh nữa. Đắn đo một hồi nàng đưa quyết định trong đầu:

– Em sẽ làm mọi việc vì anh cường ơi, hãy tha lỗi cho em. Mọi việc em làm chỉ muốn tốt cho anh thôi. Dù sau này anh có đối xử với em ra sao em cũng chấp nhận.

Khẽ nhìn Cường đang nằm đó ngủ li bì, trong cơn say anh nói.

– Vợ ơi anh yêu em.

Đau đớn nàng nuốt nước mắt vào trong lòng, nàng khẽ nói.

– Em không muốn làm ở đây, trước mặt chồng em, hãy vào trong phòng…

– Hãy nhớ anh không hề ép buộc em, nếu tự nguyện em hãy phục vụ anh thật tốt.

Biết ông muốn gì, nàng gật đầu rồi đứng dậy kéo ông vào phòng ngủ của hai vợ chồng. Trong căn phòng này, cách đây hai ngày trước nàng đã trao những gì quý giá nhất cho anh. Hôm nay, nơi này nàng sẽ vì anh mà quên đi bản thân mình, trao cho anh nhân cách, phẩm giá của bản thân mình.

Vào phòng nàng chỉ bật một chiếc đèn ngủ để chỉ vừa đủ nhìn, nàng sẽ rất xấu hổ nếu việc đó diễn ra trong ánh sáng. Trong ánh sáng mờ ảo nàng chậm rãi trút bỏ xiêm y, một thân hình vệ nữ hiện ra trước mắt ông Hùng. Hai bầu ngực căng tràn sức sống kiêu hãnh nhô cao đang phập phồng theo từng nhịp thở của nàng, cái eo thon săn chắc không chút mỡ thừa, bên dưới cái lưng nuột nà hơi cong sa sau là đôi mông nẩy nở, thấp hơn chút nữa là cặp giò dài vô tận cân đối, rồi đến hai bắp chuối thon nhỏ, cuối cùng là đôi bàn chân nhỏ nhắn với những ngón búp măng hồng hào sạch sẽ. Ngân Sương được may mắn trời phú cho thân hình vòng nào chuẩn vòng đó. Cộng với nước da trắng hồng thì nàng chính là một nữ thần trong mộng của bọn đàn ông.

Khi chiếc quần lót mỏng manh vừa được trút bỏ, nàng ngượng ngịu chui vào chăn nhắm mắt nằm im chờ đợi. Tim nàng đập thình thịch khi nghe tiếng bước châm chậm chạp đi tới. Cả cơ thể nàng căng cứng khi bước chân kia mỗi lúc một gần, người nàng khẽ run lên, hai hàm răng cắn vào nhau để không bật ra tiếng khóc.

Đứng sát bên giường, ông Hùng hỏi.

– Em không hối hận chứ?

Nàng kiên quyết trả lời:

– Vâng, em không hối hận.

Đột nhiên ông đổi giọng,

– Làm tốt lắm, em đã không làm tôi thất vọng, mặc quần áo vào rồi ra ngoài tôi có chuyện muốn nói.

Nàng ngạc nhiên, hay tại nàng không đủ đẹp? ! Tung chiếc chăn đang quấn ngang người. Nàng lao theo và bắt kịp ông Hùng trước cửa phòng. Vội vã, nàng đặt một nụ hôn lên môi ông. Dưới ánh đèn vành thân hình nàng hiện lên tuyệt mỹ. “Uhm… ” Ông Hùng cũng chưa kịp hiểu việc gì thì chiếc lưỡi nàng đã xâm chiếm khoang miệng ông. Môi nàng mềm quá, ông chợt nghĩ, và cả miệng nàng nữa, hơi thở gấp gáp nhưng lại rất thơm. Nàng chợt nhận ra hàm râu của ông cạ vào môi nàng thật kích thích. Mùi thuốc con mèo thoảng thoảng. Môi ông cũng đang đáp ứng lại một cách yếu ớt. Không bỏ lỡ cơ hội. Nàng lần tay cởi hàng nút sơ mi của ông Hùng một cách nhanh nhất. Ngực ông phập phồng theo mỗi chiếc nút được cởi. Khi hàng cúc áo sơ mi đã phanh ngực ông ra thì đôi môi ông vẫn không tách ra được, Ngân Sương đang nút thật mạnh làm ông Hùng choáng ngợp quá. Nàng mạnh dạn lần tay vào khuôn ngực vâm vấp và lông lá của ông. Bàn tay Ngân Sương điêu luyện miết nhẹ rồi khẽ khều vào đầu vú của ông, điều này làm ông sướng mê mệt. Bàn tay nàng không ngừng mò mẫm xuống phía dưới. Cái vật trong quần tây đang cương cứng hết cỡ. Ngân Sương nhớ đâu đó cái hình dáng dương vật qua lớp quần tay này nhưng không thể nhớ nổi. Nàng lần tay kéo dây khoá quần xuống…

Chợt nhận ra có điều gì không ổn, ông Hùng sử dụng chút thần trí còn lại, đặt tay lên vai nàng và đẩy ra. Nàng nheo mắt nhìn ông kinh ngạc. Một cách dứt khoát “Đủ rồi… ” Nàng ngừng lại và nhìn ông. Có một chút khó hiểu, trong ánh mắt người đàn ông này rõ ràng là đang thèm khát. Cái tia nhìn khát tình đó không lẫn được vào đâu. Cớ sao?

Không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nàng mở mắt nhìn theo ông Hùng đang bước ra khỏi phòng. Nàng suy nghĩ.

– Bóng lưng này sao quen quá, hình như là người mình nhìn thấy trong xưởng sửa xe chiều này. Có lẽ nào chính là ông ta… Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra đây,

Mặc vội chiếc áo ngủ, nàng bước ra ngoài ông Hùng đã ngồi bên bộ sa – lông, quần áo chỉnh tề với vẻ mặt nghiêm túc ông nói:

– Có phải em thắc mắc chuyện gì đang xảy ra?

– Vâng, xin anh nói cho em.

– Thành phố ta đang phải đối mặt với một tổ chức tội pham nguy hiểm nhất từ trước đến nay, chúng hoạt động trong mọi lĩnh vực, chúng nguy hiểm đến mức đã mua chuộc được một số công an biến chất tiếp tay cho chúng. Đặc biệt chúng chuyên dùng các cô gái trẻ đẹp để dụ dỗ, ép buộc các quan chức cấp cao phải tiếp tay cho chúng pham tội. Và em là một nạn nhân trong các hoạt động của chúng.

Hiểu ra một chút gì đó nàng cắt lời ông.

– Như vậy người trong xưởng sửa xe trưa nay chính là anh?

Hai mắt ông mở to:

– Mắt quan sát rất nhạy bén, tôi đã cải trang thì rất it người có thể nhận ra tôi, quả thực tôi đã ở đó.

Nàng đỏ mặt khi biết người chứng kiến cảnh nàng đụ nhau với Ba Phát.

– Sao anh không cứu em.

– Việc đó thì tôi phải xin lỗi em, khó khăn lắm tôi mới trà trộn được vào tổ chức này, nếu tôi ra mặt thì công sức mấy năm nay của cả nhóm sẽ đổ xuống sông xuống biển hết. Thêm nữa nếu đánh rắn động cỏ, chúng sẽ cẩn thận hơn thì việc bắt chúng là không thể. Mong em hiểu cho.

– Vậy anh có thể lấy lại cuộn phim cho em được không.

– Đó là một trong những việc chúng tôi muốn làm, vì chúng còn lưu giữ nhiều thước phim của những người nổi tiếng, doanh nhân, chính trị gia. Và dùng nó để uy hiếp họ giống như trường hợp của em.

– Thế bao giờ thì bắt được chúng?

– Chúng tôi đã có kế hoạch bắt chúng trong nửa năm nữa. Hiện tại chúng tôi đã thành lập một nhóm điệp viên, để đi sâu vào tổ chức đó tìm kiếm bằng chứng phạm tội. Và tôi chính là đội trưởng. Tôi nhận thấy em đầy đủ tố chất để trở thành đội viên trong nhóm của tôi. Hiện tại em đã một chân bước vào thế giới của chúng, rất thuận lợi cho viêc điều tra.

– Em sao có thể làm được.

– Được chứ, em có quyết tâm, và rất giỏi chịu đựng, tôi tin em sẽ làm được. Hơn nữa nêu việc này hoàn tất sẽ là em tự cứu bản thân mình. Và sẽ có một số tiền thưởng rât lớn, khoảng 10 tỉ đồng mỗi người, số tiền này của các nạn nhân quyên góp. Cá nhân tôi hứa sẽ giúp đỡ Cường trong công việc. Em có muốn gia nhập?

Hoàn thành việc này nàng sẽ giải quyết hết mọi khó khăn, với lại số tiền thưởng cũng quá hấp dẫn.

– Được em đồng ý, nhưng em còn công việc ở công ty đang làm thì sao?

– Việc này em yên tâm, tỗi sẽ sắp xếp.

– Thế bây giờ em phải làm gì?

– Đợi và liên lạc với Ba Phát, hắn có vẻ… rất thích em. Ông Hùng chợt cảm thấy kích thích sau câu nói của mình. Hôm đó, ông đã chứng kiến tất cả cảnh hai người làm tình. Ông liếc nhìn Ngân Sương thì thấy nàng cũng cúi gầm mặt. Đưa cho Ngân Sương một tấm card visit, ông Hùng nói tiếp.

– Vài ngày sau tôi sẽ gọi cho em bằng số điện thoại này.

Sau đó ông Hùng ra về, còn nàng đưa chồng vào ngủ, trong lòng nhẹ nhõm vì bớt một nỗi lo. Nàng ôm Cường cảm nhận từng nhịp thở của anh và hồi hộp chờ ngày mai…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngân Sương – Ngọc Cúc

Số ký tự: 0